Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 146: Bị Bắt Cóc
Cập nhật lúc: 2025-12-26 07:21:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bọn gia nhân lập tức lao tới như sói đói, hung hãn túm lấy Hoa Mộ Thanh!
Xuân Hà vội giả vờ lao lên ngăn cản, nhưng lập tức đẩy bật .
Lưu thần y hét lớn: "Các ngươi gì ! Á!"
Ông một tên gia nhân phía dùng gậy đ.á.n.h ngất xỉu.
Tên gia nhân bắt Hoa Mộ Thanh liền lấy khăn bịt c.h.ặ.t mũi miệng nàng.
Hoa Mộ Thanh lập tức vận nội lực, cố nhịn thở.
cơ thể nàng chợt mềm nhũn, ngã gục xuống.
"Tiểu thư!"
Xuân Hà kinh hãi, định đuổi theo, nhưng chỉ thể trơ mắt Hoa Mộ Thanh cưỡng ép mang .
Nàng chạy đến bên cửa sổ, bật rơi nổi một giọt nước mắt, chỉ thể thấy Hoa Mộ Thanh đưa lên một cỗ xe ngựa chuẩn sẵn từ , vội vã rời .
Vừa định đầu đuổi theo, nàng bắt gặp Mộ Dung Trần đang đó, mặc trường bào màu tím, sắc mặt lạnh lùng khó đoán.
Nàng lập tức quỳ xuống: "Chủ t.ử!"
Mộ Dung Trần khẽ bật , vung tay áo rộng, tung nhảy thẳng ngoài cửa sổ.
Xuân Hà dậy, sang Quỷ Nhị vẫn nguyên tại chỗ: "Nhị ca, chuyện là..."
Quỷ Nhị phất tay: "Chủ t.ử sẽ bảo vệ tiểu thư. Còn giờ, việc cần ..."
__
Về phía Vương Phong, gần như phát điên vì sung sướng, liên tục giục gia nhân bên ngoài đ.á.n.h xe: "Mau lên! Đưa đến Mộng Tiên Lâu! Cô nương xinh , hôm nay cuối cùng cũng thuộc về !"
Hắn cúi xuống Hoa Mộ Thanh bên trong xe, lúc chẳng còn chút sức chống cự nào, nhịn đưa tay định sờ lên mặt nàng.
tay đưa thì xe ngựa chao đảo dữ dội, khiến đập mạnh vách xe, đau đến suýt ngất!
Hắn lập tức vén rèm c.h.ử.i ầm lên: "Đồ khốn! Đánh xe kiểu gì hả!"
Tên gia nhân vội vàng xòa: "Gia, đến nơi ạ!"
Vương Phong quanh, lập tức mừng rỡ như điên, nhảy vội xuống xe: "Mau! Khiêng cho ! Ha ha ha! Hôm nay vui vẻ suốt một đêm mới !"
"Đi gọi bà chủ Mộng Tiên Lâu, thuê cho một gian phòng thượng hạng! Không cần kỹ nữ hầu hạ! Không ai phép phiền!"
Nói xong, vung tay ném một thỏi vàng lớn.
Tên gia nhân vội vàng lo liệu.
Hoa Mộ Thanh khiêng , cảm giác xóc nảy đến mức suýt nôn mửa.
Nàng khẽ mở mắt, liếc quang cảnh bên trong Mộng Tiên Lâu.
Vương Phong dĩ nhiên dám cửa , mà điều đó đúng ý nàng.
Vì nàng kịp thấy cỗ xe đơn sơ mà Đỗ Thiếu Lang dùng để tránh tai mắt, đó chính là chiếc xe mà nàng từng sử dụng đây, giờ Đỗ Thiếu Lang lấy dùng, thật nực !
điều đó cũng chứng tỏ... Đỗ Thiếu Lang vẫn còn ở trong xe.
Theo tin tức do Bàng Mạn gửi tới, Đỗ Thiếu Lang tối nay sẽ mời một kỹ nữ tên là Dao Cơ đến tiếp rượu.
Phòng của Dao Cơ là gian đầu tiên phía đông tầng hai của Mộng Tiên Lâu, bên ngoài treo biển ghi danh hoa khôi hạng nhất.
Hoa Mộ Thanh âm thầm tính toán.
