Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 320: Điển Cố Về Thước Ngọc
Cập nhật lúc: 2025-12-29 01:47:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, La Đức Phương Đỗ Thiếu Lang đưa giam lỏng, kho báu của Khôn Ninh Cung cũng tịch thu, giao cho Mộ Dung Trần dẫn đến kiểm kê. Rất nhiều báu vật nhập quốc khố, trong đó cả cây thước ngọc .
Không ngờ hôm nay, Mộ Dung Trần lôi cây thước ngọc , để công cụ trừng phạt Hoa Mộ Thanh, như một sự chế giễu.
Mà cây thước ngọc , vốn là biểu tượng của Đỗ Thiếu Lang, đại diện cho sự tồn tại của .
Hàm ý bên trong, cần thì ai cũng đều hiểu rõ.
"Ngươi đúng là cách khó trẫm." Đỗ Thiếu Lang than thở.
Đỗ Thiếu Lang bất lực Mộ Dung Trần, thở dài: "Nếu thật sự đến chịu phạt, thì mang theo cái gì? Bảo trẫm thể thật lòng mà nặng tay cho ?"
Mộ Dung Trần nhướng mày, vẻ mặt khó hiểu: "Bổn Đốc hiểu ý của Bệ hạ cho lắm."
"Ngươi thật là..."
Đỗ Thiếu Lang thở dài một tiếng, chỉ tay Mộ Dung Trần dứt khoát bỏ cuộc, sang Hoa Mộ Thanh, giọng đầy áy náy: "Khiến nàng chịu ấm ức . Về chuyện ngày hôm qua, trẫm lệnh cho Long Vệ điều tra rõ ràng, quả thực..."
Hắn dừng một lát, mới tiếp tục: "Quả thực liên quan gì đến Hoa Dung Cung của nàng. Còn kẻ giật dây chuyện, Long Vệ vẫn đang nỗ lực truy tìm. Dù cung nữ của nàng thương nặng, bản nàng hãm hại vô cớ, trẫm hiểu rõ trong lòng nàng chắc chắn nhiều uất ức. mà Dung Nhi... Hoàng Quý phi cũng vô tội. Hôm qua nếu trẫm đến kịp thời, để hai thật sự xảy xung đột, trẫm thiên vị ai đây?"
Lời của mang vẻ bất đắc dĩ, thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến Hoa Mộ Thanh.
Mộ Dung Trần khẽ bật , một nụ khó đoán.
Hoa Mộ Thanh c.ắ.n môi, khẽ cúi , giọng dịu dàng như nước: "Là Mộ Thanh lỗ mãng, xin Bệ hạ trách phạt."
Nàng hề tranh luận tìm cách biện minh cho , dường như thật tâm nhận hết lầm về bản . Chính vì điều đó, Đỗ Thiếu Lang càng thêm thương tiếc và xót xa cho nàng.
Hắn vươn tay định đỡ Hoa Mộ Thanh dậy, nhưng nàng lùi về phía một bước, né tránh cái chạm của .
Hoa Mộ Thanh tỏ kiêng dè vị Vương gia lạnh lùng đang bên cạnh.
Đỗ Thiếu Lang sững , ngỡ rằng nàng vẫn còn giận dỗi chuyện hôm qua, bèn khẽ lắc đầu, : "Nàng vẫn còn giận trẫm ? Chẳng lẽ... vì hôm qua trẫm đến muộn, kịp cứu cung nữ của nàng?"
Trong lòng Hoa Mộ Thanh khẽ lạnh, ngay khi phát hiện Tố Cẩm mất tích, nàng lập tức liên lạc với Dao Cơ, bảo nàng tìm cách dụ Đỗ Thiếu Lang đến Hoa Dung Cung đúng lúc nàng gây náo loạn.
Đỗ Thiếu Lang cho rằng đến trễ, nhưng nào ngờ, thời điểm xuất hiện, thực đều trong sự tính toán của Hoa Mộ Thanh.
