Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 203: Nàng Chính Là Muội Muội Của Cửu Thiên Tuế Sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-27 02:16:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dung Trần nhướng mày, liếc nàng một cái.
Hắn thấy gương mặt xinh của nàng như đang tan hòa ánh nắng vàng dịu dàng của mùa thu, ánh sáng khúc xạ khiến từng sợi lông tơ mịn khuôn mặt nàng hiện rõ mồn một.
Hàng mi dài khẽ đổ bóng xuống đáy mắt, để một vệt tối mờ ảo.
Biểu cảm khuôn mặt nàng… như làn mây trôi lướt qua bầu trời, thoáng chốc biến mất, khiến Mộ Dung Trần thể nào nắm bắt .
Giờ phút , nàng hiện diện mắt rực rỡ đến , nhưng chỉ trong một khoảnh khắc bất chợt nào đó, nàng thể âm thầm biến đổi, tan biến, khiến chẳng thể nào giữ .
Nụ mặt Mộ Dung Trần dần phai nhạt, mày khẽ nhíu .
Bỗng nhiên, mở miệng: "Đêm nay cần khai thông kinh mạch, đến thư phòng của ."
Hoa Mộ Thanh sửng sốt: "Chẳng còn hai ngày nữa ?"
Thấy ánh mắt trong veo như lưu ly đen của nàng cuối cùng cũng về phía , Mộ Dung Trần mới thả lỏng trong lòng, nhưng miệng thì vẫn lạnh nhạt cất tiếng: "Bổn Đốc hôm nay thì là hôm nay."
Hoa Mộ Thanh lặng lẽ mặt , thầm nghĩ: "Lại phát bệnh nữa , tên đúng là thần kinh định mà…"
Chuyện Mộ Dung Trần hai ngày Hoa Phong sẽ tự dâng mạng đến, cuối cùng Hoa Mộ Thanh cũng hiểu rõ đúng hai ngày đó.
Thì , từ Hoa Phong một tin tức chấn động: con gái thất lạc của ông , ai khác chính là Hoa Mộ Thanh, còn là ruột của vị Cửu Thiên Tuế thần bí đang khiến cả kinh thành chấn động!
Thế nên, khi tra khảo ở phủ Kinh Triệu Doãn, ông kiềm chế mà hét toáng lên: "Muội của Cửu Thiên Tuế chính là con gái ! Muốn xử tội thì tiên hỏi xem Cửu Thiên Tuế đồng ý !"
Lúc phủ Doãn xét xử vụ án, bách tính kinh thành phép xem.
Ngay khi câu đó, cả sảnh đường lập tức náo loạn!
Tin tức về việc của Cửu Thiên Tuế chính là Hoa Mộ Thanh nhanh ch.óng lan truyền khắp giới quý tộc và dân thường trong kinh thành.
Phần lớn những khi xong đều mắng c.h.ử.i Hoa Mộ Thanh liêm sỉ, dám bám víu một tên... thái giám quyền lực như để mong hưởng lợi.
Chỉ hai , khi chuyện âm thầm mỉm .
Một chính là Trưởng Công Chúa lâu gặp Hoa Mộ Thanh, Đỗ Chiêu Nam.
Lúc , bà lâm trọng bệnh, liệt giường, sắc mặt xám xịt, chút sinh khí.
khi Đỗ Liên Khê kể chuyện đó, bà lập tức phấn chấn hơn nhiều.
Bà bật khẽ: "Quả nhiên là Mộ Dung Trần để mắt tới, mới đó cung . Tốt, lắm… Giang sơn Đại Lý sắp nổi lên phong ba m.á.u lửa một phen đúng ? Ha ha ha… khụ khụ khụ…"
"Mẫu !" Đỗ Liên Khê vội vàng bước đến, nhẹ nhàng vỗ lưng cho bà.
Đỗ Hàm bưng t.h.u.ố.c đến, mặt cũng hiện lên nét vui mừng sâu kín.
Phụ , hài nhi nhất định sẽ giúp Hoa Mộ Thanh báo thù cho !
Ở một nơi khác, chính là phủ Thái sư.
Tin tức mà Bàng Thái nhận giống với những gì Đỗ Liên Khê kể cho Đỗ Chiêu Nam.
