Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 96:-- Đối Đầu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:50:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Cửu Trinh liếc nàng một cái: “Ngươi xem?”
“Nô tỳ…” Ngọc Yên nuốt nước miếng, “Người sẽ là , xem cái đó chứ?”
“Ừm, ý .” Nàng gật đầu, cố ý trêu chọc nàng .
Cái c.h.ế.t của nha , kỳ thực nàng nhất thiết đào sâu truy cứu đến cùng. Chỉ là, điều nàng là, vì c.h.ế.t.
Chính phòng hôm đó xảy chuyện gì?
Theo những gì nàng hỏi , hôm qua khi Thôi Tuân đến thăm Ôn thị, thì còn ai khác đến nữa.
Thôi Nguyên Thục cũng yên phận ở trong viện, thì, vấn đề chính là ở của chính phòng .
Ngọc Yên quả thực suy nghĩ của nàng dọa cho giật , kém gì việc thấy tiểu thư nhà trêu ghẹo Tạ Phi, mà ai nấy đều kính sợ.
Đi xem c.h.ế.t, chuyện thật quá xui xẻo!
Trong chính viện, Châu ma ma Phù nhi bẩm báo, nhíu mày.
“Ma ma, nếu Đại tiểu thư cứ khăng khăng truy tra, thì ?”
“Cho dù điều tra rõ cái c.h.ế.t của nha cũng vô dụng, cần lo lắng.”
“, Đại tiểu thư giờ đang chằm chằm chúng , nếu điều tra rõ chuyện , nhất định sẽ c.ắ.n chúng một miếng.”
“Nàng chứng cứ ?” Châu ma ma ánh mắt sắc bén quét nàng một cái: “Cho dù , đến lúc đó cứ đẩy một chịu tội là .”
Vì nể tình nhà, nàng mới thêm vài câu.
Hai nha đầu cũng là do năm đó dạy dỗ, giờ thông minh lắm chứ.
Châu ma ma nghĩ thêm nữa, trong phòng, khuyên Ôn thị vài câu.
“Sau chuyện gì cũng cẩn thận một chút, tường tai, chính viện bây giờ nhất định là sạch sẽ ?”
Nàng vốn luôn cẩn trọng.
Ôn thị cũng gật đầu đồng ý, thấy nàng buồn bực vui, Châu ma ma cũng tiện thêm, chỉ là ánh mắt tối nhiều.
Trước đứa trẻ vẫn còn là điều, tranh giành, cũng lời.
Giờ đây xem quả là phiền phức, chỉ cản đường nhị tiểu thư, mà còn cho phu nhân.
Nếu còn giữ , e rằng hậu hoạn vô cùng!
Giờ phút , Thôi Cửu Trinh đang vẽ hoa văn, hắt một cái, xoa xoa mũi.
Chắc chắn là đang nghĩ đến nàng.
Đã vẽ ba bốn trang hoa văn, nàng nghĩ thầm, tiên vẽ mười cái là tạm . Với những kiểu dáng nàng từng thấy, việc vẽ những thứ khó.
Dẫu , việc ăn của tiệm trang sức thể khởi sắc trong một hai ngày, còn từ từ gây dựng danh tiếng, mới thể tranh đoạt với khác.
Một lát , Hồ ma ma đến hồi báo, Thôi Cửu Trinh xoay xoay cổ vì cúi đầu lâu mà đau nhức.
Nàng ngẩng mắt hỏi: “Chỉ một cuộn chiếu cói khiêng vứt ở bãi tha ma ?”
“Vâng, dẫu chuyện tiếng tăm , vợ chồng nhà họ Đổng cũng nhắc nhiều, tất nhiên chịu bỏ tiền để chôn cất .”
Thôi Cửu Trinh “rắc” một tiếng, quăng bút xuống, sắc mặt lạnh băng, mực từ đầu bút văng để từng chấm bàn sách.
Hồ ma ma thấy vội quỳ xuống, Ngọc Yên cũng giật , dám lên tiếng.
Thôi Cửu Trinh nghĩ đến mấy nàng gặp sáng nay.
“Dẫu tệ hại đến mấy, c.h.ế.t là lớn, là cha , ngay cả một cỗ quan tài mỏng cũng chịu cho ?”
Huống hồ chuyện còn điều kỳ lạ, rốt cuộc vì phát hiện tư thông tình lang mà hổ thẹn tự vẫn vẫn điều tra rõ.
Nếu như vô cớ mang tiếng như , c.h.ế.t còn nơi an táng, thì Oanh nhi cũng quá đỗi…
Nàng nghĩ đến kết cục của Thôi Cửu Trinh kiếp , một cỗ quan tài mỏng danh phận, tùy tiện chôn ở núi hoang, hai thứ đó gì khác biệt lớn.
Tâm trạng Thôi Cửu Trinh càng thêm tồi tệ.
“Hồ ma ma, ngươi hãy bảo Lương quản sự phái chặn xác Oanh nhi , tiên an táng ở nghĩa trang.” Nói , nàng nghĩ nghĩ: “Mời một vị ngỗ tác đến khám nghiệm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-96-doi-dau.html.]
