Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 258: Âm Mưu Toan Tính
Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:20:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhã Tuyết Đường.
Hồng Anh đang quỳ sụp xuống mặt Bạch Lộ, nước mắt tuôn rơi ngừng, đến mức thể kiềm chế .
Bạch Lộ cuối cùng chỉ thở dài, lắc đầu, đỡ nàng dậy: "Ngươi khổ sở như để gì? Giờ tỷ khó khăn lắm mới đoàn tụ, những gì thể để chăm sóc ngươi, đương nhiên sẽ tận tâm tận lực."
Hồng Anh mắt sưng húp, gật đầu lia lịa: "Nô tỳ từ lâu … tiểu chủ là tầm thường, sớm muộn gì cũng sẽ vinh hoa phú quý. Chỉ tiếc là phu nhân, còn duyên gặp ."
Bạch Lộ nhắc đến mẫu mất từ lâu mà bản còn từng gặp mặt, trong lòng dâng lên một nỗi buồn âm ỉ, xen lẫn sự tức giận.
Nàng thở dài, lắc đầu: "Đáng tiếc là đến một chỗ để trút giận, cũng ."
Hồng Anh liếc Bạch Lộ, chút khó hiểu: "Tiểu chủ, vì Hoàng Quý phi tâm cơ hiểm độc như mà Hoàng Thượng vẫn luôn bênh vực nàng ? Dù phi t.ử Mộ nương nương cầu xin tra rõ sự tình, nhưng e rằng cũng chẳng thể điều tra gì?"
Bạch Lộ gật đầu, vẻ mặt đầy bất cam: "Ngươi cũng ở trong cung mấy năm , đương nhiên ân sủng mà Hoàng Quý phi nhận là vô song. Ta bây giờ, bất lực."
Ánh mắt Hồng Anh thoáng lóe lên, nàng nghiêm túc : "Tiểu chủ đừng lo lắng, nô tỳ thấy Mộ Tần là dễ bắt nạt. Tiểu chủ đừng sợ cơ hội, giờ chỉ cần hầu hạ Hoàng Thượng thật chu đáo, một Hoàng Tử, thì địa vị của sẽ bảo đảm."
Bạch Lộ cảm động, gật đầu, nắm lấy tay Hồng Anh: "Vẫn là ngươi hiểu , nghĩ cho . Giờ cũng đang nghĩ như ."
Nói , nàng liếc ngoài cổng cung, đó kéo Hồng Anh trong phòng, hạ giọng: "Ta nhớ mẫu ngươi đây từng đỡ đẻ cho , từng đến phương t.h.u.ố.c dễ sinh con trai, ngươi ?"
Hồng Anh gật đầu: "Nô tỳ cũng từng mẫu nhắc đến. Nếu tiểu chủ cần, nô tỳ thể nhờ mang thư ngoài cung hỏi thăm mẫu ?"
"Vậy thì quá !"
Bạch Lộ vui mừng khôn xiết, tháo một cây trâm ngọc quá giá trị đầu xuống, đặt tay Hồng Anh: "Trong cung , giờ chỉ thể trông cậy ngươi."
Trên khuôn mặt Hồng Anh thoáng hiện lên một vẻ phức tạp, nàng vội vàng mỉm đầy xúc động: "Vâng, nô tỳ nhất định sẽ tâm ý hầu hạ tiểu chủ."
Nửa canh giờ .
Hồng Anh lặng lẽ bước từ cửa bên của Nhã Tuyết Đường, gây một tiếng động nào.
Trông vẻ như đang về phía ngự thiện phòng, nhưng nửa đường thì đột nhiên một kéo phía một hòn giả sơn gần đó.
Ngẩng đầu lên , nàng nhận đó là Tố Cẩm.
“Họ xin phương t.h.u.ố.c hỗ trợ thụ thai, dễ sinh con trai.” Hồng Anh xong liền vội vã rời khỏi hòn giả sơn.
Nàng bước tự nhiên vài bước, may đ.á.n.h rơi chiếc khăn tay đang cầm tay.
