Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 65:-- Thay Thế ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Thôi Cửu Trinh còn hỏi thêm, nhưng thấy Ngọc Yên kéo kéo tay áo nàng, liền gì nữa.

 

Nàng theo nhóm đến đại sảnh chiêu đãi khách. Vừa đến cửa, thấy các loại nữ tử hoặc vây, hoặc , hoặc đùa chơi cờ.

 

Thấy các nàng đến, những quen liền tiến tới bắt chuyện. Trong lúc đó, ít ánh mắt thỉnh thoảng rơi nàng, thỉnh thoảng lái câu chuyện về phía nàng.

 

Thôi Cửu Trinh kiên nhẫn ứng phó, liền im lặng, vẻ mặt lạnh lùng. Ngược , Lưu Tương Uyển dường như nhận sự thoải mái của nàng, đùa vài câu kéo nàng đến ở tiểu sảnh bên cạnh.

Mèo Dịch Truyện

 

Có nha lanh lợi dâng , điểm tâm và vài đĩa quả xảo tinh xảo, phục vụ chu đáo thứ.

 

Giữa chỗ hai đối diện còn đặt bàn cờ, hẳn là cũng sắp xếp cho những vị khách như các nàng.

 

Vừa xuống, bên ngoài vang lên một tràng đùa ầm ĩ.

 

Thôi Cửu Trinh nhíu mày, yến tiệc cũng vui như nàng nghĩ, lẽ là do nàng quen ai.

 

Một đám cùng tâng bốc lẫn , đó âm thầm so sánh, trong ngoài bất nhất.

 

Nếu kỹ, chỉ cần xem sắc mặt của họ cũng thấy thú vị.

 

Tương Uyển bảo nha của tìm khác chơi, cần câu nệ, đầu Thôi Cửu Trinh.

 

“Thuở nhỏ chúng từng gặp , Thôi còn nhớ ?” Lưu Tương Uyển bưng lên, đôi mắt nhỏ long lanh nước mang theo ý , “Khi đó, nhiều nhất là năm tuổi, Thôi lão phu nhân thọ yến, tổ mẫu đưa .”

 

Thôi Cửu Trinh chút kinh ngạc. Có lẽ vì quá lâu , trong ký ức nàng chỉ những chuyện , nhưng thể phân biệt con .

 

thì khi đó nhiều tiểu cô nương, nàng là đích trưởng nữ của Thôi gia, tự nhiên nhiều đưa bạn chơi đến bên cạnh nàng.

 

Thôi Cửu Trinh nghĩ nghĩ, xin : “ mơ hồ , nhưng mà, bây giờ nhớ cũng muộn.”

 

Câu cuối cùng khiến Lưu Tương Uyển che môi khẽ, đôi mắt nhỏ tinh xảo trách cứ, “Muội đúng là khéo ăn , sợ giận ?”

 

“Lưu tỷ tỷ nhỏ nhen như , đúng ?”

 

“Điều đó thì chắc, khác đều , thù dai nhất mà.”

 

Lưu Tương Uyển chỉ bàn cờ bàn, “Ta tài cờ vây tệ, chơi vài ván nhé?”

 

“Tỷ tỷ ?” Thôi Cửu Trinh c.ắ.n cắn đầu lưỡi. Kỳ nghệ của nàng thực lắm.

 

Có lẽ nguyên chủ thì , nhưng nàng chỉ coi là chơi mà thôi.

 

Cái giống như chữ pha , động não cơ!

 

“Trước khi đến, chúng Tạ gia mời Thôi gia đại cô nương đến dự tiệc. Thật , hôm nay, ít cũng là vì mà đến.”

 

“Vì ư?”

 

Thôi Cửu Trinh thực sự kinh ngạc, đây là đầu tiên nàng thấy chuyện .

 

Lưu Tương Uyển gật đầu, tự vê một quân cờ đen, "Thường ngày các gia đình trong kinh thành tổ chức yến tiệc, đều là Thôi nhị cô nương tham dự, ngay cả Thôi phu nhân cũng hiếm khi xuất hiện, ít cô nương đều khá tò mò về ngươi."

 

"Lời nghĩa là ?" Thôi Cửu Trinh nhặt quân cờ trắng, đặt xuống một bước.

 

"Ai bảo những năm nay ngươi bước chân khỏi nhà, ngay cả , hôm nay trông thấy ngươi, nếu ngươi và Thôi nhị cô nương vài phần tương tự, cũng là ngươi." Lưu Tương Uyển , cẩn thận kỹ tướng mạo của nàng.

 

Dung mạo so với Thôi Nguyên Thục vốn nổi danh cũng hề kém cạnh, thậm chí còn hơn hẳn, chỉ là những năm đóng cửa ngoài, khó tránh khỏi khiến suy nghĩ thêm vài phần.

 

Thêm chuyện của Ôn gia, lúc đó tuy nhiều , nhưng cũng .

 

Lưu Tương Uyển trong lòng lướt qua một lượt những khúc mắc bên trong, nhưng tiện mở lời dò hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-65-thay-the.html.]

Thôi Cửu Trinh nàng , lật giở ký ức một lượt.

 

Dường như từ khi tổ mẫu của nguyên chủ qua đời, nàng từng ngoài dự yến tiệc nhà ai nữa, đó tất cả đều do Thôi Nguyên Thục .

