Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 55:-- Lo Lắng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:24
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Tạ phu nhân tới gặp ?" Nàng là một vãn bối, cho dù Tạ phu nhân đích đến thăm, cũng nên do Ôn thị tiếp đón.

 

Ngọc Yên cũng rõ, chỉ là hôm nay nàng gọi tới hỏi han một phen, khi vết thương của tiểu thư nhà lành hẳn, thì Tạ phu nhân mới đề cập đến chuyện .

 

"Tạ phu nhân trông hiền lành, xuất từ Từ gia, e rằng cũng vì Nhị công tử họ Tạ là học trò của lão thái gia, nên mới cận như ."

 

với phận của Tạ phu nhân, trong kinh thành kẻ bám víu đếm xuể.

 

Thôi Cửu Trinh hiểu, nàng yên tâm một chút, chỉ cần vì nàng trêu ghẹo con trai mà tới gây sự thì coi như .

 

Nói thì , nhưng khi Tạ phu nhân tới, trong lòng nàng vẫn chút căng thẳng.

 

Đông Uyển mấy khi cho ngoài , lão thái gia tất nhiên cũng đặc biệt cho phép.

 

Nàng trang điểm sơ qua, y phục cửa chờ.

 

Bóng dáng Tạ phu nhân từ xa tới, đưa bà là nha lớn bên cạnh Ôn thị, Phù nhi. Thấy Thôi Cửu Trinh, nàng liền hành lễ tự động lui xuống.

 

"Tạ phu nhân an hảo!" Thôi Cửu Trinh khẽ khom hành lễ, Tạ phu nhân lập tức đưa tay đỡ lấy nàng, bất chợt cẩn thận đ.á.n.h giá nàng.

 

Lông mày trong veo, dung mạo xinh , mái tóc dài đen nhánh búi kiểu 'đôi vân kế', càng nàng thêm kiều diễm động lòng , nhan sắc còn hơn cả nhị cô nương mà bà từng gặp đây.

 

Thôi gia đúng là cách nuôi dạy.

 

Tạ phu nhân liếc vòng eo mảnh mai đầy một nắm tay và cặp m.ô.n.g đầy đặn, ánh mắt tràn đầy ý : "Sớm Tạ bá phụ ngươi nhắc tới, quả nhiên là một tiểu nhân nhi đáng yêu, vết thương khỏi hẳn ?"

 

Bà kéo tay nàng, sự dẫn dắt của Ngọc Yên và Như Vân, bước sân.

 

Thôi Cửu Trinh , trong lòng khẽ thả lỏng, chút thất vọng, hóa Tạ đại nhân nhắc tới.

 

"Đã hơn nhiều , còn trở ngại. Để phu nhân đích tới, đúng là vãn bối thất lễ ."

 

"Không cần câu nệ lễ nghi, cứ gọi bá mẫu là ." Tạ phu nhân càng càng thấy yêu thích.

 

Đợi đến khi trong phòng, bà đ.á.n.h giá một lượt. Rèm lụa màu hồng nhạt xếp chồng lên , chính giữa là một chiếc bàn gỗ đàn hương, phía nam là vài chiếc ghế cao trải đệm gấm màu hồng cánh sen, một bên bàn nhỏ đặt những loài hoa theo mùa, bình phong gấm bốn mùa ngăn cách với chiếc giường lớn treo màn lụa mỏng, chăn đệm ngay ngắn.

 

Dưới cửa sổ còn kê một chiếc ghế quý phi, bàn nhỏ bên cạnh đặt chén tinh xảo.

 

Nhìn sang phía đông, giá bách bảo chất đầy bình sứ trân bảo, bên cạnh là bàn học gỗ hồng mộc chạm khắc hoa văn, đặt văn phòng tứ bảo, tường treo vài bức tranh thủy mặc.

 

Ánh mắt Tạ phu nhân lướt qua mấy bức tranh thủy mặc đó, trong lòng cảm thán.

 

Mặc bảo của Thôi lão , cứ treo tùy ý trong phòng cháu gái ông.

 

Phải , bên ngoài dù nghìn vàng cũng khó cầu ! Từ đó thể thấy, Thôi gia đại tiểu thư sủng ái đến mức nào.

 

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng dâng lên một trận thầm bực bội.

 

Con trai ai mà thích, nhưng cứ khăng khăng thèm đại tiểu thư nhà , dựa tính khí của Thôi lão , nếu , chắc chắn sẽ tha cho .

 

“Nghe con thương, cả ngày ở trong phòng chắc hẳn buồn chán, nên mang đến cho con một món đồ chơi nhỏ.” Tạ phu nhân , ma ma phía nâng một chiếc hộp dâng lên.

 

Mở xem, đó là một bộ bàn tính bạch ngọc khảm vàng, từng viên ngọc châu sáng bóng long lanh, phẩm tướng cực .

 

Thôi Cửu Trinh khẽ mở to mắt, “Vật quá quý giá, Cửu Trinh…”

 

“Dù quý giá đến cũng chỉ là một vật phẩm, cần đến mới hữu dụng.”

 

Thôi Cửu Trinh nhất thời nuốt ngược lời từ chối trong, gương mặt Tạ phu nhân với đôi mày mắt tương tự Tạ Phi, nàng khẽ đỏ mặt.

 

Mèo Dịch Truyện

“Cửu Trinh đa tạ phu nhân.” Nàng khẽ e thẹn, xong liền dặn dò Như Vân bưng cụ đến, chuẩn tự pha .

