Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 165: Giận Dỗi
Cập nhật lúc: 2025-12-26 15:20:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái tên khốn đó lúc nào cũng mở miệng là coi thường nàng, chẳng hề xem nàng gì.
Nàng mèo ch.ó do nuôi nấng, cớ thể vô tư đùa bỡn, trêu chọc như ?
Thậm chí ở U Lan Các, còn dám chuyện đó với nàng!
Hắn nàng khi đó sợ hãi đến mức nào ? là đồ khốn nạn!
Từ đến nay vẫn , khi nàng còn là Tống Hoàng Hậu, kẻ cũng chẳng coi nàng là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ.
Lúc nào cũng thích trêu chọc nàng, chọc giận nàng!
Khốn kiếp! Khốn kiếp!
Nàng gì, ngẩng đầu lên thì cửa An Lan Viên.
Hoa Phong mặt mày tái mét, Ngân Linh thì nửa bên mặt sưng vù, đang quỳ gối nức nở đất.
thấy Hoa Nguyệt Vân, phát tiếng hét kinh hoàng ban nãy.
Hoa Lương Tài đầu trông thấy nàng, trong mắt liền bùng lên sát khí đáng sợ.
Hắn giơ tay chỉ thẳng: "Nhất định là ngươi! Chính là ả tiện nhân tâm cơ độc ác hại c.h.ế.t ! Ta bắt ngươi đền mạng!"
Hoa Mộ Thanh khẽ nhắm mắt, cố đè nén cảm xúc đang dâng trào, nhưng chẳng thể nào gượng gạo diễn vẻ yếu đuối đáng thương như lúc .
Chỉ thể cúi đầu, giả bộ dáng vẻ hoảng sợ bất lực.
Trái , Xuân Hà, nha cận liếc nàng một cái lập tức tỏ giận dữ.
Thấy Hoa Lương Tài nhào tới định bắt Hoa Mộ Thanh, nàng vội vàng chắn mặt, lớn tiếng kêu lên: "Chuyện thì liên quan gì đến tiểu thư nhà ? Rõ ràng là tiểu hầu gia dã tâm bất chính, mua chuộc một nha nhị đẳng bên cạnh tiểu thư, định bắt nàng đưa tới nơi để chuyện đồi bại!"
Mà đây chính là âm mưu mà Hoa Lương Tài và Trữ Thu Liên sắp đặt từ !
Hoa Lương Tài , lập tức la toáng lên: "Hay lắm! Ngươi dám ! Rõ ràng tiểu hầu gia giở trò với Hoa Mộ Thanh, trong phòng bây giờ là ? Hoa Mộ Thanh, ngươi thật độc ác, dám để Vân Nhi thế , chịu nhục ngươi!"
Xuân Hà cũng tay , liền lớn tiếng đáp trả: "Đại thiếu gia là ý gì?"
Bị nàng vạch trần suy nghĩ trong lòng, lập tức nghẹn lời: "Ta... nào ..."
lúc đó, Hoa Mộ Thanh từ đầu đến giờ vẫn im lặng, yếu ớt nhẹ nhàng lên tiếng.
Giọng nàng vốn mềm mại dịu dàng, mang theo vài phần kiều mị, khiến khỏi chăm chú lắng .
"Tam ca, thực sự rõ xảy chuyện gì. Khi nãy nhờ nha giúp sức, đ.á.n.h ngất tiểu Hầu gia mới thoát . Theo lý thì tứ thể nào mặt ở đó mới đúng. Vậy... bây giờ tứ đang ở ? Có thể để đây một lời xem rốt cuộc đưa tới nơi đó ?"
Câu , hàm ý sâu xa hơn nhiều.
Tư Không Lưu ý đồ , Hoa Mộ Thanh trốn thoát, nhưng Hoa Nguyệt Vân xuất hiện trong phòng.
Chẳng lẽ... Hoa Nguyệt Vân vẫn luôn lén theo dõi, chờ thời cơ tay? Hoặc giả, chính nàng thông đồng với Tư Không Lưu, cùng bày màn kịch ?
Người mặt tại đó đều là những đại thần trong triều, mấy ai hiểu thâm ý trong tâm địa nữ nhân.
nếu suy nghĩ theo hướng đó, thì chuyện Hoa Nguyệt Vân và Tư Không Lưu cấu kết, e rằng phía còn liên quan đến Trữ Thu Liên, thậm chí là Hoa Lương Tài?
Dạo gần đây rộ lên tin đồn Hoa Phong đưa Hoa Mộ Thanh cung tuyển tú.
Vậy chăng phủ Thượng Đô Hộ ngăn cản nàng nhập cung, nên mới bày màn kịch nhục nhã ?
Vài vị đại thần lập tức sa sầm mặt mày, chẳng họ biến thành con cờ, xem một màn kịch bẩn thỉu dơ dáy ? Thật là nực !
Những điều họ nghĩ tới, thì đương nhiên Trữ Hậu Lục cũng nghĩ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-165-gian-doi.html.]
Ánh mắt ông sâu sắc Hoa Mộ Thanh một cái, chỉ vài lời nhẹ nhàng mà thể xoay chuyển lòng như .
Nha đầu ... tâm tư còn sâu xa hơn tưởng tượng.
