Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 155: Xuất Phát
Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:34:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ lát , đến lượt Mộc Băng Vân bên , họ cũng nhanh chóng theo. Với thực lực của nàng, vốn dĩ thể tự phi hành, pháp bảo phi hành hỗ trợ thì càng thành vấn đề.
Âu Dương Thanh Thanh cưỡi lưng Hỏa Diễm Câu, trông vô cùng nhẹ nhàng, con Hỏa Diễm Câu đỏ rực đó quả thực khiến chút ngưỡng mộ. Không ít tử đều về phía .
Mộc Phong Tuyết trong bộ bạch y phấp phới, đạp một thanh bảo kiếm, thật sự như một tiên tử.
Đại đa đều dùng kiếm của pháp bảo phi hành, cũng những đặc biệt, ví dụ như Kinh Kim Thủy một pháp bảo phi hành hình thỏi vàng, khiến khỏi giật .
“Kinh sư , pháp bảo của trông vẻ nha.”
Khi Âu Dương Thanh Thanh cưỡi Hỏa Diễm Câu đến bên cạnh Kinh Kim Thủy, câu hỏi khiến Kinh Kim Thủy chút đau đầu.
“Là sư phụ cho , sư phụ thứ tương đối hợp với .”
“Quả thực hợp nha, thỏi vàng thật , Thanh Dương trưởng lão thật hào phóng, một cục vàng lớn như , còn bằng tử kim.” Âu Dương Thanh Thanh vẻ mặt hâm mộ, còn sờ thử. Đối với những thứ lấp lánh như thế , đó là thứ mà các cô gái yêu thích nhất. Chẳng nàng thấy các nữ tử khác liên tục về phía Kinh Kim Thủy đó ?
Từ khi Kinh Kim Thủy trở thành tử của Thanh Dương trưởng lão, khi thực lực tiến bộ vượt bậc, các nữ tử trong môn phái liệt danh sách đối tượng trong lòng. Mặc dù so với cấp bậc như Âu Dương Li thì yếu hơn một chút, nhưng cũng là thường thể sánh bằng.
Đối với vẻ mặt hứng thú của Âu Dương Thanh Thanh, Kinh Kim Thủy thực đổi cho nàng, nhưng cũng đó là ý của sư phụ . Pháp bảo phi hành hình thỏi vàng tuy vẻ kỳ quái một chút, nhưng vô cùng mạnh mẽ, và cũng tính biểu tượng.
Mộc Băng Vân cũng dùng một thanh trường kiếm bình thường, thẳng đó, khống chế thăng bằng theo bay về phía .
Khoảng nửa ngày , họ dừng nghỉ ngơi một khắc, tiếp tục tới.
Cứ như vài ngày, lượt tử thể kiên trì nổi. Những tử phần lớn là ngoại phong, tử nội phong thực lực mạnh hơn, vẫn đến mức phi hành mấy ngày bay nổi.
“Băng Vân tỷ tỷ, chị mệt chút nào?”
Âu Dương Thanh Thanh cho nàng cảm thấy mệt, mà thấy Mộc Băng Vân mệt mỏi. Suốt chặng đường họ đều dùng đan dược, nên cảm thấy mệt mỏi là chuyện bình thường.
Mộc Băng Vân đầu : “Cố gắng chịu đựng là .”
“Thôi !”
Âu Dương Thanh Thanh lè lưỡi, nàng Mộc Băng Vân lợi hại hơn , thật sự mất mặt. Băng Vân tỷ tỷ là tử ngoại phong mà còn lợi hại hơn nàng, nàng quả thực mất mặt gia tộc Âu Dương. Cũng may ca ca nàng sẽ gì nàng, sư phụ hình như cũng theo kiểu nuôi thả. Ngoại trừ nhiệm vụ hàng tháng cần thành, thì sư phụ hề quá khắt khe yêu cầu nàng gì.
Chẳng lẽ nàng vô dụng đến ?
Không , rèn luyện nàng nhất định giành thứ hạng , để thấy rằng nàng cũng lợi hại.
Theo thời gian trôi qua, tử bỏ cũng càng ngày càng nhiều. Những hề từ bỏ, mặc dù cách xa đại đội nhiều, nhưng họ vẫn kiên trì, bỏ lỡ cơ hội .
Sau một tháng, cuối cùng cũng dừng . Trước mặt họ là một vùng biển, về phía thể thấy một hòn đảo nhỏ đang phát sáng, lúc đang là ban đêm.
