Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 168: Kẻ Hai Mặt, Lòng Dạ Khôn Lường.
Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:20:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Phụt!"
- Xuân Hà!
Xuân Hà phun một ngụm m.á.u tươi, gục ngã xuống đất.
Hoa Mộ Thanh lập tức phân tâm, và đối phương túm c.h.ặ.t lấy vai. Nàng vung khuỷu tay định phản công, nhưng ngay lập tức, một lớp bột trắng mịn bất ngờ rắc thẳng mặt nàng.
Tim nàng chợt thắt , và ngay khoảnh khắc đó, nàng mất ý thức.
Tố Cẩm vội vã lao tới, nhưng quá muộn. Nàng chỉ còn trơ mắt Hoa Mộ Thanh hắc y nhân vác lên vai, nhảy qua cửa sổ, và chỉ trong vài động tác biến mất tăm .
Khuôn mặt nàng tái mét vì kinh hãi, lập tức cúi xuống xem xét tình trạng của Xuân Hà. Nàng thấy Xuân Hà đang cố gắng chống chọi, nhưng vẫn gắng gượng nắm lấy cổ tay Tố Cẩm, cố sức thều thào:
- Đi… tìm Cửu Thiên Tuế… mau…
Lời còn dứt, Xuân Hà ngã xuống bất tỉnh nhân sự.
- Xuân Hà!
Tố Cẩm gọi lớn một tiếng, nghiến răng, lau vội dòng nước mắt đang trào vì hoảng sợ, định dậy.
Ngay lúc đó, trong tầm mắt nàng xuất hiện một đôi giày ống từ gấm đen quý giá, với hình hoa sen đỏ thêu tỉ mỉ nơi thắt lưng.
- Hoa Mộ Thanh ?
Ngay đó, một giọng lạnh lẽo như tiếng cú rít trong đêm tối vang lên ngay đầu nàng.
Nàng ngẩng đầu lên – là Mộ Dung Trần!
Giọng run rẩy, nàng chỉ tay về phía cửa sổ:
- Bị hai kẻ áo đen bắt !
Vừa dứt lời, ba bóng đen lưng Mộ Dung Trần lao vụt như một cơn gió lốc.
Quỷ Tam "bịch" một tiếng quỳ rạp xuống đất.
- Thuộc hạ đáng c.h.ế.t! - Khuôn mặt xám ngoét như tro tàn.
Mộ Dung Trần đó, hai tay khoanh lưng, một lời nào.
Chỉ vài chục nhịp thở, Quỷ Nhị, Quỷ Ngũ và Quỷ Lục trở về theo đường cửa sổ.
Sắc mặt cả ba đều vô cùng khó coi.
Quỷ Nhị bước lên , thấp giọng báo cáo:
- Hai kẻ đó võ công hề thua kém gì chúng thuộc hạ, giờ mất dấu.
Toàn Quỷ Tam cứng đờ, như thể rơi một hầm băng giá.
Hắn một nữa dập đầu mạnh xuống đất, khàn giọng :
- Thuộc hạ đáng c.h.ế.t! Không nên tự ý rời khỏi vị trí! Xin Chủ t.ử giáng tội!
Khuôn mặt b.úp bê của Quỷ Ngũ, vốn dĩ luôn mang vẻ tươi , giờ cũng trở nên cứng ngắc.
Hắn Quỷ Tam một cái, cũng "phịch" một tiếng quỳ xuống, dõng dạc :
- Là thuộc hạ kéo Quỷ Tam về Ty Lễ Giám để dự kiểm tra. Xin Chủ t.ử trách phạt cả hai!
Quỷ Lục cũng quỳ xuống theo, một lời biện minh.
Mộ Dung Trần những mặt, trầm mặc một lát khẽ hừ lạnh một tiếng.
Tuy tiếng hừ nhỏ, nhưng cả căn phòng lập tức như một luồng khí lạnh lẽo từ địa ngục bao phủ, từng sợi hàn khí như những chiếc lưới nhện ma quái siết c.h.ặ.t lấy , khiến ai nấy cũng nghẹt thở, tưởng chừng như sắp bóp nghẹt đến c.h.ế.t!
Quỷ Nhị liếc sắc mặt của Mộ Dung Trần, bỗng nhiên giơ chân đá mạnh Quỷ Tam, mắng lớn:
- Giờ còn quỳ ở đây nhận tội thì ích gì?! Không mau tìm tiểu thư?! Tiểu thư mà bình an thì còn đường sống! Nếu tiểu thư xảy chuyện gì, thì cứ tự về Ty Lễ Giám chờ xử t.ử !
