Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 178: Gặp Mặt Bàng Thái
Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:20:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Mộ Thanh cầm lấy chiếc trâm san hô điểm ngọc bích bàn trang điểm, cài lên b.úi tóc, mỉm nhẹ nhàng: “Trước từng Trữ Thu Liên kể, những Tống Hoàng Hậu dạy dỗ trong cung đều giấu kín cảm xúc, hỉ nộ ái ố lộ ngoài, để tránh khác nắm thóp. nơi của là hoàng cung, cứ thoải mái là chính thôi.”
Tố Cẩm Hoa Mộ Thanh, từ dáng vẻ đến ánh mắt, trong khoảnh khắc như thể thời gian ngược về những ngày đầu mới cung, khi nàng phạm , suýt chút nữa một thái giám giở trò, chính Tống Hoàng Hậu che chở.
Lúc đó, Tống Hoàng Hậu cũng mặt nàng, chuyện với vẻ mặt hệt như .
Đôi mắt Hoa Mộ Thanh chợt đỏ hoe, nhưng nàng vội cúi đầu, một lúc mới khẽ đáp: "Vâng."
Xuân Hà và Phúc T.ử bên cạnh , mỉm kín đáo.
Phủ Thái sư.
Dưới sự dẫn dắt của một ma ma quản sự, Hoa Mộ Thanh bước phòng của Bàng Mạn. Vì mang danh nghĩa Bàng Mạn mời đến, nên hết diễn một màn gặp gỡ để che mắt thiên hạ.
Nàng đưa giỏ hoa khô mà Xuân Hà chuẩn sẵn cho Bàng Mạn, mỉm : "Hôm nay phiền tiểu thư . Đây là chút hoa khô do Mộ Thanh tự tay , thể dùng pha , chế son phấn, hoặc để trang trí cũng . Mong tiểu thư nhận cho."
Bàng Mạn đón lấy giỏ hoa, mở nắp xem xét. Nàng để ý thấy bên trong vài loại hoa khô kiểu dáng tinh tế, lạ mắt, ánh mắt nàng thoáng đổi khẽ gật đầu, giọng dịu dàng: "Đa tạ."
Xung quanh phòng ám vệ của Bàng Thái canh giữ, nên Bàng Mạn tiện thể hiện sự nhiệt tình quá mức.
Hoa Mộ Thanh mỉm dịu dàng, khuôn mặt vẫn còn che mạng của Bàng Mạn, hỏi han: "Vết thương của tiểu thư lành hẳn ? Sao vẫn còn đeo mạng che mặt ?"
Nghe , Bàng Mạn khẽ , đưa tay chạm nhẹ lên má, từ từ gỡ chiếc mạng che mặt xuống.
Ngay lập tức, một gương mặt trắng mịn như ngọc hiện , rạng rỡ như đóa hoa cỏ dại mọc nơi tiên cảnh.
Phía , Xuân Hà khỏi khẽ hít một , kinh ngạc vẻ tuyệt trần .
Ánh mắt Hoa Mộ Thanh ánh lên vẻ thích thú, thì Mộng Điệp của nàng xinh đến nhường .
Bàng Mạn vốn dĩ là điềm tĩnh và lạnh lùng, ánh chăm chú của Hoa Mộ Thanh, gò má bỗng ửng hồng. Nàng vội vàng đeo mạng che mặt, : "Đeo quen , tháo ."
Hoa Mộ Thanh mỉm , đôi mắt cong cong. Trong lòng nàng chợt nảy một ý, liền gật đầu: "Cũng , cứ đeo . Nếu , với dung mạo khuynh quốc khuynh thành của tiểu thư, e rằng sẽ khiến bao nhiêu công t.ử trẻ tuổi thất lễ mất!"
Bàng Mạn hiểu rõ ý của Hoa Mộ Thanh, bảo nàng tạm thời nên tháo mạng xuống, hẳn là dụng ý khác.
Thế nhưng, nàng vẫn khỏi đỏ mặt những lời trêu chọc của Hoa Mộ Thanh.
Không còn vẻ lạnh lùng thường ngày, nàng chỉ lườm Hoa Mộ Thanh một cái nhẹ nhàng, đưa tay sờ lên má, cùng nàng xuống trò chuyện.