Khi cúi xuống nhặt, nàng trông thấy một lưng.
Đó chính là cung nữ Ngọc Linh, hầu cận bên cạnh Bạch Lộ. Nàng kinh ngạc hỏi: “Ngọc Linh tỷ, tỷ ở đây?”
Ngọc Linh liếc hòn giả sơn xa, : “Tiểu chủ sợ đường, nên bảo đến cùng .”
Đi cùng gì chứ, rõ ràng là giám sát và theo dõi.
Hồng Anh ngượng ngùng , liên tục gật đầu: “Phải , nãy suýt chút nữa nhầm đường, còn vòng sang bên hòn giả sơn, đến khi qua mới là đường cụt, đành . May mà gặp tỷ, tỷ nhớ dẫn đường cho đấy, kẻo nhầm lỡ mất bữa ăn của tiểu chủ.”
Ngọc Linh Hồng Anh, mỉm : “Được, theo . Ngự thiện phòng lối . Lần đừng nhầm nữa nhé.”
Hồng Anh , gật đầu.
Một nén hương , Tố Cẩm về Du Nhiên Cung, đem chuyện Hồng Anh báo cho Hoa Mộ Thanh.
Hoa Mộ Thanh bật , liếc Xuân Hà.
Xuân Hà liền mang b.út mực giấy nghiên đến.
Hoa Mộ Thanh cúi bàn thấp, khẽ : “Quả nhiên lầm Bạch Lộ, đúng là dã tâm. Không uổng công từng mặt nâng đỡ nàng mặt Đỗ Thiếu Lang.”
Tú Hỷ ở bên cạnh tò mò hỏi: “Tiểu thư nhờ Cửu Thiên Tuế đưa Bạch Lộ theo săn mùa thu, là kế hoạch gì ạ? Bọn nô tỳ cần chuẩn những gì ?”
Hoa Mộ Thanh mỉm bí ẩn: “Tùy cơ ứng biến.”
Tú Hỷ sợ nhất là câu , lúc còn theo hầu Mộ Dung Trần, ngài cũng bảo thuộc hạ “tùy cơ ứng biến”.
Giờ đây, một thiếu nữ mới mười sáu tuổi, tròn tuổi cập kê, mà tác phong giống Mộ Dung Trần đến thế!
Thật sự là tâm cơ khó lường, thâm sâu khó đoán.
Phúc T.ử thì ghế đôn bên cạnh, đang cặm cụi thêu một chiếc túi thơm kiểu nam giới, cũng góp lời: “Hồng Anh thật lòng trung thành với tiểu thư ạ? Nô tỳ đây ở ty giặt, nàng cũng là một an phận.”
Hoa Mộ Thanh chỉ khẽ mỉm , đáp.
Hồng Anh cứ ngỡ rằng Hoa Mộ Thanh sẽ bỏ qua cho những hành vi ám của , ai ngờ chuyện trong lòng bàn tay nàng từ lâu.
Thật , dù Bạch gia những việc , nhưng chắc chắn đến mức ép gả con dâu chốn "môn đinh hạ tiện" như lời đồn đại .
Chính Hồng Anh mới là kẻ nuôi dã tâm, khi Bạch Lộ hầu hạ một vị Quý Nhân trong cung, liền nảy sinh ý định theo hầu để hưởng vinh hoa phú quý.
Ai ngờ, Hoa Như Nguyệt sợ ả lỡ miệng tiết lộ chuyện của Bạch Lộ qua đời, nên lập tức sai của phủ Nội Vụ đưa ả Giặt Y Cục.
Ở Giặt Y Cục, Hồng Anh vẫn an phận, thậm chí còn lén lút qua với một tên thái giám quản sự.
Tên thái giám , Hoa Mộ Thanh sai điều tra, là một kẻ đầy mưu mô xảo quyệt, thủ đoạn vô cùng dơ bẩn.
Hồng Anh tuy vẫn giữ cái danh "trong sạch", nhưng lẽ thể ả còn nguyên vẹn từ lâu.
như cũng , kẻ càng nhiều điểm yếu thì càng dễ dàng lợi dụng và điều khiển.
