Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 278: Tương Lai
Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:21:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Mộ Thanh nghi hoặc, sờ lên mặt: "Trên mặt gì ?"
Trong khoảnh khắc , trong mắt Mộ Dung Trần hiện lên bóng dáng nữ nhân .
Nàng từng ôm mối lo triều chính trong lòng, rõ ràng ngay mắt, mà nàng thấy .
Hồi ức ùa về, Mộ Dung Trần che giấu những nhói đau trong tim.
Ngược , bật , lắc đầu: "Tiểu Hoa Nhi thật lo cho triều đình Đại Lý ."
Hoa Mộ Thanh buột miệng: "Dù nơi cũng là giang sơn mà Tống Hoàng Hậu và Hộ Quốc Tướng quân đ.á.n.h đổi bằng cả sinh mạng."
Cả hai đều khựng .
Trên mặt Mộ Dung Trần thoáng ngẩn ngơ, lẩm bẩm khẽ: "Phải … Đây là giang sơn mà nàng đổi bằng mạng sống."
Hoa Mộ Thanh cảm thấy giọng điệu và hàm ý trong câu thật kỳ lạ.
Nàng ngẩng đầu nhưng đang lên trời xanh.
Bản năng khiến nàng cũng ngước theo, thấy bầu trời trong vắt, mây lững lờ trôi.
Không hiểu , nàng cảm thấy: đất trời hùng vĩ, non sông rạng rỡ.
Nàng mím môi, thu ánh thì thấy Mộ Dung Trần cúi xuống, lặng lẽ nàng.
Dường như trong mắt chút ửng đỏ.
Hoa Mộ Thanh tưởng lầm, nhưng , giọng thản nhiên: "Váy nàng bẩn ."
Âm thanh vốn trầm khàn, lúc nghèn nghẹn.
Nàng cúi đầu , quả thật vạt váy dính vài giọt m.á.u... m.á.u của Vương Phong.
Nàng khẽ cau mày.
Mộ Dung Trần xoay , bước về phía con tuấn mã đen tuyền: "Về bộ khác , ngày mai Đỗ Thiếu Lang nàng thị tẩm ở cung suối nóng. Muốn diễn trò thì chuẩn kỹ càng, đừng để chuyện khác xao động tâm trí."
Nói xong, phi lên ngựa, đầu , đưa tay về phía nàng.
Trái tim Hoa Mộ Thanh vốn rung động, giờ lạnh lẽo.
Thì hạ , chủ động giải thích nhiều như … chỉ vì sợ nàng d.a.o động, giữ vai trò khi thị tẩm.
Dù thì… thể vô tướng của nàng, chẳng là để giải độc ?
Tuy rõ cách thức giải độc là gì, nhưng với một bá đạo như Mộ Dung Trần, e rằng cho ai chạm để mắt.
- Lên đây.
Mộ Dung Trần thấy nàng yên, khẽ nhướng mày.
Hoa Mộ Thanh cụp mắt xuống, giấu cảm xúc, chầm chậm bước tới, đưa tay lên thì Mộ Dung Trần nắm lấy.
Hắn kéo nhẹ, nàng kéo lên nghiêng lưng ngựa, rúc vòng tay như chim nhỏ nép .
Hương lạnh thoang thoảng xộc mũi, tĩnh lặng, u uẩn, khiến lòng rối bời, cảm xúc nguội lạnh.
Hoa Mộ Thanh khép mắt , tựa đầu l.ồ.ng n.g.ự.c , thôi thì chấm dứt tại đây !
Những điều nên nghĩ, đừng nghĩ nữa.
Mộ Dung Trần nắm dây cương, cảm nhận động tác của nàng, cúi xuống , thấy nàng mệt mỏi tựa lòng nghỉ ngơi.
Vẻ phòng , ỷ khiến đáy mắt thoáng dịu dàng.
Hắn khẽ giật dây cương, để ngựa chậm .
Mặt trời ngả về tây, mây lững lờ chồng lên ánh cam của hoàng hôn nhuộm màu, như thiêu đốt nửa bầu trời.
