Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 280: Khiêu Khích

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:21:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Lang thoáng tối sầm , để lộ một vẻ hiểm độc khó lường.

Mộc Đóa ở bên cạnh lên tiếng một cách khinh thường:

- Chỉ là bỏng nhẹ một chút thôi mà, ai bảo ngươi cẩn thận! Hứ, đúng là bộ tịch! Lúc bệ hạ mãnh hổ tấn công còn thấy yếu đuối như ngươi…

Hoa Mộ Thanh nhanh ch.óng liếc qua, thấy trong thần sắc của Đỗ Thiếu Lang hiện rõ một tia sát khí.

Trong lòng nàng khẽ lạnh một tiếng, cú hất than của cũng uổng công, cuối cùng thì cũng hiệu quả .

- Bệ hạ~

Nàng đột nhiên cất tiếng gọi, cắt ngang lời của Mộc Đóa, khẽ rụt tay về:

- Thần ạ, Mộc Đóa cách cách vẫn còn đang đợi để dâng rượu mừng cho .

Tựa như nàng đang cố ý che giấu sự bất mãn của Đỗ Thiếu Lang vì những lời lẽ vô lễ của Mộc Đóa, giống như đang cố gắng đỡ cho nàng .

ẩn ý thật sự là Đỗ Thiếu Lang hiểu rõ, Mộc Đóa hết đến khác nhắc đến chuyện suýt c.h.ế.t vì mãnh hổ, rõ ràng là ý dùng nó để uy h.i.ế.p !

Chỉ những thật sự hiểu rõ tâm tính của Đỗ Thiếu Lang mới thể dễ dàng dùng vài lời như thế để khiến cho ngọn lửa giận dữ trong lòng bùng cháy lên dữ dội!

Quả nhiên, lời của Hoa Mộ Thanh dứt, sắc mặt của Đỗ Thiếu Lang lập tức trở nên u ám đến đáng sợ.

Hoa Như Nguyệt bên cạnh, dường như nhận điều gì đó, lặng lẽ liếc Hoa Mộ Thanh một cái.

Mộc Đóa tức giận :

- Không cần ngươi giả vờ bụng!

- Vô lễ!

Đỗ Thiếu Lang đột ngột quát lớn:

- Mộc Đóa, Thanh Nhi kính nể ngươi là Công Chúa của Kim tộc, mà ngươi hết đến khác khinh rẻ nàng ý gì? Đừng đến chuyện phụ của ngươi khi gặp nàng cũng cúi đầu hành lễ, còn ngươi lấy tư cách gì mà buông lời mỉa mai nàng như thế? Lại còn suýt chút nữa khiến nàng thương nặng! Ta thấy lòng của ngươi thực sự quá hiểm độc!

Từ khi Mộc Đóa cứu Đỗ Thiếu Lang, vẫn luôn đối xử với nàng khá hòa nhã, khiến cho nàng phần tự mãn và kiêu ngạo.

Trong lòng nàng luôn đinh ninh rằng Đỗ Thiếu Lang là của riêng , bất cứ nữ nhân nào cùng chia sẻ nam nhân đều khiến cho nàng chán ghét đến tột cùng.

Tính cách nuông chiều từ nhỏ khiến cho nàng chẳng xem ai gì, nhất là những nữ nhân chỉ lấy lòng nam nhân như Hoa Mộ Thanh.

Thế nên mỗi lời thốt đều vô cùng khinh bỉ và sắc sảo.

Không ngờ hôm nay Đỗ Thiếu Lang vì một nữ nhân như mà quở trách nàng ngay giữa đám đông.

Mộc Đóa lập tức ngây , ngơ ngác chằm chằm .

Mộc Đồ vội vàng chạy đến từ phía , kéo Mộc Đóa , cúi đầu nhận nàng với Đỗ Thiếu Lang và Hoa Mộ Thanh.

Hoa Mộ Thanh mỉm dịu dàng, thêm một lời nào.

Đỗ Thiếu Lang chỉ Mộc Đóa đang tức giận nghiến răng nghiến lợi , nàng định chuyện xảy ở trường săn lúc sáng

Đỗ Thiếu Lang cố gắng nén cơn giận trong lòng, sang với Mộc Đồ:

- Ngươi quản cho thật nữ nhi của ! Nếu còn tái phạm, trẫm nhất định sẽ hỏi tội ngươi!

