Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 59:-- Tự nguy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:28
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiên sinh đừng tức giận, nhất định sẽ tra rõ chuyện cho , ngay cả mười tám đời tổ tông của cũng sẽ đào , chỉ là đến lúc đó thể cần đến phủ...”
“Cứ việc !”
Lão thái gia rút tay dậy, định nán nữa.
Mưu Bân vội vàng theo tiễn ông.
Từ Trấn Phủ Ty , thoáng qua mặt trời chói chang, lông mày cau chặt , rõ là vì phiền muộn điều gì khác.
Vừa trở về phủ, ông liền bảo Lương bá gọi con trai đến, nay Lương Chính là quản gia, bất kỳ ai ở ngoại viện đều qua mắt .
Quan trọng nhất là, nơi Thôi Cửu Trinh ở trong viện của ông, tên trộm mà rõ mồn một.
Lương quản gia cũng chuyện xảy trong phủ thể thoát trách nhiệm, đối mặt với lão thái gia sắc mặt lạnh như băng, lén lút lau mồ hôi, dường như trở về thời điểm lão thái gia còn đương quyền.
“Những kẻ gần đây từng đến Đông Uyển, hãy kiểm tra cho một lượt.” Ông dừng một chút, : “Đặc biệt là những ở Thượng Phòng, bất luận là ai cũng xem xét kỹ lưỡng, cả viện của cũng bỏ qua.”
Lương quản gia , lưng bỗng lạnh toát, “Dạ, nô tài ghi nhớ.”
Lão thái gia dặn dò xong liền rời , Lương quản gia mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, kịp lau hỏi cha , “Cha ơi, đây là tình hình gì, lão thái gia chẳng lẽ nghi ngờ Thượng Phòng giở trò ?”
Lương bá liếc một cái, thở dài, “Người đại tiểu thư dọn đến Đông Uyển thì ít, nhưng nàng ở thì chỉ vài thôi.”
Lương quản gia tặc lưỡi, e rằng trong phủ sắp một trận bất an nữa .
Lần nào cũng nhắm đại tiểu thư, nhiều , khiến nghi ngờ cũng khó, vì giữ thể diện, nên vẫn lén lút hành sự.
Lương quản gia cảm thấy thêm ít việc.
Lão thái gia trở về Đông Uyển tiên đến xem Thôi Cửu Trinh, giờ nàng vẫn tỉnh giấc ngủ trưa, ông cũng để nha quấy rầy nàng.
Nhìn hai nha , một lớn một nhỏ, thẳng thớm mặt , ông lạnh lùng , “Ban đêm cùng tiểu thư loạn, từ nay về ngủ cuối giờ Tuất, nếu Trinh nhi thể vấn đề gì, chỉ hỏi tội các ngươi.”
Ngọc Yên và Như Vân lập tức lời, tuy cũng kỳ lạ lão thái gia mà , rõ ràng buổi tối các nàng đều hạ thấp giọng mà.
Hai dám hỏi nhiều.
Lão thái gia hỏi Thôi Cửu Trinh hôm nay thức dậy lúc nào, thể khó chịu , chỉ là choáng váng mệt mỏi, liền sai Như Vân gọi phủ y đến chờ.
Đuổi Như Vân , lão thái gia ánh mắt sắc bén chằm chằm Ngọc Yên, đúng lúc nàng mồ hôi lạnh toát , sắp chịu nổi thì mới mở miệng: “Đêm qua kẻ trộm đột nhập, may mà phát hiện kịp thời.”
Ngọc Yên trợn tròn mắt, đôi môi run rẩy, “Lão thái gia, việc …”
“Kẻ đó c.h.ế.t .” Lão thái gia để ý đến Ngọc Yên đang hoảng sợ, đột ngột quỳ xuống, chỉ trầm giọng : “Nếu Trinh nhi xảy chuyện gì, ngươi cũng cần giữ mạng nữa!”
“Nô… nô tỳ nhất định sẽ bảo vệ đại tiểu thư… cầu… cầu lão thái gia bớt giận!”
Ngọc Yên cúi rạp đầu xuống đất dập đầu, giọng run rẩy ngừng.
Lão thái gia rời , rốt cuộc cũng kinh động đến Thôi Cửu Trinh.
Đợi Như Vân trở về, Ngọc Yên đang thất thần ngưỡng cửa, trời nóng bức, má đầy mồ hôi cũng chẳng buồn lau.
“Ngọc Yên tỷ tỷ, tiểu thư tỉnh ?” Như Vân nhẹ giọng hỏi.
Ngọc Yên ngẩn ngơ ngẩng đầu lên, vì nàng ngược sáng nên khó chịu chớp mắt, : “Để xem .”
Nói , nàng dậy, cứng đờ bước phòng.
Như Vân chút kỳ lạ, rõ chỗ nào đúng, chỉ là cảm thấy khác lạ.
Bên trong, Thôi Cửu Trinh tỉnh dậy từ lúc Như Vân chuyện, nàng chỉ là lười động đậy, thêm đó bụng cũng dễ chịu hơn nhiều, nên cứ yên nghĩ đến việc dậy.