Loại , một khi nếm chút vị ngọt, sẽ càng trở nên tham lam và điên cuồng hơn.
Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm , điều nàng là khiến cho hậu cung một ngày nào yên .
Có quá nhiều nữ nhân khao khát trèo lên long sàng, Đỗ Thiếu Lang, liệu ngươi đủ sức để đối phó ?
Nàng gấp lá đơn t.h.u.ố.c , đưa cho Xuân Hà: "Bảo Quỷ Tam lấy t.h.u.ố.c theo đơn , mang đến cho Hồng Anh. Nhớ cho Bạch Lộ uống đủ ba khi cuộc săn bắt đầu."
"Về kế hoạch bên phía Bạch gia, bảo Quỷ Tam truyền lệnh, thể bắt đầu hành động."
Xuân Hà gật đầu, cẩn thận cất giữ đơn t.h.u.ố.c.
Trong khi đó, Tú Hỷ vẫn ngừng trêu chọc Phúc Tử: "Nào, Phúc nha đầu, kể cho di mẫu xem, con chuyện gì đó ho ? Nghe từ thế? Có là từ Quỷ Tam ? Tên đó vốn ít , chắc chỉ mở lòng với con thôi, ?"
"Tú Hỷ di mẫu!" Phúc T.ử đỏ mặt tía tai, giật chiếc túi thơm, hổ bỏ chạy.
Tú Hỷ lớn hả hê, còn Tố Cẩm thì điềm đạm lau tay, sang hỏi Hoa Mộ Thanh: "Tiểu thư dùng chút ạ?"
Hoa Mộ Thanh sân, thấy ánh nắng mùa thu dịu dàng, nàng khẽ gật đầu: "Ừ, phong cảnh thế , nên thưởng một chén . Mang rượu Lê Hoa Bạch đây, chúng cùng uống một ly."
Dưỡng Tâm Điện.
Đỗ Thiếu Lang Hoa Mộ Thanh ở Du Nhiên Cung, cùng đám cung nữ uống rượu Lê Hoa Bạch mà cũng say , liền bật .
Suy nghĩ một lát, dặn Phúc Toàn: "Sau khi kết thúc cuộc săn, hãy chuẩn loại rượu Lê Hoa Bạch thượng hạng ở cung suối nước nóng."
"Vâng, thưa bệ hạ."
Ba ngày , cuộc săn mùa thu chính thức khai mạc.
Ngoài các đại thần và Ngự Lâm Quân lên đường để chuẩn , đến ngày thứ hai, khi thứ sẵn sàng, ngự giá của hoàng đế mới chậm rãi tiến đến.
Ngồi trong xe ngựa, Hoa Mộ Thanh bên ngoài, cờ săn tung bay phấp phới, tiếng ngựa hí vang vọng khắp nơi, tiếng rộn rã, những lều trại lộng lẫy nối tiếp trải dài vô tận.
Bất giác, nàng nhớ những ngày tháng chinh chiến gian khổ ở kiếp .
So với những năm tháng gió sương , cảnh tượng mắt quả thật là thái bình thịnh vượng hơn gấp bội.
Xa xa là dãy núi mùa thu trùng điệp, bầu trời xanh cao vời vợi, mây trắng lững lờ trôi, gió mát và nắng vàng trong veo. Gần đó là tiếng rộn ràng, xe ngựa tấp nập, náo nhiệt vô cùng.
Nàng chợt nhớ năm xưa, đầu tiên theo quân xuất chinh, nàng gặp thiên tai.
Mấy vạn binh sĩ cắt đứt nguồn lương thực, đói rét, lều trại, thậm chí chỗ trú mưa.
Gió tuyết bủa vây, bước chân nặng trĩu lê lết, gần như tuyệt vọng.
Chính Mộ Dung Trần, dẫn năm nghìn quân viện binh cùng vô lương thực và quân dụng đến ứng cứu, giúp đại quân thoát khỏi hiểm cảnh.
