Pháo Hôi Xuyên Vào Bộ Phim Đang Xem - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-06-02 11:00:35
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Tiên Pháp Hải đang tiến tới gần, lòng bỗng dâng lên cảm giác bất an.

"Pháp Hải, ngươi đến đây chi ?" Hứa Tiên cố nén nỗi bất an trong lòng, lên tiếng hỏi.

Thế nhưng, Pháp Hải Hứa Tiên, mà lãnh đạm sang Bạch Tố Trinh, : "Bạch Tố Trinh, ngươi tội gì ?" Giọng bình tĩnh, chút cảm xúc nào.

Bạch Tố Trinh gì, chỉ thản nhiên Pháp Hải.

"Pháp Hải, là long tộc Bắc Hải ỷ thế h.i.ế.p ." Hứa Tiên nhíu mày, quát nhỏ: "Bọn bao giờ chủ động gây chuyện với Bắc Hải. Chuyện hôm nay cũng là do long tộc Bắc Hải đê tiện, bắt tỷ tỷ của nên mới thành như . Không bọn gây thù chuốc oán, là là bọn họ c.h.ế.t thì chịu thôi."

"Ta chỉ thấy sinh linh đồ thán chân ." Pháp Hải vẫn với giọng lãnh đạm.

"Pháp Hải, hôm nay ngươi đến gây sự ?" Hứa Tiên tức giận. "Long tộc Bắc Hải bản lĩnh bằng , kết cục là do họ tự chuốc lấy."

"Hứa Tiên, cô duyên với nhà Phật, quy y ngã Phật?" Pháp Hải Hứa Tiên, từ tốn .

"Ta khinh!" Hứa Tiên giận dữ: "Pháp Hải, toạc , hôm nay ngươi đây?"

Pháp Hải khẽ thở dài, sang Bạch Tố Trinh, trầm giọng : "Bạch Tố Trinh, ngươi liên lụy đến vợ con ?"

Bạch Tố Trinh khẽ cứng , đó bước tới . "Đi thôi, chịu phạt là chứ gì."

"Muội cho !" Hứa Tiên cũng bước tới, chắn ngay mặt Pháp Hải. "Pháp Hải, còn tưởng ngươi khác với mấy lão trọc cổ hủ khác, thì ngươi cũng là loại phân biệt thị phi, thật là uổng cho phép thuật của ngươi."

"Hứa Tiên, trời đất xoay vần." Pháp Hải biển m.á.u chân . "Bạch Tố Trinh phạm tội nghiệt lớn như thế, đương nhiên là chịu tội."

"Tức !" Hứa Tiên lạnh. "Lúc khi Ngao Thương bắt cóc , giăng bẫy hại Tiểu Bạch, đó tự ý hô mưa gọi gió, g.i.ế.c Tiểu Bạch thì ngươi đang ở ? Mọi chuyện đều nhân quả, nếu do Ngao Thương tự gieo nhân thì hôm nay gặt quả đắng ? Long tộc Bắc Hải, hừ, một lũ vô dụng, chó nhà tang. Chuyện do bọn họ gây , nếu bản lĩnh thì đừng tới mặt Tiểu Bạch giễu võ giương oai. Bây giờ thua thì như oan uổng lắm. Ta thấy ai hạ tiện như !"

Pháp Hải nghẹn họng, trân trối Hứa Tiên. Lần đầu tiên gã thấy Hứa Tiên như , ngờ cô ác miệng tới cỡ .

Bạch Tố Trinh sững , nhưng mắt thì ý .

"Điều cũng là ý của Phật, chuyện đều nhân quả cả." Hứa Tiên lạnh, tiếp. "Pháp Hải, lẽ nào ngươi thù oán gì với Tiểu Bạch nên bây giờ nhân cơ hội trả thù?"

Pháp Hải ngẩn , đó nhắm mắt : "Ta và Bạch Tố Trinh thù oán gì cả."