Dòng suối từ đỉnh núi chảy ngoằn ngoèo xuống , xuôi về nơi xa xăm, lững lờ trôi.
Bên bụi cỏ, một con ngựa, hai bóng , thong thả tiến về phía chân trời, ánh chiều tà.
Tương lai của họ sẽ , ai .
Chỉ giây phút , khi hai kề bên , chẳng ai nhận thứ tình cảm mơ hồ, thoắt gần thoắt xa — là một loại rung động, đẽ và mê đắm lòng .
Động tình khờ dại, ngây thơ, rõ ràng nhưng cũng đầy ấm áp.
Có lẽ đây là sự thử thách mà ông trời sắp đặt, để từ đầu gặp gỡ, hai họ định sẵn sẽ qua bao khổ đau và gian nan.
Thế nhưng, ngọt ngào những ngày rét mướt , càng thêm say lòng.
- Gà——gà——
Đàn ngỗng trời bay về phương Nam, nơi nắng ấm, liệu những mùa hoa đang chờ nở rộ?
Đại hội săn thu khép , Mộ Dung Trần săn mãnh hổ, giành vị trí quán quân.
Điều bất ngờ là xếp thứ hai là Đỗ Thiếu Quân.
Vốn là phong lưu, yêu thích thư họa, cổ cầm, Đỗ Thiếu Quân gặp may hiếm .
Hắn kể rằng chỉ định tham gia cho vui, tìm kiếm điều mới mẻ.
Ai ngờ gặp đám Ngự Lâm quân lạc đoàn cùng Đỗ Thiếu Lang.
Vậy là con mồi của Đỗ Thiếu Lang, nhận của một cách bất ngờ.
Hắn còn tự khen ngợi, khiến ai dám nhạo.
Đỗ Thiếu Lang chỉ lớn, cùng kéo con mồi .
Lúc hoàng hôn buông xuống, bên ngoài khu săn, những đống lửa lớn nhóm lên rực rỡ…
Xung quanh vô những đống lửa nhỏ hơn, do các quan mang theo gia quyến quây quần bên lửa, nướng thịt, uống rượu trò chuyện. Năm nay, trong những tham dự đại hội săn b.ắ.n, ít đến từ các nước chư hầu, thậm chí họ còn sớm bắt đầu ca múa nhộn nhịp để góp vui.
Khung cảnh vô cùng náo nhiệt, và khắp nơi đều tràn ngập tiếng ca và tiếng rộn rã.
Khi đang vui vẻ, Đỗ Thiếu Lang dẫn Hoa Như Nguyệt đến, thong dong bước đám đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-278-tuong-lai.html.]
Tiệc lửa trại câu nệ nghi lễ quân thần rườm rà, nên hành lễ qua loa rôm rả.
Đỗ Thiếu Lang cùng Hoa Như Nguyệt dừng bên đống lửa chuẩn sẵn và hỏi: "Cả ngày hôm nay trẫm thấy Mộ Tần cả?"
Phúc Toàn bẩm báo việc ban ngày Hoa Mộ Thanh ép đến khó xử đài cao, rời cùng Thái sư phu nhân, về lều nghỉ ngơi.
Đỗ Thiếu Quân khẽ , nhưng kịp gì.
Thì bên cạnh, Hoa Như Nguyệt mỉm : "Mộ Tần và Thái sư phu nhân, xem là quan hệ cũng thiết lắm."
Một câu nhẹ nhàng nhưng đầy ngụ ý, nhắc khéo chuyện nàng dung túng cho đám mệnh phụ công kích Hoa Mộ Thanh, gợi quá khứ của nàng khi tiến cung. Chỉ cần khơi gợi vết nhơ nào đó, khiến Đỗ Thiếu Lang nghi ngờ, thì Hoa Mộ Thanh chắc chắn yên .
Đỗ Thiếu Lang hề nghi ngờ, ngược mỉm gật đầu: "Nàng và chính thất của Thái sư, quả thật từng chút giao tình đó."
Ánh mắt Hoa Như Nguyệt thoáng tối , và nàng đang định thêm điều gì đó.
Thì bỗng nhiên, đám đông vốn rộn ràng lặng trong khoảnh khắc, khiến ai nấy đều chú ý.
