Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 60: Đổ Tội
Cập nhật lúc: 2025-12-26 01:50:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong phủ Trưởng Công Chúa.
Hoa Nguyệt Vân và Hoa Thường Hảo run rẩy quỳ nền đá xanh rộng lớn của khu vườn Kim Viên, đầu gối đau nhức nhưng dám nhúc nhích.
Xung quanh là những chiếc đèn l.ồ.ng cổ kính kiểu Đường, chiếu sáng khu vườn vốn như tranh vẽ, khiến nơi đây càng thêm huyền ảo, như lạc một thế giới khác.
Đỗ Chiêu Nam chiếc ghế gỗ trầm hương rộng lớn, bên cạnh là ghế thấp nơi Quận Chúa Đỗ Liên Khê đang , nghiêng tựa đùi bà, dáng vẻ kiêu ngạo, đang mân mê những viên ngọc trai chiếc váy.
Hoa Nguyệt Vân sợ hãi, cả lạnh toát, chỉ cất giọng nghẹn ngào:
- Bệ hạ, rõ ràng… rõ ràng là Hoa Mộ Thanh tặng xe ngựa cho , thật sự chặn xe là Quận Chúa, xin Công Chúa minh xét, tha cho vì hề gì cả.
Hoa Thường Hảo sợ hãi đến mức dám gì, thấy lời của Hoa Nguyệt Vân, nàng vội vàng gật đầu lia lịa, sợ hãi ngước lên.
Vừa thấy ánh mắt lạnh lẽo của Đỗ Chiêu Nam, nàng cảm thấy mồ hôi lạnh toát , suýt chút nữa thì ngất xỉu ngay tại chỗ.
Hoa Nguyệt Vân tức giận vì sự yếu đuối và thiếu hiểu của Hoa Thường Hảo, nhưng nàng chỉ thể nghiến răng, tiếp tục :
- Muội , Hoa Thường Hảo cũng chuyện , Trưởng Công Chúa, chúng tuyệt đối cố ý chống đối Công Chúa, xin Công Chúa hãy minh xét!
Lúc , Đỗ Liên Khê bật , tay vẫn nghịch ngợm viên ngọc trai gỡ từ váy:
- Sao? Các ngươi tự ý dùng xe của mẫu khoe khoang, chặn , còn dám bảo rõ phận, mà các ngươi còn coi đó là sự chống đối? Vậy thì cho , là phận gì mà để loại như các ngươi tùy tiện chỉ trích?
Hoa Nguyệt Vân đầu tiên cùng tuổi sỉ nhục như , lập tức cảm thấy bộ m.á.u trong dồn lên não, suýt chút nữa thì bật c.h.ử.i mắng Đỗ Liên Khê.
cuối cùng nàng vẫn cố gắng kiềm chế bản .
Nắm c.h.ặ.t hai bàn tay, nàng run rẩy một hồi, gần như nghiến răng mà :
- Là Nguyệt Vân mắt mù, Quận Chúa cao quý.
Đỗ Liên Khê khẩy, nhưng ý định bỏ qua cho nàng, chậm rãi xoay viên ngọc trai tay:
- Ồ? Mắt mù ? Vậy thì vẻ như mắt của ngươi , là để Quận Chúa sai đổi cho ngươi một đôi mắt mới nhé?
Hoa Nguyệt Vân lúc đầu còn kịp phản ứng, nhưng khi thấy viên ngọc trai trong tay Đỗ Liên Khê, sắc mặt nàng lập tức tái mét.
Những chút lý trí còn sót cuối cùng cũng đả kích .
Nàng hét lên một tiếng:
- Ngươi gì! Ta cho ngươi , nếu ngươi dám hại , phụ nhất định sẽ tha cho ngươi !
Đỗ Liên Khê nhạo:
- Không tha cho ? Hừm, đấy, còn xem xem, Hoa Phong thế nào mà tha cho .
Nói , nàng thực sự lệnh cho bắt Hoa Nguyệt Vân .
Hoa Thường Hảo sớm sợ hãi đến mức mềm nhũn cả , dám nhúc nhích, càng dám giúp Hoa Nguyệt Vân.
Hoa Nguyệt Vân gào lên:
- Quận Chúa! Phụ bây giờ là Hoàng Thượng yêu quý nhất! Ngay cả gia đình Đại tướng quân phản quốc, cũng là do phụ dẫn xử lý! Nếu ngươi dám gì , phụ …
- Im miệng!
Đỗ Liên Khê tức giận quát lên, cầm viên ngọc trai trong tay ném mạnh mặt Hoa Nguyệt Vân:
- Ngươi cái gì? Phản quốc? Ngươi đang ám chỉ mẫu là đang là kẻ phản quốc? Sao, Hoa Phong đến lục soát phủ Trưởng Công Chúa ? Ngươi cứ bảo ông đến đây !
Lúc Hoa Nguyệt Vân mới nhận lỡ lời trong lúc hoảng loạn.
Đỗ Chiêu Nam, vốn luôn giữ vẻ mặt bình thản, sắc mặt cũng biến đổi, rõ ràng là sắp nổi giận.
Hoa Nguyệt Vân vội vàng lên tiếng:
- Quận Chúa, đừng hiểu lầm, Nguyệt Vân chỉ là vô tình , ý gì khác, xin đừng ép buộc, bỏ qua cho …
- Ép buộc? Bỏ qua?