 

Trong ký ức của nàng, mấy năm đầu là để chịu tang tổ mẫu, thì là do Ôn thị.

 

Nguyên chủ tuổi còn nhỏ, tự nhiên cũng bản tính thích vui chơi, thêm trong phủ chỉ một , tỷ nào khác, vì nàng cũng vui vẻ khi nhà khác mời.

 

Chỉ là mỗi khi đến lúc đó, Ôn thị hoặc là tìm nàng để nàng thắp hương niệm kinh cho sinh mẫu, hoặc là tìm cớ khác để giữ nàng .

 

Mập mờ, nàng cũng nhận điều , nhưng Ôn thị chán ghét , liền ngoan ngoãn lời, tự từ chối những thiệp mời đó, trở thành một tiểu thư khuê các bước chân khỏi nhà.

 

Nghĩ đến đây, Thôi Cửu Trinh mới nhận , Ôn thị e rằng mưu đồ từ sớm, Thôi Nguyên Thục thế nàng.

 

Cạch một tiếng.

 

Quân cờ rơi nặng xuống, Lưu Tương Uyển kìm ngẩng mắt lên, "Sao thế?"

 

"Không !" Thôi Cửu Trinh thở hắt , cong môi , "Cùng Lưu tỷ tỷ đ.á.n.h cờ, xem chẳng chút phần thắng nào."

 

Lưu Tương Uyển : "Ta từ khi sinh thể , đại phu cũng đoán khó sống quá hai mươi tuổi, vì , những việc nhiều nhất thường ngày chính là đ.á.n.h cờ và thư họa, trong khuê các tìm kỳ nghệ hơn thật sự khó."

 

"Hai mươi tuổi?" Thôi Cửu Trinh giật , để ý đến kỳ nghệ mà là thể của nàng, "Vậy ngươi..."

 

"Ta mới đến mười tám vài ngày , giờ đây mỗi ngày, đại để đều là giành giật với trời thôi!"

 

Lưu Tương Uyển nhàn nhạt , hề chút oán giận sợ hãi nào.

 

Thôi Cửu Trinh hiểu , khó trách đó Ngọc Yên kéo nàng , cho nàng hỏi, xem chuyện là bí mật gì.

 

Nhìn Lưu Tương Uyển với vẻ mặt bình thản, chút chân thực, dường như ở ngay bên cạnh, mà dường như cách xa.

 

Dường như thấu điều nàng đang nghĩ, Tương Uyển : "Đã đến thì cứ an nhiên mà ở, thể sống thêm vài ngày, đủ ."

 

", ngươi vẫn còn trẻ như ." Tuổi , đặt kiếp của nàng, cuộc đời mới chỉ bắt đầu, mà ở đây, mới nở rộ, sắp kết thúc ?

 

Tương Uyển khẽ , chạm nhẹ lông mày nàng, "Ta còn bi thương như ngươi, ngươi hà cớ gì như ?"

 

Nói về sinh tử mà hề bận tâm, điềm nhiên đến thế, Thôi Cửu Trinh trong lòng cũng vô cùng khâm phục.

 

Ít nhất, nàng thể thản nhiên đối mặt với sinh tử.

 

Ngay cả khi trút thở cuối cùng ở kiếp , nàng cũng vẫn sống tiếp, và những việc xong.

 

"Lưu tỷ tỷ thực khiến bội phục." Thôi Cửu Trinh đặt xuống ván cờ thua, là chỉ , chỉ điều gì khác.

 

Tương Uyển khẽ , ngoài cửa sổ về phía mặt trời lặn cuối trời, thời tiết vặn, nếu qua một tháng, e rằng nàng thể khỏi nhà, thể hứng gió nữa !

 

Nàng về phía Thôi Cửu Trinh, nàng : "Có ngoài dạo một chút ? Chúng đây một lúc, bên ngoài ít dò hỏi ."

 

lúc đó, lời dứt, liền một nha mặc áo tấc màu tím bước đến, mời các nàng tiền sảnh.

 

Thôi Cửu Trinh đương nhiên từ chối, cùng Tương Uyển tay trong tay theo nha khỏi tiểu sảnh.

 

"Ta cứ ngỡ các ngươi chơi , hóa là trốn ở tiểu sảnh thanh nhàn."

 

Vừa đến tiền sảnh, Tạ phu nhân thấy các nàng liền , mật kéo Thôi Cửu Trinh và Lưu Tương Uyển, "Hai ngươi cứ thích trốn nhàn, khác tìm kiếm khó khăn."

 

Tương Uyển tiếp lời, "Là của , chịu ồn ào, một , liền kéo Thôi cùng ."

 

"Ngươi đó! Nói gì mà với ." Tạ phu nhân xót xa xoa xoa gò má tái nhợt của nàng.

 

Không xa, Thôi Nguyên Thục đang cùng vài thiếu nữ khác, thấy Thôi Cửu Trinh liền động lòng, tiến lên.

 

"Hóa tỷ tỷ ở đây, lo lắng bấy lâu." Nàng , khom chào Tạ phu nhân, "Đại tỷ tỷ đầu đến Tạ gia dự tiệc, quen quy củ, phiền ngài ."

 

 

Loading...