Ngọc Yên bước tới hầu hạ, bưng , lâu Như Vân dẫn phủ y khám mạch cho nàng.
“Hơi thể hàn suy yếu, đáng ngại, nhớ đừng ham lạnh, bình thường thể ăn thêm chút đồ bổ dưỡng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-59-tu-nguy.html.]
Phủ y vuốt râu .
Ngọc Yên và Như Vân đương nhiên lời, đợi phủ y , Như Vân liền báo cáo với lão thái gia, vì tư tâm, nàng cũng thêm về chuyện ăn uống.
Mèo Dịch Truyện
Lão thái gia im lặng một lát, tỏ ý hiểu, khi Thôi Cửu Trinh thể quả thực , cũng yên tâm hơn nhiều, dặn dò nàng vài chuyện khác mới cho nàng trở về.
Trong Ba Tiêu Viên, Thôi Nguyên Thục trơ mắt nha Liễu Chi bên cạnh Lương quản gia dẫn theo mấy bà lão kéo .
Nàng run b.ắ.n cả , “Sẽ , sẽ …”
Sẽ ai phát hiện .
Cúc Diệp cũng lo lắng ôm chặt lấy nàng, an ủi : “Tiểu thư đừng sợ, Liễu Chi điều gì nên , điều gì nên , cứ yên tâm.”
Thôi Nguyên Thục nức nở, “… nhưng trong phủ mất nhiều , Liễu Chi thật sự sẽ chứ? Nàng rõ ràng hề…”
“Tiểu thư, chuyện của đại tiểu thư liên quan gì đến chúng , điều tra thì cũng chỉ điều tra khác, nô tỳ bảo đảm!”
Thôi Nguyên Thục mắt đỏ hoe, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, “Vậy còn Liễu Chi?”
Cúc Diệp thần sắc tối , “Nàng bất quá cũng chỉ là đưa một phong thư thôi, sẽ chuyện gì , cho dù tra Vương công tử, cũng sẽ tra .”
Thôi Nguyên Thục ánh mắt giằng co, mấp máy môi, nhưng nên gì.
Mấy ngày nay trong phủ ai nấy đều lo sợ hãi hùng, đặc biệt là khi Cẩm Y Vệ đến.
Mưu Bân cũng ý bái phỏng lão thái gia, vì động tác lớn nào.
Hắn đến Đông Uyển, lão thái gia dạy học xong, khi bái kiến Thái tử, hai liền đến đại sảnh chuyện.
Sau khi đưa công văn cho lão thái gia xem qua, Mưu Bân : “Người bình thường chỉ là kẻ chuyên mua sắm và giao hàng, từng giao hàng cho vài phủ trong kinh, ít việc tiện tay, chắc hẳn cũng nhận ít lợi lộc.”
Thấy lão thái gia gì, : “Tiên sinh, mấy nhà vẫn nghĩ xong nên động đến , ngài thấy thế nào?”
Lão thái gia thu hồi ánh mắt khỏi công văn, liếc , “Nếu là đến tìm Thái tử, thì cần lớn chuyện.”
Mưu Bân , “Tiên sinh , việc cứ gác ?”
Lão thái gia gật đầu, : “Có mấy , ngươi dẫn Chiêu Ngục một chuyến.”
Mưu Bân nhướng mày, chút tặc lưỡi, xem lão thái gia tính khí vẫn như xưa, trong mắt thể chịu một hạt cát nào.
Hắn đáp lời.
Bái phỏng xong lão thái gia, Mưu Bân liền dẫn Cẩm Y Vệ rời , từ trong phủ mang vài , cũng để vài .
Cẩm Y Vệ sắp xếp ở Đông Uyển y phục tiểu tư bình thường, thoắt cái, trong ngoài đều .
Đông Uyển thấy náo nhiệt hơn nhiều, đến Thái tử ba ngày hai bữa lão thái gia đuổi đánh, ngay cả những Cẩm Y Vệ mặc thường phục cũng thường xuyên náo loạn.
Không thì giẫm nát cây giống lão thái gia trồng, thì đổ sương mai ông vất vả thu hoạch.
Nhìn một sân đầy , lão thái gia khoanh tay bậc thềm mái hiên chằm chằm, để tránh bọn họ hỏng thứ gì.
Mấy ngày nay ngay cả cá cũng câu nữa!
“Tổ phụ!”
Lão thái gia nhấc mí mắt lên, “Đã khỏe hẳn ?”
“Đương nhiên .” Thôi Cửu Trinh nhẹ nhàng đến mặt, cũng học theo ông khoanh hai tay xuống, “Cũng nhờ t.h.u.ố.c của , thật sự hiệu nghiệm.”
“Hừ! Không thì đưa cho ngươi gì?” Lão thái gia vuốt râu, khá đắc ý.
Thôi Cửu Trinh , liếc mấy đang bận sửa chữa đồ đạc lặt vặt ở đằng xa, “Tổ phụ, viện của điều tới , vẻ lạ mặt.”
Nghe , lão thái gia phủ nhận, mà là bất mãn liếc đang xổm đất sửa chân ghế.
Ông lườm một cái, phủ nhận, “Toàn là một lũ thỏ con, ngoài ăn thì chẳng việc gì cho hồn!”