Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 240: Có Yêu Vật Gây Họa
Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:17:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy vị phi tần yếu bóng vía kìm tiếng kêu thất thanh ngất xỉu, đám cung nữ vội vàng đỡ họ rời khỏi nơi kinh hãi .
Ngay cả Vương San Nhi, vốn những gì sẽ xảy hôm nay, cũng khỏi tái mặt, đôi chân khẽ run rẩy.
khi nghĩ đến chuyện sắp xảy , nàng cảm thấy kích động hưng phấn đến khó tả.
Nỗi sợ hãi xen lẫn sự hưng phấn hiện rõ gương mặt nàng, tạo thành một vẻ méo mó kỳ dị, quái lạ đến rợn .
Nàng trợn to mắt, chăm chú quan sát từng hành động của vị pháp sư.
Bạch Lộ, đang cạnh nàng, chợt nhớ điều gì, ngẩng đầu về phía Hoa Như Nguyệt đang bậc cao.
Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng kịp nhận một cảm xúc lạnh lẽo đáng sợ, còn khủng khiếp hơn cả cái đầu sói đẫm m.á.u, đang ẩn chứa sâu trong đôi mắt của Hoa Như Nguyệt.
Bạch Lộ thoáng rùng , nghiến răng, vội vàng cúi đầu xuống, tránh ánh mắt đáng sợ .
"Gù lù oa la, chi lí gù lù, hô hô ha ha, khắc khắc xoa xoa…"
Pháp sư vứt con gà trống cạn m.á.u , giơ cao một cây đuốc, nhảy múa xung quanh chiếc đầu sói đẫm m.á.u, thực hiện những động tác kỳ quái, quái đản.
Vừa múa, miệng ông lẩm nhẩm những lời chú ngữ khó hiểu, như những âm thanh rời rạc vô nghĩa.
Tưởng Vi kéo nhẹ tay Hoa Mộ Thanh, thì thầm lo lắng: "Hay là chúng khỏi đây ?"
Hoa Mộ Thanh chỉ khẽ lắc đầu, từ chối: "Không ."
"Tại ?"
Tưởng Vi vẻ điềm tĩnh khác thường của cô nương mặt, hiểu giữa khung cảnh kỳ quái và rùng rợn thế , nàng vẫn thể giữ sự bình tĩnh đến đáng ngạc nhiên như .
Hoa Mộ Thanh trả lời, chỉ ngẩng mắt về phía pháp sư đang nhảy nhót như một tên hề phía .
Rồi… "Đoàng!" một tiếng vang lên!
Cây đuốc bùng cháy dữ dội, phóng một con rồng lửa màu đen lao v.út lên trời cao! Ngọn lửa tay pháp sư cũng lập tức tắt ngúm!
Mọi đồng loạt hô hoán, còn hét toáng lên vì sợ hãi.
La Đức Phương ở vị trí cao nhất vội vàng hỏi lớn, giọng đầy lo lắng: "Chuyện gì xảy ? Pháp sư Tát Mãn?"
Pháp sư nghiêm mặt, đặt cây đuốc tắt xuống, giọng trầm trọng: "Thái Hậu nương nương, yêu vật tiếp cận gần long thể của Hoàng Thượng, e rằng long thể của ngài cũng sắp tổn hại nghiêm trọng !"
La Đức Phương hoảng hốt tột độ: "Chuyện… chuyện bây giờ?!"
Hoa Như Nguyệt nhíu mày, vẻ vốn càng thêm phần liễu yếu đào tơ, lộ rõ vẻ lo lắng khiến khác khỏi thương xót: "Mong pháp sư nhất định bảo vệ an nguy cho chân long thiên t.ử của Đại Lý !"
Tên pháp sư nọ gương mặt xinh như hoa của Hoa Như Nguyệt, kìm mà l.i.ế.m môi, lộ vẻ thèm thuồng.
Hắn vội chỉnh vẻ mặt, nghiêm trang đáp lời: "Nương nương cứ yên tâm, bần tăng nhất định sẽ tìm yêu vật, bảo vệ sự thái bình cho Đại Lý!"
Hoa Như Nguyệt cảm kích gật đầu.
La Đức Phương giận dữ liếc nàng, sang hỏi Tát Mãn: "Pháp sư, giờ ? Có cách nào yêu quái ẩn trong hậu cung ?"
Pháp sư Tát Mãn đảo mắt một vòng, quan sát kỹ lưỡng các phi tần thuộc về Đỗ Thiếu Lang.
Ánh mắt tuy mang vẻ hung dữ, nhưng trong lòng như đang lựa chọn những mỹ nhân tuyệt sắc cho riêng .
Cuối cùng, ánh mắt của dừng Hoa Mộ Thanh.
Đôi mắt của ông lập tức lóe lên những tia sáng tà ác, gần như thể kiềm chế d.ụ.c vọng đang trỗi dậy!
Mỹ nhân! Quả là một tuyệt thế giai nhân hiếm !
Trên đời đến mức !
Đôi mắt long lanh như đọng sương mai, sống mũi nhỏ nhắn tinh xảo như ngọc, đôi môi hồng hào khẽ mím , e ấp thẹn thùng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-240-co-yeu-vat-gay-hoa.html.]
Rõ ràng là một đóa hoa tuyệt phẩm còn e ấp, khai phá, nhưng từng đường nét gương mặt nàng toát lên vẻ quyến rũ mê hoặc trời sinh!
Một tuyệt sắc giai nhân như mà Đỗ Thiếu Lang cũng nỡ đưa hậu cung ?! Thật là phí phạm!
Không , phụ nữ nhất định là của ông !
Trong lòng ông bắt đầu rối loạn, suýt chút nữa buột miệng vu cho nàng chính là yêu quái.
ngay đó, ông chợt nhận , thần thái của cô nương giống với phụ nữ mà La Đức Phương bàn với ông đó, rằng sẽ gài bẫy hãm hại!
