Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 246: Đêm Nay Hầu Hạ Thị Tẩm

Cập nhật lúc: 2025-12-28 11:20:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Mộ Thanh ngượng ngùng siết c.h.ặ.t chiếc khăn tay nữa, ngập ngừng một lát mới dịu dàng khe khẽ: "Là… sai ."

Đỗ Thiếu Lang mỉm nàng, dáng vẻ mềm mại ngoan ngoãn thật khiến lòng.

Ánh mắt dừng nơi khóe mắt nàng, trận lúc nãy vẫn còn ươn ướt, ánh sáng long lanh càng nàng thêm phần quyến rũ.

Ánh từ từ lướt qua gò má nàng, dừng đôi khuyên tai ngọc trai nhỏ xinh ở dái tai.

Toàn nàng đơn giản, mộc mạc, nhưng càng tôn lên vẻ tuyệt sắc như tiên giáng trần, lấp lánh rực rỡ.

Trong mắt Đỗ Thiếu Lang, nụ càng lúc càng sâu hơn.

Hắn nghiêng tiến gần hơn, hạ thấp giọng, đầy vẻ mật : "Nếu sai, thì cũng nên bồi tội như thế nào chứ?"

Hoa Mộ Thanh bất ngờ tiến sát gần, trở nên cứng đờ.

Hơi thở nóng hổi của phả lên má khiến nàng buồn nôn, nhưng vẫn cố gắng vẻ thẹn thùng, như cự tuyệt mà như đang đón nhận, thật sự là khổ sở đến cùng cực.

Nàng khẽ mở miệng: "Hoàng Thượng bồi tội như thế nào?"

Đỗ Thiếu Lang bật trầm thấp, cúi xuống sát tai nàng, khẽ : "Hôm nay là ngày cập kê của nàng, trẫm… cho nàng trở thành nữ nhân thật sự của trẫm, thế nào?"

Hoa Mộ Thanh lập tức mở to mắt, đương nhiên chỉ là giả vờ.

Đỗ Thiếu Lang thẳng dậy, thấy gương mặt nàng với đủ biểu cảm rối rắm như kinh ngạc, mừng rỡ, sợ hãi lẫn thẹn thùng thật khiến cảm thấy thú vị vô cùng.

Hắn đưa tay véo nhẹ cằm nàng, tiếp: "Hôm khi gặp nàng ở đây, trẫm vốn định hẹn gặp để phận của trẫm nhưng nàng đến. Trẫm giận, nên cố tình lạnh nhạt với nàng vài hôm."

" trong lòng thể nào ngừng nghĩ đến nàng . Thấy nàng chịu uất ức, lòng trẫm cũng khó chịu."

Những lời tình tứ từ miệng của một đấng thiên t.ử, nếu là bất kỳ cô nương nào khác , chỉ sợ sớm dâng hết cả trái tim , để mặc nắm giữ trong lòng bàn tay.

giờ phút , Hoa Mộ Thanh chỉ cúi mắt xuống, hàng mi dài khẽ run rẩy.

Không vì xúc động, mà là vì phẫn nộ, chua chát, tủi hổ và căm hận!

Hận, năm xưa chính từng những lời đường mật mặt nàng như thế.

Hận, năm xưa chính nàng dễ dàng lừa dối, rơi hố sâu vạn kiếp bất phục.

Đỗ Thiếu Lang, ngươi thể, dám, thể dễ dàng thốt những lời thề hẹn vô nghĩa như thế với nữ nhân?

Nếu ông trời mắt, giáng một tia sét xuống, đ.á.n.h c.h.ế.t hết cái lũ cầm thú lòng lang sói, độc ác như rắn rết ?

Thấy nàng gì, căng cứng, giọng điệu của Đỗ Thiếu Lang càng trở nên dịu dàng hơn: "Trẫm vốn nghĩ, hôm nay là lễ cập kê của nàng, nên tổ chức sinh thần thật cho nàng. Không ngờ hậu cung xảy chuyện như , khiến nàng chịu uất ức lớn đến thế, coi như là trẫm uổng phí tâm tư . Hiện giờ nghĩ nghĩ , chỉ cách… gả trẫm cho nàng, để nàng trở thành nữ nhân của trẫm, mới là điều nhất cho nàng. Nàng thấy thế nào?"

Trong lòng Hoa Mộ Thanh lạnh một tiếng – phì!

Đừng giả vờ nữa, ai mà chẳng hôm nay ngươi vốn dĩ hề ý định chuẩn lễ mừng sinh thần gì cho !

Rõ ràng là vì lợi ích của ngươi mà rời cung.

Giờ nghĩ rằng, chỉ cần ngươi tỏ một chút quan tâm, thì khác liền cảm kích đến rơi lệ ?

Dựa cái gì chứ?

Tình cảm nam nữ vốn dĩ nên bình đẳng.

Sao thể để cho một giống như kẻ ăn xin, cầu xin chút thương hại và sự để tâm từ ?

Loại tình cảm như thế, kiếp nàng nếm trải quá đủ .

Những nỗi chua xót, đau khổ, tủi nhục, dằn xé…

Cuối cùng cũng chỉ đổi lấy sự thấp hèn và một kết cục bi t.h.ả.m.

Nàng ngẩng đầu lên, dè dặt Đỗ Thiếu Lang, do dự một lúc, cuối cùng như lấy hết can đảm để hỏi: "Bệ hạ… là thị tẩm đêm nay ?"

