Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 116: Nha Đầu Ngốc

Cập nhật lúc: 2025-12-26 04:27:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cầm chiếc quạt đủ lâu, hàn ngọc sẽ tỏa một luồng linh khí mát lạnh nhưng vô cùng ấm áp, giúp thông kinh mạch, sáng thần trí.

Đặc biệt hơn nữa, hàn ngọc một đặc tính trời sinh là phân biệt và hóa giải trăm loại độc.

Quả thực là một bảo vật vô giá, dù nhiều tiền đến cũng khó mà mua !

Vậy mà lúc , Mộ Dung Trần tùy tiện đưa nó cho nàng?

Hoa Mộ Thanh sững sờ ngẩng đầu lên, đầy kinh ngạc.

Mộ Dung Trần nhướng mày lên, vẻ mặt đầy ẩn ý: "Sao? Không thích ?"

Hoa Mộ Thanh thể nhận... dù món đồ quá quý giá, vượt xa thứ nàng từng sở hữu.

Huống hồ, nàng đang sống trong thể của nguyên chủ, chắc chắn sẽ gì về vật .

Nàng mím môi, khẽ : "Chỉ là... dây tua cho quạt..."

Vừa xong, nàng liền cảm thấy hối hận, thật đúng là rảnh rỗi sinh chuyện, cái cớ quá lộ liễu!

Không ngờ Mộ Dung Trần như chẳng nhận điều đó, khẽ cong môi : "Tiểu dã miêu , tham lam thật đấy."

Nói , tiện tay tháo từ thắt lưng miếng ngọc bội đỏ như m.á.u, nhét tay Hoa Mộ Thanh: "Lấy cái tua quạt ."

Lần chỉ Hoa Mộ Thanh sững , mà ngay cả Quỷ Nhị phía cũng trố mắt kinh hoàng, tin mắt .

Chủ nhân ơi! Người thứ mà đưa cho Hoa Mộ Thanh là cái gì ?

Cái quạt từ hàn ngọc xanh thì còn thể tạm thời bỏ qua , nhưng cái miếng ngọc bích đỏ rực như m.á.u chim bồ câu , nó chính là ngọc giải độc một hai đời đó! Nó dùng để khắc chế Thiên Âm chi hàn, thứ độc đang ngày đêm ăn mòn cơ thể chủ nhân mà!

Nhắc đến viên ngọc đỏ như m.á.u , Hoa Mộ Thanh nhớ rõ lai lịch của nó.

Bởi năm xưa, chính nàng cùng Mộ Dung Trần cùng vượt núi băng rừng, đến tận thung lũng Dược Vương chốn dãy Côn Luân, trải qua bao gian khổ mới nó.

Khi , để trả ơn Mộ Dung Trần cứu nàng và Đỗ Thiếu Lang khỏi hiểm cảnh, nàng bằng lòng cùng lặn lội tìm viên ngọc quý đó.

Dược Vương Cốc giăng đầy cạm bẫy c.h.ế.t , nàng suýt chút nữa bỏ mạng mấy , mãi đến khi Mộ Dung Trần từ trong bóng tối xuất hiện, giúp một tay thì nàng mới thuận lợi bên trong.

Sau đó, cả hai cùng vượt qua vô vàn thử thách khó khăn từ Dược Vương, mới cặp ngọc bội từng ngâm trong hàng vạn loại linh thảo quý hiếm.

Ban đầu chúng là một đôi, nàng giữ viên màu xanh lục, còn Mộ Dung Trần giữ viên màu đỏ.

Tiếc , viên của nàng Đỗ Thiếu Lang lấy để cứu Hoa Như Nguyệt khi ả trúng một loại độc rõ nguồn gốc. Sau đó, Hoa Như Nguyệt rằng khi dùng xong thì đ.á.n.h rơi ở mất , từ đó bặt vô âm tín.

năm đó, nàng vẫn luôn nghi ngờ Hoa Như Nguyệt cố tình giấu giếm trả .

Cũng vì chuyện mà nàng xảy mâu thuẫn lớn với Đỗ Thiếu Lang.

Thật ngờ, viên ngọc đỏ năm xưa trải qua bao nhiêu sóng gió mới , giờ trở về trong tay nàng.

Nàng định mở miệng gì đó.

Mộ Dung Trần lạnh lùng lên tiếng : "Sao, chẳng lẽ còn kén cá chọn canh?"

Hoa Mộ Thanh lập tức nuốt những lời định trong, nàng dám kén chọn gì chứ? Người đưa tay tặng cho nàng những hai món bảo vật vô giá như .

Chẳng lẽ...

Nàng len lén liếc Mộ Dung Trần, nghi hoặc hỏi: "Điện hạ... Mộ Thanh ?"

Mộ Dung Trần khựng , hàng mày khẽ nhíu , bật bất đắc dĩ.

Hắn đầu Hoa Mộ Thanh đang chầm chậm bước theo lưng .

Đôi mắt đen láy , chẳng khác nào một con mèo con vô tội ngốc nghếch.

Thôi thì đành .

Từ đến nay vốn là một nha đầu ngốc nghếch, còn mong chờ nàng hiểu gì cơ chứ?

Chỉ cần hai món đồ là thể dỗ nàng nín , như là đủ . Đỡ nàng rơi lệ khiến lòng rối bời.

Hắn phất tay, hờ hững : "Nhanh ch.óng giải quyết xong chuyện nhà Hoa gia , lâu nữa là đến kỳ tuyển tú nữ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-116-nha-dau-ngoc.html.]

Hoa Mộ Thanh lập tức hiểu ý Mộ Dung Trần.