Chẳng bao lâu , của Bàng Thái đến mời.
Trong mắt Bàng Mạn thoáng hiện lên vẻ lo lắng, nhưng Hoa Mộ Thanh chỉ mỉm , vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng dậy.
Nàng thấy ánh mắt của Bàng Mạn phía ngày càng phức tạp, ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Lần , nơi gặp mặt Bàng Thái chính là thư phòng của .
Khi Hoa Mộ Thanh mời bước , Bàng Thái đang bàn , chăm chú vẽ gì đó.
Nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu, nở nụ thanh nhã, quả là một dáng vẻ thư sinh tuấn tú, phong thái tựa gió xuân.
Hoa Mộ Thanh lập tức cúi đầu e lệ, phúc hành lễ: "Tham kiến đại công t.ử."
Bàng Thái mỉm , quả nhiên là "công t.ử như ngọc, đoan chính mà nhã nhặn."
Hắn phất tay: "Lại đây."
Hoa Mộ Thanh khẽ cong môi, nhẹ nhàng siết c.h.ặ.t chiếc khăn tay trong tay, bước tới. Vừa cúi mắt, nàng thấy bàn, Bàng Thái đang vẽ… một bức họa của nàng!
Nàng sững sờ, ngước mắt Bàng Thái.
lúc Bàng Thái cũng đang chăm chú quan sát phản ứng của nàng. Thấy dáng vẻ ngây thơ, e thẹn , bật , hỏi: "Nàng vẽ ?"
Hoa Mộ Thanh khẽ c.ắ.n môi, gò má càng thêm ửng đỏ, khiến cho vẻ vốn diễm lệ càng thêm phần rực rỡ. Nàng e dè lắc đầu, kiếp nàng, tức Tống Hoàng Hậu, vốn vẽ, chỉ chữ nghĩa là hơn .
Tuy nàng thể hai kiểu chữ, nhưng vì kiếp gặp qua ít , để tránh nhận , kiếp nàng gần như từng cầm b.út.
Bàng Thái dường như lấy lạ, nghiêng , chừa một trống bàn vẽ, : "Lại đây, còn hai nét cuối cùng, để nàng giúp ."
– "Công t.ử thứ , Mộ Thanh vụng về…"
Hoa Mộ Thanh khẽ lên tiếng: "Chỉ sợ hỏng bức họa của công t.ử."
Bàng Thái , bất ngờ nắm lấy tay áo nàng, kéo nhẹ về phía , để nàng bên bàn họa, dạy nàng cách cầm b.út, chậm rãi hạ nét lên phần tóc mai nghiêng nghiêng của cô nương trong tranh.
Hoa Mộ Thanh bức tranh, càng lúc càng thấy quen thuộc.
Hình như là hình ảnh của chính nàng trong một xuất hiện nào đó?
Trong lòng nàng cố gắng nhớ , rốt cuộc là tình cảnh nào khiến Bàng Thái vẽ nên bức tranh , và là ý gì?
Nàng khẽ cau mày suy nghĩ, nhận phía , Bàng Thái lặng lẽ dậy, tiến đến sát nàng, dùng l.ồ.ng n.g.ự.c ôm trọn tấm lưng mảnh mai của nàng lòng.
Hai cánh tay vòng qua bên trái bên nàng, một tay giữ lấy tay cầm b.út của nàng, chậm rãi dẫn dắt nàng vẽ nốt nét cuối cùng, tái hiện thần thái dịu dàng, diễm lệ trong tranh.
Hoa Mộ Thanh vẫn còn đang chìm trong dòng suy nghĩ của , bất ngờ ôm c.h.ặ.t lấy, trong thoáng chốc còn kịp phản ứng.
Nàng chỉ cảm thấy cứng đờ, mặt kìm mà đỏ bừng như ánh hồng ngọc rực rỡ.
Thế nhưng chỉ trong vài nhịp thở ngắn ngủi, Hoa Mộ Thanh đột ngột trợn to mắt, bất ngờ xoay đầu , kinh ngạc về phía !
