Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 205: Tiểu Lừa Đảo

Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:16:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ha.”

Một tràng trầm thấp bất ngờ bật từ miệng Mộ Dung Trần. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện với đôi mắt rõ ràng đang lảng tránh của Hoa Mộ Thanh. Hắn vạch trần, chỉ mỉm nhẹ, : “Tiểu l.ừ.a đ.ả.o.”

Mặt Hoa Mộ Thanh càng đỏ hơn, nàng c.ắ.n môi, lùi về một bước. Thế nhưng tay và eo vẫn còn Mộ Dung Trần giữ c.h.ặ.t, chẳng thể rút lui bao xa.

Thế nên nàng đành chuyển chủ đề: “Điện hạ, về chuyện thần nữ sắp nhập cung, ngài còn điều gì cần căn dặn ?”

Mộ Dung Trần dáng vẻ luống cuống đ.á.n.h trống lảng của nàng, nở nụ , lắc đầu:

“Ừm, một điều, ngươi nhất định khắc cốt ghi tâm.”

Hoa Mộ Thanh lập tức nghiêm túc hỏi: “Là chuyện gì?”

Mộ Dung Trần bật , cúi thấp , ghé sát tai nàng, thì thầm đầy ma mị: "Khắc cốt ghi tâm cho , ngươi là của . Nếu dám để Đỗ Thiếu Lang động dù chỉ một sợi tóc, sẽ..."

Hơi thở nóng rực của phả vành tai khiến nàng run rẩy, tê dại cả , nhưng nàng bất lực, thể phản kháng.

Nàng chỉ thể trơ mắt dùng giọng trầm khàn, từng chữ một như gọng kìm nghiền nát từng tế bào thần kinh của nàng.

"Nếu dám để Đỗ Thiếu Lang chạm , sẽ... lột da ngươi, đó cho ngươi một bộ xương mới!"

Hoa Mộ Thanh trừng lớn mắt, đây là bá đạo vô lý thì là cái gì! Quả là một tên điên cuồng!

Nàng lập tức nổi giận, cố gắng giãy giụa đẩy : "Điện hạ đừng ăn lung tung, tâm tư của Đỗ Thiếu Lang đối với , chẳng ngài quá rõ ràng ..."

Không ngờ Mộ Dung Trần đột ngột túm lấy cằm Hoa Mộ Thanh, giọng điệu trở nên băng giá: "Ta cho phép là cho phép! Nếu ngươi dám lời, sẽ giam cầm ngươi vĩnh viễn trong biệt viện , đừng hòng mơ tưởng đến việc đặt chân ngoài!"

Sao thể vô lý đến mức chứ?

Hoa Mộ Thanh ngây , ngẩng đầu gương mặt phảng phất nét trẻ con của Mộ Dung Trần, bất giác hỏi: "Điện hạ... chẳng lẽ uống rượu ?"

"Ngươi!"

Mộ Dung Trần nàng chọc , buông lỏng tay, nghịch ngợm nhéo má nàng, kéo sang hai bên: "Nhớ kỹ lời . Dùng bản lĩnh của ngươi, chỉ cần cho Đỗ Thiếu Lang chạm thôi cũng đủ khiến thần hồn điên đảo, đêm ngủ yên giấc, ăn ngon miệng."

Hoa Mộ Thanh cảm thấy đầu như nổ tung.

Hắn coi là hồ ly chín đuôi chuyên mê hoặc Trụ Vương chắc?

Khoan , hồ ly chín đuôi còn dùng thể để quyến rũ cơ mà!

Mộ Dung Trần thì khác, xem nàng như tổ tông của cửu vĩ hồ ly, như Nữ Oa tái thế!

Dùng vẻ để mê hoặc hoàng đế, điên đảo cả triều cương.

Ừm... nhiệm vụ ... quả thật là vô cùng khó khăn...

Phi! Khó khăn cái nỗi gì! Tại theo chứ?

