Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 45:-- Lối thoát ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:49:08
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Lão thái gia xong liền nhíu mày, hôm nay Vương gia phủ đến bái kiến, ông thấy phiền phức nên cho .

 

Vốn là đến xin , đến chỗ cháu gái thành dạy dỗ?

 

Con gái của Thôi gia ông, nào đến lượt ngoài quản giáo?

 

“Mẫu con ?” Lão thái gia tùy tiện lấy một chiếc quạt nan, bậc đá hành lang phe phẩy.

 

“Mẫu …” Thôi Cửu Trinh đảo mắt, “Nàng còn thể gì nữa.”

 

Lão thái gia liền hiểu.

 

“Thật thể thống gì, để ngoài ức h.i.ế.p đến tận đầu.”

 

Vốn chút hài lòng với Ôn thị, càng giận hơn.

 

Ông cháu gái cũng đang cùng bậc đá, “Vương gia chèn ép con, cũng tự cân nhắc xem đủ tư cách , Thôi gia dễ bắt nạt.”

 

Thôi Cửu Trinh chống cằm, ủ rũ : “Nghe Vương gia lắm quy củ, Vương phu nhân càng như , chẳng trách còn về nhà chồng, bà vội vàng đến đây dạy dỗ .”

 

Nàng liếc lão thái gia, má ép đến tròn xoe, “Nếu tổ mẫu ở đây, nhất định sẽ dung thứ cho bà như , bàn tay vươn đến phủ Thôi của .”

 

Lão thái gia nghẹn lời, chợt nhớ đến vợ quá cố, mặt ông thêm vài nụ , cảm thấy vinh dự.

 

, tổ mẫu con nào dễ chịu thiệt.”

 

Ông hồi tưởng một lát, thở dài, như vô ý : “Trinh nhi thích hôn sự ?”

 

Đôi mắt Thôi Cửu Trinh chợt sáng lên, đây .

 

Nàng mặt , bĩu môi đầy tủi , “Tổ phụ, tôn nữ lừa dối , thật sự thích hôn sự , cũng thích Vương Diễn đó.”

 

Bàn tay cầm quạt của lão thái gia chậm , dù cũng là hôn sự do chính định , cháu gái thích, trong lòng ông thật sự chút thoải mái.

 

“Cũng Vương gia , tổ phụ mà lo nghĩ, định cho một nhà thanh quý như , tất nhiên sẽ sai.”

 

“Nếu như , cớ gì thích?”

Mèo Dịch Truyện

 

“Tôn nữ cũng từng chút thích, nhưng…” Nàng liếc lão thái gia, “Có vô ý , Vương công tử hình như ý trung nhân .”

 

Lão thái gia khựng , chút kịp phản ứng, “Con gì cơ?”

 

“Tôn nữ , Vương công tử ý trung nhân . Ta tuy đó là ai, nhưng , đặt một bộ trâm cài phượng vàng ngậm châu, cánh ngọc tại Kỳ Lân Các để tặng cho , vả phận hề thấp.”

 

Lời Thôi Cửu Trinh là bịa đặt tùy tiện, trong sách vốn dĩ đoạn .

 

Chẳng qua, việc Vương Diễn kín đáo, khác đều mà thôi.

 

Chuyện đó, Thôi Nguyên Thục lâu sẽ ngày ngày đeo chiếc trâm , lượn lờ mặt nàng.

 

Lần , xem như đào một cái hố cho bọn họ tự nhảy .

 

Sắc mặt lão thái gia mấy , nếu việc là thật, ông nhất định đòi một lời giải thích.

 

Dám cả gan càn ngay mắt ông, lấy cái lá gan ?

 

Thôi Cửu Trinh quyết ý từ hôn, thêm dầu lửa : “Tổ phụ, đính ước với , còn lén lút chuyện , nhục đến thế, tuyệt đối thể nuốt trôi cục tức . Mối hôn sự , thật sự nữa!”

 

Lão thái gia căng mặt, xong chuyện , còn vẻ ôn hòa thường ngày. Ông quăng chiếc quạt bồ, dậy lưng về phía nàng, “Việc , đợi điều tra rõ ràng sẽ !”

 

Nói đoạn, ông phất tay áo bỏ .

 

Thôi Cửu Trinh lão thái gia định gì, nhưng thái độ của nàng rõ ràng, cũng xem như bày tỏ công khai.

 

Dù thế nào, mối hôn sự bọn họ đều suy nghĩ kỹ càng.

 

Nghĩ đến đây, nàng cong khóe môi, nỗi uất ức trong lòng cuối cùng cũng vơi phần nào.

 

Nhặt chiếc quạt bồ lão thái gia bỏ , nàng vui vẻ dậy, đầu giật .

 

Tim nàng đập thình thịch, nàng khẽ ấn lên ngực, kìm mà oán trách: “Tạ nhị công tử, , dọa là sẽ dọa c.h.ế.t đấy!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-45-loi-thoat.html.]

