Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 221: Sau Khi Được Sủng Hạnh

Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:16:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương San Nhi vội tạ ơn, cố ý vẻ yêu kiều, thướt tha của một tiểu thư khuê các, nhẹ nhàng dậy.

kịp vững, hiểu vì chân nàng chợt trẹo , nàng khẽ kêu lên một tiếng đầy đau đớn, ngã nhào lòng Đỗ Thiếu Lang. Rõ ràng là cố ý!

Đỗ Thiếu Lang đưa tay đỡ lấy eo nàng.

Vương San Nhi lập tức đỏ bừng mặt, mềm nhũn run rẩy, vẫn nép c.h.ặ.t trong lòng , hề ý định dậy.

Đỗ Thiếu Lang thể kìm nén mà nghĩ đến Hoa Mộ Thanh.

Nếu nha đầu là hoàng đế, liệu nàng nép lòng như thế ? Hay nàng vẫn sẽ đỏ mặt, luống cuống mà tránh xa ?

Hôm nay, rốt cuộc vì nàng đến?

Trong khi đó, Vương San Nhi tham lam hít lấy hương long diên hương nhè nhẹ tỏa từ Đỗ Thiếu Lang, giọng run rẩy như mặt hồ gợn sóng, dịu dàng gọi: "Bệ hạ~~"

Tâm trí Đỗ Thiếu Lang lập tức kéo trở về thực tại, cúi đầu cô nương mảnh mai đang bộ yếu đuối trong lòng .

Trong khí tràn ngập mùi hương phượng tiên và son phấn nồng nặc, rõ ràng là nàng cố ý xức lên .

Hắn nở nụ , nhưng trong ánh mắt hề chút ấm áp nào.

Hắn ôm lấy vai Vương San Nhi, bước về phía gian cung điện gần Ngự Hoa Viên nhất.

Một đám cung nhân và thị vệ vội vàng theo sát.

Đó chính là An Ninh Cung, nơi ở của Lương Quý Nhân.

Trương Tài Nhân trông thấy đoàn như , cứ tưởng Hoàng Thượng ghé qua, mừng rỡ chạy nghênh đón. nụ còn kịp nở thì nàng trông thấy Hoàng Thượng đang ôm trong lòng một nữ t.ử kiều diễm, mặt đỏ như hoa đào bước .

Trương Tài Nhân lập tức nhận đó là Vương San Nhi, ái nữ của Thượng thư Vương đại nhân, nay cũng là Vương Tài Nhân.

Cũng là Tài Nhân như nàng!

Lẽ nào… Hoàng Thượng định sủng hạnh nàng ngay tại đây ?

Trương Tài Nhân trừng to mắt, dám tin cảnh tượng mắt.

Phía , Lương Quý Nhân quỳ xuống nghênh đón: "Thần tham kiến Hoàng Thượng."

Đỗ Thiếu Lang chỉ tùy tiện gật đầu: "Ừ, phiền sự yên tĩnh của nàng ."

Lương Quý Nhân cúi đầu, thần sắc bình thản: "Hoàng Thượng quá lời ."

Đỗ Thiếu Lang gì nữa, ôm Vương San Nhi thẳng tòa điện nhỏ kế bên An Ninh Cung, nơi vốn ở.

Bên trong, đám cung nữ chuẩn sẵn chăn đệm nhất, thứ đều lo liệu chu .

Vừa bước , Đỗ Thiếu Lang lập tức đẩy Vương San Nhi ngã xuống giường, thô bạo x.é to.ạc chiếc váy hoa phượng tiên nàng , thứ mà cảm thấy buồn nôn.

Vương San Nhi sợ mừng, thẹn thùng run rẩy, giọng ngọt ngào đầy tình tứ: "Bệ hạ~~~"

Trong lòng Đỗ Thiếu Lang chút cảm xúc nào, ngược chỉ thấy lạnh lẽo đến rợn .

Hắn cúi xuống, ánh mắt lạnh băng nữ nhân đỏ mặt đang chờ đợi ân sủng, chút thương tiếc mà đè xuống.

"Á—!"

Tiếng kêu đau đớn tột cùng của Vương San Nhi vang lên, vỡ vụn ngừng.

