Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 55: Kết thúc

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:42
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tố Trinh hừ lạnh một tiếng, ôm Hứa Tiên và Sĩ Lâm lòng. "Có đứa con nít nào bụng khó lường thế ?" Cứ nhăm nhe phá hoại tình cảm của y và Hứa Tiên. Trước , bây giờ con mà vẫn như thế, mệt chứ?

Nhìn dáng vẻ tức giận trẻ con của Bạch Tố Trinh, Hứa Tiên thấy tức .

Thời gian nhanh chóng trôi, Hứa Sĩ Lâm hơn một tuổi, thể lẫm chẫm. Có điều nó Hứa Tiên nuôi mập quá nên từ xa cứ như là một cục thịt .

Hôm , Hứa Tiên đang híp mắt cái ghế dài trong vườn để sưởi nắng, còn Sĩ Lâm thì lết m.ô.n.g chơi đùa với mấy cái lá đất. Bạch Tố Trinh mua đồ ăn cho Hứa Tiên, Tiêu Thanh thì đến Tây Hồ tìm nhóc cua.

Ánh mặt trời ấm áp Hứa Tiên buồn ngủ, cô ngáp một cái.

"Mẹ ơi, cái xem, con thích nó." Bỗng nhiên, giọng non nớt của Hứa Sĩ Lâm vang lên, rơi tai Hứa Tiên.

"Thích cái gì?" Hứa Tiên nheo mắt, hỏi cho .

"Thích cái nè, cái nè, nó là của con." Hứa Sĩ Lâm lắc m.ô.n.g chạy tới như điên.

Hứa Tiên mở mắt , khi thấy thứ tay Sĩ Lâm thì há hốc mồm. Trong lòng Sĩ Lâm là một con hồ ly trắng nhỏ xíu. Hồ ly thì gì đáng , vấn đề là con hồ ly tới 13 cái đuôi, chính là con hồ ly một hai đời ! Hứa Sĩ Lâm loạng choạng bước tới gần Hứa Tiên. "Mẹ, con thích thứ ."

"Thứ ..." Môi Hứa Tiên giần giật. Con hồ ly tay Sĩ Lâm là loại hồ ly bình thường, mà là hồ ly 13 đuôi cực kỳ quý hiếm. Ánh mắt của con cần đặc biệt, cần cao thế hả con trai? Hình như thần tiên trời đều để mắt đến con hồ ly , nhiều bắt nó về thú để cưỡi lắm đấy!

Con hồ ly trắng tinh trong lòng Hứa Sĩ Lâm, mở đôi mắt tròn xoe lấp lánh Hứa Tiên.

"Mẹ, còn nuôi nó, ?" Hứa Sĩ Lâm cũng mở đôi mắt tròn xoe như quả nho, Hứa Tiên với vẻ đầy mong đợi.

Hứa Tiên còn gì nữa đây?

Khi Bạch Tố Trinh về, thấy con hồ ly trong lòng Hứa Sĩ Lâm thì cũng ngạc nhiên.

"Đây là..." Bạch Tố Trinh khẽ chau mày hỏi.

"Nếu gì bất ngờ xảy thì nó chính là con dâu của chúng ." Hứa Tiên dến gần Bạch Tố Trinh, nhỏ. Lúc nãy cô lén , đó là một con hồ ly cái. Nuôi nó dễ xảy tình cảm lắm.

Môi Bạch Tố Trinh cũng run giần giật, gì.

——————————–

Một năm

Ném Hứa Sĩ Lâm cùng con tiểu hồ ly cho Hứa Kiều Dung, để chúng bạn với Lí Bích Liên, Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên du ngoạn khắp nơi.

Bên bờ Tây Hồ, Đoạn Kiều.

"Tiểu Bạch, còn nhớ đầu tiên chúng gặp ?" Hứa Tiên tựa Bạch Tố Trinh, mỉm hỏi.

