Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 143: Giao Kết Ngựa Lửa Rực Rỡ
Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:29:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là luật sinh tồn khắc nghiệt trong tu luyện giới, ai mảy may động lòng trắc ẩn. Nếu những đ.á.n.h yêu thú, lẽ tự nhiên sẽ yêu thú nuốt chửng. Kẻ chiến thắng, bán yêu thú chính là phần thưởng của họ. Sự sống còn, luôn là sự chèn ép, nghiền nát lẫn .
Âu Dương Thanh Thanh nét mặt đầy vẻ chán ghét khắp xung quanh, nơi quả thực dơ bẩn, hỗn độn và tồi tệ. Nếu vì nghĩ rằng nơi đây thể tìm tọa kỵ ưng ý, nàng tuyệt đối chẳng thèm đặt chân đến.
Cả đời nàng cũng !
Mộc Băng Vân nhẹ: “Chúng hỏi chủ quán xem !”
Bước ở nơi , nàng cũng cảm thấy vô cùng quen.
Hơn nữa, những lồng giam xung quanh đây, m.á.u tươi loang lổ khắp nơi, qua thật chẳng chút nào.
Ngược , Mộc Phong Tuyết hề bận tâm bước tới, những vết m.á.u dơ bẩn b.ắ.n tung tóe lên chiếc váy trắng của nàng, dường như nàng chẳng hề cảm giác gì, điều ngược khiến nàng bằng con mắt khác.
Ánh mắt Mộc Băng Vân thầm lặng lẽ, chỉ là giả vờ mà thôi, Mộc Phong Tuyết, nàng còn lạ gì nữa?
Mộc Phong Tuyết chính là dùng loại cử chỉ nhỏ bé , dần dà, vô tình gieo lòng xung quanh thiện cảm với nàng. Nàng thực sự thể hiểu nổi, rõ ràng chỉ mới mười mấy tuổi, tâm tư nhiều đến thế!
Nếu nàng từ đầu, nàng vẫn sẽ thể thấu điều về Mộc Phong Tuyết. Đối phương quả thực quá giỏi giả tạo, quá giỏi che giấu.
Quả nhiên, nàng thấy sự tán thưởng trong mắt Âu Dương Li, ngay cả Phó Tập Lẫm cũng nàng thêm một cái.
Nàng lắc đầu, cùng Âu Dương Thanh Thanh bước bên trong.
“Hai vị cô nương, chọn lựa tọa kỵ như thế nào?”
Vừa mới bước , liền một đàn ông trung niên béo đón tiếp. Hắn thoáng đ.á.n.h giá hai , liền đến đều là quý nhân giàu sang.
“Chủ quán, chỗ ông Ngựa Lửa Rực Rỡ ?”
Âu Dương Thanh Thanh chẳng hề khách khí, lập tức tên tọa kỵ .
Chủ quán vẻ mặt kinh ngạc: “Ôi chao, cô nương , cô đến thật là may mắn đó, chỗ chúng vặn một con Ngựa Lửa Rực Rỡ, chỉ là nó khó lòng thuần hóa, cũng ít thử qua, đều thể ký kết khế ước...” Chủ quán lộ vẻ khó xử, tọa kỵ , cần cho đối phương tâm phục khẩu phục mà ký kết khế ước, mới thể phù hợp hơn. Nếu là cưỡng chế, chỉ thể ký kết khế ước nô lệ. Loại khế ước chẳng khác nào từ bỏ mối quan hệ tọa kỵ với Ngựa Lửa Rực Rỡ, bình thường sẽ dùng, dù ký kết một đầu yêu thú về, chỉ để nô lệ, thật là quá lãng phí .
“Chủ quán, ông dẫn xem ?”
Âu Dương Thanh Thanh hứng thú hẳn lên.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
Chủ quán cái hình nhỏ bé của Âu Dương Thanh Thanh, do dự : “Cô nương, cô thật sự thử ?”
“Đương nhiên, khó khăn lắm mới gặp , nhất định thử!!”
Thấy Âu Dương Thanh Thanh vẻ mặt kiên định, chủ quán đành đồng ý. Hắn dẫn mấy về một hướng khác, chẳng mấy chốc thấy một đầu yêu thú màu hồng rực như lửa trong một cái lồng sắt siêu lớn. Trông nó giống ngựa, nhưng nhỏ hơn ngựa một chút, bộ lông xung quanh vô cùng xinh , quả đúng là Ngựa Lửa Rực Rỡ mà Âu Dương Thanh Thanh yêu thích.
Trên lồng sắt đều thêm trận pháp cấm chế, bởi vì yêu thú thể tự tiện chạy .
Ngựa Lửa Rực Rỡ lúc đang va đập lồng sắt, trong mắt đều là lửa giận nồng đậm, dường như vô cùng phẫn nộ vì nhốt ở nơi . Mỗi nó va chạm lồng sắt, chủ quán đều run rẩy, thể thấy, cái tên để cho chủ quán nhiều ấn tượng.
Và là ấn tượng vô cùng hung tợn.
Âu Dương Thanh Thanh đến bên cạnh lồng sắt, chăm chú tên yêu thú : “Thật xinh !”
Ngựa Lửa Rực Rỡ lời khen của Âu Dương Thanh Thanh , liền dừng va chạm, hai mắt trừng , chăm chú nhỏ bé mặt.
