Pháo Hôi Quá Cuồng: Đế Tôn Nàng Trọng Sinh - Chương 115: Chừa Lại Một Nửa
Cập nhật lúc: 2025-10-20 04:45:54
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thương Bạch nhanh chóng biến mất trong mắt hai . Mộc Băng Vân từ đầu chí cuối hề ngăn cản, mặt cũng lộ chút thần sắc đành lòng nào. Khoảnh khắc , Thương Úc càng thêm sung sướng.
Tiểu nha đầu , quả nhiên hề tầm thường.
“Sao hỏi vì cớ gì?”
Mộc Băng Vân ngẩng đầu, mỉm : “Thế gian , lấy thực lực tôn.”
“Ừm?” Ánh mắt dừng mặt nàng. Nàng hề dối trá, nàng thật sự nghĩ như thế. “Tiểu nha đầu, những linh d.ư.ợ.c dùng, là để phục vụ việc tu luyện của chăng?”
Qua hồi lâu, vẫn hỏi vấn đề .
Mộc Băng Vân bỗng nhiên kinh ngạc đôi chút, nàng còn cảm thấy chút thần kỳ. Nàng chỉ là kinh ngạc, chứ hề cảnh giác, dù cho đoán , nàng cũng cảm thấy bất an đề phòng. Điều chứng tỏ, Thương Úc thật lòng nửa điểm hại nàng!
“ .”
Thương Úc nở một nụ : “Nếu cần chi, cứ việc mở lời cùng .”
Chàng truy vấn nàng gì, chỉ nghĩ, nàng cần gì, sẽ cho nàng tất cả.
Mộc Băng Vân ngây một lát: “Thương Úc…”
Nàng chỉ hỏi, hào phóng đến ? Rõ ràng là một cường giả, giữa hai họ, tựa như chim đại bàng bay trời, còn nàng là chim sẻ chạy mặt đất, ít nhất hiện tại là như thế.
Thương Úc vuốt lọn tóc buông lơi của nàng: “Sao ?”
Nàng thấy chống tay bàn, vẻ mặt lười biếng hỏi, ? Tư thế , quá đỗi quyến rũ ? Quả là một nam nhân khiến thể rời mắt, đặc biệt là đôi mắt , cuồn cuộn mà thâm trầm, bên trong một vòng huyễn quang luân chuyển.
Bỗng nhiên, nàng thấy cổ áo của rộng mở, kèm với dáng vẻ lười biếng , liền vội vàng dời ánh mắt, má nàng ửng hồng. Nàng quả thực là đầu thấy một nam tử như thế, cảm thấy trong lòng chút khác thường, nhưng vội vàng bỏ qua loại cảm xúc đó.
Thương Úc thấy dáng vẻ của nàng, đôi mắt lóe lên, đầy ắp ý . Tiểu nha đầu ngượng ngùng ư? Chàng bỗng nhiên hiểu rõ cảm giác . Chàng yêu thích tiểu nha đầu , nếu yêu thích, sẽ trốn tránh. Trong nhận thức của , tiểu nha đầu sớm là của .
Nếu là của , ai cũng đừng hòng đ.á.n.h chủ ý lên nàng.
Có điều, tiểu nha đầu dường như vẫn ý với . Phải đây? Thương Úc cau mày khổ tư, nỡ cưỡng bách tiểu nha đầu bất cứ điều gì. Cứ như thế, chỉ còn cách từng bước tiểu nha đầu say đắm.
Tốt lắm, mấy năm sẽ ở bên cạnh nàng cùng trưởng thành, nhất định sẽ để một ấn tượng thật sâu trong lòng tiểu nha đầu, trong tâm trí nàng, chính là độc nhất vô nhị.
Thương Bạch xử lý xong chuyện, bay nhanh về đình, liền thấy Thương Úc đắm chìm Mộc Băng Vân, đôi mắt vẫn đang suy nghĩ sâu xa điều gì đó. Hắn sợ đến mức suýt rơi xuống hồ, vội vàng phi lên đình đài.
Đột nhiên, một ánh mắt sắc bén như lợi kiếm dừng . Hắn gượng một tiếng: “Chủ tử.”
Hắn liền là như . Nếu qua ngay, chắc chắn sẽ rơi xuống hồ. Bộ dáng của Chủ tử, rõ, xem phận Chủ Mẫu cơ bản định. Sợ đến mức âm thầm lau mồ hôi lạnh.
“Xử lý xong ?”
“Vâng, Chủ tử,” Thương Bạch hưng phấn , “Ta chừa cho họ một nửa .”
“Chủ tử, liệu ?” Hắn theo bản năng về phía Mộc Băng Vân, phát hiện nàng như cũ hề phản ứng, lưng dâng lên một luồng lạnh lẽo. Tuổi còn nhỏ mà thể bình tĩnh đến thế, quả nhiên hổ là Chủ tử coi trọng! Quả nhiên, ánh mắt thể nào sánh bằng Chủ tử. Băng Vân cô nương , thấy tương lai thành tựu nhỏ.
