Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 220: Phượng Tiên Hoa
Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:16:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về phần Đỗ Thiếu Lang, khi Lâm Vũ Kiệt rời , lập tức thường phục thẳng đến ngự hoa viên.
Thế nhưng rời khỏi điện Kim Loan bao xa, một thị vệ Long Vệ đến bẩm báo việc Trữ Hậu Lục cùng Lâm Vũ Kiệt trò chuyện khá lâu.
Hắn phản ứng gì đặc biệt, chỉ lạnh nhạt phẩy tay hiệu cho thị vệ lui xuống.
Phúc Toàn cúi đầu, khẽ giọng hỏi: "Bệ hạ, cần nô tài cho theo dõi Lâm Tướng quân ạ?"
Đỗ Thiếu Lang khẽ lạnh một tiếng: "Cái tên vô dụng đầu óc rỗng tuếch , còn thể nên trò trống gì?"
Phúc Toàn lặng lẽ cúi đầu, một lời.
Đỗ Thiếu Lang cất tiếng, giọng đầy dò hỏi: "Còn về phía Trữ Hậu Lục, tin tức gì ?"
Phúc Toàn thận trọng đáp: "Tâu bệ hạ, hiện tại vẫn tìm thấy bất kỳ chứng cứ hoặc dấu hiệu đáng chú ý nào. Chỉ lời đồn rằng Trữ đại nhân đây từng ý định liên kết với phủ Khai Quốc Hầu, là vì phủ sở hữu một đội quân riêng lên đến hai vạn ."
Nghe đến đây, Đỗ Thiếu Lang khựng , đôi mắt sắc bén xoáy sâu Phúc Toàn.
Phúc Toàn tiếp tục: "Tuy nhiên, tung tích của đội quân đến nay vẫn là một ẩn . Hoa Phong khi giam giữ Trữ Hậu Lục trong ngục Đại Lý Tự cũng là để tìm kiếm thông tin về đội quân , nhưng cuối cùng vẫn thu kết quả gì."
Sắc mặt Đỗ Thiếu Lang tối sầm , một tiếng lạnh buột khỏi môi: "Hay cho đám thần t.ử của trẫm! Từng một, trẫm ngai vàng mà ôm ấp những mưu đồ riêng, ai nấy cũng mang trong dã tâm khó lường!"
Sau tiếng mắng giận dữ, hỏi tiếp: "Tư Không Lưu hiện vẫn còn giam giữ ở Đại Lý Tự chứ?"
Phúc Toàn gật đầu xác nhận: "Vâng, vẫn còn ở đó."
"Giao cho Long Vệ. Bất kể dùng cách gì, moi bằng tung tích của hai vạn quân ."
Dứt lời, lệnh: "Cử đến biên cương, thủ tiêu Hoa Phong. Tuyệt đối để hé răng nửa lời."
Phúc Toàn cúi lệnh: "Tuân chỉ."
Sau một thoáng im lặng, ông hỏi tiếp: "Vậy còn Thượng Đô Hộ..."
Đỗ Thiếu Lang trầm ngâm một lát đáp: "Chưa cần vội. Hắn chẳng qua chỉ là một con cờ nhử mồi. Lần kéo Lâm Vũ Kiệt cuộc, trẫm sẽ thuận nước đẩy thuyền, thu binh quyền của lão già mục nát đó!"
Phúc Toàn nhanh ch.óng nhận Đỗ Thiếu Lang dùng cụm từ "lão già mục nát".
Hình như câu mắng , bệ hạ từng dùng để chỉ một ... cách đây vài năm?
Phải , năm đó khi Tống Vân Loan trở thành Hoàng Hậu, dẫn quân chinh chiến, ngang qua Sơn Tây, một mật báo gửi về cung, trình tận tay Thái T.ử Đỗ Thiếu Lang.
Khi đó, khi xong mật báo, chính Thái T.ử liên tục buông lời mắng c.h.ử.i "lão già mục nát" ngớt.
cơn thịnh nộ , bệ hạ hề bất kỳ hành động nào.
Phúc Toàn cúi đầu, tầm mắt dừng con đường đá xanh dẫn Ngự Hoa Viên ấm áp ánh mặt trời.
Đỗ Thiếu Lang khẽ giơ tay hiệu.
Phúc Toàn cùng đám thái giám và Ngự Lâm quân phía lập tức dừng bước.
Đỗ Thiếu Lang một bước Ngự Hoa Viên.
Mùa thu độ nhất, trời cao xanh trong, gió nhẹ nhàng, một gợn mây. Cảnh sắc trong vườn càng khiến lòng thêm thư thái.
Vừa bước , mặt Đỗ Thiếu Lang nở một nụ nhẹ.
Từ xa, thấy một thiếu nữ khóm cúc màu hồng phấn đang nở rộ. Nàng mặc chiếc váy dài thêu hoa phượng tiên ở vạt áo, dáng uyển chuyển, thướt tha.
Thiếu nữ đó lưng về phía , đang cúi đầu ngửi hương hoa cúc.
Từ phía thể rõ mặt, nhưng Đỗ Thiếu Lang tin rằng, đó hẳn là một đôi mắt cong cong, ẩn chứa ý , dịu dàng và quyến rũ.
Hắn tiến thêm vài bước.
Vừa định lên tiếng gọi, bất ngờ ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ tỏa từ thiếu nữ.