Trương Tài Nhân vẫn cửa cung, nắm c.h.ặ.t khăn tay, lòng đầy ghen tỵ. Dù cung nữ bên cạnh khuyên nhủ hết lời, nàng vẫn chịu về phòng.

Tại ? Tại trong các phi tần mới nhập cung, một nữ t.ử chẳng tài học cũng sắc nước hương trời như thế sủng hạnh đầu tiên?

Tại ? Nàng cam lòng!

Còn trong chính điện của An Ninh Cung, Lương Quý Nhân lặng lẽ nhuyễn tháp, khâu viền cổ áo cho một chiếc áo lót màu vàng sáng.

Chốc lát , nàng c.ắ.n đứt sợi chỉ, cầm áo lên xem qua.

Đó là áo ngủ nam, cổ áo thêu họa tiết “tường vân đông lai” (mây lành từ phương Đông kéo đến).

Nàng khẽ mỉm , bên tai vang lên tiếng thét ch.ói tai nữa của Vương San Nhi.

Động tác tay nàng khựng , lâu mới nhẹ nhàng đặt áo của Hoàng Thượng xuống, xoay mở tủ bên cạnh.

Bên trong là chồng dày áo quần, giày vớ và túi hương, tất cả đều là đồ dùng của nam nhân.

Nàng một hồi, cẩn thận xếp chiếc áo đang cầm , đặt ngay ngắn trong tủ.

Sắc mặt nàng chút gợn sóng nào.

Chỉ là, khi khép cửa tủ , nước mắt bất ngờ rơi xuống.

__

Nửa canh giờ , Phúc Toàn hầu hạ y phục, Đỗ Thiếu Lang bước khỏi điện.

Trương Tài Nhân lập tức chạy tới, quỳ bên đường lớn tiếng hô: "Cung tiễn Hoàng Thượng!"

Đỗ Thiếu Lang thậm chí liếc nàng, rảo bước thẳng.

Trương Tài Nhân nghiến răng, Phúc Toàn, theo hầu bên cạnh nhẹ giọng hỏi: "Hoàng Thượng, Vương Tài Nhân cần ban thưởng thêm vị phân ạ?"

Bình thường đầu sủng hạnh, ít nhiều cũng sẽ thăng vị.

Đỗ Thiếu Lang lạnh lùng đáp: "Không cần, giao cho Quý phi xử lý."

Khi nãy giường, mượn cơ hội thăm dò Vương San Nhi.

Nàng tự xưng là tỷ thiết với Quý phi nương nương.

Vậy chỉ một khả năng, chuyện hương phượng tiên là do Hoa Như Nguyệt cho nàng .

Hoa Như Nguyệt định gì? Dùng như để giữ sủng ái?

Không thể nào.

Với tính tình của Hoa Như Nguyệt, tuyệt đối đời nào tự đưa tới cạnh để chia sẻ sự sủng ái.

Vậy chỉ còn một khả năng, Vương San Nhi quá nhiều tâm tư riêng.

Cũng . Đã c.h.ế.t, sẽ giúp nàng toại nguyện.

Người mà Hoa Như Nguyệt thu phục, dám đến tranh sủng với nàng .

Đỗ Thiếu Lang thật sự xem, nữ nhân năm đó từng cùng trói buộc , từng ép c.h.ế.t Tống Vân Loan sẽ xử trí .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-221-sau-khi-duoc-sung-hanh.html.]

Còn bên , Trương Tài Nhân đang quỳ đất, một thoáng ngạc nhiên và vui mừng, liếc mắt về phía tòa điện nhỏ, trong mắt thoáng qua một tia độc ác và khinh miệt. Nàng lập tức dậy, bước tới.

Bên , Đỗ Thiếu Lang chắp tay lưng, hỏi: "Bên phía Du Nhiên Cung hôm nay chuyện gì?"

Phúc Toàn từ khi thấy đến Ngự Hoa Viên Hoa Mộ Thanh sai Long Vệ dò hỏi. Giờ vội vàng tiến lên, khẽ bẩm: "Nghe hôm qua Vương Tài Nhân đến Du Nhiên Cung, mang cho Mộ Lâm một hộp cao A Giao. Mộ Lâm ăn thấy khoẻ, hiện giờ vẫn đang nghỉ."

