Phi Ngư - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-06-01 03:02:18
Lượt xem: 526
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy ta, nàng ta hoàn toàn cứng đờ, vẻ mặt ai nấy ở đó đều lộ rõ sự kinh ngạc.
Ta làm như không thấy, ôn tồn mở lời: "Phiền Trưởng Công chúa hãy nghĩ đến Phu quân thiếp đang bị thương cần tịnh dưỡng, xin tạm thời đừng nóng vội."
Nàng ấy nhìn chằm chằm vào ta, nhìn mãi một lúc lâu, rồi đột nhiên quay đầu lại nhìn Tống Vãn Tâm đang quỳ rạp dưới đất, toàn thân chật vật...
"Ngươi, các ngươi..."
Ta thở dài: "Vốn dĩ chuyện xấu trong nhà không nên phô bày ra ngoài, rốt cuộc vẫn khiến Trưởng Công chúa phải chê cười rồi."
Dứt lời, ta nhanh chóng bước về phía Tống Vãn Tâm, nhấc chân đá mạnh một cái. "Đồ vô dụng! Tại sao cứ không chịu nghe lời khuyên của ta, rõ ràng Hứa Nghiên Thư đã là người của Trưởng Công chúa rồi, tại sao vẫn cứ đi trêu chọc hắn?"
Tống Vãn Tâm nhìn ta, ánh mắt gần như muốn b.ắ.n ra d.a.o găm, "Ngươi... Tống Tiểu Ngư... Ngươi dám... tính kế ta!"
Ta lạnh lùng cười, vẫy tay: "Tả Kiêu, đánh cho ta! Đánh đến khi nàng ta không dám ăn nói hồ đồ nữa thì thôi!"
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
"Tuân lệnh, Vương Phi!" Tả Kiêu tiến lên, liền túm lấy Tống Vãn Tâm đang nằm rạp trên đất, ra sức vung tay, không chút khách khí mà đánh tới tấp.
Ban đầu vẫn còn nghe thấy tiếng Tống Vãn Tâm chửi rủa, dần dần, nàng ta cuối cùng cũng im bặt.
Ta làm động tác mời với Trưởng Công chúa đang còn ngơ ngác, nói: "Mời Trưởng Công chúa ngồi xuống, xin hãy nghe ta từ từ kể rõ."
"Đây là thứ nữ của phụ thân ta, là tỷ tỷ của ta, Tống Tiểu Ngư. Vì mẫu thân của nàng ta vừa khéo lại là thứ muội của mẫu thân ta, tức là dì ruột của ta (ổ ko rõ cổ đại gọi là gì. Hic), hai người họ có tướng mạo rất giống nhau, mà hai chị em ta lại sinh cùng năm cùng tháng, nên tướng mạo của chúng ta trùng hợp đến mức giống hệt song sinh.
Phụ thân ta ban đầu chỉ yêu một mình mẫu thân ta, không hề yêu thích dì ruột ta, chỉ vì trong một lần yến tiệc gia đình, sau khi say rượu, phụ thân đã lầm dì ruột thành mẫu thân ta, dẫn đến việc dì ruột mang thai... nên đành phải nạp dì làm thiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phi-ngu/chuong-18.html.]
Việc này đã khiến mẫu thân và phụ thân ta vốn yêu thương nhau nảy sinh hiềm khích, mẫu thân ngày đêm u sầu, sức khỏe ngày càng suy yếu, phụ thân ta liền trút mọi oán giận lên mẫu tử nàng ta. Đặc biệt khi phụ thân ta phát hiện ra tỷ ngày càng lớn lại có tướng mạo giống hệt ta, sự chán ghét và tức giận này liền bùng phát không thể kìm nén, ép tỷ phải cải trang nam phục, luôn lấy thân phận nô bộc để gặp người khác, vì vậy không ai biết ta còn có một người tỷ.
Sau khi mẫu thân ta qua đời, phụ thân ta cảm thấy vô cùng đau khổ, vì thế sự cưng chiều dành cho ta ngày càng nhiều, đồng thời, sự căm ghét đối với tỷ và dì ruột cũng ngày càng nghiêm trọng hơn. Nhưng ta vẫn luôn nghĩ đến tình tỷ muôi giữa chúng ta, nhiều năm qua, đối với tỷ và dì đều đặc biệt quan tâm chăm sóc.