Đỗ Thiếu Lang đầu , và thấy từ phía đống lửa xa xa, một bóng dáng yểu điệu như liễu rủ đang chầm chậm bước tới.
Ngay lập tức, ánh mắt rực sáng — và tràn đầy sự kinh diễm!
Đêm nay, Hoa Mộ Thanh khoác lên chiếc áo dài lụa mỏng như sương khói màu bạc, điểm xuyết những đóa hoa thưa thớt.
Những đường thêu tinh xảo bằng bạc, đá quý, ngọc trai cùng vô vàn châu báu khác đính kết tỉ mỉ y phục, phản chiếu ánh lửa trại rực rỡ, tạo nên những vệt sáng ngũ sắc lấp lánh, đến mức khiến ngỡ ngàng.
Nàng thắt một dải ngọc tua rua rộng bốn ngón tay quanh eo, càng nổi bật thêm vòng eo thon thả, mềm mại như cành lan của nàng.
Từng bước chân uyển chuyển như hoa sen nở, nàng chậm rãi tiến về phía Đỗ Thiếu Lang.
Dường như cả bầu trời lấp lánh phía cũng theo nàng hạ phàm, nàng tựa như tiên nữ giáng trần, tỏa ánh sáng mê hoặc lòng , khiến xung quanh như quên chính , thậm chí quên cả hô hấp.
- Bệ hạ.
Khuôn mặt xinh như ngọc chạm khắc tinh xảo, ẩn chứa một nét quyến rũ khó cưỡng, nàng nhẹ nhàng cúi đầu, cất giọng dịu dàng, tiếng gọi mới khiến những xung quanh bừng tỉnh khỏi cơn mê, hồn khoảnh khắc vẻ thoát tục cho say đắm.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Lang khẽ d.a.o động, ngay lập tức bật lắc đầu, đưa tay định kéo Hoa Mộ Thanh gần.
Không ngờ, Hoa Mộ Thanh khéo léo tránh né sự đụng chạm đó, chỉ khẽ :
- Bệ hạ, Hoàng Quý phi nương nương đang ở đây, dám thất lễ.
Sắc mặt Hoa Như Nguyệt vốn gượng gạo, nay càng trở nên khó coi hơn vài phần, lộ rõ vẻ vui.
Đỗ Thiếu Lang chỉ cho rằng nàng đang ghen tuông một cách đáng yêu, liền lớn, cũng ép buộc nữa, chỉ hạ giọng trêu chọc:
- Xinh đến thế , để bao nhiêu nam nhân ngắm, nàng sợ trẫm tức giận ?
Hoa Như Nguyệt bên cạnh , suýt chút nữa kìm mà lao lên xé tan bộ váy Hoa Mộ Thanh!
Trong lòng nàng gào thét, mắng c.h.ử.i ngừng, con hồ ly tinh đáng ghét! Đồ ti tiện!
Hoa Mộ Thanh giả vờ ngây thơ vô tội, nghiêng đầu Đỗ Thiếu Lang, khẽ hỏi:
- Hửm, bộ xiêm y ? Thiếp nghĩ yến tiệc tối nay trọng đại, nên mới dụng tâm chọn lựa, mong thể xuất hiện thật lộng lẫy hơn ngày thường một chút.
Đôi mắt vốn ướt át như chứa cả một hồ nước của nàng, ngước lên trong ánh lửa trại bập bùng, càng khiến cho đối diện cảm thấy tim đập rộn ràng, xao xuyến yên.
Đỗ Thiếu Lang vốn là luôn tự chủ, kiềm chế bản , nhưng vẻ , cũng suýt chút nữa là mất kiểm soát.
Hít một thật sâu để lấy bình tĩnh, bật thành tiếng, đưa tay lên véo nhẹ đôi má bầu bĩnh của nàng:
- Quả là một tiểu yêu tinh chuyên quyến rũ khác! Đừng dùng ánh mắt đó trẫm nữa.
Hoa Mộ Thanh khẽ mở to đôi mắt, như thể chợt nhận điều gì đó, liền vội vàng mặt , nhẹ nhàng xoa xoa nơi gò má chạm .