Đỗ Thiếu Lang nhíu mày: "Cao A Giao? Đã kiểm tra ? Có vấn đề gì ?"

Phúc Toàn đáp: "Cao A Giao do Vương Tài Nhân cố ý dặn nhà đưa cung, qua đường chính, phát hiện điều gì khả nghi. Có điều…"

Ông ngập ngừng, liếc Đỗ Thiếu Lang tiếp tục: "Có điều, hôm qua khi Mộ Lâm ăn thấy khỏe, liền đem phần còn đưa cho Tuyết Đáp Ứng ở Ấn Nguyệt Các."

Đỗ Thiếu Lang dừng bước, một lúc bật , lắc đầu: "Nha đầu chỉ giỏi mấy trò khôn vặt. Đây là trả đũa chuyện Tuyết Đáp Ứng gây khó dễ cho nàng ở Ngự Hoa Viên ?"

Phúc Toàn lên tiếng, việc dám đoán bừa.

Đỗ Thiếu Lang tự chắc chắn, : "Có chút đầu óc, nhưng vẫn đủ khôn ngoan. Bản ăn khoẻ đưa cho Tuyết Đáp Ứng. Người khác ăn cũng khó chịu, đến lúc một câu ‘ ý đồ hại ’, xem nàng còn biện bạch gì nữa. Ngốc!"

Giọng trách móc, nhưng đầy cưng chiều.

Phúc Toàn vẫn im lặng.

Sau đó Đỗ Thiếu Lang tiếp: "Bảo Thái y viện, nếu Tuyết Đáp Ứng gì khó chịu thì cũng cần khám."

Phúc Toàn mặt đổi sắc, cúi đáp: "Vâng."

Đỗ Thiếu Lang lắc đầu , tâm trạng u ám ban nãy dường như tan biến, một rảo bước tiếp.

__

Điện nhỏ bên trong An Ninh Cung.

Vương San Nhi khi sủng hạnh thì mệt mỏi , nhưng chỉ chợp mắt một lát, tiếng đ.á.n.h thức.

Nàng mơ màng mở mắt, ánh sáng ch.ói chang từ cửa sổ rộng mở nhức mắt, theo phản xạ đưa tay che nắng, thấy giọng đầy mỉa mai: "Muội , sủng hạnh ở cung của khác hợp quy củ. Giờ sự , còn mau về cung, ở đây nghỉ ngơi? Định chiếm luôn An Ninh Cung ?"

Vương San Nhi khẽ cau mày, kỹ mới nhận Trương Tài Nhân đang đó với vẻ mặt châm chọc.

Nàng nổi giận: "Vô lễ! Ta cao hơn ngươi, dám ăn như ? Người , kéo ả ngoài!"

Trương Tài Nhân phá lên lớn: "Cao hơn ? Muội , còn đang mơ ?"

Vương San Nhi sững : "Ngươi... ý gì?"

Chẳng khi sủng hạnh, sẽ ban thêm vị phân ? Nàng vốn là Tài Nhân, ít nhất cũng thăng lên Mỹ Nhân hoặc Thường Tại chứ?

Trương Tài Nhân khẩy: "Hoàng Thượng hề nhắc đến việc ban vị phân cho ngươi ! Vừa nãy ngươi còn hô gọi to thế, thì tưởng Hoàng Thượng sủng ái ngươi lắm đấy!"

Vương San Nhi như rơi xuống hầm băng, đầu vang lên ong ong, cơn đau vẫn còn rõ mồn một.

Nàng trải qua đầu tiên, khoảnh khắc thiêng liêng và mật nhất của một nữ nhân lẽ Hoàng Thượng yêu chiều, nâng niu.

Vậy mà bây giờ, rời , thậm chí hề nhắc đến chuyện thăng vị?

"Không thể nào!"

Vương San Nhi hét lên, bật dậy, để lộ thể trần trụi.

Làn da nàng trắng mịn, trong trẻo như vẫn còn là thiếu nữ từng chạm tới.

Chỉ điều, thần thái giữa chân mày và ánh mắt mang theo nét quyến rũ của một nữ nhân từng trải.

