Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 70:-- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:39
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời dứt, Thôi Tuân chợt nhớ bình thường quả thật phần thiếu sót với Nguyên Thục, trong lòng lập tức quyết định.
“Lão gia!” Ôn thị thấy mặt lay động, vội vàng : “Nha Nguyên Thục còn đáng ngại, vẫn là ở chăm sóc Trinh nhi thì hơn, dám phiền Tạ phu nhân.”
“Thôi phu nhân gì , ngươi còn xem vội Nhị cô nương vô sự, nếu để nàng ngươi bạc đãi như thế, chỉ sợ sẽ đau lòng đấy.”
Ôn thị sắc mặt cứng đờ: “Thiếp, quan tâm Nguyên Thục, chỉ là Trinh nhi…”
“Đều là khuê nữ, nơi trông nom, Nhị cô nương , ngươi là sinh mẫu thể xem nàng?”
Nàng nhấn mạnh hai chữ “sinh mẫu” vô cùng nặng.
Ôn thị nhất thời nên lời, quá sẽ thành phản tác dụng, nếu nàng còn từ chối nữa, chỉ sợ sẽ khiến nghi ngờ mục đích của .
“Tạ phu nhân , nàng sang Nguyên Thục đó ! Ta lát nữa sẽ sang.” Thôi Tuân hai câu định, đó hướng Tạ Thiên hành lễ: “Đêm nay vợ chồng xin quấy rầy .”
Mèo Dịch Truyện
Tạ Thiên liếc mắt phu nhân nhà , lúc mới mở lời: “Không , đều là vì con cái, vả với mối giao hảo của hai nhà chúng bây giờ, thế thành khách sáo .”
Không thể , lời Tạ Thiên thật khéo léo, Thôi Tuân trong lòng thêm vài phần cận, một nữa cảm ơn.
Lát , tiễn vợ chồng Thôi gia , Tạ Thiên liền nghỉ ngơi , tuổi cao, chịu cảnh giày vò.
Tạ phu nhân đích trông chừng Thôi Cửu Trinh, một bên là Ngọc Yên y phục và xử lý vết thương.
Nàng nhớ chuyện đó, liền hỏi một nữa: “Trước đó ngươi t.h.ả.m hại như ?”
Ngọc Yên từ đầu vẫn cúi đầu như gỗ, giờ phút thấy Tạ phu nhân hỏi , nghĩ đến cảnh tượng , khẽ mấp máy môi.
“Nếu ngươi thật sự , cũng ép ngươi.” Nhìn Ngọc Yên quá tin tưởng , Tạ phu nhân cũng để ý.
Chỉ chậm rãi phe phẩy quạt.
“Nói ! Ta cũng !”
Thanh âm đột ngột truyền đến khiến hai kinh ngạc đầu, chỉ thấy Tạ Phi sắc mặt lạnh lùng bước .
Tạ phu nhân lườm một cái: “Thật quy củ, ai cho phép con đây?”
“Con lo cho Đại cô nương, nên tới xem nàng.” Tạ Phi là hợp quy củ, nhưng thực sự yên tâm.
Ngọc Yên thấy , trong lòng bỗng còn kháng cự nữa.
Nàng hướng hai hành lễ, chậm rãi : “Bởi vì chuyện mấy cô nương nhà họ Hứa rơi xuống nước hai năm , phần lớn trong kinh thành đều âm thầm học bơi, nô tỳ cũng trong đó.”
Nhắc đến chuyện , Tạ phu nhân vô thức liếc con trai , nhớ đến chuyện đó do mà , mặt chút tự nhiên.
“Lúc đó các cô nương bơi đều xuống nước, vốn dĩ nô tỳ cũng xuống nước cứu tiểu thư nhà , nhưng nha của Nhị tiểu thư cùng một bà tử lạ mặt kéo nô tỳ , mặc cho nô tỳ trăm phương ngàn kế giãy giụa cũng chịu buông tay.”
Nói đến đây, nàng lạnh giọng : “Nhị công tử, Cúc Diệp đó căn bản là ôm lòng hiểm độc, cố ý , chừng ngay cả việc rơi xuống nước cũng là…”
Những lời đó, nàng rõ, bởi vì liên quan đến những chuyện riêng tư trong hậu trạch, dù cũng mấy vẻ vang.
Tạ phu nhân thì mối bận tâm , nàng trải qua nửa đời , sóng gió gì mà từng thấy qua.
“Nhị cô nương nhà ngươi thủ đoạn thật cao, rơi xuống nước cũng thể sắp đặt một tay như , đừng là mưu đồ từ đấy chứ!”
Sắc mặt Tạ Phi càng lạnh hơn, vượt qua hai , xuống ghế đẩu gấm bên giường, ánh mắt chỉ dịu xuống khi chạm đang giường.
“ lúc đó Nhị tiểu thư rõ ràng là va Lưu cô nương, chỉ là tiểu thư nhà đẩy nên mới rơi xuống nước.”
Ngọc Yên nhíu mày, quả thật hiểu.