Ông bèn bước lên, lên tiếng: "Chuyện rốt cuộc là thế nào, các ngươi đoán cũng , mà cũng chẳng thể chỉ lời một Mộ Thanh mà kết luận. Tứ cô nương vì quá sợ hãi, giờ ngất . Chi bằng đợi nàng tỉnh hỏi rõ chuyện thì hơn."
Lời dứt, sắc mặt Hoa Phong càng thêm khó coi.
Vừa rõ ràng tận mắt thấy Hoa Nguyệt Vân mặc áo quần xộc xệch, từ trong phòng hoảng loạn chạy , ngất lịm đất.
Cảnh tượng đó... khiến một già cả như ông thật chẳng còn mặt mũi nào!
Đặc biệt là cái mùi từ trong phòng truyền ... thật sự là...
Ông bên cạnh cửa, cố ý để cửa phòng khép hờ. còn kịp mở miệng ngăn cản khác gần, thì từ ngoài sân, Trữ Thu Liên bỗng tin liền chạy xồng xộc .
Vừa bước , bà thấy Hoa Mộ Thanh vẫn nguyên vẹn chút tổn hại, còn Ngân Linh thì quỳ đất rưng rức. Nghĩ đến những gì ma ma chạy báo , Trữ Thu Liên lập tức thấy trời đất tối sầm.
Bà thét lên một tiếng: "Con ơi là con!"
Rồi xông tới, một cước đạp mạnh cánh cửa phòng.
Một luồng hương ngọt ngào, đậm đặc đến kinh xộc thẳng mũi, khiến chỉ nôn mửa ngay lập tức!
Đám đàn ông ngoài sân giật thon thót vì đ.á.n.h úp bất ngờ.
Vài nhận mùi hương c.h.ế.t , thầm nghĩ bụng: Tiểu Hầu gia cũng thật cách hưởng lạc.
Trữ Thu Liên sững . Mùi xuân d.ư.ợ.c thể nồng nặc đến mức ? Chẳng lẽ Tư Không Lưu còn cho thêm thứ gì nữa ?
nhanh, bà vội lấy khăn tay che miệng mũi, định xông phòng, nhưng hai chân như đóng đinh xuống đất, tài nào nhấc nổi, đành ngay cửa, gào t.h.ả.m thiết.
Quay phắt đầu , bà chỉ tay Hoa Mộ Thanh, rít lên: "Ngươi thật là đồ ác độc! Đến cả ruột thịt mà ngươi cũng tha! Nó rốt cuộc gì nên tội, chọc ngươi ngứa mắt đến mức nào mà ngươi giở trò đê tiện hãm hại nó như hả! Con gái đáng thương của !"
So với Hoa Lương Tài, Trữ Thu Liên quả nhiên cáo già hơn nhiều. Bà giả vờ yếu đuối, đồng thời khéo léo kích động mâu thuẫn giữa hai chị em, đẩy hết tội lên đầu Hoa Mộ Thanh, như thể đây chỉ là một màn tranh giành trẻ con dẫn đến họa sát .
Chỉ vài câu thôi biến Hoa Mộ Thanh thành một kẻ ác độc, tâm địa nham hiểm, sẵn sàng dùng thủ đoạn để hãm hại em gái .
Trong lòng Hoa Mộ Thanh lạnh. Bị giam cầm vài ngày mà cũng học cách đối phó đấy. Chỉ tiếc, hôm nay nàng ý định để hai con nhà đó còn sống sót mà bước chân khỏi đây.
Nàng lập tức đỏ hoe mắt, liên tục lắc đầu nguầy nguậy, nghẹn ngào : "Phu nhân, con bao giờ nghĩ đến việc hãm hại Tứ ? Chuyện hôm nay, con hề gì cả. Nếu nhờ nha của con đến kịp thời… thì con cũng …"
Vừa , nước mắt tuôn rơi lã chã.
Dáng vẻ , thật sự là quá đỗi oan ức, khiến nỡ trách móc nửa lời.
đúng lúc , Hoa Lương Tài bỗng nhiên hét tướng lên: "Ngươi đừng mà giả vờ nữa! Nếu ngươi thật sự ở trong phòng, thứ xuân d.ư.ợ.c đậm đặc như thế, ngươi hề ảnh hưởng chút nào? Rõ ràng là ngươi giăng bẫy, hại và Tiểu Hầu gia!"
Giờ còn định lôi cả Tư Không Lưu xuống nước để gỡ tội nữa ?
Quá muộn .
Hoa Mộ Thanh tròn xoe mắt kinh ngạc: "Tam ca đang gì … xuân… d.ư.ợ.c?"
Hai từ dường như quá khó thốt , đến mức khuôn mặt nàng cũng đỏ bừng lên vì ngượng ngùng.
Hoa Lương Tài nhạt: "Chính là cái thứ mà mấy kỹ viện dùng đó! Gọi là Hợp Hoan Hương!"
Hoa Mộ Thanh trừng mắt lớn hơn nữa: "Sao Tam ca ?"
"Dĩ nhiên là , thứ đó là chính tay ..."
Nói đến đây, lập tức cứng họng, câu cuối cùng nghẹn ứ trong cổ họng, thể thốt thành lời.