Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 255: Thanh Nhi

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:20:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn khẽ mỉm , gật đầu: "Lời Mộ Tần lý."

Bạch Lộ , lòng khỏi xao động, ánh mắt hướng về Hoa Mộ Thanh, đang e ấp, ngượng ngùng. Nàng Hoa Mộ Thanh với ánh mắt phức tạp, ẩn chứa nhiều suy nghĩ. Nếu chuyện điều tra đến cùng, dù Hoa Như Nguyệt che giấu kỹ lưỡng đến , e rằng cũng sẽ lộ sơ hở.

Vừa , suýt chút nữa nàng lỡ miệng bí mật về mật thất của Hoa Như Nguyệt.

Nếu nàng thật sự , bất kể Đỗ Thiếu Lang tin , nàng cũng sẽ mang tiếng là kẻ phản bội, vong ơn bội nghĩa, con đường sống coi như chấm dứt.

Chưa kể đến việc Đỗ Thiếu Lang sẽ nàng bằng ánh mắt nào, chỉ riêng đám trong hậu cung thôi, chắc chắn ai nấy cũng sẽ khinh bỉ, ghét bỏ nàng.

Hơn nữa, cho dù nàng khai chuyện Hoa Như Nguyệt mật thất, Đỗ Thiếu Lang cũng thể chỉ dựa lời nhất thời của nàng mà tùy tiện lệnh điều tra Hoa Dung Cung.

Nghĩ đến đây, nàng càng thêm hoảng sợ. Vừa , nếu Hoa Mộ Thanh kịp thời lên tiếng, lẽ giờ nàng tự đẩy đường cùng.

Hoa Mộ Thanh... rốt cuộc là đang tính toán điều gì?

Nàng liếc Hoa Mộ Thanh. lúc đó, Đỗ Thiếu Lang dặn dò Phúc Toàn điều tra gia cảnh của Bạch Lộ, còn Hoa Mộ Thanh thì khẽ mặt , nở một nụ gương mặt xinh như ánh thu, nụ khiến Bạch Lộ càng thêm khó đoán.

Bạch Lộ nhíu mày, trong lòng đầy nghi hoặc.

Phía bên , Đỗ Thiếu Lang khi dặn dò xong liền sang Hoa Mộ Thanh, : "Hôm nay trẫm hiếm khi rảnh rỗi, Mộ Tần cùng trẫm dạo một chút ?"

Đương nhiên, ai dám từ chối lời mời .

Hoa Mộ Thanh khẽ cúi hành lễ: "Vâng, thần xin tuân lệnh" – Đỗ Thiếu Lang đỡ dậy.

Nàng sang với Hồng Anh đang bên cạnh: "Ngươi là cũ của Bạch Tài Nhân, chi bằng hãy đến hầu hạ bên cạnh nàng . Dù ngươi cũng sẽ chăm sóc nàng chu đáo hơn những khác. Hoàng Thượng, thể đem tặng cho Bạch Tài Nhân ?"

Đỗ Thiếu Lang vốn để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt , chỉ mỉm : "Nàng thích là ."

Hồng Anh lập tức quỳ xuống: "Tạ ơn Hoàng Thượng, tạ ơn nương nương ban ân."

Hoa Mộ Thanh liếc Hồng Anh một cái, đó sang mỉm với Bạch Lộ, xoay bước theo Đỗ Thiếu Lang, hướng về phía bên của Ngự Hoa Viên.

Bạch Lộ vẫn nguyên tại chỗ, như trời trồng.

Từ đầu đến cuối, Đỗ Thiếu Lang hề liếc nàng một cái, cũng với nàng một lời nào.

Ân điển duy nhất mà nàng nhận ... là do Hoa Mộ Thanh mở miệng xin cho nàng.

Ngay cả những lời mà Đỗ Thiếu Lang với nàng, cũng chỉ là một lời cảnh cáo ngầm: cho dù chuyện nhà của nàng liên quan đến Hoa Như Nguyệt, thì cũng đừng hòng lôi kéo Mộ Tần cuộc.

