Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 122: Là Nàng!

Cập nhật lúc: 2025-10-20 09:56:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Băng Vân thầm nghĩ, con quả thực đổi chút nào!

 

Vẫn một lòng một với Mộc Phong Tuyết như . Trải qua bao nhiêu năm, tâm nàng cũng dần bình lặng trở . Dù gần Lăng Tích Trần đến thế, thấy thanh âm quen thuộc , nàng thậm chí còn nhớ nổi rốt cuộc trông như thế nào. Ngược , trong đầu nàng hiện lên một gương mặt khác, cùng cặp mắt sâu thẳm mà tựa như ánh trời.

 

“Ra đây!!”

 

Thanh âm phần táo bạo của Lăng Tích Trần kéo nàng về thực tại. Nàng nhíu mày, yên lặng bước từ lưng Phong Thanh Y. Đột nhiên, nàng cảm thấy một luồng hấp lực cực mạnh ập đến, chút khách khí, vô cùng thô bạo. Nàng thể chống cự. Và đúng như nàng dự liệu, Phong Thanh Y tay ngăn cản.

 

Hắn kéo nàng về bên cạnh một cách thỏa, một luồng gió mát lướt qua mặt nàng. Chỉ nhẹ nhàng như , hóa giải hấp lực của Lăng Tích Trần.

 

“Phong thủ tọa, ngài đây là nhúng tay chuyện của bổn tọa ?”

 

Lăng Tích Trần cũng bình tĩnh . đúng lúc , đột nhiên về phía Mộc Băng Vân. Một mạt màu đỏ rực rỡ đập mắt . Tầm mắt dừng khuôn mặt nàng. Giây phút đó, cảm thấy như ngừng thở.

 

Là nàng!

 

Lăng Tích Trần chút thất thần. Sao thể là nàng??

 

Mộc Băng Vân sắc mặt bỗng trở nên trắng bệch, vội vàng cúi đầu: “Lăng thủ tọa, tử hề bắt nạt biểu .” Cái vẻ sợ hãi đó, sắc đỏ rực của y phục càng nổi bật gương mặt trắng bệch của nàng. Lăng Tích Trần rõ ràng bộ dạng run rẩy khẽ của nàng.

 

dọa nàng.

 

Nàng bất quá chỉ là Võ Sĩ cửu giai, còn Tuyết Nhi hiện giờ là Võ Hoàng nhất giai, nàng thể bắt nạt Tuyết Nhi. Nếu sớm là nàng, như . Hắn cố gắng mắt nàng, nhưng dù nàng chỉ cúi đầu, vẫn cảm nhận sự xa lạ của nàng đối với .

 

Quả nhiên, kiếp bọn họ quen .

 

Trong lòng bỗng dâng lên một nỗi bi thương.

 

“Sư tôn, ?”

 

Trái tim Mộc Phong Tuyết như đang rỉ máu. Tại con phế vật đó chăm chú như ? Chẳng lẽ ai cũng thấy con phế vật đó ?

 

Mộc Băng Vân, ngươi đang diễn kịch đúng ??

 

“Sư tôn, đây là biểu tỷ của con, mà con từng nhắc với đó. Biểu tỷ tính tình chút nhát gan, đừng để ý. Vừa là Tuyết Nhi cùng biểu tỷ ở đây gặp Phong thủ tọa, ai dám bắt nạt Tuyết Nhi ạ.”

 

Mộc Phong Tuyết kéo tay Lăng Tích Trần, “Sư tôn, đều là Tuyết Nhi , giải thích rõ ràng cho ngay, nên mới gây hiểu lầm.”

 

“Nguyên lai là như ,” Lăng Tích Trần thu hồi tầm mắt, sắc mặt hòa hoãn trở , yêu chiều sờ sờ đầu Mộc Phong Tuyết, “Chỉ cần Tuyết Nhi .”

 

“Nếu đây chỉ là hiểu lầm, Phong thủ tọa, hôm nay đắc tội , ngày khác sẽ tạ . Bổn tọa xin phép đưa Tuyết Nhi rời .” Lăng Tích Trần cúi đầu khẽ, “Tuyết Nhi, về cùng sư tôn nào. Lưu Vân Phái giống những nơi khác, con tới thăm biểu tỷ, lúc nào cũng thể mà.”

 

Thấy Lăng Tích Trần dường như chỉ là bất ngờ khi gặp Mộc Băng Vân chứ hề để tâm, Mộc Phong Tuyết vui vẻ trở , lập tức đồng ý.

 

“Tuyết Nhi lời sư tôn.”

 

Lăng Tích Trần tự nhiên nắm lấy tay Mộc Phong Tuyết, tầm mắt lơ đãng lướt qua mặt Mộc Băng Vân, xoay rời . Chỉ là trong khoảnh khắc xoay đó, thêm một cái, chính cũng hiểu vì .

 

Hắn luôn cảm thấy, xoay , giữa bọn họ thực sự chẳng còn gì nữa. Duyên phận hết, cũng còn khả năng nào khác. Sau , chính là hai kẻ xa lạ, hình như dưng.

