Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 254: Người Xưa Chỉ Nhận Tên

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:20:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồng Anh rưng rưng nước mắt, cuối cùng thể kìm nén nữa mà òa lên nức nở thành tiếng.

Vừa , nàng : "Bạch Lộ tỷ, mẫu ... mẫu mất lâu lắm !"

Bạch Lộ lập tức trừng to mắt, cứng đờ, thể tin những gì thấy mà đẩy mạnh Hồng Anh xa: "Không thể nào! Muội bậy! Ngươi với ả đàn bà hại , đúng ? Có là như ?!"

Hồng Anh bước lên phía , nắm c.h.ặ.t lấy tay nàng, giọng run run: "Là thật đó, Bạch Lộ tỷ! Năm đầu tiên Bạch thúc bán tỷ , trong nhà ông c.ờ b.ạ.c đến trắng tay . Mẫu giấu một ít tiền riêng, định bụng đợi đến khi tỷ đến tuổi xuất giá thì sẽ dùng tiền đó để cầu xin một ân huệ, mong tỷ thể trở về nhà, yên mà xuất giá, sống một cuộc đời bình thường. ngờ, chẳng bằng cách nào mà Bạch thúc chuyện đó, liền đ.á.n.h đập mẫu một trận thừa sống thiếu c.h.ế.t cướp tiền đó, đem đ.á.n.h bạc hết sạch. Lần đó mẫu ông đ.á.n.h quá nặng, tiền để chữa bệnh, nên đến một tháng thì..."

"Không thể nào!"

Bạch Lộ hét lên đau đớn, một nữa đẩy mạnh Hồng Anh : "Muội dối! Muội đang cố tình dối!"

Ở bên hồ Thái Dịch, Đỗ Thiếu Lang trông thấy cảnh náo động, liền hỏi: "Phúc Toàn, gần đây trong hậu cung chuyện gì xảy ?"

Phúc Toàn bước lên nửa bước, kể một cách chi tiết tất cả những lời đồn đại gần đây về Bạch Lộ đang lan truyền trong hậu cung cho Đỗ Thiếu Lang .

Nghe xong, Đỗ Thiếu Lang hề lộ vẻ gì đặc biệt khuôn mặt.

Chỉ là ánh mắt của , dừng nơi tiểu nha đầu đang yên lặng nãy giờ bên , thần sắc bình tĩnh nhưng phần lạnh nhạt, xa cách.

Dáng vẻ , ánh mắt ...

Quá giống, thật sự quá giống đàn bà đó!

Lẽ nào, tất cả những chuyện , vở kịch , cũng do chính ả bày ?

Ở phía đối diện, Bạch Lộ điên cuồng lắc đầu, cố gắng xua những suy nghĩ hỗn loạn.

Hồng Anh vẫn ngừng, giọng điệu đầy thành khẩn: "Bạch Lộ tỷ tỷ, tỷ khó thể tin ngay . sự thật là, chuyện cả huyện Khuếch ai cũng tường tận cả . Nếu tỷ tin, cứ sai về quê hỏi thăm một chuyến, Hồng Anh tuyệt đối dám ăn gian dối nửa lời !"

Thấy Hồng Anh thề thốt như , Bạch Lộ cuối cùng cũng dần lấy chút tỉnh táo giữa cơn bi thương và phẫn uất đang dâng trào. Nàng rưng rưng nước mắt, Hồng Anh hỏi: "Vậy... tại cung?"

Nghe câu hỏi , Hồng Anh một nữa đau đớn bật .

Nàng lắc đầu, nghẹn ngào kể: "Bạch Lộ tỷ , tỷ . Từ khi mẫu mất, Bạch thúc càng ngày càng lún sâu c.ờ b.ạ.c. Ông còn bàn với Thế Dũng, cưới về , đó bắt những chuyện nhơ nhuốc của kỹ nữ trong bóng tối, chỉ để kiếm tiền nuôi ba gã đàn ông bọn họ."

Bạch Lộ nữa trợn tròn mắt, kinh hoàng tột độ: "Vậy còn ...?"

Hồng Anh kể tiếp: "Mẫu cũng âm thầm dò hỏi ý định của Bạch thúc, liền vội vàng bảo trốn ngay trong đêm. Ta nghĩ nghĩ , thật sự về , đành liều lên kinh thành. Hai năm , may mắn một cơ hội cung, liền theo đây. Ban đầu vốn định tìm đến nương nhờ tỷ, nhưng ai ngờ..."

