Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 210: Cuộc Hội Ngộ Giả Tạo

Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:16:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bốp!"

Cái tát Tú Hỷ nhanh tay chặn .

"Buông tay! Đồ tiện tỳ, dám vô lễ với chủ t.ử ?!" Tôn Tuyết Nhi tức giận trừng mắt Tú Hỷ, sự giận dữ hằn rõ khuôn mặt.

Tú Hỷ hề sợ hãi, cũng tỏ quá khúm núm, chỉ điềm tĩnh Tôn Tuyết Nhi, thái độ bình tĩnh đến lạ: "Tuyết cô nương, tuy tiểu chủ nhà từng hầu hạ hoàng thượng, nhưng ghi tên Kim Sách, phong Bảo Lâm, là của hoàng thượng. Cô nương thể hành xử vô lễ như , phân biệt tôn ti trật tự?"

Tôn Tuyết Nhi hất mạnh tay Tú Hỷ , lạnh lùng: "Hay lắm! Ngươi dám phân biệt tôn ti hả? Vậy thì để hỏi vị Mộ Bảo Lâm xem, ngươi đang gì?"

Ánh mắt sắc lẻm của Tôn Tuyết Nhi liếc sang giỏ hoa mà Xuân Hà đang cầm, bên trong vẫn còn vài đóa hoa tươi cắt từ Ngự Hoa Viên.

Hoa Mộ Thanh khẽ nhạt, còn kịp đáp lời thì phía hai bóng tiến đến.

Đó là Trương Tài Nhân, một vị phi tần mới nhập cung, và Lương Quý Nhân, một vị phi tần ở lâu năm trong cung.

"Ở đây đang xảy chuyện gì ?" Lương Quý Nhân cất tiếng hỏi, giọng ôn hòa.

Từ đến nay, Lương Quý Nhân luôn tạo ấn tượng là một hiền lành, thích tranh đấu quyền lực. Bà một con gái, năm ngoái Đỗ Thiếu Lang đích chủ hôn, gả đến vùng biên giới xa xôi để hòa .

Trong chốn hậu cung rực rỡ sắc hương của Đỗ Thiếu Lang, Lương Quý Nhân giống như một dòng nước trong lành, tĩnh lặng, gợn sóng, lạnh lùng nhưng vẫn giữ vẻ thanh khiết vốn .

Bên cạnh bà là Trương Tài Nhân với vẻ như hoa, nhưng ánh mắt láo liên, đầy vẻ toan tính, rõ ràng là một an phận thủ thường.

Cả hai đều địa vị cao hơn , vì Hoa Mộ Thanh lập tức hành lễ, mỉm nhẹ nhàng, đoan trang: "Thỉnh an các tỷ tỷ."

Trong đợt tuyển tú , chỉ Hoa Mộ Thanh là nhỏ tuổi nhất, thậm chí còn đến tuổi cập kê.

Trong lòng Tôn Tuyết Nhi đầy căm hờn, nhưng cũng đành cúi hành lễ theo.

"Được , lên ."

Lương Quý Nhân mỉm hiền hậu, ánh mắt dừng Hoa Mộ Thanh. Ngay cả bà cũng khỏi kinh ngạc vẻ của Hoa Mộ Thanh, khẽ gật đầu tán thưởng: "Quả thật là một tiểu mỹ nhân. Lúc đầu khi , còn tin. Giờ tận mắt chứng kiến, đúng là đời đứa trẻ xinh đến !"

Vừa , bà liếc Trương Tài Nhân bên cạnh.

Trương Tài Nhân nhẹ nhàng: "Chứ còn gì nữa! Với dung mạo khuynh quốc khuynh thành thế , nếu hoàng thượng sủng ái, thì hậu cung chẳng sẽ..."

Lời còn dứt, Lương Quý Nhân vội ngắt lời Trương Tài Nhân, khẽ mỉm hướng về phía Hoa Mộ Thanh ân cần hỏi han: "Ta nãy hình như thấy tiếng tranh cãi, xảy chuyện gì ?"