Quỷ Tam đá ngã xuống đất, vội vàng bò dậy, thấy Mộ Dung Trần gì thêm, đôi mắt lập tức cay xè.
Gật đầu lia lịa, dồn hết sức lực hét lớn:
- Thuộc hạ xin tuân mệnh!
Nói xong liền xoay lao ngoài!
Quỷ Ngũ lập tức đuổi theo.
Quỷ Lục dậy, liếc Mộ Dung Trần và Quỷ Nhị, đó mới cúi xuống kiểm tra Xuân Hà đang đất, khẽ chạm mũi nàng:
- Vẫn còn thở.
Mộ Dung Trần xoay , tay áo rộng dài tung bay, bóng dáng yêu dị như một con quỷ mị thoắt cái biến mất.
Quỷ Nhị thở dài, dặn dò:
- Đưa về Ty Lễ Giám, bảo Diêm La Địch trị thương cho nàng.
Rồi cũng lập tức rời cùng Mộ Dung Trần.
Quỷ Lục cõng Xuân Hà lên lưng, đầu thì thấy Tố Cẩm đang theo sát bên cạnh, liền nhíu mày:
- Đừng theo, tránh rước thêm phiền phức.
Tố Cẩm bướng bỉnh buông tay Xuân Hà :
- Không . Nếu Xuân Hà tỷ mệnh hệ gì, tiểu thư nhất định sẽ đau lòng. Ta đích chăm sóc tỷ !
Quỷ Lục cau mày sâu hơn, nhưng một thoáng do dự, vẫn để nàng cùng.
Lúc , Phúc T.ử đang ở cổng sân, chờ mãi thấy ai đến, trong lòng mơ hồ đoán rằng, cố ý phong tỏa tin tức bên phía Hoa Mộ Thanh.
Hoa Phong hiện giờ mặt trong phủ, thì còn ai đây? Đương nhiên là chỉ vị cữu cữu lão gia vẫn còn ở trong phủ – Trữ Hậu Lục.
Lòng nàng càng lúc càng hoảng loạn. Quay đầu liền thấy một nam nhân cao lớn mặc áo tím, nơi khóe mắt một vết sẹo, đang bước từ trong sân.
Người đó với một khuôn mặt b.úp bê theo phía :
- E rằng là của Trữ Hậu Lục. Chúng chia hành động, sẽ theo dõi , còn ngươi điều tra những còn kịp rời khỏi phủ.
Quỷ Ngũ gật đầu, chớp mắt biến mất.
Hành động khiến Phúc T.ử giật nảy .
Ngay đó, vết sẹo nơi khóe mắt sang nàng, lạnh giọng :
- Đừng để lộ chuyện ngoài, tạm thời cho ai tiểu thư nhà ngươi mất tích.
Phúc T.ử một cái khẽ gật đầu.
Quay sang bên , Tần Thiệu Nguyên khó khăn lắm mới xong bộ y phục sạch sẽ trong một gian sảnh nhỏ của Hoa phủ, thu dọn xong xuôi, đang chuẩn tìm Hoa Mộ Thanh.
Không ngờ thấy tiểu tư cùng báo tin:
- Tư Không Lưu khi uống rượu nhục Tứ Hoa tiểu thư gia, kết quả nàng phản kháng và… thiến !
Tần Thiệu Nguyên sững sờ, mặt tái mét:
- Tứ tiểu thư?!
Tiểu tư hề nhận sự bất thường trong câu hỏi của , vẫn nghiêm túc trả lời.
Trong lòng Tần Thiệu Nguyên tràn đầy nghi hoặc, chẳng lẽ xảy chuyện gì bất ngờ? Rõ ràng trong thư của Quý phi nương nương rõ, Tiểu Hầu gia sẽ tay với Hoa Mộ Thanh, và nhờ tranh thủ cơ hội đó để bảo vệ nàng .
Chẳng lẽ kế hoạch sự đổi?
Dù cho hiểu chuyện gì đang xảy , nhưng cũng rõ rằng, Hoa phủ còn là nơi thể ở nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-168-ke-hai-mat-long-da-khon-luong.html.]
Vội vàng tìm một gia nhân trong Hoa phủ dẫn đường ngoài, Tần Thiệu Nguyên nhanh ch.óng lên chiếc xe ngựa của .
bước trong xe, lập tức giật kinh hãi – trong xe ?!
Khi rõ mặt đó, tim suýt nữa thì nhảy khỏi l.ồ.ng n.g.ự.c!
Hoa Mộ Thanh?!
Sao nàng ở xe của ?
