Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 6:-- Suy Đoán ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:48:27
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nhị tiểu thư rốt cuộc vẫn còn nhỏ, vài chuyện hiểu." Bình nhi thở dài một tiếng: "Phu nhân, vết thương của ma ma quả thật chút nặng."
Ôn thị liếc nàng một cái: "Ta dặn Phù nhi mấy ngày nay chăm sóc nhiều hơn, vài ngày nữa sẽ đưa sơn trang."
"Phu nhân, tiễn ma ma ?"
"Ta tiễn, chẳng lẽ chờ lão gia tiễn?"
Chuyện hôm nay tất nhiên thể giấu , lão gia và lão thái gia sớm muộn gì cũng sẽ , thà rằng lúc đó để họ tay, chi bằng bây giờ đưa chiếm thế chủ động.
Để bịt miệng những khác.
Nghĩ đến đây, lòng Ôn thị chùng xuống, Thôi Cửu Trinh đến đây vốn để tạ tội với nàng, mà là để gây áp lực.
Cũng học thủ đoạn từ .
Trong đầu thoáng qua hình ảnh thiếu nữ năng hùng hồn, rạng rỡ và phô trương, ánh mắt nàng thâm sâu hơn.
Một bên khác, Thôi Cửu Trinh khỏi viện thượng phòng liền thấy lão nhân đang đợi ở cửa, kìm bước nhanh vài bước: "Sao là đích đến , Đông Uyển cách đây gần, sai một nha tiểu tư chạy việc là , tìm đường."
Lão nhân mặc áo bào xám mộc mạc, chút lùn gầy, mỉm , mang theo vài phần từ ái.
"Lão nô xin thỉnh an đại tiểu thư, lão thái gia bên đó quý khách, sợ hạ nhân va chạm đến , nên phái lão nô đến đón tiếp."
Người là Lương bá, thị vệ cận bên cạnh lão thái gia, nay đại quản gia phủ Thôi chính là con trai ông .
Theo lý mà , tuổi ông nên an hưởng tuổi già, nhưng cứ cố tình theo hầu bên cạnh lão thái gia, cứ ba năm ngày đưa chút đồ vật cho nguyên chủ, bởi Thôi Cửu Trinh đối với ông khá quen thuộc.
Giờ khách đến phủ, Thôi Cửu Trinh chút hiếu kỳ: "Rốt cuộc là thế nào, khiến tổ phụ đãi ngộ trọng hậu như ?"
Một đoàn chuyện.
"Người gặp sẽ rõ..."
Tiếng dần xa.
Trong Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh chỉ mang theo hai nha , theo Lương bá xuyên qua hành lang, vòng qua sảnh ôm nước đến ngoài Thúy Trúc Viên.
Chỉ thấy Lương bá tiến lên vài câu với hai mặc cẩm y tiện bào, nét mặt nghiêm nghị, hai liền tránh .
"Đại tiểu thư, đến đây , lão thái gia ở bên trong, tự , các nha cứ để họ nghỉ chân một chút."
Thôi Cửu Trinh tuy nghi hoặc, nhưng cũng phản đối, chỉ gật đầu, khi ngang qua hai nam tử dáng thẳng tắp, bước chân dừng một chút.
Ánh mắt liếc thấy hoa văn tinh xảo đai lưng, cùng thanh tú xuân đao đen nặng, một suy đoán táo bạo hình thành trong lòng nàng.
Quý khách đến phủ, khiến lão thái gia, từng là Đế sư, đãi ngộ như thế, sẽ là đó chứ...
Thúy Trúc Viên đình viện thông thường, bước bên trong đập mắt là hai mảnh rau trái xanh um ở hai bên, chỗ còn treo vài thứ màu đỏ, chăm sóc cực kỳ .
Theo thói quen ngày thường của lão thái gia, giờ đa sẽ ở ao cá phía sân viện câu cá.
Thôi Cửu Trinh một đường thông suốt, đến ao cá hậu viện, quả nhiên, hai bóng đang lọt mắt, xa đó còn bốn mặc trang phục giống hệt gác cửa bên ngoài, thẳng như gỗ.
"Tổ phụ." Thôi Cửu Trinh theo ký ức tiến lên thỉnh an: "...Nghe quý khách, Trinh nhi quấy rầy ."
Lão thái gia đến tuổi hoa giáp, hai bên tóc mai bạc trắng, dung mạo tuy thêm vài nếp nhăn, nhưng vẫn loáng thoáng vẻ tuấn thuở .
Chiếc đạo bào xám xanh giản dị khoác hình gầy gò, càng ông thêm tinh thần quắc thước, toát lên vài phần khí chất phong lưu phóng khoáng.
Lúc ông nheo mắt , ngay cả râu cũng rung rung.