Tạ phu nhân lạnh: “Nếu con tay cứu giúp, Đại cô nương chỉ sợ lành ít dữ nhiều, vả , y phục của cô nương nhà ngươi xé rách . Lúc đó chỉ hai các nàng rơi xuống nước, ngươi chuyện , là do ai ?”
Ngọc Yên kinh hãi: “Chuyện , chuyện , ban nãy nhắc đến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-70.html.]
Vì y phục do nàng , nàng cũng từng thấy, trong lòng càng thêm tự trách.
“Chuyện như thế thể ?” Tạ phu nhân lắc đầu: “Nếu lúc đó Đại cô nương khác cứu lên, danh tiếng e rằng sẽ ho gì.”
Ngọc Yên thầm hận: “Nhị tiểu thư lòng thật độc ác, đều tại nô tỳ, trông nom cho tiểu thư.”
Tạ phu nhân thấy nàng rưng rưng nước mắt, thở dài một tiếng, lau nước mắt giúp nàng, : “Có thời gian mà , bằng nghĩ xem thế nào, Nhị cô nương nhà ngươi nhỏ tuổi mà tâm tư tỉ mỉ như , chỉ sợ dễ đối phó .”
Ngọc Yên , vội vàng đáp lời, trong lòng vô cùng cảm kích Tạ phu nhân và Tạ Phi.
Không chỉ cứu tiểu thư nhà , còn che giấu chuyện bên ngoài, giữ gìn danh tiếng.
Vả , nàng cũng , Đại tiểu thư nhà và Nhị công tử e rằng khả năng thành đôi .
…
Bên , Thôi Tuân và Ôn thị xem Thôi Nguyên Thục, thấy nàng cũng đang trong bộ dạng hôn mê bất tỉnh, trong lòng Thôi Tuân quả thật mấy dễ chịu.
May mắn là đại phu gì đáng ngại, hai lúc mới yên tâm, Ôn thị khuyên nghỉ ngơi, dù ngày mai còn thiết triều sớm.
Trong phòng, Ôn thị bên giường, một bên là Cúc Diệp đang quỳ, ánh mắt nàng lướt qua mặt Thôi Nguyên Thục: “Còn giả bộ gì nữa, mời ngươi dậy ?”
Mi mắt Thôi Nguyên Thục run run, mở mắt , nàng chống dậy, dáng vẻ yếu ớt, cúi đầu : “Tỷ tỷ thế nào ?”
“Thế nào?” Ôn thị nhàn nhạt quét mắt Cúc Diệp: “Nàng thế nào, ngươi rõ ?”
“Ta .” Nàng c.ắ.n môi.
“Ngươi gan , dứt khoát cho sạch sẽ một chút!”
“Mẫu ?”
Thôi Nguyên Thục chợt ngẩng đầu, môi run rẩy, nhanh chóng liếc Cúc Diệp, trong mắt sáng tối đan xen.
Ôn thị sớm thấu tâm tư của nàng, khinh thường khóe miệng nhếch lên: “Nói ngươi ngu, ngươi còn chịu , thật sự cho rằng thiên y vô phùng , ngươi hãy cầu nguyện Thôi Cửu Trinh vĩnh viễn đừng tỉnh ! Bằng , mà ngươi chịu khổ.”
Thôi Nguyên Thục sững sờ, nghĩ đến cảnh nàng vùng vẫy trong nước, trong lòng sợ hãi.
Vội vàng vươn tay nắm lấy tay Ôn thị buông: “Mẫu cứu con, mẫu , con, con cố ý…”
Đến bây giờ vẫn còn giả vờ, Ôn thị khinh bỉ vạch trần nàng.
“Kể hết chuyện cho một lượt, sót một chi tiết nào.”
“Mẫu …”
Thôi Nguyên Thục c.ắ.n môi, .
Ôn thị cho nàng cơ hội: “Không giúp ngươi? Hay là, ngươi nắm chắc tự thu xếp thỏa?”
Nghe , Thôi Nguyên Thục đành những tâm tư và việc .
Nàng cũng ôm lòng dò xét, mấy lén Ôn thị, thấy mặt nàng vẫn bình thường, hề thái độ khinh bỉ tức giận nào, trong lòng chút vui mừng.
Mẫu là về phía nàng?
Nhận thức khiến nàng yên tâm một chút.
Nghe xong lời kể của nàng, Ôn thị lạnh mặt: “Ai cho ngươi cái gan lớn đến , dám tay với nàng ?”
Quan trọng nhất là, tay , vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn, đúng là vô dụng đến cực điểm!
“Con nghĩ kỹ , chuyện thành công đương nhiên là , Vương Dư cây cầu, bất kể là Lưu Tương Uyển Đại tỷ tỷ rơi xuống nước, cũng đều thể đổ lên đầu con .”
Nếu Lưu Tương Uyển rơi xuống nước, Thôi Cửu Trinh ở gần nhất, đó thêu dệt vài câu, nhà Lưu và nhà Tạ nhất định sẽ bất mãn với nàng.
Danh tiếng tổn hại, thêm vài trò, nàng còn lấy gì mà so với ?