Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 171: Quá Khứ Và Những Ký Ức
Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:20:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ đến lúc đó nàng mới , thì Mộ Dung Trần năm xưa từng suýt c.h.ế.t vì cứu nàng, trong lòng nàng trào dâng một nỗi áy náy khôn nguôi.
Về , dù Mộ Dung Trần nhiều trêu chọc, Hoa Mộ Thanh cũng cố gắng nhẫn nhịn cho qua chuyện. Nào ngờ, quá đáng đến mức dám ôm lấy nàng, ôm một vị Hoàng hậu tôn quý như ôm một cô bé hầu, thậm chí suýt chút nữa còn kéo nàng cùng nhảy xuống hồ Thái Dịch!
Lúc đó, nàng giận tím mặt và thề sẽ bao giờ thèm để ý đến nữa.
Giờ đây, khi nhớ những chuyện xưa cũ, Hoa Mộ Thanh còn cảm thấy tức giận như .
Nàng chợt nhận , trong những năm tháng cô đơn và buồn bã chốn hậu cung, chỉ những cãi vã, đấu khẩu với Mộ Dung Trần mới mang đến cho nàng chút niềm vui và sự thư thái.
Ánh mắt nàng dừng vết sẹo nơi cổ , một dấu tích nhắc nhở về những ân oán xưa.
Bàn tay nàng khẽ đưa lên, dường như chạm vết sẹo đó, nhưng ngập ngừng dừng giữa chừng.
Sau một thoáng ngẩn ngơ, nàng cầm lấy chiếc khăn, tiếp tục kiên nhẫn lau tóc cho một cách dịu dàng, cẩn thận.
"Cúc cu..."
Tiếng chim đêm khẽ vang vọng trong gian tĩnh lặng.
Mộ Dung Trần từ từ mở mắt, và nhận cô gái nhỏ đang gối đầu lên đùi vì mệt mỏi.
Hắn nhẹ nhàng dậy, đôi mắt đen sâu thẳm ánh lên một tia sáng khó tả.
Không rõ đó là do ánh đèn trong phòng, bởi vì những hồi ức xưa cũ ùa về.
Gương mặt yêu mị, thường ngày vốn khiến khác khiếp sợ của , giờ đây dường như trở nên nhu hòa hơn vài phần.
Hắn nhẹ nhàng chạm má Hoa Mộ Thanh, cẩn thận lấy chiếc khăn xuống, đỡ nàng xuống giường.
Thấy mái tóc đen của nàng vẫn còn ướt và xõa dài giường, bèn đưa tay khẽ ấn lên tóc nàng.
Nội lực ấm áp tỏa , lập tức khiến cơ thể nàng ấm lên như đang tận hưởng một ngày xuân.
Hàng mày đang cau vì mệt mỏi của nàng liền giãn , hình nhỏ bé như một chú mèo con, cuộn tròn và khẽ dụi mặt chăn.
Mộ Dung Trần bên giường, lặng lẽ ngắm nàng ngủ say, chút phòng .
lúc đó, ngoài cửa vang lên hai tiếng gõ nhẹ, tiếp theo là giọng trầm thấp của Quỷ Nhị: "Chủ t.ử."
Mộ Dung Trần kéo chăn đắp kín cho Hoa Mộ Thanh, bước ngoài.
Trong sảnh nghị sự của Ty Lễ Giám, ánh nến cháy sáng rực.
Quỷ Tam và Quỷ Ngũ, cả hai đều bê bết m.á.u, vẫn cố gắng chống đỡ để quỳ mặt đất.
Quỷ Ngũ còn đỡ hơn một chút, còn Quỷ Tam thì trông chẳng khác nào một tắm m.á.u.
Hắn khàn giọng : "Đa tạ chủ t.ử xử t.ử."
Mộ Dung Trần chỉ khẽ nâng mi , một lời nào.
Quỷ Nhị liếc hai họ lên tiếng: "Mau lui xuống . Nếu đ.á.n.h c.h.ế.t mà để mất m.á.u đến c.h.ế.t thì cũng thôi. Hôm nay chủ t.ử chỉ là lấy việc nhỏ răn đe. Lần mà còn..."
"Sẽ !"
Quỷ Tam dập đầu thật mạnh xuống đất: "Thuộc hạ từ nay nhất định coi mệnh của tiểu thư như mệnh của chính !"
Quỷ Nhị im lặng gì.
Mộ Dung Trần lúc khẽ "Ừ" một tiếng, vẻ thấy.
Các Quỷ Vệ khác , đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, mặt hiện rõ vẻ vui mừng.
Mắt Quỷ Tam đỏ hoe, dập thêm một cái đầu nữa, Quỷ Lục đỡ ngoài.
Vừa đến đại viện, liền thấy một Quỷ Vệ dẫn theo Phúc Tử, nha bên cạnh Hoa Mộ Thanh, lén lút đến trong đêm tối.
Hắn lập tức hỏi: "Có ai phát hiện tiểu thư nhà ngươi mất tích ?"
Phúc T.ử giật hoảng sợ, định thần kỹ mới nhận đó là nam nhân vết sẹo ở mắt xuất hiện chiều nay, nhưng giờ đây đầy m.á.u.
Suy nghĩ một lát, nàng lắc đầu: "Chiều nay lão gia đến tìm tiểu thư, nhưng cố gắng ngăn . Chắc là ai phát hiện ."
Quỷ Tam gật đầu an tâm, tiếp tục về phía .
Quỷ Ngũ cô nha đầu gầy gò , trêu ghẹo: "Không ngươi để ý đến tiểu nha đầu chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-171-qua-khu-va-nhung-ky-uc.html.]