Nàng gật đầu, chút do dự nhận lấy chiếc quạt xương ngọc hàn cùng viên hồng ngọc, đáp lời: "Vâng, hiểu . Hai hôm nữa là sinh thần của lão phu nhân Hoa phủ, chắc chắn sẽ động tĩnh."

Mộ Dung Trần gật đầu, rõ là lọt tai , cứ như thể câu dặn dò chỉ là một lời thoáng qua.

Hắn tiễn Hoa Mộ Thanh tận cổng cung, thấy nàng lên xe rời mới từ từ .

Quỷ Nhị tiến đến từ bên cạnh, ngập ngừng liếc một cái.

Mộ Dung Trần liếc xéo , thản nhiên : "Chỉ là hai món đồ chơi thôi mà."

"... chất độc trong ngài..." Quỷ Nhị vẫn còn lo lắng cho .

Mộ Dung Trần khẽ nhếch đôi môi đỏ như m.á.u: "Chẳng nha đầu ?"

Quỷ Nhị ngẩn : "Ý chủ nhân là..."

Hắn dừng một lát gật đầu hỏi tiếp: "Vậy chủ nhân định khi nào sẽ đưa nàng phủ? Để thuộc hạ còn chuẩn ."

Mộ Dung Trần nghiêng mắt Quỷ Nhị, đáy mắt ẩn chứa những làn sóng ngầm quỷ quyệt, đến ma mị.

Gương mặt như ngọc rõ là đang đang lạnh lùng: "Đợi nàng cung tính."

__

Hai ngày , là sinh thần thứ năm mươi lăm của lão phu nhân Hoa gia.

Nói là sinh thần năm mươi lăm tuổi thì cũng hẳn là đại thọ gì, mà chẳng hiểu tổ chức linh đình đến thế...

Hơn nữa, buổi tiệc chỉ mời thể các phu nhân quyền quý trong kinh thành và những tiểu thư khuê các xuất giá.

Theo lẽ thường, thiệp mừng thọ do Hoa Phong gửi , bạn bè đồng liêu sẽ đưa thê t.ử và con cái đến chúc mừng, chỉ như một buổi tiệc giao hảo thông thường mà thôi.

Thế nhưng, Hoa lão phu nhân đích gửi thiệp mời riêng cho các phu nhân và tiểu thư, khiến khó lòng đoán dụng ý thật sự của bà.

Dẫu , những vị phu nhân thế gia mời cũng mấy nghi ngờ, chỉ coi đây là một buổi gặp gỡ riêng tư mà thôi.

Đến ngày hẹn, ai nấy đều nô nức kéo đến dự tiệc.

Hoa Phong hiện tại là quan chính Tam phẩm, tuy là nhân vật đầu triều đình, nhưng nhờ công diệt trừ Tống gia, nên hiện đang là Hoàng Thượng hết mực trọng dụng.

Lần lão phu nhân mở tiệc mừng thọ, tuy rầm rộ mời các quan viên trong triều, nhưng ngay cả phu nhân của nhiều đại thần Nhất phẩm cũng đích dẫn theo con cái đến, nể mặt mà chúc thọ.

Hôm đó, khách khứa tấp nập, nội viện của phủ họ Hoa vô cùng náo nhiệt.

Lão phu nhân chu đáo, còn cho bày biện tiệc rượu và các trò chơi giải trí trong vườn hoa. Chẳng mấy chốc, khắp nơi hoa nở rộ, tiếng rộn rã vang vọng khắp chốn.

Thật sự là một khung cảnh nhộn nhịp như mùa xuân, chim oanh hót véo von, én liệng chao nghiêng.

Gần đây, vì những chuyện sai trái mà Trữ Thu Liên và Hoa Nguyệt Vân gây , Hoa Phong gặp ít trắc trở triều, tâm trạng bực bội suốt nhiều ngày liền.

Hiếm hoi lắm mới một ngày vui vẻ thế , ông cũng vơi phần nào những phiền muộn trong lòng.

Vì là sinh nhật của mẫu , hôm nay ông đặc biệt xin nghỉ một ngày, theo lão phu nhân vườn, bước thấy một vườn đầy mỹ nhân, cảnh tượng như tranh vẽ.

Trong lòng ông hết sức mãn nguyện.

Vốn dĩ ông là một yêu thích cái , tuy đến mức nảy sinh tà tâm, nhưng thực chất thích ngắm các cô nương xinh tụ hội, trò chuyện vui vẻ bên .

Lập tức trong ánh mắt ông liền ánh lên vẻ vui tươi, hài lòng.

Lão phu nhân ngầm thấy điều đó cũng lấy đắc ý.

Trong lòng thầm khẩy Trữ Thu Liên đang bà ép cấm túc trong viện hôm nay, bà tươi , khoác tay Hoa Phong bước trong, lớn tiếng : "Ta đến trễ, để các vị khách quý đợi lâu ."

Lập tức trong vườn, đều dậy, lượt cất lời chúc mừng, nịnh bợ cho phép.

Chỉ là, khi thấy Hoa Phong, bầu khí trở nên phần nghiêm trang, khách sáo hơn.

Hoa Phong mỉm . Dù triều Đại Lý vốn phong tục khá cởi mở, giới hạn nam nữ quá khắt khe, nhưng dù ông cũng là một nam nhân, một vài điều vẫn nên giữ ý tứ.

Ông bèn tươi với : "Hôm nay là sinh nhật của mẫu , cảm tạ các vị phu nhân, tiểu thư nể mặt đến dự. Đến Hoa phủ cứ xem như là về nhà , cứ tự nhiên thoải mái. Nếu chỗ nào tiếp đón chu đáo, mong các vị bỏ qua cho."

 

Loading...