Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 73:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:42
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Diễn nâng cằm nàng, xót xa lau giọt lệ mặt nàng, đôi mắt đỏ hoe , lòng càng thêm thương tiếc.
Mèo Dịch Truyện
"Hãy yên tâm, ở đây, nhất định sẽ che chở cho !"
"Đa tạ Diễn ca ca, chỉ còn ." Thôi Nguyên Thục miễn cưỡng cong khóe môi, ánh mắt dịu dàng như nước.
Trong đó ngập tràn sự ỷ và tín nhiệm đối với , điều khiến Vương Diễn lòng, cũng càng thêm trân trọng nàng.
Vì thể ở lâu, khi ân ái một lúc, Vương Diễn định rời .
Trước khi , vẫn yên tâm, kéo nàng an ủi một hồi mới rời khỏi.
Rời khỏi Tạ gia cùng Vương phu nhân, liền nhắc đến chuyện hủy hôn. Lần Lâm thị phản đối, chỉ nhíu mày: "Đại cô nương xảy chuyện hủy hôn, dù cũng ảnh hưởng đến danh tiếng Vương gia. Không bằng đợi thêm chút nữa, đợi lão gia trở về, để ông đến tận nhà thương lượng với Thôi lão thái gia. Chắc hẳn với tình giao của họ, sẽ quá khó xử."
Vương Diễn từ chối: "Nhi tử một khắc cũng đợi , Thôi Cửu Trinh đó thật sự độc ác, như thể bước chân cửa lớn Vương gia ? Nói chừng còn gây náo loạn gia trạch yên."
Lâm thị , nghĩ đến mấy đứa con dâu phiền lòng ở hậu viện, sắc mặt cũng chút .
Lấy vợ lấy hiền đức, bà đương nhiên cũng một nàng dâu ngoan ngoãn chu đáo. Trước đây đại cô nương hiền lành dịu dàng, tuy khù khờ một chút, nhưng chắc hẳn là lời.
Giờ đây mấy gặp mặt, bà càng ưa. Đến cả bề cũng dám tùy tiện đ.á.n.h c.h.ế.t, là kiêu căng hống hách thành thói trong phủ.
Thêm nữa, những ngày nàng lấy cớ bệnh tật để giữ gặp mặt, bà cũng thực sự bất mãn.
Giờ đây nàng nửa sống nửa c.h.ế.t, dù tỉnh cũng sẽ mang bệnh tật, như , thể sinh con nối dõi cho Vương gia bà?
Nghĩ trong lòng, sắc mặt bà phần lung lay: "Chuyện vẫn cần tính toán kỹ lưỡng, thể đắc tội Thôi gia."
"Nhi tử hiểu !"
"Ai, nhị cô nương cũng là dễ mến, cũng tệ. Chỉ là nếu Thôi gia đồng ý đổi , vẫn tốn chút công sức."
Thật theo ý bà, cần thiết cứ treo ở Thôi gia, vô kết thông gia với Vương gia bà, thiếu gì chứ?
Thấy sắc mặt bà, Vương Diễn liền ý mẫu , cúi đầu: "Nhi tử sớm tâm duyệt Thục nhi, vả , đại cô nương Thôi gia là con cờ bỏ , chắc hẳn cũng ai cưới nàng. Thôi gia chỉ một Thục nhi là thể dùng, thứ, chẳng đều dùng nàng ."
Lâm thị xong, nghĩ cũng , liền gì nữa.
Vì nhi tử tính toán riêng, bà đương nhiên sẽ ngăn cản quá nhiều, chỉ cần sắp xếp thỏa đáng là .
Một bên khác, Thôi Tuân xin phép nghỉ, trở về Thôi phủ báo tin cho lão thái gia. Lão thái gia hề lo lắng tức giận như nghĩ.
Điều khiến Thôi Tuân trong lòng khó tránh khỏi chút thoải mái: "Phụ , Trinh nhi tiện di chuyển, chỉ thể đợi nàng khỏe hơn mới đón về. Nhi tử mấy ngày sẽ về phủ, xin phiền ở Tạ gia."
Lão thái gia hành lang, từ trưa hôm nay trời âm u, dần dần bắt đầu đổ mưa.
Màn mưa b.ắ.n lên một lớp sương mỏng trong sân, khiến rõ vạn vật xung quanh. Cũng như con , luôn cách một lớp, rõ, chạm thấu.
"Văn Sơn !" Lão thái gia thở dài một tiếng.
Thôi Tuân ông gì: "Nhi tử mặt."
"Phụ từng , con đôi khi hành sự quá ưu nhu quả đoán, e rằng khó thành đại sự, vả tâm con quá mềm, cũng hợp quan trường."
Thôi Tuân ngạc nhiên, hiểu vì ông nhắc đến chuyện , vả , đó là lời ông từng khi còn niên thiếu.
"Người nhắc đến chuyện gì?" Thôi Tuân hiểu hỏi.
Hắn tuy từng nghĩ đến việc triển khai hoài bão lớn lao, nhập các bái tướng gì đó, nhưng hiện tại Công bộ Thị lang cũng tệ, nếu thăng tiến thêm một bậc cũng là thể.
Chỉ là bao giờ để tâm mà thôi.