Hồ ma ma kinh hãi, đáp lời: “Vâng…”
Đây là đối đầu với chính phòng ? Nàng dám nghĩ nhiều, vội vàng dậy cáo lui.
Sau khi nàng trở về với nhà , Lương quản gia nghĩ nghĩ, an ủi nàng: “Đại tiểu thư , nhất định lý do của nàng, chuyện tự sẽ lo liệu thỏa.”
Hiện giờ, còn một chuyện khác.
Hắn sai tìm tiểu tư ném ngoài đó, ai ngờ đó khỏi thành .
Vì dùng hình, đ.á.n.h một trận như , bản nhất định thể tự .
Vậy là sắp xếp ?
Hắn ghi nhớ chuyện , điểm vài dẫn theo rời phủ.
Thôi Cửu Trinh nhận tin tức ngày hôm , Lương quản gia và Hồ ma ma hai ngày bận ngớt, may mà Như Vân cũng trở về, giúp đỡ ít.
Nàng bản cung khai ghi chép trong tay, xác nhận suy đoán của .
Sau khi Ngọc Yên cất giữ cẩn thận, nàng hỏi Hồ ma ma: “Người an trí thỏa ? Đợi tìm một ngày , hãy chôn cất tử tế ! Tiền bạc sẽ lấy từ công quỹ , dù cũng là nha của Thôi gia , thể để mất thể diện.”
Mèo Dịch Truyện
“Vâng, nô tỳ sắp xếp xong cả .”
“Ngươi vất vả , mấy ngày nay ít.”
“Đại tiểu thư gì , đây đều là việc nô tỳ nên .” Hồ ma ma liên tục dám.
Thôi Cửu Trinh , liếc Ngọc Yên, lấy một cái túi thơm bước tới nhét tay Hồ ma ma.
“Đây là chút tâm ý của tiểu thư nhà , ma ma nhận, còn trông cậy chúng giúp đỡ nữa đó!”
Nghe nàng , Hồ ma ma hiểu ý tứ của vị đại tiểu thư .
Chỉ là, cần như nàng cũng sẽ tận tâm tận lực phục thị.
Đợi Hồ ma ma , Thôi Cửu Trinh mới dịp hỏi Như Vân.
Đi liền mấy ngày, tin tức Như Vân mang về cũng ít.
“... Hai con trai của Chu ma ma, ngày thường đều là kẻ lêu lổng, nhiều nhất là vài việc vặt, thể coi là đàng hoàng, thường giao du cũng đa phần là hạng tam giáo cửu lưu.”
“Còn Chu ma ma thì ? Nàng vẻ lợi hại như , ngay cả hai con trai cũng quản .”
“Hai chút căn bản, vài món quyền cước, e rằng Chu ma ma cũng gì họ. Tuổi đều lớn như , ngày thường còn nhận việc dệt vải.”
Thôi Cửu Trinh trong lòng xoay mấy vòng, con trai bất hiếu hỗn xược, già đành bên cạnh chủ cũ để kiếm tiền.
Nói chừng, hai con trai vướng nợ cờ b.ạ.c gì đó, nghĩ , nàng liền hỏi câu .
Như Vân vẻ mặt sùng bái, hai mắt sáng rực: “Tiểu thư thật lợi hại, hai quả thực bên ngoài nợ ít tiền, mấy năm tiền Chu ma ma mang về an hưởng tuổi già cũng đều họ phá sạch .”
Thôi Cửu Trinh vẻ mặt kiêu ngạo, đây chẳng là thủ đoạn rõ như ban ngày !
Còn cần đoán ?
Xem điểm yếu của Chu ma ma hẳn là hai .
Có điểm yếu là , chỉ sợ , thì khó mà nắm giữ .
“Đi thôi, đến lúc chính phòng thỉnh an mẫu !” Nàng nhẹ nhàng .
Như Vân và Ngọc Yên thẳng lưng theo nàng.
Từ khi đại tiểu thư của các nàng nắm quyền, trong phủ cũng là theo nịnh bợ các nàng, càng là lúc , càng giữ vững.
Đến chính phòng, Thôi Cửu Trinh vấn an Ôn thị, thấy bà còn vẻ mặt hiền hậu như mấy , khẽ nhướng mày.
“Mẫu trông vui mấy, nha tự vẫn hai hôm chọc giận ?”
Ôn thị ngẩng mắt: “Người c.h.ế.t , thì chọc giận .”
Thôi Cửu Trinh , : “Dẫu cũng là trong viện của , ngoài , vui cũng là lẽ thường tình thôi, đúng ?”
Ôn thị nhíu mày.
“Mấy ngày nay quản thúc lỏng lẻo, mới khiến trong viện phạm sai lầm như , sẽ bảo Chu ma ma trông coi cẩn thận.”
Nụ của Thôi Cửu Trinh đổi, đột nhiên ghé sát : “Nghe ngày Oanh nhi c.h.ế.t, vốn dĩ ở trong viện hầu hạ, con liền nghĩ, lẽ nào là vì thấy gì đó nên diệt khẩu chăng?”