Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 8:----

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:30
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thôi Cửu Trinh cuối cùng cũng nhận , lão thái gia đây là cố tình ném củ khoai nóng bỏng tay mà!

 

Nghĩ đến đây, nàng khỏi chuyển mắt : “Vị Tạ gia công tử cũng thật may mắn.”

 

“Hừ! May may cũng khó .”

 

Lão thái gia xong một cách đầy ẩn ý, nhắc chuyện nữa, chỉ : “Trong viện mấy loại dưa trái còn tươi ngon, lát nữa con mang về một ít, tự ăn, đừng chia cho khác.”

 

Thôi Cửu Trinh kịp nghĩ kỹ lời lão thái gia , chỉ vội vàng đáp lời.

 

Tối dùng bữa, ăn ít thịt cá tươi ngon, lúc về mang theo một ít dưa trái hái.

 

Nhìn những trái dưa ngọt thơm lừng, Thôi Cửu Trinh xoa xoa bụng. Tuy viện của cách đây gần, nhưng mỗi ngày đều đến cũng chẳng thấy phiền.

 

Chỉ riêng những món ăn thôi, cũng đáng để nàng chạy một chuyến.

 

Trở về viện của , Thôi Cửu Trinh lập tức sai chuẩn nước nóng. Thời tiết đầu hạ, về về như , dù buổi tối gió mát cũng toát ít mồ hôi.

 

Ngâm trong bồn tắm, nàng thả lỏng cơ thể, đột nhiên nhớ đến một : “Các ngươi Tạ Phi ?”

 

Ngọc Yên đang chải mái tóc đen cho nàng, vươn đầu , vẻ mặt đầy hứng thú: “Nô tỳ . Vị nhị công tử Tạ Phi mệnh cứng rắn, cách đây lâu khắc c.h.ế.t vị hôn thê thứ ba.”

 

Chuyện cần cố ý dò hỏi cũng .

 

“Đại tiểu thư hỏi ?” Minh Hương đồng tình : “Vị Tạ nhị công tử may mắn, nên nhớ nếu gặp thì tránh xa .”

 

“Nói ?” Thôi Cửu Trinh nhướng mày. Vốn chỉ là tiện miệng hỏi, giờ thì nàng thật sự hứng thú .

 

Minh Hương lắc đầu, Ngọc Yên liền tiếp lời: “Nghe đồn vị Tạ nhị công tử thể dây dưa, ai dính thì đó sẽ gặp vận rủi.”

 

“Mà đến, vị Tạ nhị công tử tài học cực kỳ xuất chúng, cả kinh đô đều nổi tiếng.”

 

“Điều thì .”

 

Thôi Cửu Trinh gật gù tán thành, mà đại nho như lão thái gia khen ngợi, chắc chắn chỗ hơn .

 

Chỉ là, việc dạy dỗ Thái tử sẽ rơi tay . Nàng nhớ trong sách , vị Thái tử cận với tên tra nam chủ Vương Diễn.

 

Người khác gì, bao giờ theo, nhưng những gì Vương Diễn , luôn lắng vài câu.

 

Do đó, con đường rộng mở của tên tra nam chủ, cứ như trở thành vật báu của , giúp một đường thăng tiến, ai sánh kịp.

 

Vừa nghĩ đến đây, lòng Thôi Cửu Trinh bắt đầu khó chịu.

 

Thà rằng để lão thái gia dạy dỗ tử tế, lẽ Thái tử sẽ như trong sách, đến cuối cùng trở thành hôn quân.

 

Làm hại triều chính.

 

Nước dần lạnh, nàng cũng còn tâm trí ngâm nữa, phất tay cho hai lui , tự dậy lau khô .

 

Đêm đó, trong một gian sương phòng ở hậu trạch.

 

Ôn thị đặt chén t.h.u.ố.c xuống, lau khóe miệng cho Lý ma ma.

 

“Vài ngày nữa đợi ngươi khá hơn, sẽ sai đưa ngươi đến trang viên dưỡng thương.”

 

“Phu nhân…”

 

Lý ma ma mấp máy môi: “Nô tỳ nỡ rời xa , rời xa nhị tiểu thư.”

 

“Ta lòng ngươi, nhưng hiện tại nếu rời , e rằng lão thái gia và lão gia sẽ bỏ qua.”

 

Nói , nàng dừng một chút, cụp mắt xuống: “Nàng cũng là chủ tử, ngươi cũng thể quá đáng như .”

 

“Nô tỳ oan uổng.” Lý ma ma giải thích: “Nô tỳ chỉ hành xử như thường ngày, nào ngờ nha đầu đột nhiên khó, chẳng giống như hôm chút nào.”

 

Vừa đến bảo nàng quỳ xuống, chỉ nàng bẽ mặt mà còn động hình với nàng.

 

Y hệt một bộ dạng mà nàng từng thấy bao giờ.

 

“Chẳng lẽ là quỷ nhập...” Nàng bất giác lẩm bẩm thành tiếng.

 

Nghe , Ôn thị lạnh lùng : “Ma ma!”

 

Lý ma ma lập tức phản ứng , màng đến nỗi đau , an ủi : “Phu nhân thứ tội, nô tỳ đều là bừa, chỉ là nha đầu đột nhiên đổi, e là kẻ xúi giục.”