Trương Tài Nhân khẽ nhíu mày, vẻ hài lòng vì cắt ngang lời , nhưng cũng dám thêm điều gì.

Ngược , Tôn Tuyết Nhi Lương Quý Nhân hỏi , liền lập tức ngẩng cao đầu, nhanh nhảu đáp lời: "Tỷ tỷ ! Tỷ xem kìa, Mộ Bảo Lâm thật là to gan lớn mật! Vậy mà dám tự ý hái hoa trong Ngự Hoa Viên, thật coi ai gì cả!"

Hoa Mộ Thanh thì sửng sốt, trong trí nhớ của nàng, hình như từng quy định nào cấm hái hoa trong Ngự Hoa Viên cả.

Trước đây, nàng và Đỗ Thiếu Lang vốn mấy hứng thú với những thứ hoa cỏ , nên cũng ít khi lui tới Ngự Hoa Viên, việc đều do phủ Nội Vụ sắp xếp đến chăm sóc.

Hơn nữa, khi đến đây nàng cũng cẩn thận hỏi qua Tú Hỷ, Tú Hỷ cũng khẳng định là từng đến việc cấm hái hoa.

Vậy thì cái quy định " hái hoa trong Ngự Hoa Viên" từ ?

Lương Quý Nhân cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, sang Tôn Tuyết Nhi, hỏi một cách khó hiểu: "Sao cơ? Hoa trong Ngự Hoa Viên chẳng là…"

Tôn Tuyết Nhi để Lương Quý Nhân hết câu, vội lớn tiếng chen : " mà, loài hoa phù dung cúc là loài hoa mà Quý phi nương nương vô cùng yêu thích! Mỗi ngày đều cung nữ từ cung của nương nương đến hái về để nương nương thưởng lãm."

"Giờ Mộ Bảo Lâm hái mất , thiếu hụt lượng hoa trong cung của nương nương, chẳng tội ?"

Chỉ vì Hoa Như Nguyệt thích ngắm một loài hoa, mà loài hoa đó bỗng chốc trở nên cao quý, khác phép chạm , cũng phép động đến! Thật nực !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-210-cuoc-hoi-ngo-gia-tao.html.]

Hoa Như Nguyệt, quả nhiên trở thành một nhân vật mà ai ai trong chốn hậu cung cũng tâng bốc, nịnh nọt để mong chút lợi lộc.

Nào ai còn nhớ, năm xưa nàng từng mặt , cẩn thận hầu hạ b.út mực giấy nghiên như thế nào?

Trong lòng Hoa Mộ Thanh khẽ lạnh, nhưng mặt lộ vẻ kinh hoàng, lo sợ tột độ: "Thì Quý phi nương nương yêu thích loài phù dung cúc đến ? Vậy… bây giờ đây?"

Tú Hỷ từng thấy Hoa Mộ Thanh dáng vẻ bất nhất đến thế . Bà khỏi kinh ngạc.

Trong lòng bà cũng vô cùng lo lắng, vội vàng bước lên một bước, định tự nhận tội tiểu thư nhà , nhưng Xuân Hà, nãy giờ vẫn im lặng như mặt, lén kéo .

Bà giật ngạc nhiên, còn kịp lên tiếng thì Hoa Mộ Thanh dường như nghẹn ngào : "Vậy… thì để đích đến cung Quý phi để xin tội!"

Lúc Tú Hỷ mới kịp phản ứng, Hoa Mộ Thanh tính cách nhẫn nhịn như ! Tiểu thư đang diễn kịch!

Hơn nữa, nàng còn là của Cửu Thiên Tuế mà! Cớ mấy bông hoa trong Ngự Hoa Viên cũng thể hái?

Năm xưa, Cửu Thiên Tuế từng hứng chí g.i.ế.c sạch các loài chim quý, thú lạ trong Ngự Hoa Viên cơ mà!

Hoàng thượng cũng gì!

Tú Hỷ cũng là từng lăn lộn nhiều năm trong cung, trong lòng lập tức mơ hồ đoán - Hoa Mộ Thanh đang cố tình diễn một màn kịch!