Số tử còn chỉ còn 5000 .
Vẫn là sự tàn khốc như . Không bình minh, tử đuổi kịp đến đây còn bao nhiêu. Đây là một cuộc loại trừ, những đến , chỉ thể chấp nhận phận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-155-xuat-phat.html.]
“Tối nay nghỉ tại đây, ngày mai bình minh sẽ xuất phát.”
Giọng của Lưu Sở truyền đến tai , “Trước bình minh, những tử đuổi kịp sẽ coi như tự động từ bỏ khảo hạch.”
“Được , giải tán!”
“Vâng, Chưởng môn.”
Mỗi đều chọn một chỗ, khoanh chân xuống, hoặc là tu luyện, hoặc là hòn đảo nhỏ phát ánh sáng . Trong đêm tối, nó thực sự . Ở những nơi khác, cũng những giống họ, đều là tử của các môn phái khác đến rèn luyện đảo nhỏ.
Đây là cơ hội để các tử ngoại phong đổi vận mệnh, còn đối với tử nội phong là cơ hội để nhận nhiều phần thưởng hơn.
Nghĩ đến sự bất công , nghĩ nhiều cũng thấy buồn . Thế giới vốn dĩ là công bằng.
“Mộc sư , ngày mai là tiến Đảo Độ Quang ,” Kinh Kim Thủy cạnh Mộc Băng Vân, “Muội tuyệt đối đừng rời khỏi bên cạnh . Ta thấy Kiều Văn Sơn chút .”
, ánh mắt Kiều Văn Sơn thường xuyên về phía Mộc Băng Vân, cùng với vẻ đắc ý mặt Mộc Mính Phỉ, quả thực . Nàng đương nhiên là vì . Kiều Văn Sơn chỉ thủ đoạn hiểm độc, mà còn háo sắc.
Nàng thể tưởng tượng đối phương đối phó nàng như thế nào.
“Ta , Kinh sư cần lo lắng, sẽ .”
Nàng tính toán lộ trình. Dù nơi cũng là nơi nàng từng đến. Chỉ cần thừa lúc đối phương chú ý, lẫn trong đám đông là thể lẻn Đảo Độ Quang. Một khi , với trận pháp thác loạn và các tuyến đường bên trong, đối phương sẽ thể tìm thấy nàng.
Nàng nghĩ cách thoát khỏi Mộc Phong Tuyết. Sau khi đến đây, Mộc Phong Tuyết luôn chú ý đến nàng từng giây phút.
cũng một ánh mắt khác đang chú ý đến đối phương, lâu gặp Lưu Ngọc Nhi, xem nàng cũng hành động!
Lần khảo hạch thật là quá náo nhiệt.
Kinh Kim Thủy thấy vẻ mặt đạm mạc của nàng, gì đó, thôi. Thôi nữa, kẻo Mộc sư cảm thấy phiền lòng. Có một chuyện vẫn xem duyên phận, nếu họ thực sự duyên, cũng thể cưỡng cầu.
Sư phụ , nên buông bỏ thì buông bỏ, mới thể theo đuổi tầng cao hơn.
Một đêm yên tĩnh, lượt ít tử chạy đến. Khi vẫn còn cơ hội tham gia khảo hạch, những đều xúc động đến rơi nước mắt. Mộc Băng Vân họ kích động, lắc đầu . Đến thì , may mắn thì thể săn g.i.ế.c vài con yêu thú, may thì chỉ thể trở thành thức ăn trong miệng yêu thú.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Phú quý cầu trong hiểm nguy. Cho dù cơ hội vô cùng nhỏ bé, nhiều đều sẽ thử một .
Nếu thử, ngay cả cơ hội thành công cũng .
Cũng giống như nàng đây, cũng như thế ?
Chẳng mấy chốc trời sáng, Lưu Sở thả một chiếc thuyền lớn, bảo . Thuyền lớn dần dần rời bến. Những tử gấp gáp chạy đến, cho dù sắp tan rã, vẫn cố gắng chạy, tiếc là thuyền lớn hướng Đảo Độ Quang mà , họ cuối cùng vẫn đuổi kịp.
Lần khảo hạch tiếp theo, là khi nào, đợi đến lẽ vượt quá trăm tuổi, sẽ còn cơ hội khảo hạch nữa.
Những đuổi kịp, tuyệt vọng ngã từ xuống, thể rơi nát bươm, trong mắt kìm rơi lệ.