Dù nàng cũng là thiên kim tiểu thư xuất danh môn, nếu chuyện bắt cóc đến kỹ viện truyền ngoài, thanh danh chắc chắn sẽ hủy hoại.
Chính vì thế nàng mới cố ý để bắt ngay tại cổng chính Hoa phủ, để thể danh chính ngôn thuận rửa sạch tai tiếng.
Giờ chỉ cần im lặng, để khác nhận , đó "vô tình" gặp Đỗ Thiếu Lang là .
Nghĩ , nàng bắt đầu giả vờ tỉnh .
Ngay lúc đó, đại sảnh Mộng Tiên Lâu bỗng vang lên một trận xôn xao.
Dù đang là buổi chiều, nhưng nơi ít khách lui tới.
Các kỹ nữ trong Mộng Tiên Lâu chia thành hai loại:
Một là những cô nàng ngọt ngào mềm mại, khiến yêu mến như ngọc trong tay; hai là những giai nhân thanh cao lạnh lùng như tiên trời, chỉ dám từ xa, dám chạm gần.
Tất cả những kỹ nữ ở đây đều nổi tiếng là những hồ ly tinh giăng bẫy đàn ông, khiến bao trái tim điên đảo.
Chính vì , dù giữa ban ngày, Mộng Tiên Lâu vẫn rộng cửa đón khách. Mà những vị khách lui tới chốn giờ , phần lớn đều là những gã tự cho là tao nhã, phẩm hạnh hơn .
Còn về đêm xuống thì... khỏi cần nhiều, rượu ngon, thịt béo, tiếng rộn rã, chìm đắm trong sự mê hoặc đến tan cả tâm hồn.
Và ngay lúc đây...
Đám khách khứa trong đại sảnh còn đang mải mê thưởng thức những âm thanh du dương của tiếng đàn và những điệu múa uyển chuyển của các kỹ nữ, thì bất ngờ từ ngoài cửa chính, một toán mặc trang phục thị vệ màu tím sẫm xông một cách hung hãn.
Chỉ trong nháy mắt, đám ùa , bao vây bộ đại sảnh, phong tỏa ngả đường của Mộng Tiên Lâu!
Tất cả đều kinh hãi, hiểu chuyện gì đang xảy .
Bà chủ của Mộng Tiên Lâu run rẩy bước tới gần một tên thị vệ, giọng đầy sợ hãi: "Vị đại nhân ... Mộng Tiên Lâu chúng từ đến nay ăn luôn giữ đúng phép tắc, hôm nay xảy chuyện gì..."
Lời còn dứt, tên thị vệ quát lớn, vẻ mặt vô cùng thiếu kiên nhẫn: "Cút! Đây là công vụ của Ty Lễ Giám, những kẻ phận sự, cấm cản trở!"
Lúc , mới để ý kỹ, giọng của vô cùng the thé, ch.ói tai!
Nhìn kỹ bộ y phục màu tím sẫm cùng với huy hiệu thêu n.g.ự.c áo, chẳng đó chính là huy hiệu hình hoa sen m.á.u đặc trưng của Ty Lễ Giám ?!
Ngay lập tức, thể kiềm chế mà kêu lên đầy sợ hãi.
lúc đó, từ phía cổng lớn của Mộng Tiên Lâu, một ... chậm rãi bước .
Chỉ thấy đó dung mạo yêu dị như quỷ như tiên, thần sắc u uất tựa như một yêu ma. Toàn toát vẻ lười nhác, bất cần đời, khóe môi khẽ nhếch lên như đang mỉm .
Thế nhưng sâu trong đôi mắt phượng xếch là một mảng tối tăm lạnh lẽo, sâu thẳm như vực thẳm của đêm đen. Chỉ trong khoảnh khắc xuất hiện, dường như kéo tất cả cùng rơi xuống địa ngục vô tận.
Có kẻ lập tức mồ hôi lạnh tuôn như tắm.
Đám đông hoảng loạn, run rẩy quỳ rạp xuống đất: "Tham kiến Cửu Thiên Tuế điện hạ! Cửu Thiên Tuế! Cửu Thiên Tuế!"
Trong đại sảnh, thoáng chốc gian trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.
Mọi nín thở, ai dám hé răng nửa lời, căng cứng vì kinh hoàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-146-bi-bat-coc.html.]
Trên lầu hai, Vương Phong sợ hãi đến mức đờ !
