Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 199: Phụ Thân?

Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:21:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ thêm một lát nữa, thấy Mộ Dung Trần vẫn ý định chuyện với , Hoa Mộ Thanh đành chủ động mở lời : "Điện hạ cho tham gia tuyển tú nữa, để thể ở trong cung đây?"

Mộ Dung Trần nhướn mày lên, mắt vẫn chằm chằm bản tấu chương, lười biếng đáp: "Sẽ chỗ cho ngươi mà."

Hoa Mộ Thanh gật đầu, nàng vốn cũng đoán chuyện sẽ diễn như thế . Dù gì thì Đỗ Thiếu Lang cũng tuyệt đối sẽ dễ dàng thả nàng rời khỏi cái hoàng cung .

Nàng tự lẩm bẩm một : "Như cũng , ít lý do chính đáng để hầu hạ thị tẩm . Bằng , mỗi đến lượt , nghĩ cách cho tên ch.ó c.h.ế.t đó ngất , thật là phiền phức."

Nàng dứt lời, hề nhận rằng Mộ Dung Trần đang chăm chú tấu chương, đôi mắt dài và sâu kín của khẽ liếc sang nàng, lóe lên một tia tiếu ý khó nhận .

miệng cố tình buông lời trêu ghẹo: "Ồ? Tiểu Hoa Nhi thật sự hầu hạ Hoàng Thượng đương triều ?"

Hoa Mộ Thanh lập tức trợn tròn mắt, phản bác: "Ai mà thèm hầu hạ cái thứ bẩn thỉu đó chứ! Không ôm qua bao nhiêu nữ nhân . Nếu vì... vì báo thù cho Tống Hoàng Hậu, đến chạm tay cũng thấy bẩn thỉu!"

Lần thì Mộ Dung Trần thực sự bật thành tiếng, vẻ như hứng thú với câu trả lời thẳng thắn của nàng, đặt bản tấu chương xuống bàn nàng: "Tiểu Hoa Nhi còn chê bẩn? Ngươi cả cái thiên hạ bao nhiêu nữ nhân hận thể trèo lên giường của ..."

"Dừng ngay!"

Hoa Mộ Thanh nhíu mày, ngắt lời một cách dứt khoát: "Ta bàn luận mấy chuyện đó với điện hạ. Dù lấy thái giám, cũng nhất định đời nào hầu hạ loại như ."

Thái giám?

Mộ Dung Trần nhướng mày cao hơn, nàng đầy ẩn ý.

Hoa Mộ Thanh bỗng dưng nhận lỡ lời, chẳng như chẳng khác nào nàng đang ám chỉ rằng nàng sẵn sàng gả cho Mộ Dung Trần ?!

Làm … nàng thể thốt một câu vô lễ như chứ!

Gương mặt nàng lập tức ửng đỏ, vội vàng tránh ánh mắt đầy hàm ý sâu xa của Mộ Dung Trần, đầu ngoài cửa sổ, cầm quạt tay quạt liên tục cho bớt nóng.

Rồi đột nhiên như nhớ điều gì đó quan trọng, nàng vụt dậy, : "À đúng , điện hạ, giờ ở chỗ của ngài , cũng coi như chút thời gian rảnh rỗi, thể… thăm Thịnh Nhi một chút ?"

Tối qua, nàng vốn định lén xem nhi t.ử của , nào ngờ giữa đêm cái tên ngốc gián đoạn, lỡ mất thời gian.

Giờ cơ hội như , tất nhiên nàng tranh thủ đề xuất ngay.

Mộ Dung Trần vẻ mặt nôn nóng như lửa đốt của nàng, như thể nàng đang cố gắng đ.á.n.h lạc hướng , khẽ bật : "Được thôi."

Hoa Mộ Thanh mừng rỡ trong lòng thì bổ sung thêm một câu nữa: " mà..."

" mà gì?" Nàng cảnh giác hỏi .

