Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 73: Cấu Kết
Cập nhật lúc: 2025-12-26 01:50:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Lương Tài đảo mắt, yến tiệc ngắm hoa mùa xuân , chẳng khi đó sẽ cơ hội gặp Tư Không Lưu ?
Lập tức trong đầu nảy một ý tưởng.
Nghe Thanh Trúc dò xét, khẽ : "Nàng đang gì chứ, ai cơ? Chỉ cần Hoa Mộ Thanh, thì nàng cứ yên tâm , sẽ xin mẫu ban hôn cho nàng."
Thanh Trúc vui mừng khôn xiết.
Hai quấn quýt thêm một lúc ở góc rừng vắng vẻ, Thanh Trúc với khuôn mặt tràn đầy xuân sắc mới rời .
nàng hề , sắc mặt của Hoa Lương Tài đó lập tức trở nên lạnh băng.
"Đồ ngu ngốc, hừ."
Hoa Lương Tài khẽ lạnh, vung tay áo bỏ .
Ở một nơi khuất bóng khác, một bóng gần như hòa bóng tối, lặng lẽ ghi bộ sự việc, bỏ ống tròn khắc hình huyết liên.
Trở phía hành lang.
Hoa Mộ Thanh mái hiên ngắm cá, chợt thấy lưng một giọng châm chọc: "Chà, chẳng Nhị tiểu thư ? Sao hôm nay rảnh rỗi đây cho cá ăn thế?"
Giọng điệu ngạo mạn, đầy vẻ khiêu khích và mỉa mai.
Không ai khác chính là Sở Hồng.
Lần , nàng giúp Hoa Mộ Thanh xử lý chuyện của T.ử Lan, nhưng ngờ Hoa Mộ Thanh đưa Thanh Trúc đến hầu hạ Hoa Phong.
Việc khiến Sở Hồng còn Hoa Phong sủng ái như , tức giận đến mức sắc mặt cũng trở nên u ám.
Từ đến nay Sở Hồng luôn cậy Hoa Phong yêu chiều mà tác oai tác quái, giờ thấy Hoa Mộ Thanh ở đây một , nàng thể bỏ qua cơ hội trút giận?
Phúc T.ử lập tức chắn mặt Hoa Mộ Thanh, cau mày: "Không vô lễ với tiểu thư."
"Tiểu thư? Tiểu thư cái gì chứ?"
Sở Hồng khẩy: "Tiểu thư mà bằng cả nha ?"
Nói , nàng sang Hoa Mộ Thanh: "Nhị tiểu thư, thật tài giỏi, lật mặt nhanh như , nghĩ Sở Hồng dễ bắt nạt lắm ?"
Hoa Mộ Thanh chẳng hề tức giận, chỉ khẽ mỉm : "Sở Hồng, hứa sẽ để ngươi chủ t.ử, tất nhiên sẽ giữ lời."
Sở Hồng đang đầy bụng lửa giận, liền sững .
Rồi nghi ngờ: "Nhị tiểu thư, đừng tưởng Sở Hồng là kẻ ngốc. Ta cho ..."
Hoa Mộ Thanh dịu dàng ngắt lời: "Thanh Trúc quyến rũ Hoa Lương Tài , ngươi ?"
Sở Hồng sững , thể tin nổi Hoa Mộ Thanh, mặt nàng hiện lên một tia vui mừng đến điên cuồng: "Ả tiện nhân đó, dám mưu đồ cùng lúc cả hai chủ t.ử trong phủ ?! là tính toán khéo thật, nhưng rằng đó chẳng khác nào tự chuốc họa !"
Điều cho thấy Sở Hồng thông minh hơn Thanh Trúc nhiều.
Hoa Mộ Thanh tiếp: "Ta cần lợi dụng nàng để một việc, và cũng cần ngươi giúp một tay."
Câu hết sức khách khí.
Sở Hồng, dù còn đầy hoài nghi và tức giận, cũng nguôi ngoai đôi chút.
Nàng ngẩng đầu, kiêu ngạo Hoa Mộ Thanh: "Người nhờ mà bắt mạo hiểm. Nhị tiểu thư, đừng nghĩ chuyện dễ dàng như ."
Phúc T.ử cau mày c.h.ặ.t hơn, thấy Sở Hồng quá tự cao tự đại.
Hoa Mộ Thanh chỉ mỉm nhẹ nhàng: "Ngươi nắm bắt tin tức nhanh nhạy, hẳn là ngươi cũng vì Trưởng Công Chúa, phu nhân Hộ Quốc Công, và phu nhân Thái sư đặc biệt coi trọng đúng ?"
Sở Hồng Hoa Mộ Thanh, nghi hoặc hỏi: "Ta bệnh tật gì liên quan đến phụ khoa mà quan tâm đến chuyện đó..."
Quả nhiên là nàng . Điều cũng đồng nghĩa với việc Trữ Thu Liên chắc chắn cũng nắm chuyện .
Hoa Mộ Thanh âm thầm suy tính, khẽ , với Sở Hồng: "Ta thể kê cho ngươi một phương t.h.u.ố.c hỗ trợ m.a.n.g t.h.a.i con trai."
Sắc mặt Sở Hồng lập tức đổi.
Nàng trừng lớn mắt Hoa Mộ Thanh, ngập ngừng, mang theo nghi hoặc: "Thật... thật ? Người phương t.h.u.ố.c thật ?"
Dù thì nàng cũng chỉ là một nha , thể đường hoàng mời đại phu đến chẩn mạch và kê đơn. Những phương t.h.u.ố.c cầu tự từ bên ngoài đưa chẳng hiệu quả gì.