Hoa Mộ Thanh c.ắ.n môi, bực bội gạt tay Mộ Dung Trần khỏi má, xoa xoa nơi chạm : "Ta... sẽ cố gắng hết sức."

Mộ Dung Trần nở nụ hài lòng, nghiêng đầu nàng, ánh mắt ánh lên vẻ thỏa mãn, thậm chí còn chút trêu chọc.

Hoa Mộ Thanh đang nhíu mày khó chịu, xoa má ngước lên, liền bắt gặp ánh mắt sâu thẳm, đen như màn đêm vô tận phía lưng .

Cả hai đều sững sờ.

Trong gian tĩnh lặng, hương hoa quế nồng nàn đến mức khiến say đắm.

Hai im lặng . Phía , những cánh hoa nhỏ li ti như mưa rơi xuống.

Một cánh hoa nhẹ nhàng đậu xuống hàng mi của Hoa Mộ Thanh.

Hàng mi nàng khẽ run rẩy, định mặt thì Mộ Dung Trần đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm má nàng, cẩn thận gỡ cánh hoa quế xuống.

Tim Hoa Mộ Thanh đập loạn xạ như trống đ.á.n.h.

Nàng chút ngơ ngác tựa cây, ngẩng đầu .

Mộ Dung Trần khẽ cong môi, cúi xuống, từng chút một, tiến sát gần.

khoảnh khắc

"Chủ t.ử! Có tin khẩn!"

Hoa Mộ Thanh lập tức mặt .

Mộ Dung Trần liếc nàng một cái mới buông tay, xoay về phía Quỷ Ngũ đang quỳ một gối chờ lệnh.

Quỷ Ngũ ngẩng khuôn mặt non nớt của lên, chạm ánh mắt của Mộ Dung Trần liền cảm thấy như đụng một con ác quỷ đáng sợ trong đêm thu tĩnh mịch!

Hắn run rẩy cả .

Bên , Hoa Mộ Thanh , xách giỏ lên, nhanh ch.óng lướt qua Quỷ Ngũ rời khỏi đó.

Quỷ Ngũ thoáng thấy gò má nàng ửng đỏ.

Đột nhiên bừng tỉnh. C.h.ế.t ! Chẳng phá hỏng chuyện của chủ t.ử ?! Lần tiêu đời !

Liền đó, thấy giọng lạnh lùng của Mộ Dung Trần: "Nói."

Quỷ Ngũ vội vàng bẩm báo: "Chủ t.ử, thư từ Nam Cương gửi đến..."

Mộ Dung Trần vẫn dõi theo bóng dáng nhỏ bé với bước chân phần vội vã , cho đến khi nàng an rời khỏi Quế Viên và gặp Xuân Hà, mới thu hồi ánh mắt, sắc mặt cũng dần trở nên nghiêm nghị hơn.

Hôm .

Một nhóm tú nữ mới giữ thẻ bài và chính thức nhập cung.

Mỗi ban cho một cung thất riêng, thậm chí vài còn phong tước vị.

Hoa Mộ Thanh thái giám nịnh nọt lấy lòng, cẩn thận đưa nàng đến Du Nhiên Cung.

Nơi khá xa so với chính điện, việc vô tình gặp Đỗ Thiếu Lang gần như là thể.

Điều càng phù hợp với mong của Hoa Mộ Thanh.

Du Nhiên Cung... nàng vẫn nhớ rõ nơi . Trước , khi Đỗ Thiếu Lang còn là hoàng t.ử, từng bỏ rơi ở đây, sống c.h.ế.t mặc kệ.

Chính tại nơi , trải qua những ngày tháng gian khổ nhất trong cuộc đời.

Việc đầu tiên khi lên ngôi, chính là cho chỉnh trang nơi . Dù sửa sang quá mức xa hoa, lộng lẫy, nhưng từng chi tiết nhỏ đều toát lên sự sang trọng và tỉ mỉ.

Du Nhiên Cung, đối với Đỗ Thiếu Lang mà , chắc chắn là một nơi vô cùng đặc biệt.