Mộc Đồ tuy là thủ lĩnh của Kim tộc, nhưng mấy năm nay Mộ Dung Trần chèn ép đến ngóc đầu lên nổi, lập tức cúi đầu tạ tội liên tục, vội vã kéo Mộc Đóa – lúc mắt đỏ hoe – lui xuống một cách nhanh ch.óng.

Đỗ Thiếu Lang sang các đại thần và phu nhân đang nơm nớp lo sợ xung quanh, lên tiếng :

- Đều lên hết , chỉ là một va chạm nhỏ thôi mà. Mọi cứ tiếp tục vui vẻ .

Lúc mới dám dậy, lục tục tản , nhưng ánh mắt thì vẫn thỉnh thoảng liếc về phía bên .

Hoa Như Nguyệt vẫn giữ nguyên nụ như thường lệ, giống như một con b.úp bê lập trình sẵn, bất kể chuyện gì xảy cũng thể lay chuyển phong thái đoan trang, điềm đạm của một Hoàng Quý phi.

Còn Đỗ Thiếu Lang thì cúi đầu xuống, tiếp tục xem xét vết thương tay của Hoa Mộ Thanh, gương mặt lộ rõ vẻ đau lòng và xót xa.

Những từng nghĩ rằng địa vị của Hoa Như Nguyệt trong hậu cung vững như bàn thạch, lúc trong lòng đều bắt đầu hiểu rõ hơn.

Xem … bầu trời hậu cung , e là sắp sửa đổi !

- Bệ hạ, thật mà.

Hoa Mộ Thanh thật lòng rút tay về, vở kịch cũng diễn xong , nàng cũng tiếp xúc thêm với Đỗ Thiếu Lang nữa.

Đỗ Thiếu Lang nắm c.h.ặ.t lấy tay nàng buông, thậm chí còn nhẹ nhàng thổi lên vết thương của nàng.

Hành động khiến cho Hoa Mộ Thanh nổi hết cả da gà, suýt chút nữa thì nàng vung tay tát cho một cái.

Nàng gượng gạo nở một nụ , liếc về phía Hoa Như Nguyệt.

Hoa Như Nguyệt cũng đang Hoa Mộ Thanh, ánh mắt của hai chạm . Nàng mỉm hiền dịu, cất giọng dịu dàng : "Bệ hạ, là để bôi t.h.u.ố.c ạ? Vết thương nếu chữa trị kịp thời, e rằng sẽ để sẹo mất. Đôi tay ngọc ngà như , mà tì vết gì thì thật là đáng tiếc."

Đỗ Thiếu Lang cũng tiện giữ Hoa Mộ Thanh nữa, đành ôn tồn vỗ nhẹ lưng nàng: "Vậy Thanh Nhi cứ bôi t.h.u.ố.c , lát nữa trẫm sẽ ghé qua thăm nàng."

"Lạy trời, ngàn vạn đừng đến!" – Hoa Mộ Thanh thầm than vãn trong lòng.

ngoài mặt, nàng vẫn khẽ ửng hồng hai má, rụt tay , nhỏ nhẹ đáp lời: "Ngày mai chẳng chúng sẽ gặp ..."

Nói xong, nàng cúi gằm mặt xuống, vội vã bước .

Đỗ Thiếu Lang theo bóng dáng nàng khuất dần, bật sảng khoái, bao nhiêu u ám trong lòng dường như tan biến hết cả. Ánh mắt sâu thẳm của dõi theo chiếc cổ trắng ngần của nàng, khẽ : "Phải , ngày mai là ngày lành của trẫm và Thanh Nhi."

Hoa Mộ Thanh khẽ c.ắ.n môi, cúi đầu dám thẳng mắt , vội vàng hành lễ kéo Xuân Hà rời thật nhanh.

Đi một mạch đến khu vực bên ngoài khu trại, Hoa Mộ Thanh đầu , thấy Mộc Đóa đang Mộc Đồ giữ c.h.ặ.t, ánh mắt hằn học, đầy lửa giận, như ăn tươi nuốt sống nàng.