Bàng Mạn đối diện với Bàng Thái, khuôn mặt che bằng khăn lụa, giọng điệu mang theo bất kỳ cảm xúc nào: "Tin tức trong cung rằng, Hoa Mộ Thanh vốn cực kỳ cung. Vẫn rõ Mộ Dung Trần dùng thủ đoạn gì, mà thể ép nàng cúi đầu nhún nhường. Nửa tháng , nàng sẽ đưa cung, mà nơi Đỗ Thiếu Lang sắp xếp cho nàng là… Du Nhiên Cung."
"Ồ?"
Bàng Thái khẽ cầm một quân cờ đen, nhẹ nhàng đặt xuống bàn cờ, : "Không ngờ Đỗ Thiếu Lang để tâm đến nàng đến ?"
Vừa , nhấc một quân cờ trắng lên: "Cũng thôi. Nàng càng Đỗ Thiếu Lang sủng ái, thì đối với , nàng càng trở nên hữu dụng."
Bàng Mạn nhíu mày, vẻ mặt gần như thể nhận : "Chẳng đây từng cưới nàng về phủ ? Vì đó bày mưu đưa nàng đến tay Đỗ Thiếu Lang?"
Chẳng lẽ… chính cái ám sát đó, việc Hoa Mộ Thanh tiếc lao nguy hiểm, mới khiến Đỗ Thiếu Lang thật lòng chú ý đến nàng?
Bàng Thái chỉ khẽ mỉm , lắc đầu: "Cho dù nàng từng hầu hạ qua Đỗ Thiếu Lang thì ? Tương lai khi nắm cả thiên hạ trong tay, nàng vẫn thể ở trong một góc yên bình thuộc về , nữ nhân của ."
Sắc mặt Bàng Mạn lập tức đổi!
Một cơn giận ngấm ngầm trỗi dậy trong lòng nàng!
Nàng định cất tiếng hỏi, nhưng khi liếc thấy vẻ mặt lạnh lẽo của Bàng Thái, cuối cùng đành nuốt lời, im lặng dậy rời khỏi phòng.
Bàng Thái cũng chẳng buồn bận tâm đến sự của nàng.
Hắn nhặt một quân cờ khác lên, gian phòng trống trải, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ bí hiểm: "Mùa xuân năm , kỳ thi đình sẽ là thời khắc cục diện thiên hạ đổi. Các ngươi… chuẩn sẵn sàng cả chứ?"
"Có!"
Từ trong bóng tối, một loạt tiếng đáp trầm thấp, đồng đều vang lên, ít nhất cũng đến vài chục , khiến khỏi rợn .
__
Hãy cùng trở thời điểm Hoa Mộ Thanh tin Hoa Phong công khai nhận vơ thế thật sự của .
Hóa , chính là Kinh Triệu Doãn đích dẫn quân đến biệt viện hoàng gia ở vùng ngoại thành, mong gặp Cửu Thiên Tuế để xác minh những lời đồn đại.
đúng hôm đó Mộ Dung Trần cung, duy nhất còn ở biệt viện chỉ Hoa Mộ Thanh.
Toàn bộ gia nhân và quản gia trong viện từ lâu Mộ Dung Trần bí mật thế bằng của .
Ngày hôm đó, Quỷ Nhị giao nhiệm vụ ở bảo vệ an cho Hoa Mộ Thanh.
Nghe tin Kinh Triệu Doãn phủ đến xin gặp, liền lập tức báo với Hoa Mộ Thanh.
Hoa Mộ Thanh trầm ngâm suy nghĩ một lát : "Ta sẽ gặp ông ."
Quỷ Nhị chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn ngăn cản, mà tự theo Hoa Mộ Thanh đến tiền sảnh.
Kinh Triệu Doãn cùng hai vị bộ khoái đang nhâm nhi , thấy tiếng động liền vội vàng lên nghênh đón.
Hai vị bộ khoái vẻ chậm chạp hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-203-nang-chinh-la-muoi-muoi-cua-cuu-thien-tue-sao.html.]
Khi họ ngẩng đầu lên, chứng kiến một nữ t.ử yểu điệu thướt tha bước , khoác bộ váy gấm thêu hoa văn ẩn bằng tơ lụa thượng hạng, mái tóc b.úi cao cài trâm ngọc hình ve sầu tinh xảo điểm xuyết vàng và gỗ thơm, cả hai đều kinh ngạc đến mức há hốc mồm, thể thốt nên lời!
Trên đời con gái nào sở hữu vẻ tuyệt trần đến nhường ?!
Toàn nàng tỏa một thứ ánh sáng rạng rỡ khó tả, khí chất cao quý toát từ cốt cách, khiến ai thể sánh bằng.