Hoa Mộ Thanh ngờ rằng sắp xếp nàng ở đây.

Xem ... dụng tâm nhiều vì nàng.

Chỉ điều, với Hoa Mộ Thanh mà , Du Nhiên Cung hề gợi lên bất kỳ ký ức nào.

Kiếp , khi còn là Hoàng Hậu, nàng vẫn ôm ấp hy vọng và kỳ vọng Đỗ Thiếu Lang.

Đã từng một , nàng theo Đỗ Thiếu Lang đến Du Nhiên Cung .

Tối hôm đó, hai cùng uống rượu tại đây, trò chuyện nhiều chuyện.

Nàng từng nghĩ rằng khi dốc hết lòng gan, bày tỏ hết tâm tư, từ nay về giữa nàng và Đỗ Thiếu Lang sẽ còn bất kỳ cách nào nữa. Ai ngờ, đêm đó khi uống say, Đỗ Thiếu Lang thốt một câu: "Nàng xem, nếu còn Tống gia, chẳng nàng cũng sẽ mất đôi cánh, chỉ còn cách ngoan ngoãn một con chim hoàng yến nhốt trong l.ồ.ng son thôi ? Thiên hạ , nếu Tống gia, nàng chẳng còn chỗ dựa nào nữa, đúng ?"

Ngay khoảnh khắc , nàng liền nhận , Đỗ Thiếu Lang sớm dã tâm đối với Tống gia!

Nàng tức giận đến mức đập bàn dậy, định rời ngay lập tức.

Đỗ Thiếu Lang kéo , lôi thẳng tẩm cung, hung hăng đè nàng xuống giường.

Cũng chính đêm đó, nàng m.a.n.g t.h.a.i Thịnh Nhi.

Nàng vốn định cùng Tống gia lên kế hoạch thoát khỏi Đỗ Thiếu Lang, nhưng từ giây phút ... thứ đều trở nên bất khả thi.

Từ đó về , một bước sai lầm, là sai mãi mãi.

Chỉ Thịnh Nhi, niềm an ủi duy nhất của nàng, là điểm tựa duy nhất giúp nàng gắng gượng đến cuối cùng.

Nay trở nơi xưa.

Trên gương mặt nàng hề lộ vẻ gì khác thường, thậm chí còn giữ nụ dịu dàng.

khi theo thái giám dẫn đường, bước nội thất bên trong cung, thấy chiếc giường gỗ t.ử đàn La Hán từng mang đến cho nàng nỗi thống khổ vô tận...

Ngón tay nàng âm thầm siết c.h.ặ.t, đến mức móng tay cắm sâu lòng bàn tay, rướm m.á.u.

– Tiểu chủ.

Thái giám mỉm nịnh nọt : "Nô tài dám khoe khoang, nhưng dám đảm bảo với , nơi Du Nhiên Cung , ngoại trừ Hoàng Thượng và Thái Hậu, thì đây chính là nơi đồ dùng nhất trong bộ hậu cung đấy ạ! Người xem những món đồ gỗ , bộ đều từ gỗ t.ử đàn thượng hạng, nhất là chiếc giường , giá trị vô cùng, ngay cả Hoàng Thượng cũng..."

– Làm phiền công công .

Hoa Mộ Thanh chợt ngắt lời, vẫn giữ nụ môi: "Hôm nay đa tạ công công dẫn đường, Xuân Hà."

Xuân Hà liền mỉm tiến lên, đặt gói bạc tay vị thái giám .

Thái giám lập tức tươi rạng rỡ, hề khách sáo mà nhận lấy: "Đa tạ tiểu chủ ban thưởng. Nô tài bên vẫn còn vài vị tiểu chủ sắp xếp, xin phép cáo lui . Lát nữa sẽ của Phủ Nội Vụ đến chào hỏi tiểu chủ. Nếu tiểu chủ ưng ý ai, cứ cho tới Phủ Nội Vụ một tiếng, Tổng quản sẽ đích chọn ý cho tiểu chủ."