Nàng nhếch mép lạnh, cố ý vẻ mặt khiêu khích về phía Mộc Đóa.

Quả nhiên, Mộc Đóa thể kiềm chế nữa, lập tức vùng dậy định xông đến chỗ nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-280-khieu-khich.html.]

Hoa Mộ Thanh phớt lờ tất cả, điệu đà rời khỏi, lộ rõ vẻ đắc ý và kiêu ngạo.

Mộc Đóa tức giận đến run , khó thở, nghiến răng ken két. Bất ngờ, ả phắt , lệnh cho đám dũng sĩ phía .

Ở một góc khác, Đỗ Thiếu Lang và Hoa Như Nguyệt vẫn đang trò chuyện vui vẻ.

Hoa Như Nguyệt khẽ , giọng ngọt ngào: "Bệ hạ gọi Mộ Thanh là 'Thanh Nhi'... thật mật quá ."

Đỗ Thiếu Lang đáp: "Nàng chỉ là một cô bé ngây thơ, nên trẫm mới dỗ dành hơn thôi. Ái phi ghen tị ?"

Hoa Như Nguyệt liếc yêu một cái, trách móc: "Bệ hạ cũng nữa ?"

Đỗ Thiếu Lang bật lớn, ôm nàng lòng: "Nàng yên tâm . Trong lòng trẫm, ai sánh với nàng ."

Hoa Như Nguyệt mỉm dịu dàng, tựa đầu n.g.ự.c , bỗng Đỗ Thiếu Lang nhỏ giọng hỏi: "Chuyện điều tra về Lâm Lang Các thế nào ?"

Nụ môi Hoa Như Nguyệt chợt tắt, nàng im lặng một lát khẽ đáp: "Hình như lão các chủ từng là trong cung, nhưng rõ vì thoái lui, nhường quyền . , bệ hạ, gần đây Lâm Lang Các phát hiện một chuyện thú vị hơn nhiều, ngài ?"

Đỗ Thiếu Lang mỉm : "Chuyện gì mà thú vị ?"

Hoa Như Nguyệt khẽ, ghé sát tai thì thầm: "Lâm Lang Các điều tra , đứa con mang đôi mắt hai màu mà tiên hoàng sinh với nữ nhân ngoại tộc năm xưa... thật vẫn còn sống."

Hai trông mật, như đang trao những lời âu yếm.

sắc mặt Đỗ Thiếu Lang đột ngột biến đổi, kinh hãi Hoa Như Nguyệt: "Nàng... nàng gì?"

Hoa Như Nguyệt mỉm , nhẹ nhàng vỗ vai trấn an: "Hơn nữa, đứa trẻ đó chỉ còn sống, mà còn từng nhiều Phượng Loan Cung của Tống Hoàng Hậu."

Gương mặt Đỗ Thiếu Lang lúc chỉ kinh hoàng, mà còn phẫn nộ, nghi ngờ trào dâng: "Nàng ... qua với nghiệt chủng đó? Vì ?"

Hoa Như Nguyệt khẽ : "Có lẽ vì mang mệnh thiên t.ử, là thừa kế chính danh của triều Đại Lý? Chẳng lẽ bệ hạ còn lạ gì cách việc của tỷ tỷ ?"

Sắc mặt Đỗ Thiếu Lang tối sầm , giận dữ đến mức gần như mất kiểm soát, chỉ hừ lạnh, thêm lời nào.

Đứa trẻ đôi mắt hai màu là kết quả tình yêu giữa tiên hoàng và nữ nhân ngoại tộc mà ông hết mực yêu thương. thế nàng rõ ràng, các đại thần chỉ trích, khiến nàng bất an, cuối cùng khi sinh con qua đời.

Tiên hoàng đau khổ vì mất yêu, thậm chí còn lập di chiếu, truyền ngôi cho đứa trẻ.

đứa bé dù mang dòng m.á.u hoàng tộc, đôi mắt khác màu coi là dị tật!

Người thừa kế ngôi vị chí tôn, thể mang một khiếm khuyết như ?