Chỉ trong tích tắc, chợt bừng tỉnh!
Hoa phượng tiên!
Mùi hương giống hệt mùi hương chiếc váy hoa phượng tiên nàng đang mặc!
Có lẽ nàng cố ý xông hương bằng phượng tiên, thậm chí dùng nhiều, đến nỗi át cả mùi hương tự nhiên trong vườn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-220-phuong-tien-hoa.html.]
Thiếu nữ b.úi tóc nhẹ nhàng, cố ý để lộ phần cổ trắng ngần như ngọc.
Khi tiến gần, nàng khẽ bước vài bước, tạo dáng điệu đà và e ấp đến hảo.
đây... Hoa Mộ Thanh.
Đỗ Thiếu Lang chắc chắn như .
Tuy nhiên, khóe môi vẫn cong lên, bởi vì trong hậu cung , thích mùi hoa phượng tiên chỉ hai .
Tống Vân Loan và Hoa Như Nguyệt.
Trước đây, từng thích tặng son phấn hương phượng tiên cho Hoa Như Nguyệt.
Vì , cả hai họ đều lầm tưởng rằng yêu thích mùi hương .
họ hề , lý do thực sự khiến Đỗ Thiếu Lang yêu thích hương hoa phượng tiên... là bởi năm xưa, Tống Vân Loan rụt rè tặng chiếc túi hương đầu tiên, bên trong đựng cánh hoa phượng tiên khô.
Chiếc túi đó, thêu vụng về đến nỗi cả cung nữ tầm thường nhất cũng thêu hơn nàng.
Thế mà Đỗ Thiếu Lang đến nay vẫn giữ gìn cẩn thận.
Dù cánh hoa bên trong khô vụn, còn chút hương thơm.
Dù túi hương cũ kỹ, sờn rách, tuột chỉ.
mãi thể quên dáng vẻ e ấp, ngượng ngùng của Tống Vân Loan, luôn cao ngạo, thanh tao khi trao món quà nhỏ bé cho .
Bây giờ thể gặp nữa , vĩnh viễn thể gặp ...
Hắn chôn giấu ký ức sâu trong tim, giữ gìn, trân trọng như một báu vật.
Vậy mà hôm nay, kẻ dám dùng hoa phượng tiên để cố tình quyến rũ ?
Trong mắt Đỗ Thiếu Lang lóe lên một tia dữ tợn, nhưng môi nở một nụ lạnh lẽo, tàn nhẫn đến cực điểm.
Chỉ trong chớp mắt, tất cả biến mất dấu vết.
Hắn khoác lên vẻ mặt dịu dàng, ôn hòa, như thể vô cùng bất ngờ và vui mừng, hỏi: "Sao nàng ở đây?"
Cô nương mặc váy hoa phượng tiên, ngập tràn mùi hương phượng tiên bỗng khựng như điểm huyệt.
Nàng vội vã đầu, thấy Đỗ Thiếu Lang thì giật kinh hãi, bật thốt lên: "Ngài... a!"
"Bịch" một tiếng, nàng quỳ sụp xuống, giọng mềm mại, yếu ớt, đầy vẻ nũng nịu và đáng thương vang lên: "Thần tham kiến Hoàng Thượng. Hoàng Thượng vạn an."
Dáng vẻ quỳ rạp của nàng hệt như cánh hoa rơi xuống đất.
Phía là một vạt hoa phượng vĩ đang rực rỡ khoe sắc, nở bung thành từng chùm tươi sáng, ch.ói mắt.
Đó chính là Vương San Nhi.
Ánh mắt Đỗ Thiếu Lang dừng đóa hoa phượng tiên ở vạt váy nàng , trong đáy mắt hiện rõ một tia sát ý âm u, lạnh lẽo.
Thế nhưng vẫn nở nụ , dịu dàng hỏi nàng: "Nếu trẫm nhớ nhầm, nàng là tài nhân mới cung? Tiểu thư nhà Vương Thượng thư ?"
Vương San Nhi Hoàng Thượng nhớ phận thì vui mừng khôn xiết, liên tục gật đầu, phấn khích, cố gắng vẻ e lệ, dịu dàng.
Thật sự khiến mà phát ngán.
Nàng ngẩng đầu Đỗ Thiếu Lang, trong mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ và yêu thích: "Thần cảm tạ bệ hạ nhớ đến. Thần cung lâu, vẫn cơ hội hầu hạ mặt bệ hạ. Hôm nay bất ngờ gặp, đúng là phúc phận của thần ."
Đỗ Thiếu Lang lạnh trong lòng, tình cờ gặp ư? Không là cố tình sắp đặt ?
Hoa phượng tiên, đúng thời điểm và địa điểm định – nơi Đỗ Thiếu Lang hẹn Hoa Mộ Thanh ở Ngự Hoa Viên.
Hoa Mộ Thanh chẳng thấy, đó là Vương San Nhi.
Con bé ngốc , lẽ nào ai đó giăng bẫy, âm thầm chịu đựng tủi nhục ?
Vương San Nhi vẫn rời mắt khỏi , ánh đầy mong đợi.
Đôi môi hé mở, đỏ mọng như trái đào chín, như đang mời gọi đến hái xuống, trao cho nàng sự thương xót.
Hắn khẽ mỉm , tiến lên một bước, đưa tay : "Đứng lên ."