Tổng quản phủ Nội Vụ, Chu Đức Khải.

Hoa Mộ Thanh nhớ , của Hoa Như Nguyệt.

Vậy nên hôm nay, với phận là của Cửu Thiên Tuế, nàng nhập cung, mà vị Tổng quản Phủ Nội Vụ hề đích xuất hiện để tiếp đón và sắp xếp cho nàng.

Xem ... Hoa Như Nguyệt phận thật sự của nàng .

Vương San Nhi và Trương Nghi tay cũng thật nhanh ch.óng.

Chẳng lẽ , khi Hoa Phong phận của nàng mà nổi giận ầm ĩ, cũng là do vị Quý phi nương nương âm thầm sắp đặt?

Quả hổ danh là sủng phi một chốn hậu cung, chỉ cần tay hai khiến một suýt mất mạng nơi suối vàng, một bại danh liệt.

Hừ, Hoa Như Nguyệt, ngươi càng lợi hại hơn nữa mới . Như , từ địa ngục bò về, hao tâm tổn trí tìm ngươi báo thù, mới uổng công!

Khẽ mỉm , gật đầu: "Công công thong thả."

Tên thái giám vội vàng cúi hành lễ liên tục, nở nụ nịnh nọt rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-205-tieu-lua-dao.html.]

Lúc , Tố Cẩm mang mặt nạ da cùng Phúc T.ử bước , liền thấy nụ mặt Hoa Mộ Thanh tắt dần, chỉ liếc chiếc giường La Hán đắt giá một cái.

Sau đó lập tức dời mắt, lạnh lùng lệnh: "Tháo cái giường đó ."

– Hả?

Phúc T.ử khó hiểu hỏi : "Chiếc giường vẫn còn mà..."

– Đốt . Hoa Mộ Thanh lệnh một cách dứt khoát.

Xuân Hà suy nghĩ một chút gật đầu: "Vậy lát nữa nô tỳ sẽ truyền lời đến điện của Điện hạ, để cho sắp xếp cho tiểu chủ một chiếc giường mới nhé?"

– Ừm. Hoa Mộ Thanh gật đầu đồng ý.

Tố Cẩm tiến đến bắt tay tháo giường, sức lực hề nhỏ chút nào.

lúc , từ cổng Du Nhiên Cung một đoàn tiến , dẫn đầu mặc trang phục thái giám cấp nhị đẳng.

Vừa thấy Hoa Mộ Thanh đang bậc thềm chính điện, lập tức mỉm tiến đến: "Tiểu chủ, nô tài là Hà Đào, thái giám cấp hai của phủ Nội Vụ, xin thỉnh an tiểu chủ."

Hắn là một khéo léo và điều.

Hoa Mộ Thanh liếc một cái, khẽ gật đầu: "Ừ, công công chuyện gì?"

Hà Đào mỉm phất tay hiệu phía , liền một nhóm thái giám và cung nữ bước .

Phúc T.ử thấy đàn ông dẫn đầu, mặc trang phục thái giám, mặt vết sẹo d.a.o, thoáng chốc còn tưởng nhầm.

Sững , miệng há hốc vì kinh ngạc.

Đó chính là Quỷ Tam. Bên cạnh là Tú Hỷ.

Phía còn mấy cung nữ, thái giám khác, đều cúi đầu, rõ mặt mũi.

Hoa Mộ Thanh thì lờ mờ nhận một gương mặt quen thuộc.

Nàng cố nhớ xem đó là ai.

Hà Đào lên tiếng: "Tiểu chủ, đây là những nô tài do phủ Nội Vụ sắp xếp đến để hầu hạ . Vì hiện tại tiểu chủ chỉ giữ vị phân Bảo Lâm, nên theo quy định, phân cho một thái giám chưởng sự, một cung nữ chưởng sự, hai cung nữ hạng nhất hầu cận bên , bốn cung nữ hạng hai, cùng tám hạng ba bao gồm cả cung nữ và thái giám."