Nếu , trận chiến đầu đời của nàng lẽ thất bại t.h.ả.m hại khi kịp chiến trường, trở thành trò cho thiên hạ.
Giờ đây, giữa tiếng ngựa ồn ào, Hoa Mộ Thanh hồi tưởng những chuyện cũ, hình ảnh Mộ Dung Trần hiện lên rõ mồn một trong tâm trí.
Hắn giúp đỡ nàng, bảo vệ nàng, nâng đỡ nàng, và luôn bao dung với nàng.
Hắn... vì đối xử với nàng như ?
Chỉ đơn thuần là vì lòng trung thành với Đại Lý triều ?
Từng lời đồn rằng, tiên hoàng từng cứu mạng Mộ Dung Trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-258-am-muu-toan-tinh.html.]
ân tình ... đủ để một tự do tự tại như , chấp nhận ở chốn hồng trần nhiều năm như ?
Hơn nữa, luôn đối xử với nàng...
Hoa Mộ Thanh khẽ xao động, chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man.
Bất chợt, phía vang lên tiếng hô lớn – "Cung nghênh Hoàng Thượng, Hoàng Quý phi!"
Giọng dịu dàng của Hoa Như Nguyệt vang lên: "Không cần đa lễ, miễn lễ cho tất cả."
Trái tim nàng lay động, giờ chìm xuống vực sâu lạnh giá.
Hoa Như Nguyệt.
... nếu Mộ Dung Trần thật sự đối xử với nàng khác với , thì tại dâng Hoa Như Nguyệt cho Đỗ Thiếu Lang?
Rồi để mặc nàng chịu đựng bao nhiêu đau khổ, hành hạ đến mức đó?
Hoa Mộ Thanh khẽ lạnh, thu tâm tư, đúng lúc xe ngựa dừng .
Tiếng Quỷ Tam vọng từ ngoài xe: "Nương nương, đến nơi ạ."
Mọi vội vã cúi nghênh đón Hoàng Quý phi, nhưng thấy một tiếng xưng hô khác vang lên bên cạnh một cỗ xe ngựa khác, khiến ai nấy cũng khỏi ngạc nhiên.
Tất cả đều đầu .
Từ chiếc xe ngựa bằng gỗ t.ử đàn chạm trổ tinh xảo, một bóng dáng yêu kiều như tiên nữ, dù ngẩng đầu lên, nhưng toát phong thái khuynh quốc khuynh thành, nhẹ nhàng nắm lấy tay cung nữ, từ từ bước xuống.
Tiểu Trác T.ử quỳ một chân bên cạnh xe, dùng đầu gối bậc, để Hoa Mộ Thanh thể vững vàng bước xuống.
Một cơn gió thu nhẹ nhàng thổi qua, mang theo lạnh man mác và hương thơm dìu dịu như thoảng qua từ một tiên nữ giữa vườn hoa, vương vấn bên nàng, lan tỏa khắp nơi.
Hương thơm nhè nhẹ lan tỏa, bao phủ khứu giác và thần trí của tất cả , khiến họ như mê mẩn dáng vẻ tiên t.ử giáng trần đột ngột xuất hiện mắt.
Đôi mắt trong veo của Hoa Mộ Thanh khẽ ánh lên, tay cầm chiếc quạt xương xanh, khẽ che hờ mũi.
Như chịu nổi ánh mắt quá đỗi thẳng thắn và nóng bỏng từ xung quanh, đôi má nàng ửng hồng, như nhụy hoa thấm sương mưa.
Nửa gương mặt ẩn chiếc quạt, như mờ như ảo. Càng khiến ngỡ ngàng, phân biệt rõ là mộng thực.
Một trai trẻ kìm lòng , thốt lên lời ngợi khen:
"Quạt nhỏ nhẹ nhàng tay ngà,
Thắt lưng uyển chuyển vũ sa trời.
Tựa tiên nữ bước hạ phàm,
Một ánh sáng hơn rơi."
Nói xong, mới chợt nhận thất lễ, vội cúi đầu trốn đám đông.
