Phế Nữ Trùng Sinh: Đảo Loạn Càn Khôn - Chương 103: Ngông Cuồng
Cập nhật lúc: 2025-12-26 04:27:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa, khi chất độc ngấm sâu hơn, nó sẽ tỏa một mùi hương quyến rũ khó cưỡng.
Người từng trải chuyện chăn gối thì , chứ từng , chỉ cần ngửi thấy là ngay.
Hoa Mộ Thanh vốn định lợi dụng buổi yến tiệc mùa xuân để bày mưu, khiến Trữ Tư Tuyền và Tư Không Lưu bại danh liệt.
đó, Mộ Dung Trần tiết lộ cho nàng về mối quan hệ lén lút giữa Trữ Tư Tuyền và Tư Không Lam, cộng thêm việc Trữ Tư Tuyền còn định giăng bẫy để một tên cầm thú nhục nàng.
Thế là nàng nghĩ một kế còn hơn: Cho Trữ Tư Tuyền nếm mùi nhục, xem cảm giác đó thế nào!
Ban đầu, nàng còn nương tay, cùng lắm thì bắt gặp cảnh mật, ảnh hưởng chút danh tiếng thôi — dù hai nhà cũng ý định kết , cũng chẳng gây nên sóng gió lớn.
giờ thì khác ...
Hừ.
Hoa Mộ Thanh khẽ lạnh: Trữ Tư Tuyền, dám động ác quỷ, hãy tận hưởng cái cảm giác tuyệt vọng đến đường cùng !
Vương Phong dứt lời, Tư Không Lưu tức giận đến run : “Ngươi đúng là kẻ tráo trở! Vương công t.ử, đừng tưởng ai cũng dễ lừa! Một tiểu thư khuê các như , cần dùng mê d.ư.ợ.c để quyến rũ ngươi?!”
Vương Phong đắc ý: “Chẳng qua là nàng ngưỡng mộ cái vẻ nho nhã, phong độ của Bàng Thái gia , thêm gia tài đồ sộ, nên mới động lòng thôi.”
Mọi xung quanh đều im lặng, cảm thấy khó xử.
Chỉ Mộ Dung Trần bật khẩy một tiếng: “Xem vị tiểu thư đó quả thật con mắt... tinh tường đấy!”
Lời của hề che giấu sự khinh miệt dành cho Vương Phong.
Vương Phong tức đến nghiến răng, nhưng dám phản bác, đành nuốt cục tức bụng.
Ánh mắt vô thức lướt đến Hoa Mộ Thanh, vẫn ngoan ngoãn lưng Mộ Dung Trần.
Hương mê d.ư.ợ.c Trữ Tư Tuyền trỗi dậy d.ụ.c vọng đang đè nén.
Vài nhận ánh mắt khác thường của , lộ vẻ bất mãn.
lúc , Tư Không Lam nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng: “Đại ca, cứ cãi thế cũng chẳng đến . Chi bằng… mời vị tiểu thư bên trong rõ chuyện, thứ sẽ sáng tỏ thôi mà?”
Hoa Mộ Thanh thầm, Tư Không Lam nhân cơ hội hủy hoại Trữ Tư Tuyền, cắt đứt với nàng ?
Thật độc ác!
Nực cho Trữ Tư Tuyền, tính toán đủ điều, cuối cùng vì mà nông nỗi .
Tư Không Lưu hề về mối quan hệ mờ ám giữa Tư Không Lam và Trữ Tư Tuyền.
Hắn vẫn còn lưỡng lự: “ mà… dù cũng là một cô nương thanh bạch nhục, lẽ quá…”
Tư Không Lam khẽ mấp máy môi, kịp gì thêm…
Lúc , Vương Phong cũng kịp phản ứng. Hắn bất ngờ xoay , lao nhanh phòng.
Chẳng mấy chốc, lôi một phụ nữ gần như mảnh vải che !
Toàn nàng đầy những vết bầm tím, khiến lạnh cả sống lưng!
Các phu nhân vội kéo con trai, con gái lùi , tránh xa càng .
Chỉ trong nháy mắt, hành lang cửa Tô Hương Các chỉ còn mười mấy .
Vương Phong gằn giọng hung hãn, chút thương xót, kéo lê phụ nữ đến mặt Tư Không Lưu, ném mạnh xuống đất: “Đây, để Tiểu Hầu Gia ngửi thử xem! Cái mùi nàng , là mê d.ư.ợ.c quyến rũ khác ?!”
Hắn khoanh tay, dương dương tự đắc quanh: “Nào, đây xem, ả tiện nhân rốt cuộc là mùi gì!”
Những còn đa phần là những từng trải, mấy ngại ngùng. Vừa ngửi qua, liền nhận mùi hương d.ư.ợ.c Trữ Tư Tuyền.
Sắc mặt ai nấy đều đổi.
Lúc , mặt Tư Không Lưu đỏ như gan heo, cơn giận bốc lên ngùn ngụt. Hắn giận chỉ vì cái mùi hương c.h.ế.t tiệt , mà còn vì lôi chính là Trữ Tư Tuyền!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phe-nu-trung-sinh-dao-loan-can-khon/chuong-103-ngong-cuong.html.]
Hắn nghiến răng ken két, trừng mắt Vương Phong, hận thể ăn tươi nuốt sống.