"Vậy ngươi mở mắt một câu công bằng , chuyện xảy thế là do của bọn chứ?" Hứa Tiên khí thế hùng hổ, trợn mắt Pháp Hải.

"Dù thế nào thì tội g.i.ế.c chóc cũng quá nặng." Pháp Hải mở mắt , Bạch Tố Trinh. "Bạch Tố Trinh, ngươi với ?"

"Đi!" Bạch Tố Trinh mỉm đầu Hứa Tiên, khẽ vươn tay , vuốt ve gương mặt cô: "Nuôi dạy con chúng cho ."

Hứa Tiên bỗng rút xẹt kiếm , Pháp Hải: "Pháp Hải, sẽ để ngươi mang Tiểu Bạch ."

Pháp Hải gì, khẽ vung tay lên, tung cái bình bát vàng trong tay lên trời. Cái bình bát vàng lập tức xoay tròn , nhanh chóng bao vây đầu Bạch Tố Trinh và Hứa Tiên.

Hứa Tiên hừ lạnh một tiếng, vung kiếm lên định c.h.é.m cái bát.

"Đừng!" Bạch Tố Trinh nhíu mày, đưa tay kéo tay Hứa Tiên . Y sớm nhận sức mạnh mà cái bình bát vàng phát tầm thường. Thậm chí ẩn chứa một sức mạnh vượt xa pháp lực của Pháp Hải. Điều lên điều gì? Chứng tỏ lưng Pháp Hải một thế lực mạnh mẽ.

Khi kiếm của Hứa Tiên chạm cái bình bát vàng thì lập tức văng . Một sức mạnh cực lớn như bùng nổ, Hứa Tiên chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, đó bay lên, n.g.ự.c thì cực kỳ khó thở phụt một ngụm máu. Máu tươi tạo thành hình vòng cung trung.

"Hứa Tiên!" Bên tai cô là tiếng kêu đầy lo lắng của Bạch Tố Trinh, nhưng Hứa Tiên chỉ cảm thấy nhẹ hẫng bay khỏi phạm vi bao vây của bình bát vàng.

rơi xuống biển mà bắt lấy.

"Nhị Lang Thần!" Bạch Tố Trinh cũng ôm lấy Hứa Tiên nhưng cách nào thoát khỏi vầng sáng màu vàng, y nhốt trong luồng sáng mà cái bình bát phát .

Người tiếp Hứa Tiên chính là Nhị Lang Thần. Gương mặt tuấn của Nhị Lang Thần nặng trình trịch, khi bắt Hứa Tiên thì đặt cô xuống.

"Hứa Tiên, cô chứ?" Giọng sốt sắng của Dương Thiền vang lên.

Hứa Tiên định tinh thần, Dương Thiền xuất hiện, cố nở nụ : " . Cảm ơn Nhị Lang Thần cứu giúp!"

Nhị Lang Thần chỉ khẽ gật đầu, gì.

"Nhị Lang Thần." Pháp Hải thấy Nhị Lang Thần đột nhiên xuất hiện thì thản nhiên chào một tiếng, nhưng mặt vẫn cảm xúc gì.

"Thả Bạch Tố Trinh mau, tên hòa thượng thối ." Dương Thiền thấy Bạch Tố Trinh bình bát vàng nhốt thì quát lớn. Tuy nàng ưa gì Bạch Tố Trinh nhưng cũng Hứa Tiên rầu rĩ khi y bắt . Phải thừa nhận là Dương Thiền tuy ương ngạnh nhưng thật lòng quan tâm đến Hứa Tiên.

"Nhị Lang Thần, chuyện ngài quyết định ." Pháp Hải dừng , tiếp. "Ngài rõ mà."

Nhị Lang Thần khẽ thở dài, sang với Dương Thiền: "Tiểu , thôi."

