Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 9:-- Tạ Phi ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:31
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đại tiểu thư thứ tội, nô tỳ, nô tỳ …”

 

Cả hai vội vàng quỳ sụp xuống, phủ phục cầu xin tha thứ.

 

Ngọc Yên khẽ khẩy một tiếng, “Đại tiểu thư, hai nha đầu hôm qua quả là oai lắm, chẳng hề chút lễ nghi nào. Chi bằng cứ giao cho nô tỳ dạy dỗ cho kỹ càng.”

 

Thôi Cửu Trinh liếc nàng một cái, hai đang run rẩy.

 

“Phòng đưa các ngươi đến, điều quả là ngờ tới.”

 

Tuy nhiên, điều đó nghĩa là nàng sẽ mắc bẫy.

 

Giao cho nàng xử lý, chẳng là để nàng vội vàng trao nhược điểm cho đối phương !

 

“Đã là của phòng , thể đ.á.n.h c.h.ế.t cho qua chuyện.”

 

Nghe nàng , hai nha thả lỏng , lén lút , trong chốc lát lộ vẻ khinh thường.

 

Đồ yếu mềm thì mãi vẫn là yếu mềm, hại các nàng lo lắng bấy lâu.

 

Không đợi các nàng kịp thở phào, Thôi Cửu Trinh tiếp lời: “Cứ giao các nàng cho Lương quản gia xử lý. Dù cũng là của phòng , tiện đưa quyết định.”

 

Vừa , nàng cong môi.

 

Sắc mặt cả hai trắng bệch, trợn tròn mắt. Giao cho Lương quản gia, các nàng còn đường sống nào ?

 

“Đại tiểu thư tha cho nô tỳ !” Một trong đó quỳ bò vài bước.

 

“Nô tỳ , thật sự …”

 

Người định mở miệng, Ngọc Yên nhanh tay tát một cái bịt miệng . Vì lực đạo quá mạnh, nửa bên mặt lập tức sưng đỏ lên.

 

“Còn mau lôi xuống!”

 

Mệnh lệnh của đại nha chính là mệnh lệnh của chủ tử. Những phía lập tức nhanh nhẹn bịt miệng lôi .

 

Thôi Cửu Trinh chút vô vị, sửa sang dải thắt lưng váy. “Cùng lắm cũng chỉ là hai con cờ bỏ thôi, còn tốn sức đ.á.n.h nàng gì!”

 

“Đại tiểu thư thứ tội, nếu nô tỳ bịt miệng các nàng , e rằng chuyện gì đó truyền ngoài.” Ngọc Yên xoa xoa lòng bàn tay, cảm thấy tay cũng hình như sưng lên .

 

“Ý ngươi là, trong phủ lời đồn gì ?”

 

Thôi Cửu Trinh ngước mắt hai .

 

Ngọc Yên nghẹn lời, “Chuyện …”

 

Minh Hương mím môi, vẻ mặt chút lo lắng: “Trong phủ đang đồn rằng đại tiểu thư dựa phận mà ức h.i.ế.p nhị tiểu thư, còn kính trọng phu nhân, e rằng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của .”

Mèo Dịch Truyện

 

Cứ tiếp tục thế , chuyện sớm muộn gì cũng truyền ngoài. Vả đại tiểu thư định hôn sự , nếu vì chuyện nhà chồng khó, e rằng các nàng cũng sẽ chẳng yên .

 

“Chỉ là danh tiếng thôi mà. Danh tiếng của , chẳng lẽ các nàng sẽ ?”

 

định hôn sự , phu nhân Vương gia coi trọng lễ nghi. Nếu những chuyện , gả phủ sẽ dễ dàng .”

 

Nghe nàng nhắc đến hôn sự, Thôi Cửu Trinh mất kiên nhẫn, một cỗ phiền muộn dâng lên trong lòng.

 

Nàng liếc xéo Minh Hương, ánh mắt dần lạnh : “Ngươi là nha của là nha của Vương gia?”

 

Nghe , Ngọc Yên giật , lập tức kéo kéo tay áo Minh Hương: “Đại tiểu thư thứ tội, Minh Hương cũng chỉ lo lắng Vương phu nhân chèn ép.”

 

“Nô tỳ tuyệt đối hai lòng.” Minh Hương quỳ xuống: “Hôm nay nô tỳ vượt phận, xin đại tiểu thư trách phạt.”

 

Thôi Cửu Trinh nàng một lát, đó mới thu ánh mắt.

 

Hèn chi nguyên chủ là kẻ chủ kiến, bên cạnh nha “lợi hại” đến mức chuyện gì cũng thể tự quyết định, thì còn việc gì đến lượt nàng nữa.

 

Chỉ là, quá chủ kiến cũng chuyện . Ít nhất ở chỗ nàng, cần khác nàng chủ.

 

“Trừ một tháng bổng lộc, ghi nhớ bài học . Về ai dám tái phạm, thì cần ở bên cạnh hầu hạ nữa.”

 

Minh Hương sững sờ, lời chút nặng. Không chỉ nàng, mà ngay cả Ngọc Yên cũng run lên trong lòng.

 

Cả hai gì, khẽ đáp lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-9-ta-phi.html.]