 

Phong Thanh Y thấy sắc mặt Mộc Băng Vân khôi phục vẻ hồng nhuận, đáy mắt hiện lên ý : “Băng Vân, véo chính , cần dùng sức như .”

 

Mộc Băng Vân sắc mặt bỗng biến đổi, nàng thấy Phong Thanh Y đang chằm chằm vệt ướt tay áo . Đó là nước, mà là máu. Là nàng véo quá mạnh tay, khiến m.á.u thấm ướt cả tay áo.

 

Hắn cư nhiên .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-122-la-nang.html.]

 

Biết thì chứ? Hắn dường như cũng ý định vạch trần. Chỉ cần bức hại nàng là .

 

“Đa tạ Phong thủ tọa nhắc nhở, sẽ dùng sức như nữa.”

 

Phong Thanh Y lộ vẻ kinh ngạc, càng tươi như gió xuân. Băng Vân quả nhiên là một tiểu cô nương đáng yêu và thú vị.

Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio

 

Hắn bỗng nhiên cúi xuống, thẳng mắt Mộc Băng Vân: “Xem ngươi quen Lăng Tích Trần.”

 

“Ngươi , còn hỏi?” Mộc Băng Vân đẩy tầm mắt của , liếc một cái, “Không ngờ Phong thủ tọa nhàn rỗi và tinh ý đến .”

 

Phong Thanh Y thẳng dậy, trong thanh âm lộ rõ vẻ vui vẻ: “Cũng hẳn, chỉ là tò mò thôi. Bất quá, dường như thích Mộc Phong Tuyết hơn, thích ngươi.”

 

“Ta cũng thích .”

 

Thanh âm lạnh như băng của Mộc Băng Vân truyền đến tai , khiến cũng kinh ngạc. Trong đó thế nhưng còn ẩn chứa một tia sát ý, là nhắm ai.

 

Là Mộc Phong Tuyết, là Lăng Tích Trần?

 

Chẳng lẽ là kẻ thù?

 

“Phong thủ tọa, đừng suy nghĩ nghiêm túc như . Những chuyện , ngài cho thôi, đừng hỏi sâu.”

 

Nói xong, Mộc Băng Vân xoay rời , len lỏi đám đông, tiếp tục mua sắm những thứ cần. Phong Thanh Y rời ngay, vẫn đó, theo bóng dáng bận rộn của nàng.

 

Gương mặt nhỏ nhắn, nghiêm túc chăm chú, nhưng vẫn toát lên vẻ vũ mị xen lẫn lạnh nhạt.

 

Hắn lắc đầu , cũng phi rời . Tiểu cô nương thật sự chút phức tạp, hiểu lắm.

 

Mộc Băng Vân cảm nhận Phong Thanh Y rời , mới thở phào một . Phong Thanh Y hứng thú với Mộc Phong Tuyết, trong lòng nàng đúng là ngũ vị tạp trần. Xem nhiều chuyện sẽ diễn giống như kiếp . Nàng chuẩn để tùy cơ ứng biến. Tuyệt đối thể ỷ việc mà lơ là, nếu mất mạng lúc nào cũng .

 

Tại Lăng Vân Phong.

 

“Sư tôn, trông vẻ vui, Tuyết Nhi chọc tức giận ?”

 

Sắc mặt Lăng Tích Trần dịu xuống: “Không . Tuyết Nhi, con hãy ít qua với Mộc Băng Vân .”

 

Mộc Phong Tuyết kinh ngạc, đây là ý gì?

 

“Nàng Mộc gia trục xuất ?” Lăng Tích Trần dường như thấy sự nghi hoặc của nàng, liền giải thích, “Khó tránh khỏi việc nàng sinh lòng oán hận. Tu luyện giới lòng khó dò, cẩn thận một chút vẫn hơn, hiểu ?”

 

Nguyên lai là như ?

 

Mộc Phong Tuyết hiểu . Lăng Tích Trần lúc nãy Mộc Băng Vân là kinh diễm, mà là cảnh giác, sợ nàng ở chỗ Mộc Băng Vân chịu tổn thương. Nàng mà, sư tôn rõ ràng là thích nàng , thể động lòng với nữ tử khác . Thì , sư tôn là đang lo lắng cho nàng .

 

Tâm trạng Mộc Phong Tuyết lên hẳn, nhưng ngoài mặt nàng sẽ đáp ứng như .

 

“Sư tôn, dù nàng cũng là biểu tỷ của con, chắc là sẽ gì tổn hại đến con nhỉ?”

 

Thấy Mộc Phong Tuyết vẻ ngây thơ hồn nhiên, Lăng Tích Trần càng thêm yêu chiều, vuốt ve má nàng: “Nghe lời sư tôn, những , chỉ bề ngoài thì thể điều gì .”

 

“Như thật sự chứ ạ? Lỡ như biểu tỷ tới tìm Tuyết Nhi thì ?”

 

Lăng Tích Trần nhịn một tiếng: “Vậy thì Tuyết Nhi cứ cần để ý đến nàng . Con để ý, nàng cũng sẽ tới nữa.”

 

 

Loading...