Má đào Thôi Cửu Trinh trắng như tuyết, nhuộm chút ửng hồng, đôi mắt mang theo chút tức giận, ngược càng thêm phần kiều diễm.

 

Tạ Phi nhướng mày, “Ta gọi một tiếng, nàng đáp.”

 

“Hử?” Thôi Cửu Trinh khó hiểu, lẽ nào nàng nghĩ quá nhập tâm, để ý?

 

Mà nha lúc nàng sai chỗ khác, càng ai nhắc nhở nàng.

 

“Khụ, lơ đễnh.” Nàng quạt chiếc quạt bồ trong tay , thấy Tạ Phi cầm một tờ giấy, tựa hồ là bài văn mới , liền hỏi: “Tạ nhị công tử đây là định gì thế?”

 

“Vừa xong khóa nghiệp, bảo đưa cho xem qua.”

 

“Ồ~” Nàng : “Vậy thật khéo , tổ phụ , gì. Hiện giờ e là thời gian phê duyệt cho !”

 

Tạ Phi hỏi nhiều, chỉ gật đầu, “Đa tạ đại cô nương báo.”

 

Nói xong, xoay toan , Thôi Cửu Trinh vội vàng gọi : “Tạ nhị công tử, thấy gì ?”

 

Tạ Phi khựng , nghiêng : “Đại cô nương yên tâm, Tạ mỗ là kẻ nhiều chuyện.”

 

Thôi Cửu Trinh nhướng mày, thấy ?

 

Nàng bước tới, tay quạt quạt, những sợi tóc mai bên má lay động theo gió, chút tinh nghịch.

 

Tạ Phi liếc một cái, rũ mắt xuống.

 

Người đến gần, ngửi thấy mùi hương thanh khiết , khó hiểu cuốn hút lạ lùng.

 

“Tạ nhị công tử, xem, nếu thật sự từ hôn, cho dù của , nhưng ngoài , khó tránh khỏi sẽ thêu dệt vài lời, còn nhà nào dám kết với , thật lòng đối đãi với đây!”

 

Tạ Phi , ngước mắt lên, “Đại cô nương cần tự ti, đúng sai trái ắt phân định, huống hồ với phận của nàng, lo gì tìm nhà .”

 

Nói đến câu cuối cùng, giọng trầm xuống.

 

Thôi Cửu Trinh lòng vui vẻ, sắc mặt , chút qua loa nào.

 

Không sai, thành kiến thế tục, Tạ Phi đáng yêu đến thế chứ!

 

“Tạ nhị công tử, … nếu là , bận tâm ?”

 

Nàng mày mắt hàm tiếu, cứ thế .

 

Hô hấp Tạ Phi run rẩy, đầu tiên cảm thấy, trái tim thể đập nhanh đến .

 

Chàng mím chặt môi, dời mắt , “Đại cô nương, đừng trêu đùa Tạ mỗ nữa.”

 

“Sao là trêu đùa?” Thôi Cửu Trinh lay động chiếc quạt bồ, “Chàng cứ , nếu là , bận tâm ?”

 

Tạ Phi nuốt khan, cuối cùng cũng : “Sẽ !”

 

Huống hồ, lý do gì để bận tâm chứ, nếu xét về danh tiếng, mới là kẻ ai ai cũng tránh né.

 

Ngày từng cảm thấy, nhưng giờ đây chút để tâm đến danh tiếng như .

 

Thôi Cửu Trinh nhận câu trả lời liền mỉm .

 

Lần đầu tiên nàng vui mừng đến thế, quả thật trong lòng nàng cũng ý nghĩ , thà rằng kết với một nam nhân , bằng lựa chọn mắt đây.

 

Tài hoa dung mạo như , cả Thuận Thiên cũng khó mà tìm ai hơn nhỉ!

 

Nếu thì cũng đến nỗi, nhưng, chính là càng hơn!

 

“Nhị công tử hãy nhớ kỹ lời hôm nay.” Thôi Cửu Trinh chằm chằm .

 

Trong mắt nàng là sự nghiêm túc từng thấy đây, Tạ Phi nhận điều gì đó mà tim thắt .

 

Trong tay vô thức siết chặt tờ giấy.

 

Thôi Cửu Trinh cong môi , “Đợi nhé!”

 

Mắt Tạ Phi khẽ run.

 

Nói xong nhẹ bẫng, Thôi Cửu Trinh liền tâm trạng cực xoay rời , chuẩn về nhà suy nghĩ kỹ những chuyện .

 

Có lẽ là vui quá hóa buồn, chỉ một bậc thềm đó thôi, nàng mà vô cớ trượt chân, chỉ 'phịch' một tiếng, ngã sấp xuống đất.

 

Không khí tĩnh lặng.

 

Loading...