"Nhị ca, sẽ tay giúp Bạch Tố Trinh mà." Dương Thiền Nhị Lang Thần thế thì hết sức tức giận, giọng cũng khó hơn.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-xuyen-vao-bo-phim-dang-xem/chuong-52.html.]

"Chuyện thì khác." Nhị Lang Thần bất đắc dĩ. Chuyện xảy đúng như dự đoán, nếu thế thì thể nhúng tay .

"Muội mặc kệ." Dương Thiền tức giận, định tay. Thế nhưng còn kịp tay thì mắt tối sầm, nàng Nhị Lang Thần đánh ngất xỉu.

"Hứa Tiên, xin , chuyện ..." Nhị Lang Thần ôm Dương Thiền, áy náy với Hứa Tiên.

Còn xong thì Hứa Tiên mỉm . "Nhị Lang Thần, ngài quan tâm tới phu thê bọn , bọn sẽ ghi khắc trong lòng. Hôm nay thì... xin Nhị Lang Thần hãy về , cần khó xử." Hứa Tiên cũng hiểu nỗi khó xử của Nhị Lang Thần. Cô cảm kích sự quan tâm của Nhị Lang Thần.

"Nhị Lang Thần, cảm ơn ngài." Bạch Tố Trinh bình tĩnh trong luồng sáng vàng, từ xa hành lễ với Nhị Lang Thần.

Nhị Lang Thần nhíu mày, thở dài một ôm Dương Thiền bay mất.

"Pháp Hải, hôm nay ngươi nhất định như ?" Hứa Tiên nghiến răng, Pháp Hải.

Pháp Hải thầm thở dài, nhưng thể hiện mặt, chỉ từ tốn : "Bạch Tố Trinh phạm tội lớn tày trời, đương nhiên là chịu trừng phạt. Y sẽ nhốt tháp Lôi Phong, mỗi ngày chịu 7 nhát kiếm xuyên tim, mãi mãi thả ."

Hứa Tiên bàng hoàng. Bảy nhát kiếm xuyên tim? Mãi mãi? Trong nguyên tác là nhốt 20 năm, nhưng bây giờ là vĩnh viễn tự do? Hơn nữa mỗi ngày chịu nỗi đau 7 nhát kiếm xuyên tim?

Bạch Tố Trinh thế thì cũng chau mày.

"Pháp Hải, g.i.ế.c ngươi!" Sắc mặt Hứa Tiên cũng sa sầm , mắt tràn ngập vẻ g.i.ế.c chóc, cầm bảo kiếm định xông lên. Cô còn sức mà để tâm đến những chuyện khác. Bị chia cách với Tiểu Bạch mãi mãi, cô tuyệt đối thể chịu nổi sự trừng phạt sống bằng c.h.ế.t như .

"Hứa Tiên, đừng mà." Bạch Tố Trinh lo lắng quát lên.

Sắc mặt Pháp Hải vẫn bình thản. Gã kéo áo cà sa xuống, vung tay tung nó lên trời. Chiếc áo cà sa dang rộng trung, lao về phía Hứa Tiên, bao vây cô khiến cô thể nhúc nhích.

"Pháp Hải, thả . Tên trọc phân biệt thị phi , g.i.ế.c ngươi." Hứa Tiên trừng mắt, Pháp Hải bằng ánh mắt oán hận sức giãy giụa. áo cà sa quấn càng ngày càng chặt, dần dần Hứa Tiên cảm thấy hít thở cũng khó khăn hơn.

"A di đà Phật." Pháp Hải nhắm mắt , khẽ niệm Phật. Không ai thấy vẻ đành lòng xẹt qua trong mắt gã.

"Đừng hại cô , chúng thôi." Bạch Tố Trinh thấy Hứa Tiên như thì vội vàng .

"Đừng! Tiểu Bạch, ... lẽ nào chúng mãi mãi gặp nữa ?" Hứa Tiên thấy Bạch Tố Trinh thì đau lòng sợ hãi.