Đỗ Liên Khê dậy, bước nhanh đến mặt Hoa Nguyệt Vân, quát lớn:
- Ta sẽ cho ngươi thế nào mới là ép buộc, thế nào là bỏ qua! Lôi ả lên cho !
Lập tức, hai tên nô tài bước tới, kéo Hoa Nguyệt Vân thẳng lên, nhưng nàng vẫn quỳ đất, mặt ép ngẩng lên đối diện với Đỗ Liên Khê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-60-do-toi.html.]
Hoa Nguyệt Vân hoảng sợ, mắt mở to kinh hãi.
Đỗ Liên Khê mỉm , giơ tay lên – "Bốp! Bốp! Bốp!"
Những cái tát liên tiếp vang dội.
Hoa Thường Hảo tiếng tát, tim gan run rẩy, nước mắt âm thầm tuôn rơi, run lẩy bẩy.
Đỗ Liên Khê tát liền một mạch mấy cái, đến khi tay tê dại mới xoa bóp cánh tay, ngoắc tay gọi một ma ma bên cạnh, dáng vẻ khỏe mạnh, lệnh:
- Ngươi qua đây, đ.á.n.h nát cái miệng cho !
Ma ma lập tức lời, bước tới giơ tay chuẩn giáng xuống.
Đột nhiên ngoài vườn Cẩm Viên vang lên tiếng kêu cứu t.h.ả.m thiết:
- Xin Công Chúa tha mạng!
Một phụ nhân mặc váy lụa màu xanh lục, thoạt phận gì đặc biệt, lảo đảo chạy .
Bà quỳ sụp xuống đất, lết đầu gối đến gần, kỹ thấy đ.á.n.h là Hoa Thường Hảo, liền thở phào nhẹ nhõm.
Bà dập đầu lia lịa, giọng run run cầu xin:
- Xin Công Chúa tha mạng, hai đứa trẻ hiểu chuyện mạo phạm Công Chúa. Xin Công Chúa nể mặt lão gia nhà tận tụy phục vụ Hoàng Thượng mà tha cho chúng một .
Đỗ Liên Khê bật thành tiếng.
Sắc mặt Đỗ Chiêu Nam thì lạnh hẳn .
Nàng ngẩng đầu lên, thấy Trữ Thu Liên hớt hải chạy từ ngoài vườn Cẩm Viên, liền liếc mắt hiệu cho ma ma bên cạnh.
Ma ma hiểu ý, lặng lẽ rời .
Trữ Thu Liên bước vườn cảm thấy điều , nhưng vì quá nóng lòng cứu con, nên cũng dám để lộ điều gì.
Nhanh ch.óng bước trong, thấy Hoa Nguyệt Vân túm lên, trái tim bà như vỡ vụn.
Bà nhào tới, mở to mắt, quỳ sụp xuống mặt Đỗ Chiêu Nam, nghẹn ngào hỏi:
- Trưởng Công Chúa, Quận Chúa, Vân Nhi phạm gì mà chịu trừng phạt như ?
Đỗ Liên Khê bĩu môi, ung dung trở ghế, chấp nhận cái quỳ của Trữ Thu Liên:
- Lỗi gì ư? Hạ phạm thượng, nh.ụ.c m.ạ hoàng thất, còn dám uy h.i.ế.p và mẫu , chẳng lẽ là tội ?
Trữ Thu Liên trợn tròn mắt.
Chưa kịp lời nào, Đỗ Liên Khê tiếp lời:
- Ta thấy đây chỉ là , mà là tội c.h.ế.t thể tha!
Ý tứ rõ ràng là nhất quyết chịu nhượng bộ!
Trong lòng Trữ Thu Liên cuống cuồng suy tính, còn nghĩ gì khác, vội vàng :
- Xin Trưởng Công Chúa, Quận Chúa bớt giận. Tuy Vân Nhi nuông chiều từ nhỏ, nhưng vẫn hiểu lễ nghĩa. Thực sự rõ vì mạo phạm Quận Chúa điện hạ.
Đỗ Liên Khê thì chẳng thèm để ý đến bà , chỉ mải mê kéo những viên ngọc trai váy của .
Ngược , một ma ma cận bên cạnh bước lên, mỉm :
- Bẩm Thiếu Khanh phu nhân, chuyện là thế : Chiều nay, Quận Chúa nhà chúng từ núi trở về buổi cầu phúc, đường tình cờ gặp chiếc xe ngựa mà Tứ tiểu thư đang …
Lúc đó Đỗ Liên Khê thoáng thấy chiếc xe, còn tưởng là mẫu ngoài dạo chơi, liền lập tức sai chặn xe .
Ai ngờ, trong xe những chịu xuống, mà còn sai gia nhân đuổi đ.á.n.h của Quận Chúa.
Còn buông lời mỉa mai: "Không soi gương xem là ai, mà cũng dám chặn xe của khác!"
Đỗ Liên Khê , lập tức hiểu trong xe mẫu .
Từ nhỏ dù nàng mất cha, nhưng cưng chiều như ngọc, lớn lên với tính cách kiêu ngạo, ngang tàng.
Thường thì Đỗ Liên Khê chủ động gây sự, nhưng một khi động đến nàng, thì nàng quyết dễ dàng bỏ qua cho kẻ đó.