Lão thái gia liếc một cái, lắc đầu: "Con hãy xem Cửu Trinh ! Trong nhà ở đây, con cần lo lắng."
Thấy ông định thêm, Thôi Tuân đành lời, hành lễ rời .
Đợi khỏi, lão thái gia ghế tre đặt ở hành lang, màn mưa bên ngoài đang nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-73.html.]
Một lát , Lương Bá che ô từ xa dần dần đến, ảnh thấp bé mờ ảo cũng dần rõ ràng hơn.
Ông đến hành lang thu ô , dựa một cây cột bên cạnh, mặc cho nước mưa nhỏ xuống ướt một mảng.
"Lão thái gia, Vương lão thái gia còn hai ba ngày nữa là thể về kinh, cần chuẩn gì ?"
Lương Bá lau chiếc hộp gấm ướt trong tay, hỏi.
"Có thể chuẩn gì chứ." Lão thái gia hờ hững : "Chẳng qua là một tờ hôn thư, đến lúc đó cứ xé ngay mặt là ."
Lương Bá lời, nghĩ đến chuyện , trong lòng thở dài, ngũ vị tạp trần.
"Thật sự khổ cho đại tiểu thư, vật đúng là tìm thấy ở chỗ nhị tiểu thư, và các nha cũng xác nhận." Nói , ông dâng hộp gấm lên.
Lão thái gia im lặng một lát, cuối cùng cũng cầm lấy mở .
Được chế tác bằng vàng ròng, khảm đá quý đỏ xanh, miệng phượng ngậm chuỗi hạt, một món đồ thủ công tinh xảo tuyệt vời như còn in huy hiệu, đúng là chiếc trâm đó của Kỳ Lân Các sai.
Lão thái gia chiếc Kim Phượng ngậm châu khảm ngọc bích , trong lòng chỉ cảm thấy một mối nghiệt duyên.
Ông đậy hộp gấm , đặt sang một bên.
"Nguyên Thục cũng mười bốn nhỉ?" Dường như là tự lẩm bẩm, dường như là hỏi.
Lương Bá đoán tâm tư của chủ tử, chỉ đáp: "Nếu nhớ lầm, cuối năm nay hẳn là tròn mười bốn."
Lão thái gia gật đầu: "Năm đó từng mắng nhà họ Ôn dạy loại con gái như , ngờ, lời mắng đó một ngày nào đó cũng sẽ rơi xuống đầu Thôi gia ."
"Ôi, đây cũng là chuyện ngờ đến." Lương Bá thở dài.
Lão thái gia nhắm mắt , hôm nay cũng là một ngày ông nhớ đến vợ quá cố của .
Nếu nàng ở đây, xử lý những chuyện chắc chắn sẽ tiện lợi hơn nhiều, cần đến ông bận tâm.
"Đổi hết những ở vườn Chuối Tiêu !" Lão thái gia mở mắt, chỉ lẳng lặng tiếng mưa.
Lương Bá lời: "Vâng! Vậy, những trong viện phu nhân..."
"Ta chỉ quản con cháu Thôi gia , vợ của , còn cần quản ?"
"Lão nô hiểu ."
Tiếng mưa càng lúc càng lớn, mây đen trời cũng càng lúc càng dày đặc, đen kịt một mảnh.
Thôi Cửu Trinh chán chường dựa giường xem kịch bản, trong phòng thắp đèn sáng trưng nhưng vẫn khiến nàng cảm thấy chút áp lực.
Tâm trí dần còn ở kịch bản, nàng đặt xuống : "Trong phủ tin tức gì truyền về ?"
Ngọc Yên ngừng tay đang thuốc, lắc đầu: "Tiểu thư nô tỳ ngày mai về phủ dò la một chuyến ?"
Thôi Cửu Trinh chút động lòng, nhưng nghĩ đến chuyện xử lý qua tay Tạ Phi, kìm nén xuống.
"Thôi , đằng nào cũng sẽ tin thôi, vội vàng lúc ." Nàng vặn vẹo cổ, cứ mãi thế , quả thực chút mệt mỏi.
Cả ngày giường ngủ hết nửa ngày, thêm mấy ngày nữa e rằng xương cốt cũng cứng đờ mất.
"Đại cô nương." Tiếng Bích Châu truyền đến, đó nàng vén màn sa bước , hành lễ : "Bên ngoài một nha đầu tên Như Vân, là nha của , nên cho ?"
Thôi Cửu Trinh mắt sáng rỡ: "Mau đưa , đợi nàng lâu ."
Bích Châu , lập tức dẫn .
Như Vân mang theo ẩm ướt khắp , ngay cả đôi giày chân cũng in dấu vết sàn nhà, phát tiếng động nhẹ.
"Tiểu thư!" Nàng thấy liền đỏ mũi, mấy nhưng đều kìm nén .
Thôi Cửu Trinh buồn : "Không sai truyền tin, thật ."
Như Vân hít hít mũi, đưa tay lau mắt, bĩu môi : "Chuyện giao cho nô tỳ, các ca ca đều lo liệu xong xuôi, nhưng tiền bạc chỉ thu hồi đến một nửa, những phần còn cũng thể tra chảy ."