- Hoa Nhị tiểu thư? Hoa Nhị tiểu thư? - Tần Thiệu Nguyên khẽ gọi mấy tiếng, nhưng Hoa Mộ Thanh hề phản ứng gì.
Lúc , mới nhận nàng hôn mê.
Hắn lập tức đầu định gọi bên ngoài, nhưng ngay lúc đó, một ý nghĩ tà ác như một con quỷ dữ bất ngờ trỗi dậy trong đầu .
Hắn đầu kỹ Hoa Mộ Thanh đang bất tỉnh trong xe ngựa.
Nửa khuôn mặt nàng thanh khiết như một tiên nữ giáng trần, vóc dáng mềm mại như một yêu nữ, làn da mịn màng như ánh bình minh mùa xuân, đôi môi hồng hào như những cánh hoa đào.
Dù cho đang nhắm mắt, nàng vẫn toát một vẻ quyến rũ khiến khó lòng cưỡng .
Hương thơm nhè nhẹ phảng phất trong khí như kéo một cơn mộng mị đầy mê đắm.
Hương thơm ngọt ngào mà nguy hiểm khiến tim đập loạn ngừng.
Chiếc xe ngựa lộc cộc rời khỏi Hoa phủ.
Tần Thiệu Nguyên bỗng vươn tay, lấy áo khoác của phủ lên Hoa Mộ Thanh, lệnh cho đ.á.n.h xe ở bên ngoài:
- Không về phủ, đến biệt trang ở ngoài thành!
Vậy, vì Hoa Mộ Thanh xuất hiện ở trong xe ngựa của Tần Thiệu Nguyên?
Sự thật là do của Trữ Hậu Lục sử dụng Ngũ Hương Nhuyễn Cân Tán để bắt cóc nàng. Ban đầu, chúng định thủ tiêu nàng ngay tại chỗ, nhưng ngờ Quỷ Hộ Vệ của Mộ Dung Trần xuất hiện nhanh ch.óng đến !
Trong lúc cấp bách, Trữ Hậu Lục đành nhét nàng chiếc xe ngựa ở gần nhất để che mắt.
Ông kịp thấy dấu hiệu của phủ Hồ Quốc Công xe, liền tính toán rằng: chỉ cần đợi của Mộ Dung Trần rút , ông sẽ trở để g.i.ế.c Hoa Mộ Thanh, đồng thời đổ hết tội lên đầu Tần Thiệu Nguyên.
Nào ngờ đầy nửa khắc , xe của Tần Thiệu Nguyên rời mất !
Trữ Hậu Lục liền sai canh chừng con đường dẫn về phủ Hồ Quốc Công, nhưng chẳng bao lâu , chiếc xe đó trở về, nhưng bên trong trống !
Hoa Mộ Thanh biến mất!
Cả Tần Thiệu Nguyên cũng thấy bóng dáng !
Có Tần Thiệu Nguyên đưa Hoa Mộ Thanh ?
Hay là Hoa Mộ Thanh bắt cóc Tần Thiệu Nguyên?!
Trữ Hậu Lục tức giận đến mức nổi trận lôi đình, lập tức lệnh huy động bộ nhân lực để truy tìm Hoa Mộ Thanh bằng giá!
Trong một góc tối, Quỷ Ngũ nấp kín, ngóng chuyện xong xuôi liền âm thầm rút lui, trở về Ty Lễ Giám để báo cáo tình hình.
Còn về Hoa Mộ Thanh, khi Tần Thiệu Nguyên đưa , hiện giờ đang ở biệt trang phía tây nam ngoại thành của phủ Hồ Quốc Công, nơi một suối nước nóng dùng để tĩnh dưỡng.
Loại mê d.ư.ợ.c mà nàng trúng quá mạnh, cho nên chẳng bao lâu nàng dần tỉnh .
Vừa mở mắt , điều đầu tiên nàng nhận thấy là bản đang ngâm trong một suối nước nóng ấm áp!
Nước suối trắng đục như sữa, nước bốc lên lãng đãng, tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh...
Nàng nhíu mày, đưa tay xoa xoa vầng trán đang đau nhức do dư âm của t.h.u.ố.c mê, lúc mới kinh hoàng phát hiện rằng, chẳng một mảnh vải che nào!
Đồng t.ử nàng co rút !
Vội vàng kiểm tra vị trí quan trọng nhất, lúc nàng mới nhẹ nhàng thở phào một tiếng, may mắn là vẫn còn.
Thử vận công, nàng phát hiện rằng nội lực của biến mất.
