Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 130: Nô Tỳ

Cập nhật lúc: 2025-12-26 07:20:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa Mộ Thanh dịu dàng mỉm với ông , nụ rạng rỡ như ánh ban mai: "Đa tạ Vương quản gia lòng , nhưng chỉ là một chủ nhân nhỏ bé, ít tuổi, nhiều nô tì như , e là quản xuể. Phiền ông nhắn với phụ một tiếng, cảm tạ quan tâm đến ."

Vương Phúc nụ tuyệt sắc cho hồn vía bay mất một nửa, liền cúi đầu rối rít đáp: "Không dám, dám, nô tài lập tức hồi báo lão gia, dám trái ý Nhị tiểu thư."

Nói , ông hí hửng dẫn rời , mừng thầm vì thành nhiệm vụ.

Hoa Mộ Thanh mấy nha dáng vẻ tầm thường còn trong sân, mỉm hỏi: "Các ngươi tên là gì?"

- "Tiểu tì là Ngân Hoa, xin mắt tiểu thư."

- "Thưa tiểu thư, tên trong nhà của tiểu tì là Tố Thủy, xin hầu hạ ."

- "Tiểu tì là Hồng Diệp, mong tiểu thư chiếu cố."

Người cuối cùng là Tố Cẩm, nàng giống mấy hồ hởi, chỉ cúi đầu, bình thản : "Nô tì tên Tố Cẩm, tuân lệnh tiểu thư."

Lúc , Xuân Hà nhẹ nhàng kéo tay áo Hoa Mộ Thanh hiệu, nhắc nhở rằng đây chính là do Mộ Dung Trần sắp xếp, cố ý đưa tới. Nàng vẫn nghĩ Hoa Mộ Thanh chỉ vô tình chọn trúng Tố Cẩm mà thôi.

Hoa Mộ Thanh mỉm với nàng, gật đầu ý bảo nàng cứ yên tâm: "Ừ, tên các ngươi đều , nhưng viện của , đổi cho các ngươi những cái tên mới. Các ngươi bằng lòng ?"

Mấy nha từng gặp vị chủ t.ử nào chuyện hiền hòa, ân cần như , đồng loạt vui vẻ đáp: "Xin tiểu thư ban tên mới cho chúng nô tì!"

Chỉ Tố Cẩm khựng , nàng nhận thủ đoạn “lấy mềm chế cứng”, khiến trong vô thức sinh lòng cảm kích của Hoa Mộ Thanh, quả thật y hệt vị Hoàng Hậu năm nào từng đối xử với trong Lâm Lang Các như , quan tâm hết mực!

Nàng theo bản năng ngẩng đầu Hoa Mộ Thanh, tìm kiếm điều gì đó.

Chỉ thấy Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm . Khuôn mặt nàng ẩn lớp khăn lụa, thể rõ, nhưng đôi mắt đến phi thực, tựa như tiên nữ giáng trần trong những câu chuyện thần thoại.

nàng tuyệt đối là Tống Hoàng Hậu.

Tố Cẩm cúi gằm mặt, bàn tay siết c.h.ặ.t thành nắm đ.ấ.m.

Tiếng Hoa Mộ Thanh vang lên: "Vậy quyết định thế . Ngân Hoa, Tố Thủy và Hồng Diệp, từ nay về sẽ theo hầu Phúc Tử, đổi tên thành Phúc Thiện, Phúc Duyên và Phúc Tường. Các ngươi theo sự sắp xếp của Phúc Tử."

Phúc T.ử nãy giờ vẫn im lặng, thấy thêm hầu thì khuôn mặt nhỏ nhắn bừng sáng. Nàng lập tức sang quan sát kỹ lưỡng Phúc Thiện và Phúc Duyên.

Hoa Mộ Thanh khe khẽ , chuyển ánh mắt sang Tố Cẩm: "Còn ngươi sẽ theo Xuân Hà việc. Lúc nãy ngươi tự xưng cả họ lẫn tên. Cái tên là ai đặt cho ngươi ?"

Thông thường, con gái nhà dân thường tên họ đầy đủ, Tố Cẩm quả thật khác biệt.

Ba nha phân công cũng len lén liếc Tố Cẩm.

Tố Cẩm im lặng một lát, nhỏ nhẹ đáp: "Là tỷ tỷ của nô tỳ đặt cho."

Hoa Mộ Thanh , vành mắt lập tức đỏ hoe. Cái tên Tố Cẩm , chính là do nàng đặt cho mà!

- "Vậy tỷ tỷ của ngươi..."

- "Bị tỷ phu sát hại, qua đời ."

Bàn tay Hoa Mộ Thanh giấu trong tay áo dần siết c.h.ặ.t . Nàng lặng lẽ hít một thật sâu, gượng gật đầu: "Thật đáng thương... Được , cần đổi tên nữa. Hãy theo Xuân Hà việc trong phòng nhé."

Đây chẳng khác nào trực tiếp cất nhắc lên hàng nha nhất đẳng .

Phúc T.ử thì chẳng mảy may để ý, bởi nàng rõ, bên cạnh tiểu thư chỉ cận , chứ hề phân biệt thứ bậc.

Chỉ Phúc Duyên, Phúc Thiện và Phúc Tường là lộ rõ vẻ ngưỡng mộ.

nghĩ đến lời Tố Cẩm , ai nấy đều thở dài thương cảm.

Sau đó, sắp xếp thỏa. Tố Cẩm theo Xuân Hà đến phòng của Hoa Mộ Thanh, quỳ xuống mặt nàng.

Vừa mở miệng : "Nô tỳ điện hạ , tiểu thư từng là một trong những ‘Ám Phượng’ của Tống Hoàng Hậu. Nô tỳ cũng báo thù cho Tống Hoàng Hậu, nên chủ động xin đến hầu hạ tiểu thư. Mong tiểu thư thu nhận!"