Ngay cả Tư Không Lam cũng nhíu mày, lộ rõ vẻ khó chịu.
Mấy hôm , trong lén lút gặp Trữ Tư Tuyền, cũng thoáng ngửi thấy cái mùi hương quái quỷ đó .
Ai ngờ hôm nay, ngay trong dịp quan trọng thế , ả vẫn còn mang cái mùi đó . là hổ!
Vương Phong quan sát nét mặt của từng , trong lòng đắc ý vô cùng. Ánh mắt lướt qua một lượt, dừng một thoáng Hoa Mộ Thanh, nhưng nàng vẫn cúi gằm mặt, cố tình né tránh ánh mắt .
Hắn khoanh tay n.g.ự.c, sang đểu với Tư Không Lưu: “Sao nào? Tiểu Hầu Gia vẫn còn sai bắt ? Rõ ràng là con tiện nhân chủ động quyến rũ bản công t.ử. Giờ ngươi bảo để đòi công bằng đây hả?”
– “Ngươi ăn hàm hồ!”
Một giọng nữ đanh thép vang lên, thu hút sự chú ý của .
Thì là Hoa Nguyệt Vân xông từ đám đông, giận dữ chỉ thẳng mặt Vương Phong mà mắng: “Biểu tỷ của thông minh, hiểu lễ nghĩa, còn là nhất tài nữ kinh thành! Sao thể mang xuân d.ư.ợ.c quyến rũ cái loại côn đồ vô liêm sỉ như ngươi chứ!”
Nói xong, nàng chạy đến bên cạnh Trữ Tư Tuyền đang vật vã đất, oà :
– “Biểu tỷ! Biểu tỷ, tỷ ? Biểu tỷ đáng thương của ơi…”
Lúc mới vỡ lẽ, Vương Phong nhục là Trữ Tư Tuyền?
Là vị nhất tài nữ nổi danh khắp kinh thành ?
Thảo nào nãy vài thấy khuôn mặt quen quen.
Đằng , Trữ Thu Liên suýt ngất xỉu.
Lúc nãy bà còn cố giữ Hoa Nguyệt Vân , cho nàng xông , vốn định sẽ thừa nhận phận của Trữ Tư Tuyền, tùy tiện dựng lên một phận khác để che đậy, ít nhất cũng giữ chút danh tiếng cho nàng.
Rồi đó tính tiếp.
Vậy mà giờ, Hoa Nguyệt Vân ngang nhiên vạch trần phận thật của Trữ Tư Tuyền!
Toàn bà run rẩy, khí huyết dồn lên não, nghẹn trong cổ, ngất xỉu ngay tại chỗ!
Bên , Hoa Nguyệt Vân càng to hơn: “Biểu tỷ của ơi! Mẫu cũng vì tức giận mà ngất xỉu kìa! Vương Phong, ngươi là đồ vô chuyên điều ác! Hoa gia chúng và Phủ Thượng Đô Hộ sẽ tha cho ngươi !”
Lúc , Vương Phong mới nhận , hóa nhục là tiểu thư đích tôn của Phủ Thượng Đô Hộ!
Trữ Tư Tuyền trong nhà sủng ái.
Lần nàng nhục như , e rằng ngay cả cha cũng khó mà ăn với Phủ Thượng Đô Hộ.
Vương Phong dù cũng là kẻ tâm cơ, trong nháy mắt đổi thái độ, lập tức : “Thì là tiểu thư của Phủ Thượng Đô Hộ ? nếu nàng để mắt tới , sai đến cầu , còn dùng cách hạ t.h.u.ố.c dụ dỗ thế ? Thôi , sự việc đến nước , đợi về sẽ bảo phụ mang lễ vật đến Phủ Thượng Đô Hộ cầu . Chuyện nàng toan tính hôm nay, cũng sẽ truy cứu nữa.”
– “Ngươi…!”
Tư Không Lưu giận đến suýt nổ tung!
Những chuyện Phủ Thượng Đô Hộ định liên hôn với Phủ Khai Quốc Hầu, nay thấy Trữ Tư Tuyền rơi tình cảnh , ánh mắt họ Tư Không Lưu đều mang theo vẻ chế giễu, mỉa mai.
Hắn hôm nay mất hết thể diện, đầy oán hận với Trữ Tư Tuyền, loại đàn bà giữ . Dù ép buộc, thì một tiểu thư khuê các xuất giá thể mang cái thứ hương liệu đầy mê hoặc ?
Thảo nào lúc thấy mùi hương đó kỳ quái!
Giờ nghĩ , ả đàn bà còn toan tính điều gì nữa!
Hắn dây dưa thêm, lạnh, chắp tay về phía Vương Phong: “Đã , cũng tiện cố chấp thêm. Chúc mừng Vương công t.ử, ôm mỹ nhân về dinh.”
Vương Phong hừ một tiếng khinh thường, đáp lễ cho xong chuyện.
Mọi đều hiểu, màn kịch dơ bẩn đến đây là kết thúc.
Nếu cứ lớn chuyện, chỉ Thừa Tướng phủ, Khai Quốc Hầu phủ và Thượng Đô Hộ phủ mất hết thể diện, mà những mặt ở đây cũng chẳng yên .
Giữ trong sạch vẫn là thượng sách, ít kẻ bắt đầu hùa theo tỏ vẻ đồng tình.