Nếu , nàng chỉ thể gánh tội cố ý hãm hại Hoàng Quý phi.

Giờ phút , lòng nàng lạnh lẽo như rơi hầm băng. Hoa Mộ Thanh thì thôi , nàng dung nhan xinh tuyệt trần, phía còn Mộ Dung gia tộc chỗ dựa vững chắc...

Hoa Như Nguyệt, rốt cuộc thì ả là cái thá gì chứ?

Hoa gia sớm suy tàn, phủ Thượng Đô Hộ giờ đây cũng rút lui, co cụm , dám gì.

Những thứ mà ả trong tay hiện tại, chẳng qua cũng chỉ là cướp đoạt từ tay Tống Hoàng Hậu mà thôi.

Tâm địa thì độc ác, đối xử với bọn hạ nhân như súc vật.

Một đàn bà như , dựa thể đè đầu cưỡi cổ nàng?

Lúc , Hồng Anh lồm cồm bò dậy, đến bên cạnh Bạch Lộ.

Nhìn vẻ mặt của Bạch Lộ, Hồng Anh rụt rè siết c.h.ặ.t t.a.y, khẽ gọi: "Bạch Lộ tỷ..."

"Hiện giờ là phi tần hầu hạ Hoàng Thượng!" – Bạch Lộ đột ngột lớn tiếng, cắt ngang lời Hồng Anh.

Hồng Anh lập tức đỏ bừng cả mặt, ấp úng mãi mới lí nhí tiếp: "Bạch Tài Nhân... nếu Bạch thúc tỷ giờ đây hiển đạt như , e là..."

Bạch Lộ mất kiên nhẫn, nhíu mày : "Biết thì ? Chẳng lẽ ông còn thể mò đến kinh thành để nương tựa chắc?"

Bạch Lộ ngờ rằng, câu đó ứng nghiệm một cách tàn nhẫn.

Số phận của nàng, bao lâu , chính những kẻ từng chút tình nào với nàng hại đến thê t.h.ả.m, cuối cùng c.h.ế.t thây.

Lại đến Hoa Mộ Thanh, nàng đang cùng Đỗ Thiếu Lang chậm rãi tản bộ giữa Ngự Hoa Viên rực rỡ trong buổi chiều thu.

Nắng vàng ấm áp, gió thu mát mẻ, hương hoa ngào ngạt khắp vườn.

Nàng cúi đầu, dáng vẻ vô cùng cẩn trọng, dè dặt, thỉnh thoảng lén liếc Đỗ Thiếu Lang đang bên cạnh.

vị thiên t.ử chỉ mỉm đầy thâm ý, thảnh thơi ngắm cảnh sắc xung quanh, trông giống như chỉ đang dạo chơi thư giãn mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-255-thanh-nhi.html.]

Cuối cùng nàng thể chịu đựng nữa, nghiến răng nhẹ giọng gọi: "Bệ hạ..."

Đỗ Thiếu Lang nhếch môi, nụ càng thêm sâu sắc, sang nàng: "Ừm?"

"Ta..."

Gương mặt như hoa khuynh thành của Hoa Mộ Thanh đỏ ửng lên vì hổ và lúng túng. Nàng do dự hồi lâu, cuối cùng c.ắ.n răng buông một câu, như thể đang quyết liều một phen: "Lúc nãy... cố ý sai đưa cung nữ đó đến chỗ của Bạch Tài Nhân!"

Đỗ Thiếu Lang nhướng mày, cố vẻ ngạc nhiên hỏi : "Ồ? Vậy là Thanh Nhi cố tình như ?"

Thanh Nhi?

Hoa Mộ Thanh ngẩn một lúc, rõ ràng là nàng câu xưng hô đó cho nổi da gà.

Đỗ Thiếu Lang càng tươi hơn: "Sau trẫm sẽ gọi nàng là Thanh Nhi, ?"

Không !

Hoa Mộ Thanh c.ắ.n môi, hổ đến mức mặt đỏ như m.á.u: "Chỉ cần bệ hạ vui là ..."