Mộ Dung Trần dậy khỏi ghế, thẳng đến mặt Hoa Mộ Thanh, mỉm đầy thâm ý : "Chỉ là, thể của ngươi cũng xem như hồi phục kha khá . Bắt đầu từ đêm nay, Bổn Đốc cứ cách vài ngày sẽ giúp ngươi khai thông kinh mạch một nữa."

Nghe , Hoa Mộ Thanh liền nhíu mày, nàng vốn định khi cung, tuy thể mỗi đêm, thì ít nhất cũng cách vài hôm sẽ lén thăm Thịnh Nhi một .

Mộ Dung Trần lẽ cũng thấu ý đồ đó của nàng, nên mới cố tình nhắc đến chuyện .

Nàng c.ắ.n môi suy nghĩ một chút : "Vâng, thần nữ xin theo sự phân phó của điện hạ. Vậy... bây giờ thể thăm Thịnh Nhi ?"

Mộ Dung Trần sự nôn nóng của nàng chọc cho bật thành tiếng, giơ tay khẽ nhéo nhẹ mũi nàng một cái, đó liền , đích đưa nàng đến lãnh cung.

Hoa Mộ Thanh ngoan ngoãn theo phía , bước vài bước liền lén đưa tay chạm mũi .

Âm thầm thở một chút hỗn loạn trong lòng.

Phía , Mộ Dung Trần chậm rãi nhếch môi , trong đôi mắt đen sâu thẳm như vì , ánh lên từng tia sáng lấp lánh như điều gì đó vô cùng thú vị lắm.

...

"Phụ ~"

Hoa Mộ Thanh sững , kinh ngạc Thịnh Nhi, đứa bé mới chỉ bập bẹ học đang ôm lấy cổ Mộ Dung Trần, cất giọng non nớt gọi một tiếng: “Phụ ?!”

Mộ Dung Trần đầu thấy nàng trợn tròn mắt, dáng vẻ như dọa cho choáng váng nên gì.

“Hắn… gọi ngài là...”

Hoa Mộ Thanh lắp bắp, nên gì để diễn tả hết sự bất ngờ .

Mộ Dung Trần chẳng buồn để tâm đến nàng, chỉ nhét tay Thịnh Nhi một con hổ cơ quan tinh xảo, đặt bé xuống đất để bé tự chơi đùa.

Sau đó mới hờ hững với Hoa Mộ Thanh: “Ta chăm sóc nó, nó gọi là phụ , cũng .”

Hoa Mộ Thanh giật giật mí mắt, là Hoàng T.ử đương triều đấy! Chẳng lẽ việc để cho con trai gọi là phụ nghĩa là gì ? Hắn là thiên t.ử! Là thiên t.ử đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-199-phu-than.html.]

Tên phản thần nghịch tặc !

ngay đó, đầu óc của nàng nhanh ch.óng xoay chuyển — Ơ? Không đúng!

Nàng vốn cũng ý định để Thịnh Nhi Hoàng T.ử kế vị, thì việc Thịnh Nhi gọi Mộ Dung Trần một tiếng phụ … hình như cũng gì sai cả.

thì trong lúc Thịnh Nhi gặp nguy nan nhất, bảo vệ, chăm lo cho con một cách chu đáo, chẳng khác gì một phụ thực sự.

Chỉ là...

Trong lòng nàng cảm thấy khó chịu đến như ?

Nàng xổm xuống, chơi đùa với Thịnh Nhi cùng con hổ cơ quan , còn liếc mắt về phía Mộ Dung Trần, tên hỗn đản dám cướp con của !

Trong lòng nàng chút ghen tuông, nhưng ngay đó thấy Thịnh Nhi vô cùng lanh lợi, chỉ cần xoay nhẹ một cái khiến cho hai chân của con hổ mở , biến thành tư thế hổ phục sẵn sàng vồ mồi!

Lập tức vui mừng đến mức vỗ tay liên hồi, nàng ôm lấy đầu Thịnh Nhi, hôn lên một cái thật kêu: “Ai ya, Thịnh Nhi của thông minh quá mất!”

