Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 115: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Cập nhật lúc: 2025-12-26 04:27:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Hầu Gia của Khai Quốc Hầu phủ thật đáng buồn . Lúc rõ ràng là cam tâm, bây giờ giả vờ thiết là ý gì?

Xem , những lời đồn đại đây cũng chính xác.

Mỗi một ý kiến, riêng Tư Không Lưu thì chẳng còn tâm trí nào để ý đến những lời bàn tán đó.

Hắn vội vã đuổi theo Hoa Mộ Thanh xuống cầu thang, nhẹ nhàng gọi nàng, giọng đầy ân cần và lo lắng: "Thanh Nhi, nàng thật sự... còn chút tình cảm nào với ?"

Nỗi đau xót, dằn vặt trào dâng từ sâu thẳm trái tim, đó là những cảm xúc còn sót của thể .

chỉ trong chớp mắt, tất cả sự lạnh nhạt của Hoa Mộ Thanh dập tắt thương tiếc.

Chỉ gương mặt vốn ửng hồng của nàng, giờ trở nên tái nhợt vài phần.

Ánh mắt Tư Không Lưu chợt lóe lên một tia hy vọng, định tiến gần nàng, nhưng Xuân Hà và Phúc T.ử nhanh ch.óng cùng ngăn cản.

"Tiểu Hầu Gia."

Hoa Mộ Thanh mặt , đàn ông si tình mặt, khẽ mỉm , nhưng nụ chút xa cách: "Mỗi một con đường, ai nấy tự tìm kiếm hạnh phúc riêng. Mong ngài sớm tìm ý trung nhân, tâm đầu ý hợp, cùng bạc đầu giai lão."

Mộ Dung Trần xa cũng trong giọng của nàng chút luyến tiếc và cả oán hận.

Khóe môi khẽ nhếch lên một nụ khó đoán, nhưng trong đôi mắt lạnh lẽo đến rợn .

Đỗ Thiếu Quân liếc , vội vàng né sang một bên, tránh xa nguy hiểm.

Tư Không Lưu thoáng lộ vẻ mừng rỡ.

chỉ trong khoảnh khắc, sắc mặt chuyển sang đau buồn và tuyệt vọng: "Thanh Nhi, mà... nàng vẫn còn nghĩ đến , đúng ? Chắc chắn là nàng Cửu Thiên Tuế ép buộc? Đừng sợ, cứ với , sẽ vì nàng mà..."

Hoa Mộ Thanh lắc đầu, nhẹ nhàng cắt ngang lời : "Tiểu Hầu Gia, chốn đông xin đừng bàn chuyện thị phi, e rằng vách tai. Mộ Thanh xin cáo từ."

Tư Không Lưu khựng , ngẩn ngơ Hoa Mộ Thanh rời một cách dứt khoát, hề lưu luyến.

Trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ, rõ ràng Hoa Mộ Thanh si mê đến mức nào, còn thì chỉ lợi dụng và chán ghét, từng một động lòng.

Vậy mà hôm nay, nàng lạnh lùng, từng lời là vì nghĩ cho ...

Ngược khiến ...

Hắn dõi theo cỗ xe ngựa mái che xanh của Hoa Mộ Thanh xa dần, siết c.h.ặ.t t.a.y, xoay rời với tâm trạng phức tạp.

Trong lâu.

Đỗ Thiếu Quân bĩu môi, bên cạnh , chỗ vốn sớm trống .

"Lộc cộc, lộc cộc."

Xe ngựa về Hoa phủ, mà rẽ một con hẻm vắng vẻ, hẻo lánh.

Hoa Mộ Thanh vén rèm lên, thấy Mộ Dung Trần đang tựa tường đá xanh, tay cầm chiếc quạt xương màu lục.

Hắn gõ nhẹ chiếc quạt lòng bàn tay, để lộ chút cảm xúc nào gương mặt.

Hoa Mộ Thanh gương mặt yêu mị của , khẽ ngẩn , vịn tay Xuân Hà bước xuống xe.

Mộ Dung Trần chậm rãi nghiêng mặt.

Dường như cả con hẻm nhỏ bừng nở muôn hoa trong khoảnh khắc , một luồng khí tức yêu mị, lộng lẫy, cần ngôn từ mà vẫn dữ dội, tràn ngập cả gian.

Phải thừa nhận một điều… Mộ Dung Trần vẫn là nhất mà nàng từng gặp.

Vẻ đó mang theo mị lực và yêu dị nồng đậm, chỉ cần khẽ nhướng mày khẽ , liền biến thành một yêu ma quyến rũ, ăn thịt nhả xương.

Dùng vẻ ngoài hoa mỹ để mê hoặc lòng , khiến hồn xiêu phách lạc, chỉ cần hé đôi môi đỏ như m.á.u, đủ để tước đoạt mạng sống.

Rõ ràng là hiểm độc, thế mà vẫn thể chống sức hút từ ánh mắt mỉm .

Hoa Mộ Thanh cụp mắt xuống, bước đến gần , nàng nhận vạt áo thêu chìm một đóa hoa sen đỏ thẫm.

Không quá rõ ràng, nhưng vô cùng rực rỡ. Một mùi hương lạnh lẽo xộc thẳng mũi nàng.

"Đi thôi."

Giọng lười biếng của Mộ Dung Trần vang lên, như tuyết tan hòa quyện với rượu nồng, len lỏi tai chảy thẳng tim nàng.