Khi nàng quỳ xuống, Hoa Mộ Thanh bỗng thấy gáy nàng mấy vết thương sâu đến tận xương!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-130-no-ty.html.]

Nàng khỏi nhíu mày, bảo Tố Cẩm dậy, vén tay áo nàng lên xem. Quả nhiên, là những vết thương lở loét, thịt da lồi cả lên!

- "Chuyện ..."

Tố Cẩm vội kéo tay áo xuống, khẽ chua chát, lắc đầu : "Khi nguyên nhân cái c.h.ế.t của Tống Hoàng Hậu, nô tỳ kìm cơn giận, định ám sát tên cẩu hoàng đế và Hoa Như Nguyệt, nhưng bắt. Hoa Như Nguyệt dùng cực hình t.r.a t.ấ.n nô tỳ. Chính điện hạ cứu nô tỳ và đưa đến đây."

Chỉ vài lời ngắn gọn, nhưng khiến Hoa Mộ Thanh nỡ mở mắt, lòng như bốc lên một ngọn lửa giận ngút trời.

Hoa Như Nguyệt! Ả tiện nhân độc ác! Dám tay tàn độc với cả Tố Cẩm như !

Dù vì mưu sát mà tức giận, thì ít nhất cũng nên cho một cái c.h.ế.t nhanh gọn, hành hạ đến mức ?

Hoa Như Nguyệt từ đến nay luôn khoác bộ mặt yếu đuối, vô tội, giả đóa bạch liên hoa thanh cao, nhưng lưng những chuyện độc ác đến buồn nôn!

Hoa Mộ Thanh nắm lấy tay Tố Cẩm, dịu dàng : "Đừng vội, hết dưỡng thương cho thật . Còn những kẻ hại c.h.ế.t Tống Hoàng Hậu... chúng sẽ từ từ tính sổ với từng một!"

Tố Cẩm vô cùng xúc động, gật đầu thật mạnh: "Vâng! Sau nô tỳ nguyện vì tiểu thư mà c.h.ế.t hối tiếc!"

Hoa Mộ Thanh nhẹ nhàng vỗ tay nàng: "Ừ, cần ngươi c.h.ế.t. Hãy sống thật . Chỉ khi sống, mới cơ hội báo thù. Nào, bây giờ hãy giúp vẽ một khuôn mặt như hủy dung, khiến khác thương tiếc đến tận xương tủy."

Mắt Tố Cẩm đỏ hoe, nàng lau nước mắt đỡ Hoa Mộ Thanh xuống gương trang điểm.

Đằng , Xuân Hà khẽ mỉm , liếc về phía nơi ám vệ đang ẩn nấp.

Ám vệ gật đầu, lập tức thả chim bồ câu đưa tin.

Vùng ngoại ô thành.

Mộ Dung Trần đang cưỡi ngựa, trong tay mở một cuộn giấy nhỏ chỉ to bằng ngón tay út của phụ nữ.

Đọc xong, khẽ lạnh, vung tay. Cuộn giấy liền hóa thành sương lạnh, tan biến trong khí.

Đỗ Thiếu Quân từ phía tiến , liếc hỏi: "Đội quân riêng của Khai Quốc Hầu nuôi dưỡng mấy năm . Ngươi chắc thể nắm giữ trong tay chứ?"

Mộ Dung Trần lạnh lùng liếc một cái.

Đỗ Thiếu Quân nhún vai: "Ta tin ngươi, nhưng chỉ cần Tư Không Lưu thấy chút động tĩnh, lập tức sẽ lao tới. Đến lúc đó e là khó đối phó. Ngươi chuẩn ?"

Không ngờ Mộ Dung Trần khẽ cong môi , trầm giọng : "Không cần, tiểu t.ử đó dạo thể rời khỏi kinh thành."

- "Hử? Sao ? Ta gần đây bận chuyện gì cả?"

Mộ Dung Trần thản nhiên kéo dây cương, giọng lạnh lùng: "Rất nhanh thôi sẽ chuyện."

Sẽ một "bông hoa nhỏ" khiến danh tiếng của bôi nhọ, chịu đủ sự chê , mỉa mai của thiên hạ. Đến lúc đó, còn thời gian mà lo đến những chuyện bên ngoài rõ thực hư?

Hừ.

Đỗ Thiếu Quân vẻ mặt nhàn nhã đầy tự tin của khỏi thắc mắc. Rốt cuộc là chuyện gì khiến vui đến ?

Sau khi trang điểm xong, Hoa Mộ Thanh liền đến Thư Vân Đường.

Trong sân, từ , đám nha , tỳ nữ đều mang vẻ mặt ủ dột, ai dám đùa, hành động vô cùng dè dặt.

Thấy Hoa Mộ Thanh tới, cũng chỉ dám nhỏ giọng hành lễ, chào hỏi.

Lúc , Hoa Phong đang mái hiên chính sảnh, tức giận gầm lên: "Đi mời ngay! Mời thái y giỏi nhất trong kinh thành! Nếu chữa cho lão phu nhân, sẽ hỏi tội từng một!"

Cả đám hầu đều sợ hãi, run rẩy dám thở mạnh.

Hoa Mộ Thanh khẽ , bước đến, vẻ mặt đầy quan tâm: "Phụ , tổ mẫu vẫn tỉnh ? Thái y xem qua ạ?"

Hoa Phong thấy nàng, ánh mắt liền dừng vết đỏ ch.ói lòa mặt nàng. Vẻ mặt âm trầm cuối cùng cũng dịu đôi chút.

 

Loading...