Nói đến đây, Hồng Anh như thể nhớ điều gì đó kinh khủng, cả co rúm , dè dặt tiếp: "Lại vô tình đắc tội với vị Quý Nhân nào đó, phạt xuống Cục Giặt những công việc khổ sai. Mãi đến gần đây mới Mộ nương nương để mắt tới, chọn Du Nhiên Cung cung nữ tam đẳng."

Đắc tội với Quý Nhân nào ư?

Bạch Lộ lăn lộn trong cung bao nhiêu năm, lẽ nào hiểu rõ những chuyện ?

Rõ ràng là Hoa Như Nguyệt sớm phát hiện sự xuất hiện của Hồng Anh, và ả tuyệt đối để cho Hồng Anh cơ hội sự thật về những chuyện xảy trong nhà!

Cho nên, ả mới nhẫn tâm đẩy Hồng Anh đến cái nơi tăm tối như Cục Giặt, nơi mà một khi rơi xuống thì chẳng bao giờ ngày ngóc đầu lên .

Giờ phút , Bạch Lộ cũng còn tâm trí mà bận tâm tới việc vì Hoa Mộ Thanh đưa Hồng Anh khỏi Cục Giặt nữa!

Nàng vội vàng hỏi tiếp: "Vậy... phụ thật sự cưới khác ? Thế còn Thế Dũng và Thế Cường, bọn họ bây giờ ?"

Dù cho những đó từng ý định biến Hồng Anh thành công cụ kiếm tiền, đẩy nàng con đường nhơ nhớp dơ bẩn... nhưng điều mà Bạch Lộ quan tâm nhất, vẫn chỉ là những ruột thịt của .

Hồng Anh thể hiểu điều . Nàng liếc Hoa Mộ Thanh một cái, từ trong n.g.ự.c áo lấy một xấp thư cũ, đưa cho Bạch Lộ, khẽ : "Đây là những bức thư mà mẫu nhờ thầy đồ hộ, gửi cho trong suốt hai năm qua. Trong thư cũng nhắc đến chuyện nhà của tỷ... Tỷ... tỷ xem ."

Bạch Lộ vội vàng đón lấy xấp thư, thể chờ đợi thêm nữa, nàng mở ngay một bức .

Những năm tháng sống bên cạnh Hoa Như Nguyệt, nàng cũng học kha khá chữ nghĩa, nên thể hiểu đại khái.

Nàng lướt nhanh qua từng dòng chữ trang giấy, cả bỗng run rẩy dữ dội, suýt chút nữa thì vững .

Vẻ mặt nàng lúc đó như thể sét đ.á.n.h ngang tai, sắc mặt xám ngắt, cả mất hồn.

Hoa Mộ Thanh thấy , trong lòng cũng chút nỡ, nàng dịu dàng : "Tỷ tỷ, bây giờ tỷ cũng đừng quá đau lòng nữa. Chuyện xảy , thì nên nghĩ cách đối mặt mới . Năm xưa mẫu mất, cũng từng đau khổ chịu nổi... Haizz..."

Nói , Hoa Mộ Thanh còn giả vờ đưa tay lau nước mắt, trông thật đáng thương.

Lúc , Đỗ Thiếu Lang, đang tới gần hai , nhịn mà liếc Hoa Mộ Thanh một cái, trong lòng thầm buồn : Nha đầu , mặt thì giả vờ ngoan ngoãn như thỏ non, mà khi tay thì tàn nhẫn đến đáng sợ!

Xem Hoa Như Nguyệt cũng gặp đối thủ đáng gờm đây.

Như cũng thôi, đỡ để cho đàn bà đó, ỷ cái Lâm Lang Các trong tay mà ngày càng lộng hành, xem trời bằng vung.

Hắn kín đáo liếc mắt hiệu cho Phúc Toàn.

Phúc Toàn lập tức hiểu ý, bước lên phía , lớn tiếng hô vang: "Hoàng Thượng giá lâm ——"

Hoa Mộ Thanh thực sớm phát hiện Đỗ Thiếu Lang, nhưng nàng lập tức giả vờ hoảng hốt, vội vàng đầu , khi thấy Đỗ Thiếu Lang thì tỏ vẻ chột như thể bắt quả tang khi đang chuyện . Nàng ngó ngó , tìm cách che giấu sự bối rối, mới khẽ cúi hành lễ, giọng phần thiếu tự tin: "Tham kiến bệ hạ, bệ hạ vạn phúc kim an."

Bạch Lộ vội vàng lau nước mắt, cũng theo đó mà hành lễ.

