Yến Thu Xuân ngây , vội đưa chiếc khăn tay thêu hoa sen cho nàng lau nước mắt, ôn tồn : "Tỷ tỷ chớ nên bi thương. Có chuyện gì cứ giãi bày với . Tuy tài cán gì lớn lao, nhưng sẵn lòng lắng tỷ bất cứ lúc nào tỷ cần."
Triệu Thục Hoa thút thít nức nở, lau nước mắt khẽ nghẹn ngào: "Thân phận t.h.ả.m hại như thế , đều là do nhà chồng đòi hưu đẩy về..."
Nói đến đây, Triệu Thục Hoa cố nén nước mắt. Từ nhỏ nàng xa nhà, tuy trong nhà buôn bán, còn nhưng nàng cũng hẹp hòi. Trước khi hồi hương, nàng còn cho rằng trong nhà chắc chắn sẽ ghét bỏ nàng .
khi trở về, nàng mới phát hiện suy nghĩ quá đỗi ngây thơ .
Triệu Thục Hoa lớn hơn Yến Thu Xuân hai tuổi, nàng vốn thành . may, nàng thổ phỉ bắt , đó Tiêu Hoài Thanh giải cứu, và phụ tạm thời đón về. Dẫu , lòng nàng vẫn khắc khoải trông mong phu quân sớm ngày tới đón.
Phụ nàng liền dò hỏi, mới tin đồn nàng thổ phỉ bắt truyền khắp nơi. Phu quân nàng sợ mang tiếng đội nón xanh ( vợ cắm sừng), nên mới chần chừ chịu tới đón nàng về nhà.
Triệu Thục Hoa đành lòng, bèn dẫn theo trở về nhà đẻ.
Nàng hề như , cướp trong sự bất đắc dĩ là điều nàng mong , nàng nào gì sai.
nhà chồng đối đãi với nàng vô cùng quá đáng, mở miệng ngậm miệng đều cho rằng nàng còn trinh bạch, ví nàng như một chiếc giày rách nát. Họ còn , nếu về thất là vinh hạnh to lớn của nàng.
Lúc đưa , Triệu Thục Hoa nhẫn nhịn, khi trở về, nàng vẫn c.ắ.n răng chịu đựng. Trước đây, phu quân nàng dựa gia thế nhà nàng để tiền nuôi dưỡng việc học hành. Sau khi hiểu rõ chuyện, nàng một tới nhà chồng ầm ĩ, thẳng tay đ.á.n.h cho gã một trận tơi bời.
Nàng nổi giận vì gã phu quân hưu thê (), nhưng nàng kiên quyết đồng ý chuyện . Hắn chỉ ly hôn để rảnh tay tái hôn với khác, quả thực là quá bất công.
() Hưu thê: đây là một hành động ám chỉ nếu như vợ phù hợp đủ 7 cái "Xuất" thì sẽ chồng và nhà chồng yêu cầu ly hôn.
Nhà chồng lập tức tới đón nàng về, viện cớ nàng buông lời chế nhạo họ để cắt giảm bớt của hồi môn của nàng. Họ còn đe dọa, nếu nàng chịu nhận cái án ly hôn, họ sẽ để nàng lấy chồng khác, đồng thời sẽ hủy hoại danh dự của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-281.html.]
Lúc bấy giờ, Triệu Thục Hoa tìm về nhà đẻ để xin giúp đỡ, nhưng phụ nàng cự tuyệt thẳng thừng, bởi ông đồng ý cho nàng ly hôn.
Phụ cho rằng việc quá mất mặt dòng họ, càng sợ chuyện nàng thổ phỉ bắt bại lộ, gây ảnh hưởng đến hôn sự của các tỷ khác trong nhà. Thậm chí, ông còn thà rằng để cho phu quân của nàng tiếp xúc với những nữ nhân khác còn hơn.
Vị phu quân thi đậu Tiến sĩ, đó bổ nhiệm Hàn Lâm Viện tại kinh đô. Tuy nhiên, điều đến nhậm chức tại Vụ thành, một thành nhỏ. Dẫu , tiền đồ của vẫn rộng mở. Hơn nữa, là m.á.u mủ của một gia tộc lớn như Triệu gia. Trước thành tích học tập của kém cỏi, nhưng bất ngờ đỗ đạt. Đây cũng là lý do Triệu Thục Hoa sớm nhắm trúng gia thế .
Vì lẽ đó, phụ nàng sẵn lòng nặng lời quở trách nàng, còn cấp cho trượng phu nàng một nơi trú ngụ khang trang, buộc hưu thê, thậm chí còn cho phép nạp .
Triệu Thục Hoa hiểu lòng nông cạn, nhưng nhà đẻ hỗ trợ, thấy của hồi môn cũng thể lấy , nàng đành nuốt giận, cam tâm từ bỏ của hồi môn, cầm hưu thư trở về nhà, nhưng phụ chặn ngay ngoài cổng, ép nàng về nhận với trượng phu.
Triệu Thục Hoa vốn là kiên cường. Nếu phụ cự tuyệt, nàng cũng nhất quyết chịu về. Nàng tin thể tự lực cánh sinh.
May mắn Triệu Thục Hoa cũng tay trắng. Nàng lập tức đến Vụ thành, thuê một phòng trọ, bắt đầu bánh tôm buôn bán. Nàng vốn thích món , khéo tay. Từ nhỏ, mẫu nàng trả tiền thuê riêng trù tử đến dạy nấu ăn tại nhà, để nàng dễ học hơn.
Như cũng thỏa, nhưng phận khuê các, phụ nàng cho rằng đích con gái buôn bán là bại hoại danh tiết, nhiều phái đến khuyên nàng hồi phủ. Thậm chí, phu quân cũ của nàng cũng thường xuyên tới quấy nhiễu. Để giữ cho tâm tính bình , nàng bắt đầu tính đến chuyện rời khỏi Vụ thành.
Vừa lúc Tiêu Hoài Thanh đến Vụ thành mua đặc sản, khi ngang qua, Triệu Thục Hoa nhận , thế nên liền cất tiếng gọi.
Tiêu Hoài Thanh vốn là nhân hậu, khi nàng thuật chuyện, liền mở lời hỏi nàng tới kinh thành lập nghiệp .
Vì thế lúc , nàng mới xuất hiện mặt Yến Thu Xuân.
Triệu Thục Hoa dũng cảm, hòa nhã, thể nghiến răng nghiến lợi cố gắng ăn, cũng thể đương đầu với nghịch cảnh. Dù đến sống ở bất cứ thành nào, nàng tin rằng chỉ cần tay nghề, dù ở cũng thể sống , đặc biệt là khi nàng gặp quý nhân như Tiêu Hoài Thanh.
Yến Thu Xuân xong, trong lòng dâng lên sự khâm phục khôn xiết. Tuy mang linh hồn của hiện đại, nhưng nàng tự thấy dũng khí của vẫn bằng Triệu Thục Hoa. Ngược , nàng còn cảm thấy đau lòng. Kinh nghiệm của nàng khá tương đồng với nguyên chủ, chỉ tiếc nguyên chủ cường ngạnh như thế .