Mẹ kiếp! Hắn mới bắt cóc Hoa Mộ Thanh, xui xẻo đụng ngay tên thái giám đến kỹ viện! Thật là khốn kiếp!
Ai mà chẳng bên ngoài đồn rằng, Hoa Mộ Thanh lọt mắt xanh của Mộ Dung Trần?
Nếu để thấy bắt cóc của , với cái tính cách g.i.ế.c ghê tay của tên thái giám , chắc chắn sẽ lột da róc xương ngay tại chỗ!
Vương Phong lập tức dấu hiệu bảo tiểu đồng im lặng. Cả hai cẩn thận ôm Hoa Mộ Thanh, nhẹ nhàng xuống đất, nín thở dám cử động dù chỉ một chút.
đúng khoảnh khắc căng thẳng ...
Từ vị trí của Hoa Mộ Thanh, nàng vô tình thấy cánh cửa một gian phòng lầu hai hé mở. Phúc Toàn cánh cửa, liếc nhanh ngoài một cái, sắc mặt đột ngột đổi vội vã đóng sầm cửa , rút bên trong.
Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm , hóa Mộ Dung Trần đang cố tình ngăn cản Đỗ Thiếu Lang lộ diện?
Trong đầu nàng, kế hoạch tiếp theo hình thành rõ ràng.
Trong khi đó, ở đại sảnh...
Mộ Dung Trần xuống một chiếc bàn tròn với vẻ uể oải, đôi mắt đen láy như ngọc bích lén liếc lên lầu hai.
Bất chợt, bật một tiếng khẽ, âm thanh trầm thấp như tiếng cú rúc trong đêm khuya, mang theo một luồng khí lạnh lẽo cùng sát khí khiến rùng .
Hắn nhếch mép, xuống một đàn ông béo mặc bộ hoa phục đang quỳ rạp sàn, cất giọng chế giễu: "Vương Ngự Sử đại nhân, thật ngờ một luôn tự cho là thanh liêm chính trực như ngài, ngày dám giữa ban ngày ban mặt mà... ghé thăm kỹ viện?"
Vương Ngự Sử run rẩy , cố gắng nở một nụ gượng gạo, lắp bắp giải thích: "Cửu... Cửu Thiên Tuế điện hạ, hạ quan chỉ... chỉ là tiện đường ghé uống chén mà thôi..."
"Ồ?"
Mộ Dung Trần nhướng mày đầy hoài nghi, một tay chống cằm, tay chỉ nhẹ cô nương bên cạnh Vương Ngự Sử, đang mặc một bộ xiêm y mỏng manh gần như khoe trọn da thịt. Khóe môi cong lên, lộ rõ vẻ châm biếm: "Chỉ uống thôi ? Vậy cô nương ... hẳn là thị nữ mang tới hầu hạ ngài?"
Khuôn mặt Vương Ngự Sử trắng bệch như tờ giấy, mồ hôi lạnh nhanh ch.óng tuôn ướt đẫm. Ông run rẩy như cầy sấy, gật đầu lia lịa: "Phải... ..."
"Vô lễ!"
Quỷ Nhị từ bên cạnh bước lên một bước, quát lớn: "Dám giấu diếm mặt Cửu Thiên Tuế điện hạ!"
"Ty Khâm Giám sớm điều tra rõ ràng, ả chính là kỹ nữ mà ngươi bao dưỡng tại Mộng Tiên Lâu , hoa danh là 'Cửu Vĩ Tiên'!"
Vương Ngự Sử trợn tròn mắt, thể mềm nhũn , ngã quỵ xuống đất.
Mộ Dung Trần khẽ cong môi : "Vương đại nhân, Bổn Đốc ngài đặc biệt yêu thích kiểu dáng của 'Cửu Vĩ Tiên', cứ hai ba ngày tới đây vui thú một . Giờ ? Làm dám nhận ?"
"Hạ quan..."
"Vương Ngự Sử!"
Quỷ Nhị tiếp tục quát lớn: "Thân là quan viên triều đình, ngày ngày đắm chìm nơi chốn yên hoa, giữ gìn phận, coi trọng quốc pháp, xem thường kỷ cương phép nước!"
"Hiện nay, theo luật lệ của triều Đại Lý, Ty Khâm Giám sẽ lập tức bắt giữ ngươi để xét tội! Người , bắt cho !"