Mọi lúc mới bừng tỉnh, ai nấy đều mang vẻ mặt kinh diễm ngỡ ngàng.
Riêng Hoa Như Nguyệt, nụ đoan trang gương mặt bỗng khựng , để lộ chút gượng gạo thoáng qua.
Đỗ Thiếu Lang thì vẫn lớn, vẫy tay gọi Hoa Mộ Thanh: "Ái phi cần khách sáo, mau gần trẫm."
Lời dứt, Hoa Như Nguyệt nhẹ nhàng lên tiếng: "Bệ hạ, Mộ Tần đầu tham gia săn, đường xá xa xôi thêm mệt mỏi, vốn dĩ thể yếu đuối. Chi bằng để nghỉ ngơi trong lều trại chuẩn sẵn, lát nữa khỏe hơn hãy đến bãi săn?"
Đỗ Thiếu Lang thấy hợp lý, cuộc săn còn kéo dài đến chiều, bèn gật đầu: "Cũng thôi. Vậy Mộ Tần cứ nghỉ ngơi . Sau bữa trưa sẽ cuộc đua ngựa của các công t.ử thế gia, nếu ái phi thấy hứng thú thì đến xem cũng ."
Hoa Mộ Thanh kín đáo liếc Hoa Như Nguyệt, mỉm cúi hành lễ: "Thần tuân chỉ, tạ ơn bệ hạ."
Hôm nay tâm trạng Đỗ Thiếu Lang đặc biệt , phất tay áo, dẫn Hoa Như Nguyệt nhanh ch.óng tiến về phía bãi săn.
Đám đông tất nhiên là rầm rộ theo .
Trong đó, ít còn ngoái đầu Hoa Mộ Thanh đang rẽ sang hướng khác, khe khẽ bàn tán: "Vừa là Mộ Tần nương nương đang nổi danh trong cung đấy?"
"Nghe nàng còn thị tẩm mà từ Bảo Lâm một đường thăng lên Tần vị. Lúc đầu còn tin, hôm nay tận mắt chứng kiến , chậc chậc..."
"Gương mặt , quả thật là tuyệt sắc giai nhân. Nếu thị tẩm thì sẽ còn quyến rũ đến mức nào nữa!"
"Huống hồ lưng nàng còn Cửu Thiên Tuế chống lưng. Nếu sinh hoàng t.ử, thì ngôi vị chủ hậu cung ..."
Mọi nhỏ giọng xì xào bàn tán, còn Đỗ Thiếu Lang thì chỉ mải mê trò chuyện với những xung quanh, dường như hề thấy gì, nhưng Hoa Như Nguyệt thì rõ mồn một tất cả.
Nàng vẫn giữ nụ môi, nhưng bàn tay giấu trong tay áo siết c.h.ặ.t đến trắng bệch.
Hoàng gia tổ chức săn b.ắ.n thường kéo dài từ ba đến năm ngày. Nếu trùng dịp năm năm một khi các phiên bang chư hầu đến triều cống, thì thể kéo dài đến tận bảy ngày.
Thông thường, ngày đầu tiên là dịp để triều thần và hoàng tộc tụ họp, nghỉ ngơi và quen với địa hình. Buổi chiều sẽ nhiều cuộc thi tài như tỉ võ, vật tay, đ.á.n.h cầu, cưỡi ngựa…
Người chiến thắng trong các cuộc thi sẽ đích Hoàng Thượng ban thưởng những món quà quý giá.
Sang ngày thứ hai, cuộc săn mùa thu chính thức bắt đầu.
Hoàng Thượng cùng những đăng ký sẽ tiến khu rừng thuộc khu vực săn b.ắ.n, bắt đầu cuộc săn.
Ai săn nhiều thú nhất sẽ giành danh hiệu đầu.
Danh hiệu tuy mang phần thưởng vật chất cụ thể, nhưng là một vinh dự vô cùng lớn lao.
Thỉnh thoảng, nếu Hoàng Thượng cao hứng, còn thể hứa ban cho chiến thắng một điều ước, chỉ cần điều ước đó quá đáng, đều sẽ chấp thuận.