 

Nghe nàng , sắc mặt Ôn thị dần dịu , xoa xoa chuỗi hạt bồ đề gỗ đàn hương cổ tay: “Bên sẽ cho trông chừng, ma ma cứ an tâm dưỡng thương, đợi qua đợt , sẽ đón ngươi về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-8.html.]

 

Lý ma ma trong lòng cảm kích Ôn thị rốt cuộc vẫn còn nghĩ đến , vui mừng gật đầu: “Nô tỳ tin phu nhân, chỉ là nô tỳ ở đây, và nhị tiểu thư cần bảo trọng.”

 

“Ma ma cứ yên tâm!”

 

“Nhị tiểu thư vẫn còn nhỏ, khó tránh khỏi hiểu dụng tâm của phu nhân, nếu lời gì khiến vui, chớ trách nàng.”

 

Nhắc đến Thôi Nguyên Thục, Ôn thị liền chuyện ở chính phòng hôm nay cũng truyền đến tai Lý ma ma.

 

Chỉ là khi nghĩ đến Thôi Nguyên Thục, nàng nhíu mày: “Ta tự chừng mực.”

 

Lý ma ma há miệng, dường như nhớ điều gì, thở dài một tiếng.

 

“Dù giống đến mấy, cũng là do sinh , từ trong bụng mà chui ...”

 

Những lời phía , nàng thêm nữa.

 

Ôn thị cũng đáp , chỉ rũ mắt xuống, ánh nến vàng vọt chiếu lên nửa khuôn mặt nàng, rõ thần sắc.

 

“Chuyện sổ sách sẽ cho lo liệu thỏa, ma ma cứ nghỉ ngơi !”

 

Nói , thêm nữa, dậy rời .

 

Lý ma ma lúc mới mềm nhũn , thở phào nhẹ nhõm.

 

nghĩ đến chuyện sổ sách, nàng nhấp nhổm yên.

 

Thôi Cửu Trinh đáng c.h.ế.t đúng là chỉ gây chuyện cho nàng!

 

Sáng hôm , chính phòng liền mang đến cây san hô đỏ mà Ôn thị hứa tặng Thôi Cửu Trinh hôm qua.

 

Nhìn cây san hô đỏ cao nửa thước, màu sắc rực rỡ óng ánh đặt chiếc bàn gỗ sơn đen, dù Thôi Cửu Trinh thấy qua đủ loại châu báu cũng khỏi kinh ngạc.

 

Tuy nhiên, thứ dường như là của Thôi Nguyên Thục, giờ đến tay nàng.

 

Trong sách từng , Thôi Nguyên Thục cực kỳ yêu thích cây san hô đỏ .

 

Quả là trân bảo xứng với giai nhân!

 

Nàng khẽ cong môi .

 

“Thay đa tạ mẫu , thể thích yên tĩnh, sẽ quấy rầy.”

 

Phù nhi cúi đầu: “Nô tỳ nhất định sẽ chuyển lời của đại tiểu thư.”

 

Nói xong, nàng : “Lý ma ma hiện giờ thương, việc nội trạch sẽ do phu nhân tự quản lý.”

 

Lời dứt, mấy trong phòng đều ngẩn .

 

Minh Hương và Ngọc Yên , mỗi đều suy nghĩ riêng.

 

Thôi Cửu Trinh cũng ngờ Ôn thị nhanh chóng mặt như , dù sống sâu trong nội trạch lâu như , trong tay nàng chỉ mỗi Lý ma ma là hữu dụng.

 

Thoạt thì thể khỏe quản chuyện, nhưng thực chuyện nào trong hậu trạch nàng ?

 

Chẳng lẽ, nàng đề phòng đến thế, chỉ là nhắc đến việc tiếp quản trung quỹ, tự đẩy ngoài.

 

Nghĩ đến đây, Thôi Cửu Trinh : “Mẫu thể tự quản lý đương nhiên là nhất, , e là nhờ hao tâm tổn trí nhiều .”

 

Phù nhi sắc mặt đổi: “Đại tiểu thư , phu nhân xưa nay vẫn coi trọng , chuyện của dù nhiều đến mấy cũng phiền lòng.”

 

Thôi Cửu Trinh chỉ mỉm .

 

“Chỉ là, phu nhân mới thu hồi quyền hành, hiện giờ nhiều việc vặt bận, sổ sách đành chậm vài ngày mới đưa tới .” Phù nhi cúi đầu .

 

Thôi Cửu Trinh nhướng mày: “Chậm hai ngày cũng , đằng nào cũng thể chạy thoát, chỉ là đừng lỡ việc về thăm nhà ngoại là .”

Mèo Dịch Truyện

 

Phù nhi , khóe môi giật giật, đành đáp ứng.

 

Trước khi , nàng hai nha nhỏ đang cúi đầu phía , chuyện một lượt.

 

“Hai nha đầu cứ để đại tiểu thư xử lý, là đ.á.n.h c.h.ế.t đuổi khỏi phủ, đại tiểu thư tự quyết định là .”

 

Nói xong, nàng phúc lui xuống.

 

Thôi Cửu Trinh nhấc mí mắt, tự nhiên nhận hai nha chính là những theo Lý ma ma hôm đó.

 

 

 

Loading...