Ngay lập tức, mấy tên thị vệ của Ty Khâm Giám xông lên áp giải Vương Ngự Sử.
Vương Ngự Sử hoảng sợ tột độ, cố gắng lùi phía nhưng vẫn khống chế.
Ông giãy giụa, gào thét: "Mộ Dung Trần! Tên thái giám loạn quốc ! Rõ ràng là ngươi đang lấy công báo thù riêng! Ngươi ghen ghét vì dâng sớ đàn hặc ngươi nên giờ trả đũa!"
Giữa những tiếng xì xào bàn tán đầy ngờ vực của đám đông trong đại sảnh, Mộ Dung Trần bật , như thể một câu chuyện hài hước.
Hắn híp mắt , Vương Ngự Sử bằng ánh mắt khinh miệt, hề che giấu ý giễu cợt: " , Bổn Đốc chính là đang lấy công báo thù riêng đấy. Ta chính là trả đũa ngươi, thì nào?"
"Ngươi...!"
Vương Ngự Sử giận sợ, lấy chút can đảm, bất ngờ phun thẳng một bãi nước bọt về phía Mộ Dung Trần, lớn tiếng c.h.ử.i rủa: "Loại thái giám như ngươi! Đáng thiên lôi đ.á.n.h c.h.ế.t mới !"
"Tên yêu nghiệt bất nam bất nữ, loạn triều Đại Lý! Dựa sắc để hầu hạ quân vương, đồ gian nịnh! Ngươi sớm muộn gì cũng gặp báo ứng! A a a!"
Chưa kịp hết câu, miệng của ông thị vệ Ty Khâm Giám nhét giẻ để chặn .
Mộ Dung Trần chỉ khẽ , lạnh lùng phẩy tay: "Bịt miệng gì? Cứ cắt lưỡi là ."
"Tuân mệnh, chủ t.ử."
Quỷ Nhị bước lên, vung tay.
"A —— !!!"
Một tiếng gào thét kinh hoàng vang lên, cả đại sảnh Mộng Tiên Lâu im bặt đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Quỷ Nhị nắm lấy chiếc lưỡi cắt đứt, như thể đang ném một thứ bẩn thỉu, vung tay ném lên bàn rượu phía .
"Ọe ——"
"A ——"
Có nôn mửa ngay tại chỗ, sợ hãi đến ngất lịm.
Mộ Dung Trần vẫn giữ nụ mờ ảo giữa tiên và yêu, liếc xéo lên tầng hai. Trên , chiếc áo bào tím tung bay như những đóa hoa yêu dị, chậm rãi rời .
Vương Ngự Sử ngất lịm vì đau đớn, lôi như một con ch.ó c.h.ế.t.
Mãi một lúc , trong đại sảnh mới dần hồn, bắt đầu xì xào bàn tán.
Còn ở lầu hai...
Vương Phong mất một lúc lâu mới vịn lan can để vững, chân run lẩy bẩy. Hắn quanh, hạ giọng thúc giục tiểu đồng: "Nhanh! Nhanh lên, theo mau!"
Tiểu đồng sợ đến mức mồ hôi lạnh tuôn như tắm, chân tay bủn rủn, còn sức để , chi đến việc khiêng Hoa Mộ Thanh.
Vương Phong tức giận đỏ mặt, giơ tay định giật lấy Hoa Mộ Thanh từ tay tiểu đồng.
đúng lúc đó, từ căn phòng bên cạnh, Phúc Toàn dẫn Đỗ Thiếu Lang bước .
Hoa Mộ Thanh lập tức bấm huyệt đạo tay Vương Phong và tiểu đồng.
"A ——!"
Cả hai cùng kêu lên t.h.ả.m thiết.
Hoa Mộ Thanh nhân cơ hội ngã lăn đất, run rẩy bò dậy, lao về phía Đỗ Thiếu Lang.
Phúc Toàn định ngăn cản nhưng kịp, chỉ thấy Hoa Mộ Thanh lao thẳng vòng tay Đỗ Thiếu Lang.
Đỗ Thiếu Lang nhíu mày, Phúc Toàn lập tức giơ tay kéo nàng .
đúng lúc đó, Hoa Mộ Thanh ngẩng đầu lên, ánh mắt hoảng sợ, đẫm lệ van xin:
- Công t.ử! Công t.ử! Xin , xin hãy cứu ! Hắn... bắt cóc , đem ...