"Ngươi thể chủ động đến thăm lão già , thật là hiếm , qua đây gặp , xin thứ đồ chơi ."
"Thì chính là đồ của !" Người mặt về phía ao cá, cuối cùng cũng , .
Người đó ước chừng ba mươi tuổi, dung mạo hiền lành, tuy trang phục khiêm tốn, nhưng vô cùng tinh xảo, ẩn hiện toát lên vẻ uy nghiêm.
Thân phận như , hiển nhiên lộ rõ.
Thôi Cửu Trinh định quỳ xuống lạy, đó phất tay: "Đứng dậy , ở đây cần nhiều quy củ như ."
"..."
"Bảo ngươi dậy thì dậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-6-suy-doan.html.]
Thấy lão thái gia ngăn cản, Thôi Cửu Trinh tự nhiên theo, khẽ ngước mắt .
Quả nhiên, đoán sai.
Những động tác nhỏ tự nhiên thể thoát khỏi ánh mắt hai , đặt mặt họ vài phần đáng yêu.
"Không cần câu nệ, còn bế qua ngươi, khi đó là hai tuổi ba tuổi nhỉ?"
Mèo Dịch Truyện
Người đó thấy nàng rụt rè, liền , tựa như nhớ điều gì đó, chút hoài niệm.
Lão thái gia đáp lời: "Ba tuổi, gan lắm, lén chạy đến lúc bà nội nàng đang ngủ trưa đó."
Lời khiến Thôi Cửu Trinh chút mơ hồ, cũng nguyên chủ đoạn quá khứ .
Người đó gật đầu: "Đến đây, nha đầu, tặng ngươi một món đồ chơi nhỏ."
Vừa , định tháo miếng ngọc bội bên hông, ai ngờ lão thái gia : "Cái quá quý giá, nàng thể nhận nổi, bảo ngọc Bích Á đang chơi tay đó , trẻ con đeo cũng hợp."
Người đó ngẩng mắt, bĩu môi: "Tiên sinh thật là, chỉ là một món đồ chơi thôi mà."
Nói , rốt cuộc cũng bỏ ý định tháo ngọc bội, đưa viên Bích Á đang quấn cổ tay qua.
Lão thái gia tỏ ý đồng tình phản đối, chỉ hiệu Thôi Cửu Trinh tiến lên.
Nhận lấy Bích Á, nàng khẽ cúi gối: "Cửu Trinh đa tạ ban thưởng."
Người đó , liếc một hộ vệ, Thôi Cửu Trinh: "Năm nay bao nhiêu tuổi ?"
"Bẩm , mười lăm ."
"Ồ? Đã hứa hôn ?"
Nhắc đến chuyện hôn sự, Thôi Cửu Trinh trầm mặc.
"...Vâng..."
Vừa , sự chỉ dẫn của đó, nàng cẩn thận nửa xuống chiếc ghế hộ vệ mang đến.
"Hứa với nhà nào?"
"Cháu trai của Vương Dụng Kính." Lão thái gia tiếp lời: "Nhiều năm lời ước định với , năm ngoái mới đổi canh định ."
"Cũng coi như xứng đôi."
"Tạm !"
Hai chuyện, vẻ tự nhiên, phóng khoáng.
Thôi Cửu Trinh tiện quấy rầy, khéo thấy lưỡi câu của lão thái gia động đậy, liền kéo kéo tay áo ông.
Đối với sự cận lâu gặp, lão thái gia chút kinh ngạc, nhưng cũng hỏi lúc .
"Ừm? Tối nay đủ ăn ." Lão thái gia kéo lưỡi câu, dùng sức, một con cá mè hoa béo liền vọt lên.
Ngay lập tức, tiến lên xử lý.
Người bên cạnh thấy , cảm thấy chua chát: "Cá trong ao thật là nhút nhát, cứ thôi, nửa ngày cũng chẳng thấy c.ắ.n mồi của ."
Lão thái gia xong ha ha lớn, đầy ẩn ý: "Nào , mồi đủ lớn, cá mới c.ắ.n câu."
Nói xong, ông Thôi Cửu Trinh: "Hôm nay câu ít, ngươi cứ ở đây dùng bữa !"
Lời đúng ý nàng, vội đáp: "Vâng, tổ phụ."
Cá câu đủ , cũng hết hứng thú, liền cùng lão thái gia nội đường, Thôi Cửu Trinh mắt , tự tay pha .
Tuy bộ quá trình chằm chằm, nhưng nàng cũng chút hoảng loạn.
May mà nàng đây cũng từng học qua vài chiêu.
Người đó thấy , cảm thấy hài lòng, liền cho nàng lui xuống.
"...Tiên sinh thấy đề nghị đây thế nào?" Hắn uống một ngụm , cảm nhận vị thơm nồng khắp khoang miệng, kìm khen ngợi Thôi Cửu Trinh một cái.