Tuy trao đổi, nhưng các nàng đều , đại tiểu thư nhà thực sự đổi , hầu hạ cũng cẩn trọng hơn.

 

“Đi thảo một thiệp bái kiến gửi đến Ôn gia, vài ngày nữa sẽ bái kiến ngoại tổ mẫu.”

 

Thôi Cửu Trinh dậy đến bên cửa sổ, bên ngoài nắng nóng gay gắt. Có lẽ lâu nữa trong phủ sẽ dùng đến chậu băng.

 

Nàng định sớm đòi của hồi môn của mẫu nguyên chủ, cũng đỡ bôn ba khi trời nóng. Chỉ là của hồi môn đó còn bao nhiêu.

 

Nghĩ đến đây, Thôi Cửu Trinh khẽ nhíu mày, sự phiền muộn trong lòng giảm mà còn tăng.

 

Một lát , nàng thấy vết m.á.u váy, mới dịu đôi chút.

 

Minh Hương và Ngọc Yên cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Hóa là đến kỳ kinh nguyệt, thảo nào mấy hôm nay tính khí lớn đến .

 

Liên tiếp hai ngày, Thôi Cửu Trinh ườn như xương, hết giường sập, tóm thể động đậy thì động đậy.

 

Cảm thấy khá hơn, nàng mới khỏi cổng viện, về phía Đông Uyển của lão thái gia.

 

Sau hai ngày suy nghĩ, nàng quyết định một chuyện: Thái tử tuyệt đối thể rơi tay Vương gia, bất kể là một hôn quân .

 

Nếu như trong nguyên tác, để Vương gia thêm trợ lực như , thì đó là tin đối với nàng.

 

Nàng thuyết phục lão thái gia nhận Thái tử.

 

Đến Đông Uyển, để nha , nàng vội vàng chào Lương bá đang đào đất, thẳng nội đường.

 

Lương bá với hai tay lấm bùn, vội gì đó nhưng trong lòng thầm than hỏng , liền nhanh chóng rửa tay.

 

Trong nội đường, Thôi Cửu Trinh vén váy bước , “Tổ phụ an khang, tôn nữ một chuyện …”

 

Lời nàng đến miệng thì dừng , bóng dáng , một vẻ kinh ngạc hề che giấu lướt qua mắt.

 

Không chỉ nàng, hai trong đường cũng sững sờ khi thấy đột nhiên bước .

 

Không khí im lặng ban đầu phá vỡ, lão thái gia khẽ ho một tiếng, còn nam tử phía cũng sang, khẽ cúi .

 

Thôi Cửu Trinh lúc mới thu ánh mắt, tự thấy chút thất lễ, nhưng nàng vốn da mặt dày nên cũng thấy ngượng ngùng.

 

Nàng chỉnh đốn tư thế, đoan trang hành lễ phúc : “Tôn nữ thỉnh an tổ phụ!”

 

Lão thái gia liếc Tạ Phi đang khá an phận, ngó lung tung, mới : “Con cứ tìm Lương bá chơi đùa một lát, đừng chạy lung tung.”

 

Thôi Cửu Trinh cũng đột ngột bước là thất lễ. Ngày thường lão thái gia ở đây cơ bản tiếp khách, ngay cả nha bà tử cũng , trong viện nhiều nhất chỉ vài tiểu tư tưới nước quét dọn.

 

Bởi , nguyên chủ đây đến đây đều cần thông truyền, giờ phút cũng ngờ ngoài.

 

Vả , ngoài đến .

 

Nàng liếc về phía nghiêng .

 

Cẩm bào màu ngọc ôm sát vóc dáng cao ráo, đoan chính. Dưới mái tóc đen như mực, bên hông thắt dải cung thao màu xanh nhạt, treo ngọc bội chạm khắc phúc văn bằng bạch ngọc.

 

Nếu vóc dáng như ngọc ẩn khiến khó quên, thì dung nhan thoáng qua càng khiến kinh diễm.

 

Nàng sống hai kiếp, đây thật sự là đầu tiên nàng thực sự thấy một đến .

 

Lông mày thanh tú, môi mỏng. Dù vẻ mặt đạm mạc, nhưng đôi mắt tinh tú sâu thẳm như hồ, đường nét tinh xảo chỗ nào toát lên vẻ cao quý từ cốt cách.

 

Chỉ một ánh , khó mà quên .

 

Liên tưởng đến nhân vật trong sách, Thôi Cửu Trinh đoán, đây đại khái chính là vị công tử họ Tạ .

 

Thật đúng là một lang quân như trăng!

 

“E hèm!”

 

Không đợi nàng thêm, nhận thấy lão thái gia thúc giục, đành lui phòng bên.

 

Cách ô cửa sổ chạm khắc rỗng, Thôi Cửu Trinh đảo mắt , tìm Lương bá mà đường hoàng chằm chằm bóng dáng đang trong nội đường, trong mắt nổi lên vẻ hứng thú.

 

“…Những gì , Dật Trung thật sự gánh vác nổi trọng trách.” Tạ Phi đang , chỉ thấy hình đột nhiên cứng đờ, hàng mi dài cụp xuống, khóe môi mỏng khẽ mím .

 

Trong khóe mắt, dường như liếc khung cửa sổ chạm khắc.

 

 

 

Loading...