"Nhớ chứ." Bạch Tố Trinh gật đầu.

"Muội thì nhớ mãi việc mưa khiến ướt như chuột lột, cái dù còn đập mặt ." Hứa Tiên nhớ chuyện đây, tức giận véo Bạch Tố Trinh một cái.

Bạch Tố Trinh hổ . "Chuyện qua mà."

"Hừ!" Bạch Tố Trinh mặt , để ý đến Bạch Tố Trinh.

"Nương tử, sai ." Bạch Tố Trinh cầu xin tha thứ.

"Thôi , tha cho đó." Hứa Tiên hừ một cái. "Đi mua cho hai xâu kẹo hồ lô ."

"Muội ăn thứ ?" Bạch Tố Trinh thắc mắc.

"Không , mang cho nhóc cua." Hứa Tiên .

"Nương tử đợi một lát, mua ngay đây." Bây giờ trong lòng Bạch Tố Trinh chỉ Hứa Tiên. Quẳng Hứa Sĩ Lâm ở nhà Hứa Kiều Dung cũng là âm mưu của y. Y tinh ý nhận tiểu tử thối tiềm năng tranh Hứa Tiên với . Tiềm năng , dập tắp sớm ngày nào ngày .

Bạch Tố Trinh mua kẹo hồ lô, Hứa Tiên dựa đầu cầu ngắm phong cảnh, tâm trạng vui vẻ.

lúc , bên tai cô vang lên một giọng run run, mang theo chút vui mừng: "Hứa Tiên, là cô thật ?"

Hả? Hứa Tiên nghi hoặc đầu thì thấy một công tử mặc quần áo hoa lệ, Lương Liên thì còn ai đây?

"Lương thiếu gia." Hứa Tiên ngạc nhiên.

" là cô thật ." Lương Liên cô, hết sức kích động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-55-ket-thuc.html.]

"Đã lâu gặp." Hứa Tiên , vẻ ngượng ngùng.

" , lâu gặp." Lương Liên cố nén nỗi vui sướng trong lòng, chằm chằm Hứa Tiên. Lúc còn tưởng rằng sẽ quên Hứa Tiên, thế nhưng, nỗi nhớ nhung càng ngày càng sâu đậm.

Hứa Tiên nên gì mới , Lương Liên cũng im lặng.

Một lúc , Lương Liên mới lúng túng : "Cô... hạnh phúc ?"

Hứa Tiên còn kịp trả lời thì một bàn tay ôm chầm lấy vai cô, đó, trán cũng cảm giác ấm áp.

Mặt Bạch Tố Trinh chút biểu cảm, một tay ôm lấy Hứa Tiên, một tay cầm hai xâu kẹo hồ lô, cúi đầu hôn lên trán cô. Sau khi hôn xong, y ngẩng đầu lên, lạnh lùng Lương Liên, gì. Tình cảnh vẻ kỳ cục.

Thế nào là thắng lợi trong chớp mắt? Là thế đây!

Lương Liên sững sờ, ngơ ngác hai , môi mấp máy nhưng thể thốt lời nào, chỉ ánh mắt là dần trở nên ảm đảm.

", ." Hứa Tiên ngượng ngùng, .

"Vậy thì ." Lương Liên chua chát. "Vậy thì ..."

Bạch Tố Trinh lạnh lùng lườm Lương Liên một cái, ôm Hứa Tiên xoay mất. Lương Liên đó, ngẩn ngơ theo bóng Hứa Tiên. Dường như lâu , mới thể thốt một tiếng thở dài thật dài. Đưa mắt theo bóng Hứa Tiên biến mất từ lâu, lúc mới lưu luyến dời mắt .

Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh xa. "Rắc" một tiếng, hai xâu kẹo hồ lô tay Bạch Tố Trinh bẻ gãy. Môi Hứa Tiên run run, liếc mắt gương mặt biểu cảm của Bạch Tố Trinh, dở dở : "Có cũng ghen ?"