Thực tâm mà , nàng cảm thấy chút ghê tởm khi đụng , chỉ xoa dịu cảm giác khó chịu mà thôi.
trong mắt Đỗ Thiếu Lang, kẻ đang chìm đắm trong sự dịu dàng và mê luyến, hành động nhỏ trở thành một dáng vẻ e thẹn, ngượng ngùng vô cùng đáng yêu.
Ánh mắt càng thêm rạng rỡ, ý càng thêm nồng đậm.
Ở một nơi khác.
Đỗ Thiếu Quân và Mộ Dung Trần đang bên một đống lửa nhỏ ở một góc khuất. Trừ mấy tên Quỷ Vệ luôn túc trực bên cạnh, thì một ai dám bén mảng tới gần.
Cũng thôi, vị Cửu Thiên Tuế từ lâu nổi danh là một kẻ m.á.u lạnh, g.i.ế.c ghê tay, đến mức chẳng buồn mở miệng.
Cũng ít nhân cơ hội đến bắt chuyện, quen với Đỗ Thiếu Quân – vị Vương gia đang Hoàng Thượng sủng ái nhất Đại Lý hiện nay. chỉ cần thoáng thấy đang cạnh là Mộ Dung Trần, tất cả đều lập tức chùn bước.
Trong lòng ai nấy đều khỏi thắc mắc: Hai … thể chung với thế ?
Đỗ Thiếu Quân để tâm đến ánh mắt dò xét những lời bàn tán xôn xao của những xung quanh, chỉ thản nhiên lắc lư bình rượu trong tay, nghiêng đầu nhạt với Mộ Dung Trần đang bên cạnh với ánh mắt u tối, lạnh lùng:
- Tiểu Hoa Nhi nhà ngươi, tối nay đúng là quá tay đấy. Ngươi sợ hoàng của , đêm nay liền hạ chỉ gọi nàng thị tẩm ?
Mộ Dung Trần khẽ bật một tiếng lạnh lẽo, nhấp một ngụm rượu trong tay.
Đỗ Thiếu Quân liếc một cái, cố ý trêu chọc:
- Đừng với là ngươi thấy ánh mắt của Đỗ Thiếu Lang nhé. Cái kiểu ánh mắt đó, chẳng khác nào sói đói thấy mồi, chỉ ăn tươi nuốt sống tiểu nha đầu ngay lập tức thôi!
Mộ Dung Trần khẽ cụp mắt xuống, nhàn nhạt đáp lời:
- Có Bổn Đốc ở đây, thì thể gì?
Tuy Mộ Dung Trần rõ "" là ai, nhưng Đỗ Thiếu Quân thừa , đó ai khác chính là Đỗ Thiếu Lang.
Hắn bật thành tiếng, lắc đầu ngán ngẩm:
- Cũng là do ngươi quá chiều chuộng nàng thôi, nên tiểu nha đầu mới dám ngang ngược, kiêng nể ai như . Nhìn cái khuôn mặt đó xem, trời sinh mang vẻ quyến rũ đến khuynh quốc khuynh thành, giờ còn cố tình vẻ lả lơi mặt đám đại thần như thế... Chỉ sợ khi hồi cung, tấu chương dâng lên tố cáo nàng thể chất thành núi, dìm c.h.ế.t cả ngươi đấy!
Mộ Dung Trần vẫn thản nhiên như , giọng đều đều, chút cảm xúc:
- Ngươi tưởng rằng Bổn Đốc đè đầu cưỡi cổ, ai dám dâng tấu chương cáo buộc của Bổn Đốc? Chán sống chắc?
Khóe miệng Đỗ Thiếu Quân giật nhẹ một cái, một động tác tỏ vẻ bội phục, ngửa cổ uống một ngụm rượu lớn.
Mộ Dung Trần lúc từ lúc nào lấy một chiếc túi thơm từ trong vạt áo, thản nhiên đặt trong lòng bàn tay, thong thả xoay qua xoay ngắm nghía, bất ngờ hỏi:
- Chuyện bên , ngươi điều tra đến ?