Từng cái nhíu mày, một nụ nhẹ nhàng, đều mang vẻ thoát tục như tiên nữ giáng trần, vướng chút bụi trần nào.
Đặc biệt là làn da trắng mịn như tuyết đọng, mái tóc đen óng ả như mây trời cắt tỉa gọn gàng.
Đôi hàng mi cong v.út tựa cành liễu rủ, giữa tiết trời thu se lạnh chuẩn bước sang đông, mang đến ấm áp của mùa xuân, khiến lòng xao xuyến.
Đôi mắt sáng long lanh như những vì tinh tú, rực rỡ giữa màn đêm tĩnh mịch.
Khiến ngưỡng mộ, chẳng dám mơ tưởng đến gần!
Thế nhưng, ẩn vẻ thoát tục , lấp ló một nét quyến rũ khó cưỡng, tựa như tơ nhện vô hình, vương vấn nơi ánh mắt dịu dàng mỗi khi nàng cúi đầu, khẽ đậu đôi môi đỏ thắm đang mím nhẹ.
Mỗi cử chỉ, mỗi động tác, đều là sự kết hợp hảo giữa vẻ thanh khiết như tuyết và sự quyến rũ c.h.ế.t , khiến thể rời mắt, và mãi mãi khắc ghi trong tim.
Kinh Triệu Doãn thấy Hoa Mộ Thanh, cũng khỏi kinh ngạc, thì đây chính là con gái của Hoa Phong?!
Hắn từng gặp Hoa Mộ Thanh một trong buổi yến tiệc ngắm hoa tại phủ Khai Quốc Hầu, khi đó vô cùng kinh diễm.
Nay gặp , chỉ cảm thấy nàng càng thêm xinh , thể khuynh quốc khuynh thành.
Một như , sắp sửa tiến cung? Chẳng sẽ thêm một vị phi tần sủng ái nhất hậu cung ?
Hắn thầm nghĩ: “Vị , e rằng còn sủng ái hơn cả Hoa Như Nguyệt năm xưa!”
Lão già Hoa Phong , ngờ đến hai cô con gái xinh đến thế.
Chẳng lẽ… thật sự bám thế lực của Cửu Thiên Tuế ?
Nghĩ , dè dặt hỏi: “Tiểu thư, hạ quan đến đây là vì một vụ án xảy ở kinh thành, mạo quấy rầy, mong tiểu thư thứ cho.”
Hoa Mộ Thanh mỉm dịu dàng, khẽ đưa tay mời: “Đại nhân đừng khách sáo. Không là vụ án gì mà khiến đại nhân chinh đến tận đây?”
Từ kinh thành đến biệt viện hoàng gia , xe ngựa ít nhất cũng mất nửa ngày đường.
Kinh Triệu Doãn cung kính nghiêng , vị tiểu thư mặt thể sẽ trở thành nhân vật quyền lực trong tương lai, hơn hết là nên tỏ kính trọng từ sớm.
Nào ngờ nghiêng đầu sang, liền thấy hai tên thuộc hạ đang trợn mắt vị cô nương còn đến tuổi cập kê, với ánh mắt ngây dại!
Ngay lập tức, hai vị quan cùng hổ hoảng hốt, vội vàng thẳng chỗ khi thấy tiếng ho nặng nề cảnh cáo.
Hoa Mộ Thanh thì để bụng, chỉ mỉm hiền hòa, nhẹ giọng hỏi: “Đại nhân chuyện gì, cứ . Ca ca hôm nay cung , dặn dò, nếu việc gì thì cứ để chủ.”
Cửu Thiên Tuế coi trọng Hoa Mộ Thanh đến ?!
Tri phủ Kinh Triệu lập tức hít một lạnh trong lòng, càng thêm cẩn trọng, cố gắng nở một nụ lấy lòng: “Chuyện là thế … Liên quan đến Thiếu khanh Đại Lý Tự – Hoa Phong. Do ông phạm một vài sai lầm, nên kéo theo..."
Ánh mắt của vị tri phủ khẽ liếc Hoa Mộ Thanh một cái: "...kéo theo cả tiểu thư. Hạ quan mạo đến đây là hỏi rõ sự tình.”
Hoa Mộ Thanh nhướng mày.