Chính vì , đây cũng là lý do khiến con cháu các gia tộc lớn và đám võ quan trẻ tuổi tranh giành quyết liệt.
Đến ngày thứ ba, sẽ là ngày hội vui ca hát, g.i.ế.c thịt các con thú săn và mở tiệc ăn mừng thật tưng bừng.
Cũng trong ngày , các tiểu thư khuê các vốn chỉ ngoài quan sát trong hai ngày sẽ lượt trổ tài nghệ, như thơ, gảy đàn… Đây cũng xem như một buổi yến tiệc kết duyên trá hình.
Không ít lọt mắt xanh của Hoàng Thượng, và ngay tại chỗ phong tước vị và đưa hậu cung.
Một cuộc săn mùa thu thường diễn theo trình tự như .
Nếu thêm những tiết mục phụ hoặc săn nhiều thú, thì thể kéo dài thêm một hoặc hai ngày.
Hoa Mộ Thanh về phía lều nghỉ sắp xếp cho , Quỷ Tam kể về lịch trình ba ngày năm nay, nàng lên tiếng đáp lời.
Bỗng nhiên, phía xuất hiện một đội kỵ binh.
Giữa bãi săn rộng lớn , dám cưỡi ngựa phi nước đại một cách ngang tàng như .
Vừa thấy đoàn của Hoa Mộ Thanh, đối phương những tránh né mà còn lao thẳng về phía nàng!
Hoa Mộ Thanh ngẩng đầu lên , liền thấy lưng một con ngựa hồng sẫm dẫn đầu, là một nữ t.ử mặc trang phục cưỡi ngựa kiểu dân tộc thiểu màu đỏ rực, đang khống chế ngựa, cố tình phi thẳng về phía nàng!
Gương mặt Quỷ Tam lập tức biến sắc, tiến lên phía , lớn tiếng quát: "Người ! Vô lễ! Mau xuống ngựa! Chớ xông xáo kinh động đến Mộ Tần nương nương!"
dường như thấy, còn vung roi quất ngựa.
"Vút!"
Con ngựa quất đau, càng thêm điên cuồng lao tới như một mũi tên rời cung, xông thẳng về phía Hoa Mộ Thanh!
Chỉ cần một cú giẫm của vó ngựa, n.g.ự.c nàng thể nghiền nát, nàng sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ!
Sắc mặt Hoa Mộ Thanh vẫn lạnh băng, chút biến sắc.
Xuân Hà bên cạnh lập tức túm lấy cổ tay nàng, định kéo nàng tránh khỏi nguy hiểm.
Nào ngờ đúng lúc , Lâm Vũ Kiệt dẫn theo một nhóm cưỡi ngựa thong thả ngang qua phía , vô tình chắn ngang đường thoát của Hoa Mộ Thanh khỏi con ngựa đang lao đến!
"Vô lễ! Tránh !"
Xuân Hà tức giận quát Lâm Vũ Kiệt.
Nếu ông cố ý chắn ở đó thì đến mù cũng tin!
Xuân Hà dứt lời, Lâm Vũ Kiệt giận dữ quát lớn: "Ả nô tài nào trời cao đất dày! Dám ăn hỗn xược với bản tướng quân?! Người , kéo ngoài đ.á.n.h cho một trăm trượng!"
Nói xong, vài binh sĩ chuẩn sẵn từ lập tức xông đến định bắt Xuân Hà!
Chỉ trong chớp mắt, bên cạnh Hoa Mộ Thanh chỉ còn Tiểu Trác Tử, một tiểu thái giám võ công!
Ngay lúc con tuấn mã lao sát đến mặt, chỉ trong khoảnh khắc nữa thôi, Hoa Mộ Thanh sẽ vó ngựa hung hãn đạp trúng.
Tiểu Trác T.ử liều lao tới, dang rộng hai tay che chắn mặt Hoa Mộ Thanh, nhắm c.h.ặ.t mắt !
ngay đó, chỉ thấy bên tai vang lên tiếng áo choàng phần phật, gió rít từng cơn!