Nào ngờ, động tác quá vội, đầu mũi nàng khéo lướt nhẹ qua má nghiêng của Bàng Thái đang cúi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-178-gap-mat-bang-thai.html.]
Một luồng tê dại chạy dọc da đầu nàng.
Nàng ngẩng đầu, liền chạm ánh mắt dịu dàng, sáng trong như nước của Bàng Thái.
Ánh mắt hai giao .
Trên gương mặt tuấn tú, bình hòa như gió xuân của Bàng Thái, khẽ dâng lên một nụ như làn nước trong vắt lan mặt hồ phẳng lặng.
Hoa Mộ Thanh định lùi , nhưng giữ c.h.ặ.t.
Khoảng cách gần trong gang tấc, thở giao hòa.
Hoa Mộ Thanh chớp mắt, đột nhiên rũ mi, giọng nhẹ nhàng, rõ là e ngại vui mừng: "Đại công t.ử… chân … dậy ?"
Ánh mắt Bàng Thái rơi xuống hàng mi dài đang run rẩy của nàng, chẳng khác nào cánh bướm đen nhánh đang rung động ngay mắt .
Hắn mỉm , cúi gần hơn nữa, gần như kề sát tai nàng, khẽ : " , tất cả là nhờ… thê t.ử cưới của ."
Toàn Hoa Mộ Thanh khẽ run lên, hai tay nàng đặt lên n.g.ự.c , đẩy nhẹ ngoài, ngượng ngùng, khó xử.
lực quá nhẹ, chẳng rõ là đẩy , là giữ .
Trong đầu Bàng Thái bất giác thoáng hiện lên một câu, " cự tuyệt mà như nghênh đón".
Nụ môi càng thêm sâu, đưa tay nắm lấy những ngón tay trắng muốt như hành của nàng, khẽ kéo nàng gần hơn: "Ta nghĩ… nàng cũng sắp đến tuổi cập kê , chi bằng sớm định chuyện hôn sự của chúng ."
Hoa Mộ Thanh ngẩng đầu Bàng Thái.
ánh mắt chạm , nàng vội vàng lảng , bối rối tránh né.
Một lúc lâu, đôi môi nàng mấp máy, nhưng lời từ chối, chỉ thấp giọng: "Chỉ đợi công t.ử quyết định…"
Bàng Thái hài lòng mỉm , tiếp: "Đừng trách nóng vội. Gần đây tin đồn phụ nàng đưa nàng tiến cung ngày càng rộ lên. Nếu sớm tay, e là thê t.ử của sẽ khác cướp mất."
Hết câu đến câu khác, đều gọi nàng là "thê t.ử của ".
Hoa Mộ Thanh hổ đến mức chỉ độn thổ, đầu cúi thấp đến độ tưởng chừng sắp rơi, chỉ c.ắ.n môi im lặng, dám ngước Bàng Thái. Nghe ôn hòa như , vành tai nhỏ nhắn của nàng đỏ rực như giọt m.á.u.
Nửa canh giờ , Hoa Mộ Thanh rời .
Bàng Thái bên bàn , bức tranh bàn, chính là cảnh tượng ngày hôm ở Kim Hỷ Lâu, khi Hoa Mộ Thanh và Đỗ Thiếu Lang chạm mặt.
Hành động và lời của Hoa Mộ Thanh đều bất kỳ sơ hở nào.
Chẳng lẽ… nàng và Đỗ Thiếu Lang thật sự chỉ là một cuộc gặp gỡ tình cờ?
Hoặc cũng thể là do… Hoa gia? Mộ Dung Trần? Hay là sự sắp đặt chủ đích từ các thế lực khác trong kinh thành?
Mưu sâu kế hiểm giăng khắp, chỉ riêng một thiếu nữ yếu đuối như đóa mộc cẩn mong manh, cuốn vòng xoáy tầng tầng lớp lớp .
Nàng rốt cuộc chỉ là kẻ thuận theo dòng chảy, chính là đóa hoa độc nhất vô nhị, đơn độc nở rộ giữa muôn trùng hiểm cảnh?