Thịnh Nhi khen, liền khanh khách vô cùng đáng yêu.

Bé giơ con hổ cơ quan lên đưa cho Hoa Mộ Thanh, miệng non nớt mềm mại gọi một tiếng: “Mẫu ~”

Hoa Mộ Thanh khựng , Mộ Dung Trần nhướn mày lên.

Hắn cứ ngỡ rằng cô nương còn đến tuổi cài trâm sẽ dọa cho sợ hãi một phen.

ngờ, nàng bất ngờ rơi lệ!

Nàng đón lấy con hổ cơ quan, lập tức ôm chầm lấy Thịnh Nhi lòng, giọng run run mà liên tục gật đầu: “Giỏi... con ngoan, từ nay về , ... sẽ là mẫu của con! Con đừng sợ, nhất định sẽ bảo vệ con!”

Có lẽ vì cảm nhận cảm xúc của Hoa Mộ Thanh, Thịnh Nhi dần dần nữa. khi sang Mộ Dung Trần đang bên , bé nở nụ tươi rói.

“Phụ ~”

Để lộ vài chiếc răng sữa nhỏ xíu như hạt kê.

Mộ Dung Trần khoanh tay, thấy Hoa Mộ Thanh thả Thịnh Nhi , nhanh tay lau những giọt nước mắt còn đọng khóe mi nở một nụ rạng rỡ, cùng bé chơi con hổ cơ quan tinh xảo.

Trong đầu , hiểu hiện lên hình ảnh nữ nhân từng chơi đùa cùng Thịnh Nhi.

Cũng từng như ?

Tận tụy dịu dàng, yêu thương hết mực?

Một thiếu nữ xuất giá, thể mang trong ánh mắt như thế?

Hắn đầu ngoài cửa sổ của lãnh cung.

Trời thu trong xanh, khí trời mát mẻ, nhưng nơi đây đầy rẫy những giam hãm và đè nén ngột ngạt.

Ánh nắng hiếm hoi cơn mưa cũng thể rọi sâu bên trong hoàng cung ẩm thấp, nơi đầy rẫy những cạm bẫy hiểm nguy .

Một khi bước chân , liệu còn đường ?

Nếu thể thoát ... thì chỉ thể là từng bước, từng bước sa mà thôi!

Đêm hôm đó.

Hoa Mộ Thanh cũng trở về Trữ Tú Cung mà nghỉ ngơi, Xuân Hà đưa đến gian điện mà Mộ Dung Trần tạm nghỉ trong nội cung ở Ty Lễ Giám để hầu hạ.

Trên danh nghĩa, Hoa Mộ Thanh sắp xếp ở một điện nhỏ ngay bên cạnh Thanh Huyền Cung, nơi ở thường ngày của Mộ Dung Trần.

giờ phút , đôi mắt nàng đỏ hoe lên, vùi mặt chiếc bàn gỗ trắc đắt tiền trong cung điện của . Vẻ mặt nàng lộ rõ sự mệt mỏi và bực bội, tay nghịch ngợm chọc quả cầu vải tròn.

Đó chính là quả bóng vải mà Thịnh Nhi tặng cho nàng khi hai chia tay.

Vốn dĩ, nàng định thừa lúc đang ở trong lãnh cung, sẽ ngủ một đêm cùng với Thịnh Nhi. cuối cùng, nàng thể nào cãi Mộ Dung Trần.

Cái tên hỗn đản đó cứ khăng khăng lấy cái lý do "thông kinh hoạt lạc" để kéo nàng trở về Thanh Huyền Cung.

Giờ đây, nàng chỉ còn chơi đùa với món đồ chơi của Thịnh Nhi để vơi phần nào nỗi nhớ con da diết trong lòng.

Thế nhưng, vẻ mặt của nàng vẫn còn mang theo sự bực bội rõ rệt như lúc rời khỏi lãnh cung. Mỗi khi thấy tiếng Thịnh Nhi gọi "mẫu ", nàng thể nào kìm nén thêm một trận nữa.

 

Loading...