 

Tay nghề của nàng lão thái gia còn từng khen ngợi, chắc hẳn tồi.

 

Tạ phu nhân , cũng tán thưởng, trong lòng hảo cảm tăng gấp bội.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-55-lo-lang.html.]

Đây chính là Thôi gia đại tiểu thư, trách gì giấu kín bấy lâu, ngày thường cũng chẳng thấy lộ diện, nghĩ đến Ôn thị cũng luôn viện cớ bệnh tật ít khi tham dự yến tiệc trong kinh, liền cũng hiểu .

 

“Yến tiệc Khất Xảo tháng của Tạ gia, Cửu Trinh dẫn cùng đến chơi ?”

 

Tạ phu nhân đích lên tiếng, Thôi Cửu Trinh dù từ chối cũng lý do nào.

 

Nàng đáp : “Trinh nhi cùng nhất định sẽ đến phủ bái kiến.”

 

Vừa , nàng bưng chén pha xong dâng lên, Tạ phu nhân đón lấy nếm một ngụm, mắt sáng lên.

 

“Đứa trẻ , lát nữa sẽ sai mang thiệp đến cho con.” Nàng đặt chén xuống, vỗ vỗ tay nàng, thấy cổ tay nàng đeo Bích Á, liền bỏ ý định tháo vòng tay .

 

“Ngày thường con gì? Không thấy con ngoài, nên nhiều hơn thì .”

 

“Cũng chẳng gì cả, lúc nhàn rỗi thì sách, chữ.” Thôi Cửu Trinh lượt đáp, “Chỉ là thích yên tĩnh, nên thường xuyên ngoài.”

 

Tạ phu nhân gật đầu, cũng phần nào hiểu tính cách của nàng, một trinh tĩnh ôn nhu, tài sắc hơn thế , cố tình chọc con sói đuôi to là con trai bà...

 

Chậc chậc, càng càng thích, xứng đáng là của Tạ gia bà!

 

Lại chuyện thêm một lát, Tạ phu nhân còn thăm con trai, nên nán lâu, khi rời , ánh mắt bà lướt qua chiếc khăn tay trong tay Thôi Cửu Trinh.

 

Nụ càng thêm sâu sắc!

 

Nhìn bà xa, Thôi Cửu Trinh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trở về phòng trường kỷ.

 

Như Vân phe phẩy quạt, đôi mắt sáng lấp lánh, “Tiểu thư, Tạ phu nhân đối với thật , ngay cả bàn tính bạch ngọc như thế cũng tặng cho .”

 

Thôi Cửu Trinh khá đồng tình, đại để là vì Tạ Phi là học trò của lão thái gia, còn nàng là cháu gái lão thái gia yêu quý nhất?

 

Nàng chống cằm suy nghĩ.

 

Mặt khác, vì Tạ phu nhân đến, lão thái gia đặc biệt cho Tạ Phi nghỉ, còn thì giữ Thái tử ở thư phòng dạy học.

 

Trong đại sảnh, Tạ phu nhân nhắc đến Thôi Cửu Trinh: “… Thật là đáng yêu, dung mạo đến , tiếc là từ tới nay thấy , nếu sớm , định hôn cho con .”

 

Nói đến đây, bà chút chua chát, “Thôi gia giấu kỹ như bảo bối , lão thái gia lúc định cô nương lớn cho con, thì…”

 

“Mẫu .” Tạ Phi thản nhiên : “Bây giờ cũng muộn!”

 

Tạ phu nhân nghẹn lời, hừ lạnh một tiếng liếc xéo , “Làm vì con mà liều mạng , con cũng tranh giành một chút, ‘gần nước thì trăng ’, con hiểu ?”

 

Tạ Phi cụp mắt.

 

Thấy bộ dạng của , Tạ phu nhân hận chịu phấn đấu, nghiến răng véo chỗ thịt mềm cánh tay , “Con đó! Nghe tiểu tử Vương gia hễ thời gian rảnh là đến nhà bái phỏng, ý đồ của cần cũng rõ, con tuyệt đối thể thua kém .”

 

Tạ Phi sắc mặt đổi, chỉ né tránh một chút, “Hắn ngay cả cửa phủ cũng , lo lắng gì chứ.”

 

“Hửm?” Tạ phu nhân , nảy sinh hứng thú, “Lời là ý gì?”

 

Tạ Phi liếc bà một cái, chỉ kể những điều mà khác trong phủ đều .

 

Tạ phu nhân là ai chứ, một khi phát hiện điều bất thường, nhất định sẽ bắt tay điều tra.

 

Còn việc điều tra gì, đương nhiên liên quan đến .

 

“Thôi , cũng trễ nải việc học của con, về đây.” Tạ phu nhân trong lòng nôn nóng chuyện của Vương gia, đương nhiên nán lâu.

 

Tạ Phi dậy tiễn bà, tiễn đến cửa, liền thấy bà thở dài, “Cũng cô nương nhà để mắt tới con , cứ nhất định trêu chọc , ai…”

 

Nói xong, bà mang vẻ mặt u sầu rời .

 

Trước khi gặp , bà cảm thấy con trai nhất định xứng đôi, khi gặp , ngược chút chắc chắn.

 

Thật là lo lắng đến vỡ nát tâm can của bà.

 

Nhìn Tạ phu nhân xa, Tạ Phi mắt khẽ sâu, khóe môi hiếm hoi nhếch lên.

 

Rõ ràng là nàng trêu chọc mới !

 

Loading...