Quỷ Nhị bên cạnh, nhỏ giọng kể đầu đuôi sự việc: Hoa Phong trong lúc thẩm vấn ở nha môn lớn tiếng nhận là phụ của Cửu Thiên Tuế, với ý đồ kéo Hoa Mộ Thanh để mong thoát tội.
Hoa Mộ Thanh lập tức bật lạnh, đúng là Hoa Phong, quả thật tính toán.
Ông cho rằng Cửu Thiên Tuế sẽ nể mặt nàng mà tha cho ông một mạng ư? Hay nghĩ rằng nàng sẽ giúp đỡ ông đôi chút ?
Muốn bám víu đại thụ quyền lực như Cửu Thiên Tuế?
Chỉ là mơ thôi!
Nàng lập tức sang Tri phủ Kinh Triệu, nụ dịu dàng như mặt nước mùa xuân gợn sóng, khiến lòng xao động: “Đại nhân, tiểu nữ thực sự hiểu vì tội phạm liên lụy đến . Tiểu nữ vốn chẳng quen ai mang họ Hoa cả, càng hiểu vì lôi chuyện nhận là con gái của ông .”
Nói , nàng dịu dàng Tri phủ Kinh Triệu: “Chỉ mong đại nhân minh xét, trả sự trong sạch cho tiểu nữ.”
Tuy miệng nở nụ nhẹ, nhưng ánh mắt nàng chẳng còn chút dịu dàng nào, đó là vẻ lạnh lẽo thấu xương, tựa như băng tuyết nơi địa ngục sâu thẳm.
Khí thế ngạo nghễ giống như một vị quân vương ngự cao, khiến thể chống cự, chỉ thể khuất phục trong sợ hãi.
Tri phủ Kinh Triệu lập tức toát mồ hôi lạnh, rõ ràng đang đối diện chỉ là một thiếu nữ đến tuổi cập kê, mà ông cảm giác như đang đối mặt với Yêu Quân Mộ Dung Trần, kẻ nổi danh chốn triều đình với những mưu mô quỷ quyệt và thủ đoạn tàn nhẫn!
Ông suýt nữa quỳ xuống ngay tại chỗ.
Vội vã gật đầu liên tục: “Phải, ! Hạ quan hiểu ! Là hạ quan lỗ mãng, mạo phạm tiểu thư, mong tiểu thư rộng lượng tha thứ cho!”
Một vị quan đường đường là mệnh quan triều đình, mà giờ đây khom lưng cúi đầu một thiếu nữ vô danh tiểu !
Hai tên bộ khoái theo bên cạnh cũng sửng sốt đến mức há hốc mồm.
Rất nhanh, cả ba liền vội vã rút lui, trở nha môn.
Một trong hai cùng lúc vẫn còn thấy lạnh sống lưng, thấy Tri phủ Kinh Triệu mồ hôi nhễ nhại trán, nhịn liền trêu chọc: “Đại nhân, chẳng lẽ ngài vẻ của Hoa Nhị tiểu thư cho mê mẩn ? Vừa nãy ngài còn…”
“Vô lễ! Ngươi đang nhăng cuội gì hả!”
Tri phủ Kinh Triệu lập tức nổi giận, quát lớn: “Cẩn thận cái miệng ch.ó của ngươi! Đừng ăn bậy bạ, coi chừng ngày mất mạng mà , đến c.h.ế.t cũng đắc tội với ai !”
Tên thượng cấp quát mắng, chẳng tỏ sợ hãi, mà còn tỏ vẻ khó hiểu: “Đại nhân, ngài là ý gì?”
Người còn như ngẫm nghĩ điều gì, lên tiếng: “Thiếu nữ đó quả thật là tuyệt sắc giai nhân, cả triều Đại Lý , e rằng chỉ Hoa Nhị tiểu thư mới dung mạo như thế. nàng thừa nhận… Ý của đại nhân là…”
Tri phủ Kinh Triệu rùng một cái, đầu liếc lên phía đỉnh núi, nơi tọa lạc tòa biệt viện nguy nga tráng lệ, chính là phủ hiện tại của Cửu Thiên Tuế.
Ông khẽ lắc đầu, hạ giọng đầy nghiêm trọng: “Từ nay về , đời sẽ còn Hoa Nhị tiểu thư nào cả, chỉ của Cửu Thiên Tuế thôi! Về phủ thì ngậm miệng cho !”
Người còn cợt nhả thì vẫn mơ màng hiểu hết ý.
Còn , ánh mắt dần trở nên sáng tỏ hơn, như lờ mờ đoán chân tướng sự việc.