Trong Hoa phủ, ngoài Lục di nương chỉ một con trai thể chất yếu ớt bẩm sinh, thì chỉ còn Hoa Lương Tài là con trai đích tôn.
Nếu Sở Hồng sinh cho Hoa gia một đứa con trai, chẳng vị thế của ả trong phủ sẽ vững như bàn thạch, nâng niu chiều chuộng hết mực !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-73-cau-ket.html.]
Hoa Mộ Thanh thừa Sở Hồng lén lút tìm kiếm các loại bí phương cầu tự, nên mới dùng chuyện mồi nhử, dụ dỗ ả sập bẫy.
Nàng mỉm gật đầu, thong thả: " . Trước đây ở quê nhà, từng kê đơn t.h.u.ố.c tương tự cho một phụ nữ ngoài tứ tuần."
Sở Hồng vội vàng hỏi: "Vậy kết quả ?"
Hoa Mộ Thanh khẽ đầy ẩn ý: "Nửa năm bà mang thai, năm sinh hạ một bé trai kháu khỉnh."
Bốn mươi tuổi! Cái tuổi mà lên chức bà mà vẫn thể sinh con! Điều đó chứng tỏ phương t.h.u.ố.c linh nghiệm đến mức nào!
Sở Hồng xúc động đến mức giọng run rẩy: "Ta nguyện ý giúp Nhị tiểu thư một tay!"
Hoa Mộ Thanh chỉ khẽ , ánh mắt hướng về phía hành lang, nơi đàn cá đang tranh đớp mồi, chen chúc ngoi lên mặt nước.
Khung cảnh vốn thanh bình, tĩnh lặng, mà chỉ vì một chút lợi nhỏ trở nên vẩn đục, hỗn loạn.
Hừm.
Sở Hồng còn mang thai. Còn Trữ Thu Liên, liệu bà tin gì ?
Đêm đó.
Hoa Mộ Thanh vẫn luyện các chiêu thức võ công, đó phòng tắm gột rửa bụi trần.
Nàng úp thành bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi, trò chuyện với Xuân Hà.
- Vậy là, phương t.h.u.ố.c điều trị , đưa trực tiếp đến tay Bàng Thái ?
- Vâng, chính Bàng công t.ử đích mặt tiếp đón nô tỳ.
- Ừm… Hắn gì ?
Xuân Hà ngẫm nghĩ, do dự: "Khi thấy phương t.h.u.ố.c đó, Bàng công t.ử dường như… hề ngạc nhiên."
Hoa Mộ Thanh khẽ , chỉ "ừ" một tiếng im lặng, vẫn nhắm mắt như thể ngủ.
Từng gáo nước ấm áp từ tay Xuân Hà nhẹ nhàng đổ xuống bờ vai trắng ngần như ngọc của nàng.
Làn da mịn màng như sữa, mái tóc đen huyền như mực, chiếc cổ thon dài, dáng ngọc yêu kiều mềm mại.
Chỉ một tư thế nghiêng, uể oải như thôi, cũng đủ khiến cảm nhận vẻ mơn man, đầy mê hoặc.
Xuân Hà thầm nghĩ, chỉ e rằng thêm hai năm nữa thôi, thiếu nữ sẽ trở thành một Đát Kỷ khuynh quốc khuynh thành.
Đang suy nghĩ, nàng chợt nhận bước phòng tắm.
Tưởng rằng là Phúc T.ử mang thêm nước nóng , ai ngờ đầu thì sững , kinh ngạc.
Theo phản xạ định mở miệng, nhưng đột ngột nín bặt.
Chỉ thấy đó khẽ vẫy tay hiệu, nàng cũng do dự, đặt khăn tay xuống, cúi hành lễ lặng lẽ lui ngoài.
Từ khi bắt đầu tu luyện tâm pháp võ công, ngũ giác của Hoa Mộ Thanh dần trở nên nhạy bén hơn thường.
Tiếc rằng thể vốn yếu đuối, cho dù hiện tại khỏe mạnh hơn , nhưng vẫn chẳng khác biệt là bao so với bình thường. Huống hồ giờ phút nàng đang chìm đắm trong những suy tư riêng, xung quanh chỉ tiếng nước róc rách, nên nhận đang dội nước phía thế.
- Ào -
Nước ấm áp dội xuống từ bờ vai, như một bàn tay vô hình ấm áp đang vuốt ve làn da mịn màng của nàng.
Hơi nước mờ ảo lan tỏa khắp căn phòng.
Một giọt nước ngưng tụ bên tai, chợt rơi xuống hõm cổ trắng ngần như ngọc như mã não, ngưng trong chốc lát, men theo làn da mềm mại, chảy xuống n.g.ự.c, lướt qua nơi nhô cao đầy mê hoặc đang mờ mờ hiện làn nước.
Người bên thành bồn, ánh mắt càng lúc càng trở nên sâu thẳm.
Hoa Mộ Thanh mảy may nghi ngờ, vẫn giữ nguyên tư thế sấp thoải mái, giọng điệu lười biếng vang lên: "Xuân Hà, xoa bóp vai cho một chút ."
Người thoáng khựng , nhưng nhanh, khóe môi vẽ nên một nụ đầy ẩn ý, một nụ mà Hoa Mộ Thanh thể nào ngờ tới.
Hắn đặt chiếc gáo nước xuống, vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên bờ vai mềm mại như bùn của nàng.
"!!!"
Có gì đó đúng!
Hoa Mộ Thanh giật kinh hãi. Bàn tay của Xuân Hà thể chai sạn, thô ráp đến mức ?
Bàn tay ... thể to lớn đến như !?