"Muội thể sống sót thì mong gì hơn." Bạch Tố Trinh Hứa Tiên, nở nụ .

"Huynh là kẻ ngốc chứ?" Hứa Tiên tức giận mắng: "Huynh cảm thấy chúng chia cách nhưng sống sót thì gì bằng ? Không , sống còn ý nghĩa gì nữa chứ? Muội thà c.h.ế.t !" Hứa Tiên mắng dữ dội, nước mắt ngừng tuôn rơi. Áo cà sa cô thì quấn càng ngày càng chặt, cô hít thở ngày càng khó khăn, sắc mặt cũng dần đỏ bừng.

Bạch Tố Trinh sững sờ, ngẩn khuôn mặt đầy nước mắt của Hứa Tiên, ánh mắt kiên quyết của cô, tim như d.a.o cắt.

"Nếu cô c.h.ế.t thì thôi!" Pháp Hải nhắm mắt , chậm rãi .

"Đừng!" Bạch Tố Trinh hồn , ánh mắt bỗng khác hẳn, trở nên cực kỳ sắc bén. Y bay lên, vung kiếm c.h.é.m cái bình bát vàng đỉnh đầu. Hứa Tiên còn quan trọng hơn cả tính mạng của y.

Mặt Pháp Hải biến sắc, vẫn nhắm mắt chịu mở .

Một tiếng "rầm" vang lên, ánh sáng chiếu bốn phía, dường như cả Bắc Hải đều rung động, sóng biển nổi lên cuồn cuộn, nước biển đỏ lòe b.ắ.n tung tóe. Nếu đưa mắt , sẽ là một màu đỏ chói.

Thế nhưng chiếc bình bát vàng vẫn chỉ rung rinh, còn Bạch Tố Trinh thì sức mạnh mà nó phát chấn thương. Từng vết thương nứt , m.á.u tươi chảy xối xả, b.ắ.n lên luồng sáng vàng xung quanh, trông mà rợn cả .

"Tiểu Bạch! Không!" Hứa Tiên thấy thế, tim như vỡ tan thành từng mảnh.

"Hứa Tiên, cứu Bạch Tố Trinh thì chỉ một cách." Pháp Hải bỗng lên tiếng: "Các ngươi cũng cần chia ly mãi mãi."

Hứa Tiên ngây , trân trân Pháp Hải, hiểu rốt cuộc Pháp Hải ý gì.

"Cứu , chỉ phụ thuộc ý nghĩ của cô." Pháp Hải từ từ mở mắt , Hứa Tiên.

"Nói !" Hứa Tiên nắm chặt nắm đấm, chằm chằm Pháp Hải.

"Quy y ngã Phật, đoạn tuyệt với thất tình lục dục." Pháp Hải gằn từng chữ, chậm rãi mà rõ ràng.

Cái gì? Hứa Tiên Pháp Hải, nhíu chặt mày. Cô chứ?

"Cô vốn là của Đức Phật." Pháp Hải từ tốn .

"Đoạn tuyệt với thất tình lục dục?" Hứa Tiên chậm rãi nhắc lời của Pháp Hải. "Ý của ngươi là cho dù thấy Tiểu Bạch thì cũng sẽ như xa lạ?" Hứa Tiên chú ý đến câu là của Phật Pháp Hải . Lúc , trong đầu cô là hình bóng của Bạch Tố Trinh.

Pháp Hải gì, thừa nhận.

"Pháp Hải, rốt cuộc thì thù oán gì với ngươi mà ngươi đối xử với như ?" Hứa Tiên bàng hoàng. Bất luận chọn cách nào, đối với cô mà thì cũng đều đau đến nát lòng.

Pháp Hải im lặng Hứa Tiên.

"Ta sẽ tháp Lôi Phong." Lời của Bạch Tố Trinh rơi tai Hứa Tiên.

Loading...