Những nô tài xung quanh đều quỳ rạp xuống đất.

Đỗ Thiếu Lang thấy chiếc khăn tay Hoa Mộ Thanh vò c.h.ặ.t trong tay, suýt nữa thì bật thành tiếng, khẽ lắc đầu, bước tới, như chuyện gì mà hỏi: "Đây là chuyện gì ? Sao lóc thê t.h.ả.m như ?"

Vừa , Bạch Lộ càng to hơn.

Tuy , nàng vẫn cố gắng giữ lễ nghi, nghẹn ngào thưa: "Chỉ là gặp quen cũ, đến chuyện nhà nên nhất thời xúc động. Không ngờ quấy rầy đến bệ hạ, là thất vô lễ."

Đỗ Thiếu Lang gật đầu, liếc Hoa Mộ Thanh vẫn đang cúi đầu giữ tư thế hành lễ, đôi hàng mi khẽ run rẩy, môi c.ắ.n nhẹ, rõ ràng là nàng dám ngẩng mặt lên để thấy vẻ bối rối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-254-nguoi-xua-chi-nhan-ten.html.]

Trong mắt thoáng hiện lên một tia ý , đích đỡ lấy cánh tay của Hoa Mộ Thanh, dịu giọng : "Đều dậy cả ."

Hoa Mộ Thanh dậy, nhưng vẫn cúi đầu, dám đối diện với ánh mắt của Đỗ Thiếu Lang.

Bạch Lộ nhẹ nhàng ngẩng đầu, tỏ vẻ yếu đuối đáng thương, nhưng lên bắt gặp ánh mắt đầy tình cảm của Đỗ Thiếu Lang đang dừng nơi Hoa Mộ Thanh.

Trong lòng nàng dâng lên một cơn ghen tị và chua xót.

Nàng mang theo tiếng nghẹn ngào, vẻ mặt tội nghiệp : "Bệ hạ, hôm nay thật là trùng hợp, gặp Mộ Tần, ngờ trong cung của nàng quen cũ của . Chuyện khiến càng thêm nhớ nhà, thật sự cảm tạ Mộ Tần mới ."

Lời thì vẻ ơn, nhưng bên trong ẩn giấu những ý đồ xa.

Nếu quen thật sự chỉ là trùng hợp gặp thì gì, nhưng nếu chuyện gây chuyện gì ảnh hưởng đến hậu cung...

Vậy thì dẫn đó , chính là Hoa Mộ Thanh, chắc chắn là dụng tâm riêng.

Bạch Lộ rõ ràng đang cố ý ám chỉ rằng: Hoa Mộ Thanh bề ngoài trông hiền lành thuần khiết, hề toan tính, nhưng bên trong giấu kín bao nhiêu tâm cơ, thủ đoạn khó lường!

Hoa Mộ Thanh khẽ c.ắ.n môi, lén về phía Đỗ Thiếu Lang.

Lại đúng lúc chạm ánh mắt đầy ý của .

Tim nàng khẽ rúng động, nhưng ngoài mặt càng tỏ lúng túng, như thể vạch trần, vội vàng mặt , tránh né ánh .

Nàng há miệng, lắp bắp : "Ta... ... thật sự chỉ là tình cờ thấy các phi tần trong hậu cung bàn tán, mới chợt nhớ phủ Nội Vụ từng sắp xếp một như cho , nên mới gọi tới hỏi thử... nào ngờ đó đúng là cố nhân của Bạch Tài Nhân..."

Nói đến đây, ngay cả bản nàng cũng cảm thấy những lời thật khó tin, đến mức thể tiếp tục nữa.

Thế nhưng, trong lời của nàng rõ ràng nhắc đến một chi tiết quan trọng: là do phủ Nội Vụ sắp xếp cho nàng.

Mà phủ Nội Vụ giờ đây đều trong tay của Hoa Như Nguyệt.

Vậy chẳng lẽ... là do Hoa Như Nguyệt cố ý đưa cung của Hoa Mộ Thanh?

Tại như ?

Là để chia rẽ Hoa Mộ Thanh? Hay là còn mục đích gì khác sâu xa hơn?

Bạch Lộ nhíu mày suy nghĩ.

Những điều mà Bạch Lộ thể nghĩ đến, thì Đỗ Thiếu Lang càng suy nghĩ sâu xa hơn nhiều.

Hắn mỉm , : "Chỉ là một cung nữ thôi mà, của phủ Nội Vụ sắp đặt, hẳn cũng chỉ là trùng hợp mà thôi."