Hứa Nghiên Thư đó là môn sinh của phụ thân ta, xuất thân nghèo khó, nên hắn và tỷ khá tâm đầu ý hợp. Sau khi chuyện tình của hai người họ bị ta phát hiện, tỷ liền bảo ta giấu phụ thân, giúp nàng ta thoát thân, lén lút bỏ trốn cùng Hứa Nghiên Thư về quê nhà ở Thanh Châu."
Ta uống một ngụm trà, nghỉ ngơi một lát. Dù đang dùng giọng điệu của Tống Vãn Tâm để kể những chuyện này, nhưng lòng ta đau lắm, đau vô cùng!
Vốn dĩ mẫu thân của ta mới là người vô tội! Tống Viễn say rượu làm ô uế sự trong sạch của mẫu thân trước, vậy mà ông ta lại hận mẫu thân làm tổn thương tình cảm phu thê của họ, sống sờ sờ hành hạ mẫu thân ta đến phát điên, còn vài lần muốn lấy mạng ta...
Thiên hạ này làm gì có ai vô liêm sỉ như vậy chứ! Ta cố gắng kìm nén sự phẫn uất của mình.
Tống Vãn Tâm đang nằm bò dưới đất vẫn luôn lầm bầm chửi rủa ta: "Nàng ta nói bậy... nàng ta xàm bậy... huhu ta mới là con gái yêu của phụ thân... nàng ta mới là cái thứ tiện nhân Tống Tiểu Ngư..."
Nghe nàng ta nói ra những lời dơ bẩn, mọi người đều nhíu mày.
Ta nhẹ cười, nhún vai, nói: "Nhìn xem, trước nay vẫn luôn như vậy đấy. Nàng ta vì oán hận phụ thân ta thiên vị, nên cũng oán hận cả ta, dù ta đối xử với nàng ta tốt đến mấy, nàng ta cũng chẳng hề cảm kích, còn luôn ảo tưởng muốn đổi thân phận với ta."
"Bao gồm cả lần này, khi đột nhiên biết được Hoàng thượng ban hôn cho Trưởng Công chúa và Hứa Nghiên Thư, ta lập tức gửi tin báo cho nàng ta, hết lần này đến lần khác cảnh cáo nàng ta không được chạy về Kinh thành gây rắc rối, mọi chuyện phải đợi sau khi Hứa Nghiên Thư và Trưởng Công chúa bàn bạc ổn thỏa rồi mới có thể quyết định đi hay ở. Ai ngờ nàng ta vẫn lén lút chạy về Kinh thành, to gan tày trời đi tư tình với Hứa Nghiên Thư..."
Ta thở dài thườn thượt: "Sự tình đã đến nước này, ta cũng lực bất tòng tâm, đã hết lòng hết dạ rồi. Tất cả đều tùy vào Trưởng Công chúa xử lý vậy."
Cái đầu đang ngơ ngác của Trưởng Công chúa cuối cùng cũng hoạt động trở lại, nàng ta đột nhiên cười với tôi.
"Tống Vãn Tâm à Tống Vãn Tâm, ngươi có biết Bản cung vẫn luôn chướng mắt ngươi không? Dựa vào cái gì mà ngươi xinh đẹp hơn Bản cung, cưỡi ngựa b.ắ.n cung, làm thơ làm phú cái gì cũng giỏi hơn Bản cung? Lại còn được Cửu đệ độc sủng và Phụ Hoàng thưởng thức, mọi chuyện đều thuận lợi hơn Bản cung? Ngươi có biết tối nay khi Bản cung bắt được ngươi và Hứa Nghiên Thư tư tình, Bản cung đã vui đến nhường nào không? Ha ha ha, Bản cung cứ nghĩ cuối cùng mình cũng có cơ hội trừ bỏ ngươi rồi! Cho dù Cửu đệ không chịu g.i.ế.c ngươi, từ nay về sau ngươi cũng phải mang tiếng xấu của một tiện phụ mà bị người đời khinh bỉ cả đời rồi!"