Mặt Bạch Tố Trinh vẫn chút cảm xúc.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Muội gì với cả." Hứa Tiên với vẻ bất đắc dĩ.

"Huynh ." Bạch Tố Trinh đờ dẫn những lời , thế nhưng vẫn bực bội!

Huynh mà vẫn vẻ mặt ư, thái độ ... Hứa Tiên bất lực chống tay lên trán. Giống con nít quá !

Có điều cô thích một Bạch Tố Trinh như thế. Hứa Tiên mỉm , đầu tựa vai y. "Tiểu Bạch, ai dễ thương ?"

Bạch Tố Trinh nghẹn lời, gì.

"Hai vị thí chủ, chúng thật duyên. Từ xa, tiểu tăng thấy đầu hai vị mây đen che phủ. Xin thứ cho tiểu tăng thẳng, e là sắp tới hai vị sẽ gặp những chuyện như ý. Nếu hai vị thí chủ chịu quyên 100 lượng bạc để mua nhang đèn thì tiểu tăng chắc chắn..." Giọng quen thuộc và đáng đánh bỗng vang lên.

"Pháp Hải." Hứa Tiên thoáng nghiêng đầu qua liền thấy Pháp Hải ăn mặc chỉn chu, đang họ với vẻ cao thâm thần bí. Áo cà sa vẻ còn lấp lánh hơn , bình bát vàng tay cũng to hơn, xem dạo Pháp Hải sống .

"Chẳng ngươi thành Phật ư? Sao còn ba cái chuyện ?" Hứa Tiên chuyện độc miệng.

Pháp Hải hề ảnh hưởng, chỉ thở dài: "Trên trời là thần phật, ở trển cũng dễ ăn. Thế nên trụ trì Kim Sơn Tự vẫn hơn, nhưng gần đây kinh phí eo hẹp quá..."

"Được , khỏi nữa." Hứa Tiên vẻ hết . Thật ngẫm thì Pháp Hải cũng vô tội, gã giúp cô và Tiểu Bạch hết đến khác, Như Lai ép nên mới tay với Tiểu Bạch.

Pháp Hải thở dài một . Hứa Tiên lục lọi trong móc một tấm ngân phiếu, đưa đến mặt Pháp Hải.

"Đa tạ thí chủ." Hai mắt Pháp Hải sáng rực lên, lật đật nhận lấy cất nó với tốc độ ánh sáng. Xong đó, gã mới hành lễ với Hứa Tiên: "A di đà Phật..."

"Biến chỗ khác, đừng quấy rầy bọn ." Hứa Tiên xua tay, đuổi Pháp Hải .

Pháp Hải hì hì, gật đầu, sung sướng chỗ khác.

Đến khi Pháp Hải xa, Bạch Tố Trinh mới : "Hắn hòa thượng đúng là đáng tiếc."

" ." Hứa Tiên gật đầu. "Hắn rũ sạch lòng trần, xem xem một ngày nào đó, chăng gã sẽ gặp trong lòng."

Bạch Tố Trinh ngửa đầu trời, trong đầu hiện lên hình ảnh Pháp Hải ôm cái đầu trọc bóng lưỡng hẹn hò với ánh trăng. Y bất giác rùng một cái, tự nhiên thấy lạnh dữ trời?

"Kẹo hồ lô bẻ gãy ." Hứa Tiên nhỏ giọng chỉ trích.

"Thôi , Tiểu Thanh sẽ mua cho cua con." Bạch Tố Trinh thản nhiên đáp. "Chúng thôi, thưởng thức tất cả các món ngon đời ?"

"Ừ." Hứa Tiên gật đầu. "Chúng thôi."

Từ nay, dù là chân trời góc biển, mãi mãi cũng rời xa ...

——————————

[1] Những vị tiên nhàn tản, chỉ thích ngao du khắp nơi, thiên đình

Loading...