Rõ ràng là Đỗ Thiếu Lang đang cố tình đỡ cho Hoa Như Nguyệt.

Hoa Mộ Thanh sớm đoán rằng hiện nay Đỗ Thiếu Lang đang Hoa Như Nguyệt kiềm chế, nên nhất định vẻ ngoài cho ả hài lòng.

trong mắt Bạch Lộ lộ rõ vẻ bất mãn và căm giận.

nàng cũng từng sống trong cung mấy năm, cách giả vờ giữ lễ nghi, liền gắng gượng nặn một nụ gượng gạo: "Vâng, Hoàng Quý phi nương nương là đầu hậu cung, tất nhiên sẽ vì một cung nữ nhỏ bé mà toan tính tính toán đến mức ."

Câu mang theo ẩn ý châm chọc rõ ràng .

Đỗ Thiếu Lang mỉm dịu dàng, về phía Bạch Lộ, : "Bạch Tài Nhân, chuyện nhà của ngươi, trẫm cũng qua đôi chút ."

Bạch Lộ , trong lòng chợt cảm thấy ấm áp trở , vành mắt nàng đỏ hoe, ngước Đỗ Thiếu Lang: "Tạ ơn bệ hạ quan tâm... ..."

Nói đến đây, nàng nghẹn ngào tiếp .

Hoa Mộ Thanh cúi đầu, cố gắng che giấu ánh châm chọc trong mắt.

Đỗ Thiếu Lang : "Dù chuyện trong nhà ngươi giờ thể cứu vãn nữa, nhưng rốt cuộc việc như thế nào, nếu điều tra rõ ràng, thì cũng thể chỉ theo những lời đồn đại mà vội vàng kết luận ."

Bạch Lộ sửng sốt, những lời ...

"Ngươi từng hầu hạ Hoàng Quý phi, chắc cũng nàng là hiền lành mềm mỏng, từng tranh giành với ai, chỉ khi ép đến đường cùng mới thêm đôi lời. Nay nàng địa vị như thế, những kẻ lôi kéo nàng, vu vạ cho nàng... quả thật là nhiều vô kể."

Bạch Lộ c.h.ế.t lặng, Hoàng Thượng đang bênh vực đàn bà khiến nàng bao năm hề qua đời ư?

Tiếp đó, nàng Đỗ Thiếu Lang : "Chuyện , theo trẫm thấy, e là kẻ cố tình lợi dụng chuyện để gây rối. Mẫu ngươi mất nhiều năm , chuyện cũng chẳng thể nào vãn hồi nữa. Chi bằng ngươi hãy sống thật , đừng đau khổ mãi, cũng coi như là một lời an ủi cho linh hồn mẫu ngươi nơi chín suối."

Bạch Lộ sững sờ Đỗ Thiếu Lang.

Ở trong hậu cung bao nhiêu năm, đây là đầu tiên nàng nhiều lời đến như với Hoàng Thượng, là để bênh vực cho kẻ mà nàng hận thấu tâm can.

Cái gì mà "hiền lành nhất", cái gì mà " liên lụy, hãm hại"?

"Hoàng Thượng, rõ ràng nàng là..."

"Hoàng Thượng."

Hoa Mộ Thanh bất ngờ cất lời, cắt ngang câu của Bạch Lộ, giọng dịu nhẹ như rót mật tai: "Nếu thật sự cố ý hãm hại Hoàng Quý phi, thì Hoàng Thượng nên sai điều tra rõ ràng chuyện mới . Nếu xử lý thỏa đáng, e rằng về trong hậu cung sẽ thêm nhiều nhắm nương nương. Đến lúc đó, Hoàng Quý phi dù phòng cũng khó, mới thỏa đây ạ?"

Đỗ Thiếu Lang chăm chú cô thiếu nữ bên cạnh.

Giọng nàng êm dịu ngọt ngào, mang theo nét non nớt của tuổi xuân, nhưng trong đôi mắt và những đường nét đang dần nở rộ ẩn hiện vẻ yêu kiều quyến rũ như mầm xanh cơn mưa – tràn đầy sức sống, quyến rũ đến nao lòng.

Cứ như thể nàng đang chờ đợi một hữu tình đến hái xuống từ cành cao, ôm trọn lòng, hòa xương thịt của .

Chỉ tiếc là nàng vẫn nhận vẻ nghiêng nước nghiêng thành của chính lúc .

Chỉ ngây thơ vô tội , dùng ánh mắt trong veo ... âm thầm quyến rũ trái tim .

 

Loading...