Ngón tay Thương Úc gõ mặt bàn, từng tiếng gõ dường như gõ lòng Thương Bạch, khiến cả căng thẳng. Bộ dáng của Chủ tử, là hài lòng chứ?
Thương Bạch hỏi nhỏ: “Chủ tử, cần thuộc hạ thu thập thêm vài tên nữa ?”
“Không cần.” Thương Úc ngước mắt liếc một cái, khiến Thương Bạch thở phào nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-qua-cuong-de-ton-nang-trong-sinh/chuong-115-chua-lai-mot-nua.html.]
Con ngươi Mộc Băng Vân lóe lên, Phó gia và Âu Dương gia tổn thất một nửa trưởng lão, của hai nhà sẽ chuyện gì. Sợ hãi, là sẽ nịnh nọt?
“Đã xử lý sạch sẽ?”
Thương Úc hỏi. Thương Bạch hiểu rõ: “Đã xử lý sạch sẽ. Ta nghiêm cẩn cảnh cáo họ, bén mảng quấy nhiễu, nếu sẽ phanh thây bộ trưởng lão của họ.”
Nói đến đây, Thương Bạch vẻ mặt cao hứng, cả khoa tay múa chân.
“Chủ tử, ngài , những lão già đó, cư nhiên sợ đến mức tiểu quần, lóc thút thít, thật là buồn đến rụng răng. Dù cũng là cao thủ đó, nhát gan đến thế…”
“Ha ha ha —”
Thương Bạch rộ lên tại chỗ. Bỗng nhiên, một luồng gió lạnh thổi qua, giật phản ứng , ngưng tiếng , liền thấy ánh mắt lạnh lùng của Thương Úc dừng , cả nổi da gà.
“Chủ tử, ngài còn việc gì dặn dò ? Nếu , Thương Bạch xin phép quấy rầy ngài cùng Băng Vân cô nương nữa.”
Hắn nghĩ vẫn nên rời sớm, tính tình Chủ tử âm tình bất định, chỉ khi Băng Vân cô nương ở bên cạnh, tính tình mới hơn chút. Hắn cảm thấy Phó gia và Âu Dương gia, nếu vì Băng Vân cô nương ở đây, Chủ tử chắc chắn sẽ dễ dàng buông tha bọn họ.
“Ngươi lui xuống , những thứ dặn dò, chuẩn xong ?”
Thương Bạch vội vàng gật đầu: “Đã chuẩn xong .”
“Vậy ngươi thể rời .”
Thương Bạch thầm thì, lặng lẽ rời . Thật là, dùng xong thì đuổi , ai nha nha, thôi đành, ai bảo là Chủ tử!
Sau khi Thương Bạch rời , ánh mắt Mộc Băng Vân dừng Thương Úc, khiến cúi đầu qua. Tiểu nha đầu dường như điều nghi vấn: “Muội điều gì?”
“Làm như thế, sẽ gây phiền toái cho ?”
Thì là chuyện , sắc mặt hòa hoãn: “Sẽ .”
“Tổn thất vài vị trưởng lão mà thôi, họ vẫn đến mức loạn.”
Hơn nữa, chuyện là do đối phương trêu chọc . Nếu đây Đông Châu, mà là Tây Châu, sẽ dễ dàng buông tha như thế. Nói cho cùng, Đông Châu địa bàn của mà thôi.
Mộc Băng Vân hề chút đồng tình nào. Nếu Thương Úc ở đây, những kẻ ám sát bọn họ ngày hôm nay, nàng khẳng định mất mạng. Vì thử dò xét, những quả thực dám chuyện đó.
Phó gia và Âu Dương thế gia thể họ ở đây, khẳng định là do Phó Tập Lẫm để lộ. Vốn dĩ nàng đối với Phó Tập Lẫm quá căm ghét, nhưng giờ phút cảm thấy vẫn nên ít lui tới với đó thì hơn.
Vừa xem nấu ăn và nghe truyện nè. Link kênh ở đây: https://www.youtube.com/@meoyeucaaudio
“Nàng đang nghĩ gì?”
“Có chút .”
Nàng hề che giấu, cũng thấy hối tiếc, chỉ trần thuật đơn giản: “Vẫn là Thương Úc nhất.”
Nghe lời khen của nàng, cảm thấy vui sướng.
Đương nhiên là nhất, tiểu nha đầu bộ đều là của . Ai cũng thể tổn thương nàng, càng thể cướp nàng khỏi .
Bỗng nhiên, Mộc Băng Vân nhích gần đôi chút: “Thương Úc, định tổ chức sinh thần cho ?” Đôi mắt nàng sáng rực như thế, lộ vẻ nàng thật sự vui, vô cùng mong chờ.
Chàng kìm xoa đầu nàng: “Ngày mai, sẽ rõ.”
“Đừng vội.” Chàng trêu chọc, khiến nàng chút quẫn bách.