Quỷ Tam mới thả lỏng một chút thì cơn đau khiến miệng tê rần, thấy lời nhảm nhí liền tức đến bốc khói: "Cút ngay! Nàng chỉ là một nha đầu con nít! Ta mù mới dám ý nghĩ vớ vẩn với loại đó!"
Quỷ Ngũ vẫn tin, bĩu môi: "Bên cạnh tiểu thư, nha ai nấy đều xinh như hoa, ngươi thật sự để ý đến ai ?"
Quỷ Tam đau tức, nhất thời nghẹn lời đáp .
Quỷ Lục bên cạnh lắc đầu: "Thôi đừng trêu nữa, giờ còn tâm trạng mà nghĩ đến mấy chuyện đó."
Quỷ Ngũ ha ha, nhưng kéo động vết thương lưng, lập tức đau đến kêu oai oái.
Quỷ Tam mắng: "Đáng đời!"
Trong nghị sự đường.
Quỷ Nhị từ bên ngoài trở về, thấy Mộ Dung Trần đang lật xem chồng thư tín bàn.
Đó chính là những bức thư mà Quỷ Ngũ giả tiểu đồng, lén tìm trong một ngăn bí mật cực kỳ khó phát hiện trong thư phòng của Hoa Phong.
Nội dung ghi rõ: đây là thư khẩn cầu xin viện quân lương từ Tống Tướng quân, nhà bên ngoại của Tống Hoàng Hậu, gửi về từ biên ải, cách đó tám trăm dặm.
Thế nhưng, những bức thư Hoa Phong, khi đang giữ chức ở Hộ Bộ, âm thầm giữ .
Ông còn tráo đổi bằng một phong thư khác, giả theo b.út tích của Tống Tướng quân báo tin chiến thắng và sắp khải .
Chính vì điều đó, Đỗ Thiếu Lang mới mượn cớ phát binh, vu cáo Tống Tướng quân báo cáo sai sự thật, cách chức tước binh quyền và cuối cùng bức bách phủ Tướng quân đến mức diệt môn tộc.
Quỷ Nhị thấy sắc mặt u ám, cũng dám nhiều, chỉ cúi đầu : "Tiểu thư nha hầu hạ đến , thuộc hạ tạm thời cho sắp xếp ở gian phòng nhỏ cạnh phòng chủ t.ử."
Tố Cẩm chăm sóc Xuân Hà, còn hầu hạ Hoa Mộ Thanh.
Một nàng e là thể nào xoay sở .
Quỷ Nhị sợ Hoa Mộ Thanh ở đây quen, nên mới âm thầm cho đón Phúc T.ử tới.
Mộ Dung Trần đáp lời, chỉ lạnh lùng ném phong thư trong tay lên bàn. Khi ngẩng đầu lên, ánh mắt tối tăm đến đáng sợ.
Quỷ Nhị dám hé răng nửa lời.
Trong nghị sự đường im lặng như tờ, chỉ tiếng tim đèn thi thoảng "tách" một cái khẽ vang lên.
Một lúc , Mộ Dung Trần mới lên tiếng: "Đi thu xếp , phủ Hồ Quốc Công, cần giữ nữa."
Quỷ Nhị gật đầu lĩnh mệnh, hỏi: "Vậy còn phủ Thượng Đô Hộ..."
Mộ Dung Trần khẽ bật , nhưng nụ chẳng hề ấm áp, mà giống như một lưỡi d.a.o sắc lạnh sẵn sàng lấy mạng .
Giọng khàn khàn, mang theo một thứ lạnh lẽo lan tỏa dần: "Không vội. Cứ để c.h.ế.t một cách dễ dàng như , chẳng quá tiện nghi cho ? Hừ."
Quỷ Nhị rùng , rằng Trữ Hậu Lục coi như xong đời .
Đã vị Cửu Thiên Tuế danh chấn thiên hạ để mắt tới, còn từ từ hành hạ cho đến c.h.ế.t... thì kết cục sẽ thê t.h.ả.m đến mức nào đây?
Hắn Mộ Dung Trần, chỉ thấy ánh đèn chập chờn, như thể hóa thành một vị vương của bóng tối, nắm trong tay quyền lực thao túng thiên hạ. Đứng giữa chốn hồng trần, coi nhân thế như một trò chơi.
Một kẻ như , rốt cuộc là vì cam tâm trói buộc trong một góc hoàng cung Đại Lý suốt bao nhiêu năm trời?
Sáng hôm .
Sau khi Hoa Mộ Thanh thức dậy liền thấy Mộ Dung Trần , khi trông thấy Phúc T.ử thì nàng ngạc nhiên.
Nghĩ đến việc đêm qua ngủ như thế nào, cùng với giấc mơ về những tháng ngày xưa cũ ở Dược Vương Cốc với Mộ Dung Trần, trong lòng nàng khỏi dâng lên một nỗi bâng khuâng khó tả.
Sau khi sửa soạn xong xuôi và đang dùng bữa sáng, thì Quỷ Nhị bước .
Mặt biểu cảm gì, chỉ đặt một xấp thư mặt nàng, : "Tiểu thư, đây là chủ t.ử bảo thuộc hạ mang đến cho . Ngài lẽ sẽ dùng chúng."
Nàng cúi đầu , suýt nữa rơi cả đôi đũa trong tay.
Trên phong thư , rõ ràng là nét chữ của phụ nàng!
Lập tức, nàng nhớ tới lời Tần Thiệu Nguyên đêm qua!
Chẳng lẽ những bức thư sớm rơi tay Mộ Dung Trần?!
Quỷ Nhị thấy vẻ thất thố của nàng cũng lấy lạ, chỉ thản nhiên : "Thì tiểu thư cũng sớm đến những thứ . Vậy thì , e rằng sẽ càng cách sử dụng chúng cho hợp lý hơn."