Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 143: Ngôn Từ Mê Hoặc
Cập nhật lúc: 2025-12-26 07:21:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Không Lưu lập tức khẩy: "Ăn cẩn trọng? Hoa Nhị tiểu thư, nàng thực sự quên hết chuyện cũ ..."
lúc đó, Đỗ Thiếu Quân bên cạnh thong thả lên tiếng: "Chuyện cũ thì nên cho qua . Tiểu Hầu gia, xin thứ cho nhắc nhở, nhan sắc Hoa Nhị tiểu thư, e rằng đời khó tìm thứ hai. Mạo thẳng, ngay cả Quý phi nương nương trong cung cũng khó bì kịp. Ngươi nghĩ rằng chỉ bằng ngươi, mà đòi Hoa Nhị tiểu thư nhớ mãi quên ? Ngươi tự thấy bản gì khiến si mê đến ?"
- "Ngươi...!"
Tư Không Lưu giận tím mặt, nhưng mặt là Đỗ Thiếu Quân, vị vương gia Hoàng Thượng hết mực tin tưởng.
Dù giận đến , cũng dám nổi đóa mặt .
Cố nén cơn giận, gượng nhạt: "Đáng đáng, do Vương gia ngài định đoạt."
Nói , liếc sâu Hoa Mộ Thanh, phẩy tay áo bỏ .
Hoa Mộ Thanh vẫn giữ vẻ mặt bình thản.
Hoa Phong bên cạnh bắt đầu tính toán trong đầu, chẳng lẽ Tư Không Lưu vẫn còn tơ tưởng đến việc cưới Hoa Mộ Thanh? Nếu cũng tệ...
Dù , quan hệ giữa Hoa phủ và Thượng Đô Hộ phủ hiện tại gần như tan vỡ.
Ông đang chuẩn tay với Trữ Thu Liên.
Nếu thể kết với phủ Khai Quốc Hầu, thì đúng là cơ hội ngàn năm một.
Ông bật , : "Tiểu Hầu gia thật là bồng bột, chuyện tình cảm thể dùng chữ 'đáng' để cân đo? Thật là..."
Hoa Mộ Thanh liếc vẻ mặt của ông , trong lòng thầm – chỉ thôi cũng ông đang ấp ủ mưu đồ gì.
Nàng về phía Đỗ Thiếu Quân.
Đỗ Thiếu Quân khẽ nhếch môi, sang Hoa Phong : "Nhắc mới nhớ, sắp đến kỳ tuyển tú nữ . Hoa đại nhân, hôm nay đến tìm ông cũng là vì chuyện . Bên chỗ tuyển tú một quy trình phân chia xe cộ, thể để Cẩm Y Vệ nhúng tay, mà trong đám nội thị tìm thích hợp, các công công bên chỗ Cửu Thiên Tuế từ chối. Nghĩ nghĩ , chỉ còn ông là hợp lý nhất. Chẳng trong tay ông đang quản một đội quân Cấm vệ hoàng thành ? Chi bằng... đến lúc đó giúp một tay nhé?"
Hoa Phong thì mừng rỡ vô cùng, việc tuyển tú từ xưa đến nay đều do những tâm phúc của Hoàng Thượng đảm nhiệm!
Việc Đỗ Thiếu Quân nắm quyền vốn trong dự đoán của ông .
nay chủ động tìm đến ông ?
Chẳng chứng tỏ... tuy ông phẩm cấp cao, nhưng thực sự Hoàng Thượng và các nội thần coi trọng ?
Ông lập tức gật đầu, tươi rói: "Được ! Hạ quan nhất định sẽ dốc hết sức !"
Đỗ Thiếu Quân khẽ , thấy Hoa Mộ Thanh rời .
Suy nghĩ một lát, : "À đúng , Hoa đại nhân, những cô nương trong độ tuổi phù hợp mà đính hôn đều tham gia tuyển tú. Nói đến đây thì, Hoa Nhị tiểu thư..."
Hoa Phong khựng : " trong cung Dung Nhi mà..."
Đỗ Thiếu Quân bộ như chợt nhớ , lúng túng : "À , suýt thì quên mất. Quý phi nương nương cũng là con gái của ngài mà."
Câu khiến Hoa Phong cũng chấn động.
! Hoa Như Nguyệt chẳng là con gái của ông !
Nếu ông thật sự tay với Trữ Thu Liên, để nàng , nhất định sẽ oán hận ông đến tận xương tủy!
Dù nàng hiện tại đang ở trong cung, thể can thiệp việc nhà, nhưng nếu vài lời với Hoàng Thượng để hạ bệ ông thì vẫn dễ như trở bàn tay.
Không !
Trong cung, nhất định một đứa con về phía !
Ông nhíu mày... Hoa Mộ Thanh, Hoa Nguyệt Vân... rốt cuộc...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-143-ngon-tu-me-hoac.html.]
Đỗ Thiếu Quân thấy vẻ mặt trầm ngâm của ông , chỉ mỉm , mặt về phía hồ sen đang nở rộ.