Hoa Mộ Thanh khẽ c.ắ.n môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-115-anh-hung-cuu-my-nhan.html.]

Mộ Dung Trần liếc thấy vẻ mặt nàng đổi, nhưng nhanh nàng lấy vẻ bình tĩnh xoay , lạnh nhạt : "Hôm nay ngươi tệ, ở thêm một lát với Đại Hoàng T.ử ."

Những gợn sóng trong lòng Hoa Mộ Thanh lập tức lặng như mặt nước hồ đóng băng.

Phải

Hắn vẫn là con vô tình vô d.ụ.c mà nàng từng quen .

Chỉ ở nơi cao, lạnh lùng xuống, chơi đùa với lòng .

Sao thể vì nàng mà dừng dù chỉ một khắc ngắn ngủi?

Nàng thể mềm lòng, cũng thể trông mong con để tạm quên lớp vỏ bọc cứng rắn của .

Thứ duy nhất nàng thể dựa , chỉ thể là chính bản .

Hoa Mộ Thanh mím môi , chậm rãi bước theo .

Nàng hề nhận , Mộ Dung Trần xoay , nhưng ánh mắt vẫn như vô tình dừng nàng, và cả bước chân cũng chậm , dường như cố tình điều chỉnh nhịp bước cho phù hợp với từng bước chân nhỏ bé của nàng.

Xuân Hà hai , khẽ thở dài một tiếng.

__

Gặp Thịnh Nhi, nàng thấy đứa bé lớn thêm một chút so với .

Hoa Mộ Thanh vui mừng, ngạc nhiên.

Đứa trẻ mới sáu tháng tuổi, mặt đất.

Khi thấy Hoa Mộ Thanh, lẽ vì một sự kết nối từ linh hồn, nên bé chẳng hề tỏ xa lạ.

Chỉ cần nàng bế lòng, đứa bé vui vẻ líu lo khiến Hoa Mộ Thanh lúc , lúc nhịn mà bật thành tiếng.

Nàng dốc hết lòng cùng con chơi đùa.

Trong suốt thời gian , Mộ Dung Trần vẫn bên cạnh, lặng lẽ Hoa Mộ Thanh vui đùa với Thịnh Nhi, ai đang suy nghĩ gì, gương mặt hề biểu lộ một chút cảm xúc nào.

Mãi đến khi đứa bé đói, bế b.ú sữa ngủ , Hoa Mộ Thanh mới lưu luyến rời khỏi.

Ra khỏi hoàng cung, mắt nàng vẫn còn hoe đỏ, rõ ràng là tâm trạng nàng .

Nàng cúi đầu bên cạnh Mộ Dung Trần, trong lòng hạ quyết tâm, nhất định đưa Thịnh Nhi khỏi cái nơi ăn thịt khi con .

Mộ Dung Trần bảo vệ, nàng lo lắng Thịnh Nhi sẽ Hoa Như Nguyệt hãm hại, nhưng nỗi nhớ thương con quá sâu sắc, khiến nàng thể chịu đựng việc xa con lâu đến như .

Suốt quãng đường , Mộ Dung Trần vẫn cúi đầu dáng vẻ nặng nề của nàng.

Gương mặt nhỏ nhắn mềm mại, đáng yêu lúc phủ đầy vẻ u sầu, điều đó phù hợp với những nét rạng rỡ, dịu dàng vốn của nàng.

Bất chợt, thấy đôi mắt nàng hoe đỏ thêm một nữa.

Không trong đầu đang nghĩ gì, Mộ Dung Trần đưa chiếc quạt xương mà cầm nghịch tay suốt bấy lâu đến mặt nàng: "Cầm lấy."

Hoa Mộ Thanh sững sờ, những giọt lệ lưng tròng lập tức tan biến.

Nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt vẫn còn ướt át Mộ Dung Trần, nhưng còn vẻ thất thần như ban nãy.

Trong lòng Mộ Dung Trần, cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.

, vẫn giữ vẻ lạnh nhạt thường ngày, khẽ khua chiếc quạt: "Thứ thể phòng trăm loại độc."

Hoa Mộ Thanh vẫn còn ngẩn ngơ, nhưng theo bản năng nhận lấy chiếc quạt xương.

Mở quạt xem thử, đôi mắt nàng lập tức mở to đầy kinh ngạc!

Cái gì mà " thể phòng trăm độc"? Rõ ràng đây là bảo vật truyền quốc, một chiếc quạt quý hiếm từ hàn ngọc xanh biển sâu, khả năng phân biệt trăm loại độc, giúp thanh tâm minh trí!

Quạt hàn ngọc xương xanh!

Truyền thuyết kể rằng bảo vật thất lạc từ thời tiền triều. Hoa Mộ Thanh đây chỉ từng tư liệu trong một cuốn sách cổ ghi chép về quốc khố nhà Tống thì mới đến sự tồn tại của nó.

Khi gấp , chiếc quạt để lộ bất cứ điều gì khác thường, chỉ thấy là một vật phẩm quý giá.

khi mở , mặt quạt bằng hàn ngọc lập tức phản chiếu một làn sóng xanh như sóng biển khẽ dập dềnh.

Khi lắc nhẹ, còn phát những vệt màu lấp lánh bảy sắc cầu vồng.

 

Loading...