Nghe những lời , y thỏa mãn: “Vậy thì ! Nếu , mỗi ngày đem vài ly kem đến phủ cho cô nương dùng nhé?”
“Không cần, cần, món quá lạnh, dùng nhiều cho sức khỏe. Khi nào ăn thì sẽ tự đến mua.” Nàng : “Việc ngươi hương vị quá đơn giản, nghĩ . Hương vị hiện tại ngon . Tuy nhiên, giá cả vẻ quá cao. Nếu , nên tìm cách hạ giá xuống một chút, đồng thời đa dạng hóa thêm nhiều loại hương vị hơn nữa…”
Nếu giá thành món tráng miệng thể thấp hơn, chắc chắn sẽ thu hút thêm nhiều khách hàng hơn nữa.
để kem ly yêu cầu một lượng băng đá lớn, nên giá bán chắc chắn thể quá rẻ. Lúc nãy xếp hàng, nàng quan sát kỹ. Khách xếp hàng đa phần đều vận trang phục đắt tiền, thỉnh thoảng mới vài ăn mặc kém sang hơn một chút, kiểu dáng quần áo cũng đoán là nha tiểu tư các chủ nhân phái đến mua hộ. Gia cảnh bình thường một chút thì khẳng định là mua nổi món .
Tuy rằng Yến Thu Xuân vẫn chính xác một ly kem giá bao nhiêu, nhưng với hương vị tuyệt hảo thế , giá chắc chắn là đắt đỏ!
Phong Hoành gật đầu lia lịa: “Ta ghi nhớ lời cô nương chỉ bảo.” Chàng tiếp: “Giờ đây cũng sắp tới giờ dùng cơm tối, nếu cô nương vội trở về, bằng mời Yến cô nương, Thủy Mai cô nương cùng hai vị đại ca dùng bữa tối. Cách tiệm kem hai căn nhà một quán mới khai trương, bán món lẩu cay thơm ngon.”
Nàng vội vàng lắc đầu: “Không cần bận tâm, tự là .”
Nàng nhẹ, lễ phép cự tuyệt. Lần , chỉ vì nhất thời tìm lời chối từ mà nàng cùng Tiết Gia Hà dùng bữa, kết quả là mẫu phái đến cầu hôn, nàng một phen kinh hãi, hồn vía bay mất.
Hiện tại, nàng tuyệt đối dám cùng khác giới dùng bữa.
Chàng thiếu niên chút tiếc nuối, song vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, đưa nàng cửa.
Khi sắp bước ngoài, nàng ngước thiếu niên cao hơn nửa cái đầu, bỗng dưng nảy ý, buột miệng hỏi một câu: “Ngươi đính hôn cùng ai ?”
Mặt và cổ tức khắc đỏ bừng, vội vàng lắc đầu, dè dặt nàng trả lời: “Không . Mẫu còn đả động đến chuyện , vả cũng bận rộn công việc.”
Yến Thu Xuân cũng đỏ mặt, hổ chạy thật nhanh ngoài.
Ra khỏi cửa lớn, nàng mới cảm thấy sức nóng mặt giảm bớt. Vừa đầu , thấy vẻ mặt khó hiểu của Thủy Mai, nàng ho nhẹ một tiếng.
Thủy Mai nhíu mày: “Cô nương, thật sự ý vị công tử đấy chứ? mà kém hơn Lục thiếu gia nhiều lắm, Lục thiếu gia sắp hồi phủ …”
Ấn đường của nàng khẽ giật lên.
Chàng sắp hồi phủ …?
Nhắc mới nhớ, dường như lâu ai nhắc đến Tiêu Hoài Thanh mặt nàng. Có vẻ như nàng quên mất , chỉ là giữa bọn họ vốn dĩ cũng từng ý định tình ý . Hiện tại, nàng chỉ cần một tấm bia đỡ đạn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-263.html.]
Nàng mím môi : “Không . Ta chỉ là chút việc cần một nam nhân lập gia đình giúp đỡ.”
Thủy Mai đơn thuần, vội tin, vỗ n.g.ự.c một cái: “Vậy thì . , khi Lục thiếu gia trở về, chúng món gì thật đặc sắc để đón tiếp ạ?”
Yến Thu Xuân dở dở : “Còn thể món gì ngon để tiếp đãi nữa? Những món ngon quý giá đều hết !”
Hai trò chuyện, thảo luận xem nên gì để đãi công thần đại thắng hồi triều, thuận tiện tìm một quán ăn để dùng bữa. Ăn xong, họ xe ngựa chậm rãi trở về Tiêu phủ.
Tới Tiêu phủ, lòng Yến Thu Xuân một nữa dấy lên sóng lớn.
Cũng Tiêu phu nhân chọn giúp đỡ nàng ?
Trong lòng chỉ mải suy nghĩ đến chuyện đó, cho đến khi nàng bước xuống xe ngựa cẩn thận trẹo mắt cá chân, đau đến mức mồ hôi lạnh toát : “Đau quá!”
Thủy Mai cũng hoảng sợ, vội vàng đỡ nàng dậy. Cũng may chân gì, nàng nhảy lò cò bằng một chân, Thủy Mai đỡ, hai cứ thế tiến sân.
Hỏi qua Hứa ma ma, Tiêu phu nhân phái gì với bà cả.
Hẳn là vẫn tin tức gì.
Tâm trạng nàng trầm xuống, thở dài một tiếng. Ngày mai hỏi Phong Hoành một chút, nếu thể, nàng sẽ dùng nhiều công thức món ngon hơn nữa để trao đổi. Hơn nữa, tuổi của cũng lớn, đoán chừng chỉ mười lăm tuổi mà thôi.
Tuổi mà đính hôn thì hai năm cũng sợ ảnh hưởng. Hơn nữa nàng là của Tiêu gia, Tiêu gia chống lưng, sẽ dám gì nàng.
Yến Thu Xuân định sẵn nên trong lòng thấy yên tâm hơn hẳn.
Buổi tối, Thủy Mai tới thoa t.h.u.ố.c rượu cho nàng ngay chỗ mắt cá chân. Rượu t.h.u.ố.c thoa lên nóng, nàng cũng thấy đau mấy. Hơn nữa, đêm qua nàng ngủ đủ, lòng kết luận nên hôm nay nàng ngủ sớm.
Yến Thu Xuân ngủ sớm, nhưng ngủ .
Người đưa tin sớm giao phong thư tới nơi. Trên sườn đồi lúc , một thanh niên với làn da phong sương đang trầm ngâm, vẻ mặt chút kỳ lạ.
Trên mặc một bộ giáp sắt nặng nề, cả đầy bụi bặm. Ở nơi giao của giáp mũ, một góc phong thư lộ .
Thỉnh thoảng, dùng ngón tay thô ráp chạm góc phong thư , dường như xác định rõ điều gì, sắc mặt càng thêm phần khó hiểu.