Chỉ một điều ngoài dự kiến, đó là việc phát hiện Tố Cẩm.
May mắn , lúc đó gương mặt Tố Cẩm tàn phá đến mức ai thể nhận , nên khiến nghi ngờ. Sau đó, Mộ Dung Trần thản nhiên rằng Tố Cẩm là tỷ tỷ của nàng, còn hai ở Hoa Dung Cung thì trong lòng đang tính toán chuyện khác, cũng ai lên tiếng vạch trần phận thật sự của Tố Cẩm.
Như , phận của Tố Cẩm rốt cuộc là ai, từ nay về chỉ còn phụ thuộc một lời bịa đặt của Hoa Mộ Thanh. Từ một tú nữ tuyệt sắc từng hầu hạ Tống Hoàng Hậu, trở thành một trung tỳ từng ám sát Đỗ Thiếu Lang và Hoa Như Nguyệt, suýt nữa khiến cả hai mất mạng. Một như , từ nay thể biến mất khỏi thế gian .
Hoa Mộ Thanh hiểu rõ dụng ý trong câu hỏi của Đỗ Thiếu Lang. Nhìn thì như đang xin , nhưng thực chất là đang thăm dò.
Hắn thể bước lên ngôi vị đế vương, tuy phần lớn dựa uy thế quân sự của Tống gia, nhưng mưu lược và tâm cơ của bản cũng thể xem thường.
Vì Hoa Mộ Thanh quan tâm đến một cung nữ như thế? Lại vì hãm hại một cung nữ ?
Chỉ đơn thuần là nhằm Hoa Mộ Thanh thôi ? Nghe vẻ khiên cưỡng. Là tỷ tỷ của nàng ư?
thế của Hoa Mộ Thanh, Đỗ Thiếu Lang rõ như lòng bàn tay.
Vì , Hoa Mộ Thanh ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ long lanh Đỗ Thiếu Lang, giọng nghẹn ngào : "Thần hề oán trách Bệ hạ, trái còn mặt tỷ tỷ, cảm tạ ân cứu mạng của ... Nếu Bệ hạ, e rằng tỷ mất mạng ..."
Vừa , nàng khẽ nấc lên, dáng vẻ như hoa lê trong mưa, khiến sinh lòng thương xót vô hạn.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Lang càng thêm dịu dàng: "Đừng , trẫm đây nào ... nàng còn một tỷ tỷ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-320-dien-co-ve-thuoc-ngoc.html.]
Hừ.
Dưới rèm mi dài, trong mắt Hoa Mộ Thanh chỉ là sự khinh miệt và châm chọc.
Nàng thút thít : "Là nữ nhi của nhũ mẫu khi xưa cùng mẫu ở nhà. Sau phụ đưa về phủ thì tỷ cũng theo cùng kinh. đến Hoa phủ thì phu nhân điều nơi khác. Mãi đến , cơ hội mới đưa tỷ về bên cạnh. Khi xưa ở nhà vẫn gọi là tỷ kết nghĩa. Không ngờ tỷ theo , hưởng ngày nào an , giờ suýt nữa mất mạng... Hu hu hu..."
Mộ Dung Trần bên mà chỉ bật , nha đầu mà dối thì thật sự quá hảo, một chút sơ hở, đến ruồi cũng tìm chỗ để đậu.
Nào là nhũ mẫu thuở , nào là phu nhân điều ...
Rõ ràng là cung nữ do chính đưa cho nàng, mà nàng khéo léo che đậy bộ nguyên nhân vì "tỷ tỷ" đó mặt bên , để lộ bất kỳ sơ hở nào.
Hắn khẽ bật một tiếng.
Đỗ Thiếu Lang , lắc đầu bất lực: "Muội ngươi thành như , mà ngươi còn ."