Đỗ Thiếu Lang bật thành tiếng, đưa tay nhéo nhẹ gò má ửng hồng của nàng: "Vậy thì, Thanh Nhi, vì nàng cố ý đưa cung nữ đó đến mặt Bạch Tài Nhân?"

Trong lòng Hoa Mộ Thanh khẽ lạnh – Giả vờ! Rõ ràng trong lòng sớm chuyện, nhưng cố tình dụ nàng tự !

Cùng ngươi diễn kịch, thì chứ?

"Ta..."

Lần , chỉ khuôn mặt Hoa Mộ Thanh đỏ ửng lên mà ngay cả đáy mắt cũng lấp lánh ánh nước long lanh.

Nàng liếc Đỗ Thiếu Lang, cúi đầu, nhẹ giọng : "Ta... trong lòng oán hận, thưa Hoàng Thượng."

Nghe nàng như , Đỗ Thiếu Lang rõ ràng là khựng một chút.

vì những lời lẽ kinh đó khiến kinh ngạc, mà là... bỗng nhớ đến đàn bà kiêu ngạo, ngang ngược năm xưa.

Nàng giương kiếm chỉ thẳng n.g.ự.c , ánh mắt đầy giận dữ và kiêu hãnh, mắng rằng: "Đỗ Thiếu Lang! Ngươi khiến sinh hận, sinh giận, sinh sầu! Sao ngươi thể đối xử với như !"

Khi , bọn họ mới thành lâu, tiên hoàng ban thêm cho vài thị .

Hắn cố ý chọc tức nàng, nên bước chân phòng của một thị .

Không ngờ, đó nàng giận đến mức dùng kiếm đ.â.m c.h.ế.t , mà tay run run, nước mắt cứ thế tuôn rơi, chẳng thể nào hạ thủ.

Khi đó, Đỗ Thiếu Lang gần như vui mừng đến phát điên.

Thì nàng cũng thể lộ dáng vẻ bất lực và yếu mềm như mặt ?

Người con gái trời đất sủng ái , chỉ khi chịu tổn thương mới lộ những cảm xúc mà một nữ thần nên ư?

Trong mắt Đỗ Thiếu Lang lúc tràn ngập những hồi ức xa xưa.

Còn Hoa Mộ Thanh thì ánh mắt của mang ý nghĩa gì. Sau một lúc im lặng, nàng vẫn cất lời: "Ta... oán hận Hoàng Thượng."

Đỗ Thiếu Lang cô gái trẻ mặt với một chút thất thần.

Đã bao nhiêu năm , vẫn dám những lời đại nghịch bất đạo như mặt .

Thật kỳ lạ, chẳng hề tức giận, trái , dường như còn ẩn chứa một niềm vui nho nhỏ, một sự thích thú khó tả.

Hắn khẽ gật đầu, nụ chứa đựng sự nuông chiều: “Thanh Nhi trách trẫm ? Vì điều gì khiến nàng bất mãn?”

Hoa Mộ Thanh khẽ c.ắ.n môi , hành động nhỏ bỗng gợi trong tâm trí Đỗ Thiếu Lang hình ảnh nữ nhân năm xưa, nàng cũng thường thói quen c.ắ.n môi như thế.

“Vì…”

Đôi mắt Hoa Mộ Thanh ngấn lệ, nàng ngước , giọng chút nghẹn ngào: “Vì bệ hạ, lâu đến thăm !”

Những nữ nhân nơi hậu cung, cả đời tranh đấu, suy cho cùng cũng chỉ vì một chữ “sủng” duy nhất từ Hoàng đế.

Mưu toan, tranh giành, đoạt lấy quyền lực và sự chú ý.

Thế nhưng, dù trong lòng ghen tuông đến mức phát điên, khi mặt Hoàng thượng, họ vẫn cố gắng tỏ dịu dàng, hiền thục, đoan trang, rộng lượng và vị tha.

Tất cả những điều đó, rốt cuộc là để gì?

 

Loading...