May đầu bếp nương tay, cho quá nhiều ớt, dựa theo khẩu vị của mà thêm đường và các loại gia vị khác để điều hòa. Món cá nướng cuối cùng thành, độ cay khác gì các món ăn đời , trong vị cay phảng phất vị ngọt thanh.
Đặc biệt, đúng thời gian quả vải đang rộ mùa, Tiêu gia đương nhiên cũng sẵn. Bởi , nàng cho bốn quả vải bỏ hạt, trắng muốt lên cá nướng. Nước canh sôi sùng sục nhuộm đỏ cả phần thịt vải trắng ngần.
"Mọi thích là , nhưng đây do phát minh , chỉ là vô tình trong sách cổ thôi." Yến Thu Xuân ngượng, nhanh tay gắp một miếng vải trong cá nướng.
Rõ ràng vải ăn trực tiếp ngon, nhưng khi cho món cá nướng nóng hầm hập , vị ngọt càng tăng lên, hòa lẫn với vị mặn và vị cay nồng. Ban đầu nếm thì thấy hương vị chút kỳ lạ, nhưng càng ăn nàng càng cảm thấy ngon miệng thể tả.
Chẳng lẽ là vì cần bóc vỏ bỏ hạt chăng?
Yến Thu Xuân ăn trầm ngâm suy nghĩ, nhai hai ba nuốt xuống, gắp thêm một miếng thịt cá. Nước canh cay cay mặn mặn thấm đẫm thớ thịt cá ngon thơm, quả thực là mỹ vị tuyệt trần!
Tiêu phu nhân đang ăn món lẩu yêu thích, quên cất lời khen ngợi: "A Xuân, món con khéo quá. Mấy hôm khi nếm thử đầu, nó cay đến mức đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng cảm giác vẫn thật dễ chịu. Nếu mùa đông mà thưởng thức món thì quả là niềm hạnh phúc lớn lao!"
Yến Thu Xuân ăn cá nướng no nê, giờ thèm ăn lẩu.
Trước đó nàng từng món một nhưng thịt xử lý , thiếu thịt dê, thịt bò thái cuộn nên cảm giác trọn vẹn. Lần , Tiêu gia chuẩn đầy đủ, các loại thịt thái lát mỏng thượng hạng.
Nàng hề khách sáo, nhúng thịt : " , mùa đông mà thưởng thức món thì gì sánh bằng. Nếu thích ăn lẩu cay, chúng thể dùng nó trong quân đội. Chỉ cần cho nguyên liệu nấu lẩu nồi nước, dùng loại rau gì cũng hợp vị, thậm chí còn thể thả mì sợi ..."
Thịt thái lát mỏng sôi sùng sục trong nồi lẩu, mới dứt lời một câu mà thịt chín tới!
Trong chén gia vị của Yến Thu Xuân đủ ớt cay, vừng rang, hoa tiêu cùng đủ thứ khác. Nàng gắp miếng thịt dê thái mỏng chín tới, chấm chén gia vị đưa miệng.
Nước canh thơm lừng cùng vị cay nồng bùng nổ nơi đầu lưỡi, miếng thịt mỏng mềm tan, vô cùng dễ nhai. Thịt mềm mại mọng nước, vị tê cay thơm phức. Thật là món ăn kích thích vị giác! Ăn một miếng thêm miếng nữa, chẳng thể dừng đũa !
Sau khi ăn vài miếng, Yến Thu Xuân chợt nghĩ tới lời .
Mì sợi ăn lẩu!
Yến Thu Xuân suýt bật , nhắc đến món ngon là nàng thèm thuồng. Nếu thả mì sợi nồi lẩu thì quả thực còn ngon mấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-303.html.]
Trong phủ sẵn loại mì dùng nước muối, bình thường dùng để món Trác tương miến.
Yến Thu Xuân vô thức dậy lấy.
Lúc dùng bữa, vì để thể vui vẻ mà cần kiêng dè lời , nên nàng cho hết nha lui xuống. Nơi còn ngoài, lấy vật gì thì nàng thể tự tay lấy.
Yến Thu Xuân với Tiêu phu nhân một tiếng, đó rời chỗ bước ngoài. Vừa mới tới cửa, nàng thấy Tiêu Hoài Thanh cũng bước theo.
Yến Thu Xuân đầu , vốn nghĩ Tiêu Hoài Thanh chuyện nên lên tiếng.
Nào ngờ, theo nàng suốt một quãng đường, thẳng phòng bếp trong viện.
Yến Thu Xuân bèn hỏi: "Tiêu tướng quân dùng món gì ?"
Tiêu Hoài Thanh lắc đầu, thấy nàng vẫn , vị Tiêu tướng quân luôn nổi tiếng với sự sát phạt quyết đoán tỏ vẻ do dự cất lời: "Vì cô nương đeo món trang sức tặng?"
Yến Thu Xuân nhớ chuyện đó, khẽ : "Món đồ ngài tặng quá đỗi quý giá, dám mang dùng."
Tiêu Hoài Thanh cau mày: "Không hề quý giá. Cô nương cứ yên tâm mà đeo, nếu lỡ thất lạc cũng cần bận tâm."
Yến Thu Xuân dở dở : "Vậy cũng nên. Ta từng dùng nhiều món đồ như , cầm tay luôn cảm thấy bất an. Lần đúng lúc mang theo một chiếc rương, lát nữa sẽ gửi cho ngài cất giữ."
Tiêu Hoài Thanh mím chặt môi, gương mặt ngăm đen thể rõ vẻ thất vọng: "Không cần, mất thì cứ mất thôi, cô nương đừng cảm thấy gánh nặng trong lòng. Ngay cả nương của và Nhị tẩu cũng đều món quà tương tự."
Thấy tuấn tú cau mày, Yến Thu Xuân lòng khẽ mềm : " xuất của cao, quen dùng những món đồ xa xỉ , tâm trạng bất , cầm trong tay sợ e trộm cắp. Chi bằng, ngài cứ giữ giúp quản lý chăng?"
Tiêu Hoài Thanh định nàng chớ lo, tài sản sống mang đến c.h.ế.t cũng mang theo , những vật đều là chiến lợi phẩm thu trận chiến, chỉ vì trông mắt nên cố ý giữ cho nàng.
lời nàng cũng sai, bèn thuận miệng: "Thôi . Vậy thì vật , cô nương bằng lòng nhận ?" Dứt lời, Tiêu Hoài Thanh đưa qua một chiếc hộp nhỏ hình chữ nhật.
Yến Thu Xuân nhận lấy, thấy Tiêu Hoài Thanh lộ vẻ mong chờ hân hoan, nàng bèn mở hộp. Bên trong là một cây ngân trâm, chế tác vô cùng tinh xảo, ánh mắt nàng sáng rực.