Trương Tài Nhân nàng, lòng đầy đố kỵ.

Nàng giễu cợt: "Không thể ? Hoàng Thượng , tin thì mà hỏi xem?"

Vương San Nhi chỉ lắc đầu liên tục: "Không thể nào! Hoàng Thượng nhất định thích ! Nếu … nếu thì…"

Nếu , thể ở ngay chỗ , chờ mà chiếm lấy nàng?

Sức lực , cứ như nuốt chửng nàng bụng, chẳng là vì yêu thích ?

Mẹ nàng từng dạy rằng, đàn ông càng thô bạo giường, chứng tỏ càng yêu say đắm!

Hoàng thượng…

À , chắc chắn là Hoàng thượng việc khẩn cấp nên vội vã rời , kịp ban phong vị gì cho nàng cả!

Trương Tài Nhân thấy vẻ mặt ngơ ngác của Vương San Nhi, trong lòng khỏi đắc ý hả hê.

giật mạnh tấm chăn đang che nàng, giọng điệu khinh miệt: "Còn mau cút xéo khỏi đây! Ở chỉ ô uế chốn cung điện mà thôi!"

Lúc , Vương San Nhi trần truồng mảnh vải che , hơn nữa phía vẫn còn đau rát vô cùng.

Bị giật chăn đột ngột, gió lạnh ùa khiến nàng run rẩy, cảm thấy lạnh buốt đến tận xương tủy…

Vốn dĩ dễ bắt nạt, nàng lập tức nổi giận đùng đùng.

Ngay lập tức, nàng bật dậy, xông đến túm lấy mặt Trương Tài Nhân, đồng thời giận dữ mắng nhiếc: "Đồ yêu tinh lẳng lơ chán sống! Dám cả gan x.úc p.hạ.m ?! Ta là của Hoàng Thượng! Ai cho ngươi cái gan ch.ó dám vênh váo mặt hả?!"

"A a a!"

Trương Tài Nhân cào trúng mặt, đau đớn kêu la t.h.ả.m thiết.

cũng , phản đòn bằng cách túm lấy tóc của Vương San Nhi.

Thế là hai lao cấu xé, đ.á.n.h đ.ấ.m loạn xạ, chẳng còn thể thống gì.

Đám cung nữ xung quanh dám để thái giám can ngăn, vì dù Vương San Nhi vẫn còn mặc quần áo chỉnh tề, đành xúm kéo hai .

Trong điện chính, một cung nữ hốt hoảng chạy xin chỉ thị từ Lương Quý Nhân.

Lương Quý Nhân chỉ điềm tĩnh ngắm ngoài cửa sổ, nơi đôi chim sẻ đang ríu rít quấn quýt lấy , chậm rãi lắc đầu : "Không cần để ý đến bọn họ, cứ bẩm báo với Quý phi nương nương là ."

Cung nữ vội vã rời .

Lương Quý Nhân vẫn tiếp tục dõi theo đôi chim , nhẹ nhàng thở dài một tiếng: "Tranh giành , cãi vã ... Hậu cung , đóa hoa nào mãi mãi nở rộ, mùa xuân nào là tàn phai? Cuối cùng cũng chỉ là hư ... tất cả đều là hư mà thôi…"

Hôm nay Hoa Mộ Thanh cùng Thịnh Nhi chơi đùa vui vẻ thỏa thích, đến tận lúc trời nhá nhem tối mới quyến luyến rời .

Trước khi , Thịnh Nhi ôm c.h.ặ.t lấy chân nàng chịu buông, khiến nàng xúc động bật một trận.

Phải dỗ dành mãi Thịnh Nhi mới chịu buông tha, nàng lặng lẽ trở về Du Nhiên Cung.

Vừa bước chân đến nơi, nàng thấy Phúc T.ử vui mừng hớn hở kể : Hôm nay Vương San Nhi Hoàng thượng sủng hạnh, đó xảy ẩu đả với Trương Tài Nhân ở An Ninh Cung.

Sau đó Hoa Như Nguyệt mới thong thả xuất hiện, đưa Vương San Nhi rời , đồng thời lệnh phạt Trương Tài Nhân cấm túc một tháng.

 

Loading...