Nàng đang khen xinh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-143-giao-ket-ngua-lua-ruc-ro.html.]
“Ngựa Lửa Rực Rỡ, ngươi là Ngựa Lửa Rực Rỡ ? Ngươi lớn lên thật xinh !”
Hắn rõ, xác thật là cô bé đang khen ngợi .
Đương nhiên lớn lên xinh , còn cần khác khen ? Bất quá ánh mắt cô bé cũng tồi. Âu Dương Thanh Thanh thấy vẻ mặt Ngựa Lửa Rực Rỡ vô cùng hài lòng, cả đều vui vẻ hẳn lên.
Nàng kéo Mộc Băng Vân: “Băng Vân tỷ tỷ, tỷ thấy , hình như thể gì đó!”
Mộc Băng Vân đầu , giả vờ quen nàng.
Yêu thú đều trí tuệ, đương nhiên thể rõ tiếng .
“Ngựa Lửa Rực Rỡ, ngươi theo , ?”
Ngựa Lửa Rực Rỡ ngẩng đầu, vẻ mặt kiêu ngạo liếc Âu Dương Thanh Thanh. Hắn lầm chứ? Cô bé cùng nàng ? Hắn mới !
“Ta sẽ đối xử tử tế với ngươi!” Âu Dương Thanh Thanh vẻ mặt nghiêm túc, “Chỉ cần ngươi theo , liền bảo đảm ngươi ăn mặc đầy đủ, ăn cái gì, ngươi liền ăn cái đó, thế nào?”
Mộc Phong Tuyết khóe miệng khẽ giật giật. Một yêu thú cao ngạo như Ngựa Lửa Rực Rỡ, thể dễ dàng lời đường mật như ? Nói chừng nàng đưa chút đan dược, đối phương còn thể đồng ý.
Thế nhưng, nàng bỗng nhiên thấy Ngựa Lửa Rực Rỡ tới bên cạnh lồng sắt, chăm chú Âu Dương Thanh Thanh, hình như là đang dò hỏi, lời ngươi là thật ?
“Đương nhiên, Âu Dương Thanh Thanh bao giờ thất hứa, chỉ cần ngươi theo , sẽ để ngươi chịu ủy khuất.”
“Nếu ngươi đồng ý, về chúng chính là cùng sống cùng c.h.ế.t, đồng đội thể chia lìa!”
Mộc Băng Vân vẻ mặt tán thưởng. Kiếp , Ngựa Lửa Rực Rỡ là do Mộc Phong Tuyết dùng đan d.ư.ợ.c lừa gạt cho Âu Dương Thanh Thanh. Cũng vì thế mà Âu Dương Thanh Thanh đối với Mộc Phong Tuyết sự khác biệt. Kiếp , dựa lòng chân thành của Âu Dương Thanh Thanh, liệu thể lay động Ngựa Lửa Rực Rỡ .
lúc , nàng bỗng nhiên thấy Mộc Phong Tuyết lấy cái gì đó, trong lòng khẽ giật , tuyệt đối thể để Mộc Phong Tuyết đạt ý đồ.
Mộc Phong Tuyết đang lấy đan d.ư.ợ.c thì thấy Mộc Băng Vân tới bên cạnh lồng sắt, chăm chú Ngựa Lửa Rực Rỡ: “Đi theo nàng, ngươi sẽ hối hận .”
Ngựa Lửa Rực Rỡ bỗng nhiên chằm chằm ánh mắt Mộc Băng Vân, đây là cô bé nào tới đây?
“Ngựa Lửa Rực Rỡ, nếu ngươi tiếp tục ở nơi , chừng một ngày nào đó, dẫn ngươi sẽ cưỡng ép ký kết khế ước với ngươi. Mà Thanh Thanh thì khác, nàng ngươi, sẽ hết lòng đối đãi với ngươi, hãy tin tưởng nàng !”
“Băng Vân tỷ tỷ đúng, Ngựa Lửa Rực Rỡ, nếu ngươi đồng ý, về chúng chính là một thể, ngươi cái gì, đều cố gắng cho ngươi.”
Ngựa Lửa Rực Rỡ trầm tư, nó thể cảm nhận sự thành thật của cô bé nhỏ .
Sau một lúc lâu, Ngựa Lửa Rực Rỡ gật đầu. Giữa mày nó bay một vật, đáp xuống trán Âu Dương Thanh Thanh, biến mất.
“Thật là quá, Thanh Thanh cô nương, Ngựa Lửa Rực Rỡ từ nay về chính là của cô.”
Chủ quán vẻ mặt hớn hở bước tới, đương nhiên, đó là khi Âu Dương Li thanh toán cho một khoản đá Huyền Thạch lớn. Sau đó, mở lồng sắt, Ngựa Lửa Rực Rỡ vút một cái, liền biến mất Âu Dương Thanh Thanh.
Âu Dương Thanh Thanh xắn tay áo lên, cánh tay nàng, một khối vân đỏ, là hình dáng nhỏ bé của Ngựa Lửa Rực Rỡ. Nàng thấy thế, vô cùng vui vẻ.
“Băng Vân tỷ tỷ, tỷ giúp nhiều.”
“Thanh Thanh, đây là do dùng lòng chân thành của lay động nên mới theo .”
Mộc Băng Vân thể cảm nhận một ánh mắt chứa đầy ác ý đang dán chặt lên nàng, trừ Mộc Phong Tuyết còn ai?