Hoa Mộ Thanh khẽ gật đầu, liếc mắt hàng đang thẳng tắp phía .

Khẽ cong môi mỉm , vẻ như gì, chỉ Quỷ Tam và Tú Hỷ: "Hai chấp sự , trông mặt mũi hiền lành dễ coi."

Trong lòng Hà Đào phần bất ngờ, của Cửu Thiên Tuế mà chọn chỉ dựa vẻ mặt dễ ?

Ôi chao, thế nào cũng chịu thiệt cho mà xem.

cũng chẳng dám nhiều lời, vội nịnh nọt: "Tiểu chủ mắt ."

Quỷ Tam và Tú Hỷ lập tức quỳ xuống dập đầu tạ ơn.

Phúc T.ử thì miệng há ngậm , ánh mắt phức tạp bộ áo thái giám Quỷ Tam.

Sau đó, Hoa Mộ Thanh tiếp tục chọn thêm vài cung nữ nhị đẳng và tam đẳng.

Cuối cùng, khi đến lượt chọn tiểu thái giám, nàng mới chợt nhớ gương mặt quen thuộc ban nãy là ai.

ngày tuyển tú nữ, Tiểu Trác Tử, từng bụng nhắc nhở nàng xuất hiện.

Hoa Mộ Thanh mỉm nhẹ, quyết định giữ .

Đám nô tài đồng loạt quỳ xuống dập đầu tạ ơn.

Hà Đào, ngay mặt Hoa Mộ Thanh, một nữa cảnh cáo bọn họ: "Từ nay về , các ngươi đều là của Du Nhiên Cung. Mà chủ t.ử hiện tại của Du Nhiên Cung, chính là tiểu chủ Mộ Thanh của chúng . Thân phận của tiểu chủ, cần tạp gia nhiều. Sau , nhiều ít, đừng toan tính mấy thứ tâm tư xa. Nếu ai an phận, đừng là tiểu chủ, tạp gia đầu tiên tha cho các ngươi! Nhớ kỹ cho !"

Đám đồng thanh cúi đầu đáp: "Vâng!"

Lúc Hà Đào mới tươi cung kính , nửa cúi hành lễ với Hoa Mộ Thanh: "Tiểu chủ nghỉ ngơi cho . Có gì cần, cứ sai đến phủ Nội Vụ báo một tiếng. Nô tài xin lui."

Hoa Mộ Thanh mỉm , gật đầu.

Hà Đào dẫn theo đám tiểu thái giám và những cung nữ chọn rời .

Lúc , Hoa Mộ Thanh mới , Xuân Hà dìu chính điện xuống.

Hơn chục cung nữ, thái giám theo cũng lượt quỳ xuống mặt nàng.

Quỷ Tam là lên tiếng đầu tiên: "Nô tài Triệu Vũ, tạ ơn tiểu chủ cất nhắc, nhất định sẽ dốc lòng tận lực hầu hạ tiểu chủ."

Phúc T.ử bên cạnh, vẻ mặt càng thêm lúng túng.

Xuân Hà liếc nàng một cái, trong mắt lộ chút ý .

Riêng Tố Cẩm thì gõ nhẹ lên gương mặt phần quá tuấn của Quỷ Tam, thầm nghĩ, nên trang điểm cho gương mặt bớt vẻ sắc sảo ?

Tú Hỷ cũng lên tiếng hành lễ: "Nô tỳ Tú Hỷ, hầu hạ trong cung mười năm, mặt tiểu chủ nhất định trung thành tuyệt đối, chỉ lấy tiểu chủ chủ, tuyệt hai lòng!"

Lời , là để bày tỏ lòng trung thành, nhưng thực chất là nhắc nhở những khác.

Hoa Mộ Thanh mỉm dịu dàng, gật đầu: "Không hai lòng tất nhiên là . Hai ngươi trong cung của , chuyện trong cung, tất nhờ hai lo liệu nhiều hơn."