Trong lòng nàng thoáng chốc trở nên nặng trĩu, loại t.h.u.ố.c mà tên hắc y nhân sử dụng khi nãy, chỉ cần ngửi qua hương thơm là ngay đó chính là Ngũ Hương Nhuyễn Cân Tán. Đối với bình thường, nó sẽ khiến vô lực, đầu óc mê man. Còn đối với nội lực, nó sẽ phong bế bộ chân khí, khiến thể sử dụng .
Loại t.h.u.ố.c ít nhất đến rạng sáng thì mới hết tác dụng.
Hiện giờ…
Đây rốt cuộc là nơi nào? Và tình hình hiện tại là như thế nào?
Nàng xoay , định bước khỏi hồ nước.
Bên ngoài, một tiểu nha b.úi tóc song bước , thấy nàng liền tươi :
- Tiểu thư tỉnh ạ? Vừa nô tỳ thấy tiếng nước, còn tưởng rằng nhầm!
Hoa Mộ Thanh nhíu mày hỏi:
- Ngươi là ai?
Tiểu nha vẫn tươi rạng rỡ, nâng một chiếc khăn sạch đến gần nàng:
- Nô tỳ là nha hạng nhất ở biệt trang của phủ Hồ Quốc Công, tiểu thư cứ gọi nô tỳ là Thúy Nhi là ạ.
Rồi nàng hỏi:
- Tiểu thư định ngoài ạ? Nhị thiếu gia đợi tiểu thư lâu ạ.
Phủ Hồ Quốc Công? Nhị thiếu gia?
Có Tần Thiệu Nguyên cứu nàng? Chẳng lẽ Mộ Dung Trần?
nếu là Tần Thiệu Nguyên, tại nàng đưa đến tắm trong một cái suối nước nóng như thế ?
Suy nghĩ miên man, nàng bước khỏi nước, để cho nha giúp mặc quần áo.
Chỉ là, bộ váy đưa tới cho nàng là một bộ váy lụa mỏng manh và gần như trong suốt, mơ hồ thể rõ cả da thịt bên trong.
Nó giống như y phục của những cô gái đoan trang thùy mị, mà giống như trang phục của kỹ nữ ở thanh lâu, hoặc những phi tần từng lén lút mặc Kim Loan Điện ban đêm để quyến rũ Đỗ Thiệu Lăng.
Nàng cau mày hỏi:
- Y phục của ?
Tiểu nha trả lời, chỉ mỉm đưa thêm cho nàng một chiếc áo choàng dày:
- Y phục đó bẩn hết , Nhị thiếu gia bảo đem vứt bỏ ạ. Tiểu thư tạm thời dùng tạm chiếc áo nhé, nô tỳ sai mang thêm quần áo từ núi lên ạ.
Dưới núi?
Hoa Mộ Thanh thấy chiếc áo choàng ít nhất cũng còn kín đáo, liền nhận lấy và khoác nó thật c.h.ặ.t.
Sau đó, nàng theo chân tiểu nha bên ngoài.
Khung cảnh bên ngoài thật sự tuyệt , non nước hữu tình, nên thơ.
Dọc theo những lầu các, đình viện, còn những họa tiết chạm khắc vô cùng tinh xảo, mạ vàng lộng lẫy, phô bày hết vẻ giàu sang và quyền quý.
Hoa Mộ Thanh thấy cảnh , trong lòng khỏi dâng lên một tia kinh ngạc: Phủ Hồ Quốc Công… giàu đến mức ?
Lão Hồ Quốc Công Tần Bảo Lâm từ lâu giao nộp binh quyền, và hiện tại chỉ đảm nhiệm một chức quan nhàn tản ở triều đình. Thậm chí, vì Tiên hoàng từng phần kiêng dè ông, cho nên ngay cả tước vị Quốc Công cũng hề xin chỉ dụ để cho hai con trai thể kế thừa.
Với tiềm lực tài chính hiện tại của phủ Hồ Quốc Công, họ thể sở hữu một biệt trang xa hoa đến như ?
Chỉ cần cách bài trí tinh xảo và quy mô tráng lệ của nơi , Hoa Mộ Thanh nhận nó chẳng hề thua kém những sơn trang nghỉ mát xa hoa mà giới hoàng tộc thường lui tới, nơi mà kiếp nàng từng dịp đến thăm.
Một cảm giác bất an chợt dâng lên trong lòng nàng. Hóa , Đại Lý triều mà nàng tưởng chừng nắm rõ như lòng bàn tay, vẫn còn ẩn chứa vô bí mật mà nàng hề .
Lúc , trời nhá nhem tối, mây đen kéo đến vần vũ, che khuất cả ánh trăng và . Không khí trở nên oi bức và ẩm thấp, báo hiệu một cơn mưa lớn sắp trút xuống giữa mùa hè.