A! Thì chính là phụ nữ !
So với tranh vẽ và lời miêu tả, vẻ ngoài đời thực của nàng quả thật sánh bằng!
Ông khẽ nhíu mày, hãm hại nàng theo kế hoạch định, giữ mạng nàng, thu về món đồ chơi riêng để thỏa mãn d.ụ.c vọng.
Phải đây?
Tà niệm trong lòng trỗi dậy mãnh liệt, đầu óc xoay chuyển nhanh ch.óng, bỗng nảy một kế : cứ theo kế hoạch của La Đức Phương mà , đến lúc đó chỉ cần yêu cầu ban nàng cho ông , lấy cớ mang về thiêu sống để tế thần, La Đức Phương nhất định sẽ mừng rỡ đồng ý ngay thôi!
Nghĩ , ông liền thu ánh đầy d.ụ.c vọng, một nữa sang La Đức Phương với vẻ mặt đầy chính khí, lớn tiếng : "Thái hậu nương nương, cần tiến hành lục soát bộ hậu cung!"
La Đức Phương còn kịp thốt một chữ ""!
Hoa Như Nguyệt nhíu mày, lên tiếng ngăn cản: "Lục soát hậu cung là chuyện hệ trọng! Pháp sư Tát Mãn, bắt yêu vật , cớ còn lục soát nữa?"
La Đức Phương lập tức tỏ vẻ hài lòng, gắt gỏng: "Pháp sư Tát Mãn đương nhiên cách nghĩ của pháp sư! Ngươi lắm lời gì chứ! Lục soát cung ngay!"
Bà hạ lệnh xong, nhưng một ai dám động đậy.
Chỉ pháp sư Tát Mãn tiến lên, với Hoa Như Nguyệt bằng giọng điệu đầy mưu mô: "Nương nương, yêu vật giờ hóa hình thành , giỏi ẩn , che giấu phận. Kẻ hèn tạm thời thể bắt giữ nó, nhưng chắc chắn rằng, yêu vật thường dùng tà thuật để nguyền rủa khác. Mà vật dùng để thực hiện lời nguyền đó, nhất định sẽ giấu xa nơi nó thường cư trú. Nếu thể tìm vật , chắc chắn sẽ xác định ai là yêu vật cải trang!"
Hoa Như Nguyệt thì thoáng do dự, nhưng suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn đành nhẫn nhịn gật đầu đồng ý: "Được! Vậy cứ theo lời pháp sư Tát Mãn, tiến hành lục soát hậu cung! Nếu Hoàng Thượng trách tội, bổn cung xin chịu bộ trách nhiệm."
Vương San Nhi lập tức vỗ tay tán thưởng, vẻ mặt đầy giả tạo: "Nương nương thật là đại nghĩa! Thiếp và các tỷ vô cùng cảm động tấm lòng lo nghĩ cho hậu cung của nương nương, xin đa tạ nương nương!"
Nói , nàng chủ động quỳ xuống, những khác thấy cũng đành đồng loạt quỳ theo, dập đầu cảm tạ Hoa Như Nguyệt.
Trên mặt Hoa Như Nguyệt rạng rỡ vẻ đắc ý, nhưng nhẹ nhàng nâng tay lên, dịu dàng mà bối rối : "Mau dậy , chúng đều là tỷ một nhà, hà tất , mau dậy ."
La Đức Phương ở bên cạnh khinh miệt bĩu môi, ngoài quát lớn với đám Ngự Lâm Quân chờ sẵn: "Người ! Lục soát hậu cung cho ! Hễ tìm thứ gì bất thường, lập tức bắt mang đến đây cho !"
Tên thị vệ Ngự Lâm Quân dẫn đầu chắp tay, dõng dạc đáp: "Tuân theo ý chỉ của Thái Hậu! Lục soát hậu cung!"
Hoa Như Nguyệt giọng đó, liền khẽ bật thầm trong bụng.
Thật đúng lúc! Nàng cần tự bày vở kịch nào nữa cũng thể tóm tình lang của La Đức Phương .
Tự dâng đến tận cửa thế , chẳng là quá thuận lợi !
Bên ngoài cung.
Đỗ Thiếu Lang đang lật xem quyển sổ nhỏ trong tay, tuy ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng dâng lên những đợt sóng trào dâng mãnh liệt, những chiến thuật ghi chép trong đó, thật sự đủ sức chấn động cả thiên hạ!
Đây chính là cuốn 《Tứ Phương Chiến》 do Chiến Thần để ?!
Dao Cơ kế bên, duyên dáng, từ tốn uống , dáng vẻ ung dung tự tại.
Một lúc , Đỗ Thiếu Lang lật đến trang cuối cùng, liền cau mày hỏi: "Sao đầy đủ thế ?"
Dao Cơ vô tội nhún vai, đáp: "Quan nhân , mỗi ngày tiếp đón bao nhiêu , thời gian mà nhớ hết những lời Bàng thiếu gia lúc say rượu chứ? Có chừng thôi cũng là nhờ quan nhân thưởng tiền hậu hĩnh cho đó, quan nhân cũng đừng so đo thêm nữa."
Hiện giờ nàng vẫn " " phận thật sự của Đỗ Thiếu Lang, nên lời cũng chẳng còn kiêng nể gì nhiều.
Đỗ Thiếu Lang nhíu mày Dao Cơ, chỉ xem thử gương mặt phong trần lẳng lơ chút sơ hở cố ý nào .
chỉ thấy Dao Cơ lẳng lơ, chống cằm liếc mắt đưa tình, trêu ghẹo: "Quan nhân kỹ như để gì? Thiếp bán nha~"