Thế nên bà im lặng, cùng Xuân Hà cúi đầu phía , giả vờ như chuyện gì đang xảy .

Phía bên , Trương Tài Nhân thấy vẻ mặt hối của Hoa Mộ Thanh, làn da trắng như sứ, giọt lệ như chực chờ rơi xuống khiến thương tiếc xót xa.

Cũng chính vì thế mà nàng cảm thấy vô cùng chướng mắt, khó chịu.

Lập tức phụ họa theo, với giọng điệu đầy ác ý: " ! Hoa mà Quý phi nương nương yêu thích mà ngươi cũng dám tùy tiện động , thật đúng là vô lễ. Mau mau đến Hoa Dung Cung của Quý phi nương nương, quỳ một canh giờ để nàng nguôi giận mới !"

Tiết trời mùa thu, đến chiều là trở nên se lạnh buốt giá. Đừng là một canh giờ, chỉ cần quỳ nửa canh thôi cũng đủ khiến thường nhiễm phong hàn, e rằng ốm nặng cả tháng trời.

Một câu nhẹ nhàng của Trương Tài Nhân, chẳng khác nào đẩy Hoa Mộ Thanh chỗ c.h.ế.t, thật độc ác!

Hoa Mộ Thanh bất lực Tôn Tuyết Nhi đang ép sát tha mặt, sang Trương Tài Nhân đang thừa cơ giậu đổ bìm leo.

Mắt nàng dần đỏ hoe, đầu cúi gằm xuống, toan về phía Hoa Dung Cung của Hoa Như Nguyệt để chịu tội.

Ngay lúc đó, Lương Quý Nhân đành lòng, lên tiếng khuyên can một cách yếu ớt: "Chỉ là mấy đóa hoa thôi mà. Quý phi nương nương vốn là rộng lượng, dịu dàng thiện, hẳn sẽ vì chuyện nhỏ nhặt mà trách cứ . Hay là… bỏ qua ?"

Trương Tài Nhân lập tức ngắt lời Lương Quý Nhân, đanh giọng: "Lời của tỷ tỷ đúng . Ở trong cung, quy tắc là điều tối thượng. Hôm nay chỉ là vài cành hoa cỏ đáng kể thì thể bỏ qua, nhưng nếu , nàng nhắm đến những thứ vốn thuộc về Quý phi nương nương, lẽ nào cũng tính toán gì, để mặc cho nàng càn ?"

Câu tưởng chừng như bênh vực Hoa Như Nguyệt, nhưng kỳ thực đang chĩa mũi dùi về phía Hoa Mộ Thanh, ám chỉ nàng dựa sắc để tranh giành sự sủng ái của hoàng thượng với họ!

Hoa Mộ Thanh trong lòng lạnh: Đáng tiếc , mà các ngươi tranh giành đến phát cuồng chẳng hề . Điều , là c.h.ế.t chốn chôn !

Trên mặt nàng vẫn c.ắ.n nhẹ môi , giả vờ yếu đuối đáng thương. lúc , nàng bỗng liếc thấy bên cạnh hòn giả sơn của Ngự Hoa Viên, một vạt váy thấp thoáng lướt qua.

Ngay đó, liền hướng về phía .

Nàng nhanh ch.óng giả vờ lấy tay lau nước mắt, lén liếc sang, đó là một cung nữ mặc trang phục của hàng nhị đẳng cung nữ ở Hoa Dung Cung, chuyên hầu hạ Hoa Như Nguyệt trong tẩm điện.

Người đó… là Bạch Lộ, một cung nữ từ lâu nổi tiếng hống hách, ỷ chủ nhân sủng ái mà tác oai tác quái, thật đáng ghét.

Hoa Mộ Thanh cúi mắt xuống, hàng mi dài khẽ run lên, giọng dịu dàng yếu ớt vang lên: "Là của Mộ Thanh, nên tự ý chạm đồ vật mà Quý phi nương nương yêu thích. Mộ Thanh sẽ lập tức đến Hoa Dung Cung để tạ tội với nương nương!"

Dứt lời, nàng quả nhiên xoay , cất bước định đến Hoa Dung Cung!

 

Loading...