Mộ Dung Trần nhướng mày: "Chẳng lẽ thì theo ? Có thể sắp xếp cung nữ bên cạnh Thanh Phi mà vẫn kẻ âm mưu hãm hại, chỉ sợ kẻ ... hề đơn giản , Bệ hạ."
Đỗ Thiếu Lang thấy Hoa Mộ Thanh càng càng đau lòng, cũng cảm thấy chút nhức đầu. Hắn tuy thích nữ t.ử dịu dàng yếu đuối, nhưng thể chịu kiểu cứ mãi ngừng như thế .
Nghĩ một lúc, : "Trẫm thấy, e là do nghi lễ phong phi của Thanh Phi sắp cử hành, kẻ nhịn , tay thị uy ."
Mộ Dung Trần bật : "Bệ hạ cho rằng bộ dạng cung nữ ngày hôm qua... chỉ là một chiêu thị uy thôi ?"
Đỗ Thiếu Lang sững , nhưng truy xét sâu, chỉ : "Ngươi mấy ngày tới cứ bảo mấy lợi hại bên cạnh , canh giữ kỹ càng từ xuống Du Nhiên Cung. Đợi nghi lễ phong phi qua , trẫm sẽ để Thanh Nhi thị tẩm, danh chính ngôn thuận , những đó tự nhiên dám manh động nữa."
Không ngờ, bàn thẳng chuyện để Hoa Mộ Thanh thị tẩm ngay mặt Mộ Dung Trần.
Hoa Mộ Thanh dùng khăn che mặt, len lén liếc Mộ Dung Trần.
Chỉ thấy một nửa khuôn mặt nghiêng tuyệt mỹ, môi khẽ cong, ánh mắt nơi đuôi mắt chất chứa đầy tà ý, khiến tim nàng thoáng thắt , vội đầu .
Mộ Dung Trần khẽ bật , gì thêm.
Trái tim nàng vì đó lúc nổi lúc chìm, như đang trôi giữa sóng lớn, chẳng thể an .
Ra khỏi ngự thư phòng, đến đoạn hành lang vắng , Hoa Mộ Thanh mới dừng bước, chậm rãi : "Đỗ Thiếu Lang chuyện hôm qua là do Hoa Như Nguyệt và Trữ Nguyên Xuân bày ."
Mộ Dung Trần gật đầu: "Không sai."
Hoa Mộ Thanh lập tức bật lạnh: "Hắn đúng là một lòng bảo vệ trong tim ."
Mộ Dung Trần liếc nàng một cái: "Ghen ?"
"..."
Hoa Mộ Thanh đảo mắt, tiếp tục lên phía : "Còn cây thước ngọc ..."
"Cứ yên tâm."
Mộ Dung Trần mỉm , tay chắp lưng, chậm rãi bước bên cạnh nàng: "Tối nay chắc chắn sẽ mang về Dưỡng Tâm Điện."
Trong mắt Hoa Mộ Thanh lóe lên một tia lạnh lùng: "Vậy thì ."
Cây thước ngọc , Hoa Mộ Thanh và Mộ Dung Trần mượn danh nghĩa nhận tội để đưa đến mặt Đỗ Thiếu Lang, tuyệt đối là một hành động tùy tiện.
Bởi vì... cây thước ngọc , còn ẩn chứa một điển cố khác.
Cũng chính là lý do khiến Đỗ Thiếu Lang từng hài lòng nhất về La Đức Phương.
Năm xưa, khi La Đức Phương m.a.n.g t.h.a.i Đỗ Thiếu Lang, vốn ai , chỉ mong âm thầm sinh con để giữ lấy mạng sống. Bởi vì phận khi của La Đức Phương thấp kém, chỉ là một cung nữ rửa chân bình thường. Không chỉ chủ nhân khinh rẻ, mà đến cả thái giám chút địa vị cũng thể tùy tiện sỉ nhục, giẫm đạp lên bà .