Ngay đó, một phi tần cấu kết với các đại thần, bí mật đưa đứa bé , bóp c.h.ế.t và chôn giấu.

Tiên hoàng từ đó suy sụp, giao hết chính sự cho Mộ Dung Trần, kẻ mới cung.

Sau , các hoàng t.ử tranh giành ngôi vị, khiến triều Đại Lý loạn lạc suốt mười năm. Cuối cùng, nhờ đội quân Tống gia bách chiến bách thắng, Đỗ Thiếu Lang mới đoạt ngôi hoàng đế.

Đứa con riêng đó, nếu c.h.ế.t thật thì chuyện xong. nếu nó còn sống, chẳng khác nào mũi kim đ.â.m thẳng tim Đỗ Thiếu Lang!

Bởi vì, di chiếu của tiên hoàng năm xưa ghi rõ: ngôi vị sẽ truyền cho đứa trẻ ! Bản di chiếu cũng chôn vùi cùng với đứa bé!

Mà bây giờ đứa trẻ còn sống, thì... bản di chiếu thể xuất hiện trở ?

Hoa Như Nguyệt hiểu rõ tâm tư của Đỗ Thiếu Lang.

Nàng đầy tự tin, giọng vẫn dịu dàng: "Bệ hạ cứ yên tâm. Lâm Lang Các điều tra, nhất định sẽ tìm tung tích đứa bé đó. Tuyệt đối sẽ để mối họa nào cho bệ hạ."

Sắc mặt Đỗ Thiếu Lang dịu , vỗ nhẹ tay Hoa Như Nguyệt: "Có nàng bên cạnh, quả là phúc phận của trẫm."

Hoa Như Nguyệt mỉm , tựa đầu lòng , nũng nịu: "Vậy bệ hạ đau lòng nữa đấy."

"Được , là trẫm sai . Trẫm xin nàng, ?" - Đỗ Thiếu Lang mỉm cúi đầu, mật chuyện cùng nàng.

Tư thái , thật sự là yêu chiều đến tận xương tủy!

Rõ ràng là nâng niu như nâng trứng, hứng như hứng hoa!

Những nhen nhóm suy nghĩ trong lòng, do dự, thể đoán chắc điều gì.

Xem , những ngày tháng huy hoàng của Hoa Như Nguyệt vẫn còn dài! Dù Hoa gia sụp đổ, dù của Cửu Thiên Tuế xuất hiện, nàng vẫn là Hoàng Thượng yêu thương nhất!

Chỉ cần nàng sinh thêm một hoàng t.ử, e rằng cả triều Đại Lý … chậc chậc…

Phú quý ngập trời, nấy!

Bên cạnh đống lửa trại.

Mộc Đóa tức giận ném mạnh khúc củi lửa, nghiến răng lẩm bẩm: "Hừ! Cứ chờ đấy, tối mai sẽ tay !"

Hoa Mộ Thanh về lều, thấy Phúc Toàn đích mang t.h.u.ố.c trị thương đến.

Nàng từ chối, chỉ thoa cao d.ư.ợ.c mà Mộ Dung Trần đưa , định y phục.

Không ngờ, rèm lều đột nhiên vén lên.

Mộ Dung Trần bước như gió, quát khẽ, đuổi Xuân Hà : "Ra ngoài hết!"

Hoa Mộ Thanh kéo vạt áo, đôi mắt sâu thẳm, lạnh lùng của , khẽ gật đầu.

Xuân Hà liền dẫn hai cung nữ lặng lẽ lui .

Nàng hỏi: "Điện hạ đêm khuya ghé thăm, chuyện gì gấp ?"

kịp trả lời, Mộ Dung Trần ném hai món đồ lên bàn .

Nàng cúi xuống , ban đầu khó hiểu, nhưng ngay đó, đồng t.ử co , mày chau .

Mộ Dung Trần lạnh giọng: "Một cái là túi hương nàng tặng Bổn Đốc mấy hôm . Cái còn ... là do Tống Hoàng Hậu tặng . Nàng thấy gì khác biệt ?"

Khác biệt ư?

Rõ ràng đường kim mũi chỉ giống !

Nàng quên mất chuyện quan trọng đến thế!

Loading...