Quỷ Tam và Tú Hỷ liên tục xua tay dám.

Hoa Mộ Thanh rõ trong đám cung nữ và thái giám mới tới , còn bao nhiêu là tai mắt do khác cài . Quỷ Tam và Tú Hỷ tuy diễn trò, nhưng cũng coi như việc.

Nàng mỉm , tiếp: "Hiện tại dẫn theo ba nha vẫn luôn hầu hạ từ đến nay, cũng quen dùng , nên tiện đổi . Vị trí cung nữ hạng nhất, giao cho Xuân Hà và Tố Cẩm."

Phúc T.ử chớp mắt, Hoa Mộ Thanh.

Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm với cô nàng: "Phúc Tử, ngươi cung nữ hạng hai, nhưng những cung nữ trong cung đều do ngươi quản lý. Sẽ vất vả một chút, ngươi đồng ý ?"

Việc phân công cung nữ mà hỏi ý kiến của chính đó, quả thật hiếm thấy.

Mấy cung nữ khác liếc mắt Phúc Tử, thấy nàng chỉ mới mười mấy tuổi, vẫn còn là một nha đầu nhỏ, trong lòng khỏi nảy sinh thái độ xem thường.

Họ càng coi thường vẻ ôn hòa, dễ dãi như chủ kiến của Hoa Mộ Thanh.

Trước đây ở Hoa phủ, Phúc T.ử giúp Hoa Mộ Thanh quản lý vài cung nữ. Bây giờ cung mà vẫn tin tưởng giao quyền.

Nàng lập tức rạng rỡ tươi, gật đầu ngay tắp lự: "Vâng, nô tỳ đồng ý, tiểu... chủ!"

Nói xong còn len lén liếc Tú Hỷ với chút e ngại.

Tú Hỷ mỉm nhẹ, gần như để ai nhận , khẽ gật đầu với nàng.

Phúc T.ử thấy liền an tâm, nở nụ tươi tắn.

Hoa Mộ Thanh thấy rõ động thái giữa hai , khóe mắt thoáng hiện ý , gật đầu sang bốn thái giám đang quỳ ngoài rìa.

Nàng chỉ cuối cùng: "Người , trông mặt mũi sáng sủa, ngẩng đầu lên để xem."

Mọi vẫn hiểu nàng đang chỉ ai.

Chỉ Xuân Hà là phản ứng nhanh, giơ tay chỉ về phía Tiểu Trác Tử: "Là ngươi đấy."

Mấy thái giám còn ngẩng đầu, lúc mới nhận gọi là ai, lập tức thất vọng cúi đầu xuống.

Còn Tiểu Trác T.ử thì vành mắt đỏ hoe, Hoa Mộ Thanh đầy xúc động.

Hoa Mộ Thanh mỉm dịu dàng: "Tuổi còn nhỏ thế , cung ?"

Tiểu Trác T.ử nghẹn ngào, giọng run run: "Bẩm tiểu chủ, nhà nô tài nghèo khó, phụ ham mê c.ờ b.ạ.c. Đầu năm thì đại ca cưới vợ sinh con, nhưng tháng cháu trai của nô tài đầy nửa tuổi sốt cao. Nhà tiền mời đại phu, nô tài đành tự bán cung để lấy tiền chữa bệnh cho cháu."

Một câu khiến cả Hoa Mộ Thanh lẫn những gần đó đều xúc động.

Xuân Hà chợt nhớ hôm đó, rạp mưa, m.á.u loang mặt đất, càng cảm thấy thương cảm cho phận của .

Hoa Mộ Thanh Tiểu Trác Tử, trầm ngâm một lúc dịu giọng : " phận khổ cực. Thôi , ngươi cũng cần ngoài việc nặng nhọc, cứ theo... Triệu Vũ , phụ giúp bên cạnh . Triệu Vũ, ngươi bằng lòng chứ?"