Đỗ Thiếu Lang thu nụ môi: "Nàng nguyện ý ?"

Hoa Mộ Thanh c.ắ.n môi, giằng co hồi lâu, khẽ gật đầu: "Ta… ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-246-dem-nay-hau-ha-thi-tam.html.]

Ánh mắt của Đỗ Thiếu Lang trở nên lạnh một chút: "Vì ?"

Hoa Mộ Thanh , dường như ánh mắt của dọa sợ, khẽ lùi về phía , nhưng vẫn : "Ta… trong lòng vẫn luôn, vẫn luôn giữ một khúc mắc với bệ hạ, vẫn luôn coi là một khác. Cho nên, …"

Lời của nàng rối loạn cả lên, nhưng Đỗ Thiếu Lang hiểu, chỉ hỏi: "Ý của nàng là, nàng vẫn luôn tưởng trẫm là một khác, nay đột nhiên phận thật của trẫm, nên thể chấp nhận ?"

Gương mặt của Hoa Mộ Thanh đỏ bừng lên, khẽ gật đầu.

Đỗ Thiếu Lang mỉm : "Vậy thì, nàng đừng coi trẫm là hoàng đế nữa."

Hoa Mộ Thanh ngạc nhiên, đầy khó hiểu.

Đỗ Thiếu Lang tiếp: "Nàng chỉ cần coi trẫm là công t.ử mà nàng từng quen thuở ban đầu. Nàng là phi tần, trẫm cũng là hoàng đế. Chúng chỉ là hai bình thường. Như thế, thể chấp nhận ?"

Hoa Mộ Thanh giả vờ như những lời của Đỗ Thiếu Lang cho chấn động, lộ vẻ vô cùng cảm kích.

Hai mắt nàng bất chợt đỏ hoe, điều gì đó nhưng thể nào thốt nên lời.

Một lúc , nàng mới cúi đầu xuống, hành lễ thật sâu: "Tạ ơn Hoàng Thượng quan tâm, … cảm kích vô cùng."

Đỗ Thiếu Lang hài lòng với dáng vẻ ngoan ngoãn của Hoa Mộ Thanh lúc .

Hắn khẽ gật đầu, đỡ nàng dậy mỉm : "Nàng còn mong gì nữa ? Hôm nay là ngày sinh thần cập kê của nàng, trẫm… đều thể đáp ứng cho nàng."

Hắn cho rằng nàng sẽ đề cập đến việc thăng tiến chức vị hoặc là xin ban ân huệ nào đó cho bản .

Bởi lẽ, những phi tần khác trong cảnh cũng thường sẽ đòi hỏi những điều như thế.

Thế nhưng Hoa Mộ Thanh một thoáng im lặng, nhẹ nhàng lên tiếng: "Ta… mong Hoàng Thượng đêm nay sẽ cùng cử hành lễ thành hôn."

Chính là nghi lễ thành theo đúng những nghi thức dân gian.

Một nam nhân chỉ phép thực hiện nghi lễ bái đường với chính thê của .

Với phận chỉ là một thị của hoàng đế, Hoa Mộ Thanh tư cách để đưa yêu cầu vô lễ như !

Thế nhưng nàng chỉ , mà còn vẻ kiên định!

Đỗ Thiếu Lang nàng, trong đầu hiện lên những cảnh tượng trong lễ thành hôn năm xưa của với Tống Vân Loan, một lễ cưới âm thầm, ai chúc phúc.

Chốc lát , khẽ , gật đầu: "Trẫm đồng ý với nàng."

Phúc Toàn lập tức biến sắc.

Hoa Mộ Thanh cuối cùng cũng lộ vẻ vui mừng chuỗi những phút giây cẩn trọng dè dặt.

Ánh mắt nàng tràn đầy niềm vui, Đỗ Thiếu Lang rạng rỡ: "Tạ ơn Hoàng Thượng!"

Đỗ Thiếu Lang dịu dàng xoa đầu nàng: "Chỉ là, trẫm thể tổ chức một hôn lễ long trọng cho nàng . Vào tối nay, tại Du Nhiên Cung, trẫm sẽ cùng nàng bái thiên địa, kết thành phu thê. Được chứ?"

Hoa Mộ Thanh mừng rỡ gật đầu liên tục.

Đỗ Thiếu Lang cũng bật , với Phúc Toàn: " phủ Nội Vụ bố trí thật Du Nhiên Cung."

Phúc Toàn liếc Hoa Mộ Thanh, đang vui sướng đến mức chẳng mảy may ý thức ý nghĩa thực sự của việc "cử hành lễ cưới với thiên t.ử".

Rồi khom đáp: "Vâng."

"Vậy thì xin phép lui ." - Hoa Mộ Thanh hành lễ, nhanh ch.óng xoay rời .

Đi vài bước, nàng đầu , đỏ mặt Đỗ Thiếu Lang: "Hoàng Thượng, nhất định đến sớm đó nhé!"

Nói xong, nàng liền vội vàng chạy .

Đỗ Thiếu Lang chắp tay lưng, bật , lắc đầu.

Phúc Toàn ở phía khẽ hỏi: "Hoàng Thượng, như … thật sự ?"

Bởi vì thể bái đường cùng với Hoàng đế, thì chỉ thể là Hoàng Hậu mà thôi!

 

Loading...