Hoa sen trong hồ thanh khiết như tiên, mà cũng quyến rũ lạ thường.
Gió thổi, mặt nước gợn sóng, những cánh hoa lay động chập chờn, như tụ thành một góc.
Chuyện Mộ Dung Trần mãi vẫn tay, thì để đẩy thêm một cú !
Hoa Mộ Thanh trở về viện, xuống bên bàn.
Tố Cẩm mang , thấy đầu ngón tay tiểu thư đang nhẹ nhàng vẽ vòng mặt bàn.
Động tác , giống hệt Tống Hoàng Hậu năm xưa mỗi khi suy nghĩ, khiến Tố Cẩm vô thức thêm một cái.
Nàng đặt chén xuống, do dự một chút, vẫn hỏi: "Tiểu thư đang lo lắng điều gì ?"
Ngón tay Hoa Mộ Thanh dừng , nàng ngẩng đầu Tố Cẩm, một lúc trầm ngâm, bỗng dậy, : "Ngươi đến Tô Tú Trang trong kinh thành, mua cho một tấm vải thêu Tô màu lam ánh trăng."
Tố Cẩm sững : "Tiểu thư định may váy ? Loại thêu Tô màu lam quá rực rỡ, e rằng hợp với dung mạo của tiểu thư. Dung nhan của tiểu thư vốn lộng lẫy mà phô trương, nên dùng những gam màu như xanh biếc nước hồ mới tôn lên vẻ ."
Hoa Mộ Thanh chỉ mỉm , phất tay: "Không , ngươi cứ mua . Ta định may váy cho mấy nha các ngươi, mỗi một chiếc."
Tố Cẩm ngẩn , bỗng nhớ Tống Hoàng Hậu cũng thường những lệnh khó hiểu như thế.
Nên nàng hỏi thêm, gật đầu, lấy bạc từ cửa hông.
Sau đó, Hoa Mộ Thanh gọi Xuân Hà đến: "Ngươi tìm ám vệ Mộ Dung Trần phái đến ngoài viện của , bảo báo cho Mộ Dung Trần, điều tra lịch trình gần đây của Đỗ Thiếu Lang. Xem ngày nào xuất cung, , gặp ai. Chiều nay rõ."
Xuân Hà ngạc nhiên khi Hoa Mộ Thanh gọi thẳng tên hoàng đế.
Dù , chủ t.ử nhà nàng còn từng gọi hoàng đế là... "tên khốn" cơ mà.
Khụ.
Nàng đáp lời lui .
Hoa Mộ Thanh bàn thêm một lát, đến bàn , cầm b.út vài tấm thiệp thăm hỏi.
Nàng gọi Phúc T.ử : "Mang những thiệp đến phủ Hồ Quốc công, phủ Thái sư và phủ Khai Quốc Hầu. cần ngươi tự , tìm mấy nha tên Phúc khác, ai cũng . Ngươi âm thầm theo, thấy gì thì về báo ."
Phúc T.ử liếc thiệp trong tay Hoa Mộ Thanh, gật đầu, cầm lấy .
Chiều hôm đó, Xuân Hà nhận tin, chuyển cho Hoa Mộ Thanh.
Sau khi ghi nhớ, nàng đốt tờ giấy.
Nửa canh giờ , Phúc T.ử về, kể tình hình khi Phúc Duyên mang thiệp .
- "Nàng đến phủ Hồ Quốc công và phủ Thái sư, mỗi nơi chỉ mất hai nén nhang. Nô tỳ lén hỏi thăm thì là đều phu nhân hai phủ gọi hỏi chuyện. Chỉ riêng phủ Khai Quốc Hầu, nàng ở tận nửa canh giờ. Ra ngoài, mặt tươi rói, tay cầm túi gấm thêu hoa t.ử kinh."
Phúc T.ử lắc đầu: "Nô tỳ thấy nàng lấy đậu phộng bọc vàng trong túi, vui đến nỗi sắp nhảy cẫng lên! Hừ, đúng là đồ mắt! Đồ tiểu thư thưởng ngẫu nhiên còn quý hơn đậu phộng bọc vàng cả trăm !"
Cũng đúng, từ khi trùng sinh, nàng còn là Hoa Mộ Thanh nhà quê như kiếp , mà là Hoàng Hậu triều Đại Lý.
Thứ nàng dùng, , chơi, đều là của quý.
Quà ban từ Trưởng Công Chúa, bù đắp từ Hoa Phong và lão phu nhân, cả những thứ "vòi" từ Đỗ Thiếu Lang, đủ để nàng sống sung túc.
Hoa Mộ Thanh bật vì lời của Phúc Tử, nhưng trong lòng tính toán.
Ngón tay nàng vẽ một đường mặt bàn, : "Sau việc ngoài phủ, cứ để Phúc Duyên nhiều hơn."
Phúc T.ử gật đầu, hỏi thêm, lui .