Quỷ Tam đương nhiên từ chối, lập tức đáp: "Tạ tiểu chủ thương xót nô tài."

Chuyện vốn vẻ như gây thêm phiền phức, nhưng thành là đang quan tâm, chăm sóc.

Khiến những kẻ cho rằng Hoa Mộ Thanh tùy tiện sắp xếp nô tài, tuân theo quy củ, đều nhất thời câm nín, lời nào.

Hoa Mộ Thanh khẽ , những ở bên cạnh Mộ Dung Trần, quả thực ai là đơn giản.

Chỉ một câu , Quỷ Tam khéo léo đẩy nàng lên vị trí của một chủ t.ử hiền hòa, cảm thông với hạ nhân.

Nàng lắc đầu, cho lui hết .

Lúc chỉ còn Quỷ Tam và Tú Hỷ mặt nàng.

Tú Hỷ thì nàng từng tiếp xúc đó, nên nhiều.

Chỉ Quỷ Tam…

Hoa Mộ Thanh lúc nãy còn giữ vẻ mặt trang trọng, giờ mới tươi một cách tự nhiên hơn. Ánh mắt nàng lướt nhanh qua bộ y phục thái giám Quỷ Tam đang mặc, khẽ lắc đầu: "Chắc là điện hạ cố ý phạt ngươi đấy nhỉ?"

Quỷ Tam chút bối rối, nhưng vẫn chắp tay cung kính đáp: "Bẩm tiểu thư, là nô tài tự nguyện đến hầu hạ ."

Hoa Mộ Thanh bật , phất tay : "Thôi , cần khách sáo với như . Ta cũng khó dễ gì ngươi, nhưng một điều ngươi nhớ kỹ cho ."

- Xin tiểu thư cứ việc chỉ dạy.

Ánh mắt Hoa Mộ Thanh liếc nhẹ sang Xuân Hà: "Ngươi và Xuân Hà đều là của Cửu Thiên Tuế, rõ chuyện đó, cũng ý định bắt các ngươi tuyệt đối trung thành với . một khi hầu hạ , thì việc đặt lên hàng đầu. Nếu bất cứ chuyện gì từ Cửu Thiên Tuế, các ngươi báo cho tiên. Nếu ..."

Hoa Mộ Thanh khẽ , ánh mắt nàng nâng lên thẳng, nhưng sâu bên trong lóe lên một tia lạnh lẽo sắc bén đến đáng sợ: "Thì đừng trách nể tình."

Quỷ Tam giật . Hắn từng thấy vẻ mặt của Hoa Mộ Thanh , nhưng bao giờ khi đối diện trực tiếp cảm nhận rõ ràng sự đáng sợ đến . Hóa đây mới là con thật của Hoa Mộ Thanh ? Phải chăng đó chính là lý do khiến Mộ Dung Trần nàng bằng một con mắt khác?

Quỷ Tam lập tức quỳ xuống, chút do dự: "Vâng, nô tài nhất định sẽ đặt tiểu chủ lên hết."

Hoa Mộ Thanh mỉm hài lòng: "Ừm, cần quỳ mãi như . Đứng lên chuyện . Vết thương của ngươi đỡ hơn ?"

Quỷ Tam gật đầu: "Y thuật của Diêm Vương Địch quả thực cao minh, nô tài hồi phục gần như ạ."

Hoa Mộ Thanh gật đầu: "Vậy thì . lúc một việc cần ngươi âm thầm giúp đỡ. Bên ngoài giờ theo dõi quá c.h.ặ.t chẽ, khó mà mặt , chỉ thể nhờ ngươi bí mật xử lý việc thôi."

- Xin tiểu thư cứ việc sai bảo, nô tài xin dốc sức thành.

Hoa Mộ Thanh cất giọng: "Ta nhớ , bên cạnh Tống Hoàng Hậu thường một đứa trẻ chừng bảy tám tuổi, quấn quýt nô đùa bên nàng. Ngươi giúp tìm cho đứa trẻ đó."

 

Loading...