Đang chìm trong suy tư, ám vệ nhẹ nhàng hạ xuống, khẽ : "Chủ t.ử, tra rõ. Lần đó đúng là Tần Thiệu Nguyên chuốc t.h.u.ố.c mê và bắt cóc Hoa Mộ Thanh, nhưng Quỷ Vệ của Mộ Dung Trần phát hiện, nhân cơ hội đó mới theo đến biệt trang và diệt sạch phủ Hồ Quốc Công. Chỉ là… rõ vì tin tức về Hoa Nhị tiểu thư hề rò rỉ ngoài."
Bàng Thái chăm chú thiếu nữ hổ thẹn thùng trong bức họa.
Chỉ trong chốc lát, bất chợt bật : "Có gì khó hiểu . Bậc chí cao vô thượng của triều Đại Lý để mắt tới nàng , Mộ Dung Trần dĩ nhiên liều bảo , để lộ chút phong thanh nào."
Ám vệ bừng tỉnh: "Nếu , nhi t.ử của Vương Thừa Tướng bắt nàng đến thanh lâu, tin đồn rộ lên dập tắt ngay lập tức… cũng là thủ đoạn của vị Cửu Thiên Tuế ?"
Bàng Thái bật trầm thấp, lắc đầu: "Mộ Dung Trần quả là con ch.ó trung thành của Đỗ Thiếu Lang. Phàm là nữ nhân mà để mắt tới, gã đều tìm cách dâng lên tận tay. Hoa Mộ Thanh một khi tiến cung, chắc chắn sẽ trở thành thứ hai, thậm chí còn cao quý hơn cả Quý phi hiện tại."
Bởi lẽ, thiên hạ … thể thứ hai mang vẻ khuynh thành đến .
Ám vệ ngẫm nghĩ, hỏi tiếp: "Vậy… chủ t.ử định bao giờ tới Hoa phủ dạm hỏi? Thuộc hạ sẽ lập tức chuẩn lễ vật hậu hĩnh."
Bàng Thái khẽ nhướng mày: "Dạm hỏi gì?"
Ám vệ sửng sốt: "Chủ t.ử… ý ngài là ?"
Bàng Thái nở nụ : "Hoa Mộ Thanh… là chắc chắn sẽ tiến cung. Người mà Mộ Dung Trần quyết định đưa hậu cung, thì ai thể ngăn cản?"
Vừa , gương mặt vẫn giữ nét dịu dàng như gió xuân, nhưng trong nụ ẩn chứa sự tàn nhẫn và lạnh lẽo: "Hiện tại, chỉ cần… nắm chắc trái tim của nữ nhân , sẽ trở thành tôn quý nhất thiên hạ, là đủ ."
Ám vệ vô cùng kinh ngạc, ánh mắt chuyển thành sự khâm phục sâu sắc.
Sau đó, Bàng Thái cầm bức tranh lên, ngắm nghía bật trầm thấp: "Đỗ Thiếu Lang để mắt tới Hoa Mộ Thanh, chúng đẩy thêm một phen nữa, khiến thật sự khắc ghi nàng tim? Chỉ như thế, địa vị của Mộ Thanh trong tương lai mới thật sự vững như bàn thạch!"
Ám vệ gật đầu: "Xin chủ t.ử chỉ thị, chúng nên thế nào?"
Bàng Thái giơ bức họa lên, nụ rạng rỡ như ánh trăng phương Nam, nhưng ánh mắt lạnh lẽo, thâm sâu như tuyết đọng đỉnh núi cao.
Hắn chậm rãi : "Đám t.ử sĩ nuôi bao năm nay… cũng đến lúc dùng đến ."
Ngoài cửa sổ, Bàng Mạn cúi đầu lặng lẽ rời , đôi mắt đỏ hoe, thần sắc tràn đầy đau đớn và giằng xé.
Trên đường về, Hoa Mộ Thanh đang nhắm mắt, dựa gối mềm nghỉ ngơi.
Bỗng nhiên, nàng mở bừng mắt, ánh sắc bén như lưỡi d.a.o hướng thẳng về phía !
Xuân Hà giật run rẩy, liên tục hỏi: "Tiểu thư! Có chuyện gì ạ?"