Lý Tư Nhữ , cô bịt tai .
Viên Nhạc dậy, đến bên cạnh Lý Tư Nhữ, hét bằng một giọng mà ngay cả khi bịt tai cũng thể ngăn cản , “Trong lòng cô cũng hiểu rõ mà, sự thật bày mắt, cô còn phủ nhận , còn giấu giếm hành vi của bố nữa ?”
Lý Tư Nhữ lắc đầu, “ bao giờ giấu giếm bất cứ điều gì. Bởi vì tin họ vô tội, khai báo càng rõ ràng, các chú các cô sẽ càng nhanh chóng minh oan cho họ.”
“Đến nước , cô vẫn tin họ liên quan đến vụ án?”
Lý Tư Nhữ kiên định gật đầu.
Mặc dù bố cô luôn những lời nghiêm túc, luôn tự nhận . về bản chất, ông là một tử tế, Lý Tư Nhữ tin chắc điều đó.
Khi Lý Tư Nhữ còn học tiểu học, gần nhà cô xảy một vụ một đàn ông lạ mặt bắt chuyện với trẻ con. Người đàn ông mang theo một chai nước ngọt đóng hộp rõ nguồn gốc, phát cho những đứa trẻ ngang qua. May mắn , một phụ quen đứa trẻ đó lúc ngang qua, kịp thời ngăn chặn. Người đàn ông sợ hãi bỏ chạy, thấy tăm .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Vì vụ việc xảy ngay con đường bắt buộc qua cổng trường. Nhiều phụ lo lắng, tự nguyện tổ chức thành các nhóm tuần tra giờ tan học. Bố Lý Tư Nhữ chính là một trong những thành viên nòng cốt nhiệt tình nhất tham gia.
Sau , đàn ông khả nghi đó xuất hiện nữa. Dần dần, tinh thần và nhân lực của nhóm tuần tra tan rã, chỉ lo đưa đón con cái . Chỉ một bố cô vẫn dành thời gian kiên trì tuần tra, việc đó suốt mấy năm trời.
Đến khi Lý Tư Nhữ cấp hai, bố cô vẫn còn tuần tra con đường đến trường tiểu học đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phong-401/chuong-132-ly-tu-nhu.html.]
“Bố ơi, bố bắt bằng đàn ông đáng ngờ đó đến ?” Lý Tư Nhữ khó hiểu ý nghĩa của việc bố cô .
“Nói gì thế, dù khả nghi xuất hiện, nhắc nhở lũ trẻ chú ý an giao thông cũng là một việc mà.”
Hành động tuần tra kéo dài cho đến khi gia đình chuyển nhà năm ngoái mới kết thúc.
Bố cô dường như là một đặc biệt yêu quý trẻ con. Ông đồng thời tài trợ cho vài trẻ em thất học ở vùng núi nghèo, và luôn quyên góp cho một quỹ từ thiện giúp đỡ trẻ em bắt cóc tìm cha ruột. Số tiền quyên góp lớn, thậm chí từng thu hút sự chú ý của truyền thông, lên báo địa phương với danh xưng "Doanh nhân từ thiện".
Ngay cả cô, một vốn hiền lành, cũng ý kiến về chuyện . Một đêm nọ, Lý Tư Nhữ từng thấy bố tranh cãi về chuyện quyên góp qua cánh cửa.
“Không quyên góp là . kinh doanh, nào cũng quyên góp một lúc nhiều tiền như , còn tiền dư trong tay ? Lỡ ngành nghề thuận lợi, bù tiền để duy trì hoạt động thì ?”
“Em yên tâm, việc kinh doanh , đương nhiên là rõ trong lòng.”
Kết quả là cô trúng. Sau khi đại dịch xảy , cả ngành công nghiệp đều mấy khả quan. Chỉ vài tháng , công ty của bố cô gặp vấn đề.
Có lẽ một điều Lại Lập Sinh sai, bố cô là tài kinh doanh. Ông mù mờ về tiền bạc, và quá thích nghĩ cho khác.
Một như , thể vì tiền mà cướp của g.i.ế.c chứ?