Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 439:-- Bí Mật ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Ừm? Nàng tìm gì?" Thôi Cửu Trinh thắc mắc.

 

Ngoại trừ chuyện túi thơm , ngoài họ dường như từng qua .

 

Nghĩ đến túi thơm, nàng lắc đầu.

 

Mặc dù đó điều tra gì, nhưng nàng cũng sẽ dùng, những thứ để ở .

 

Chẳng lẽ , nàng coi lời khách sáo của là thật, thật sự cho nàng ít son phấn hương cao gì đó?

 

Tuy nhiên Tạ Phi cũng rõ, hai một mạch đến Thượng Phòng, lúc Đại Nãi Nãi cũng đang ở đó, thấy hai liền che môi : "Mẫu vẫn đang nhắc đến đấy! Này, đúng là Tào Tháo Tào Tháo đến."

 

"Thỉnh an mẫu !"

 

Tạ Phi dắt Thôi Cửu Trinh hành lễ, cùng Tôn thị gặp lễ.

 

Tôn thị khẽ gật đầu, liền lập tức kéo Thôi Cửu Trinh xuống cùng chuyện riêng.

 

Từ thị híp mắt họ, đó với Tạ Phi: "Sao giờ mới đến, khởi hành từ sớm ?"

 

"Trên đường tiện thể ghé qua xem tiệm một chút."

 

Từ thị gật đầu, hỏi nhiều về chuyện , "Các con chuyến về đúng lúc lắm, và chị dâu các con đang bàn bạc chuyện Tết Trung thu, Thôi gia năm nay sẽ đón ở bên nào ?"

 

Bởi vì Thôi gia con trai, chỉ mỗi Thôi Cửu Trinh là con gái, nay gả về nhà họ, thể chăm sóc nhiều thì chăm sóc nhiều.

 

Nghe mẫu , Thôi Cửu Trinh ngạc nhiên ngẩng đầu lên, liếc Tôn thị đang , Từ thị, "Mẫu , con gả Tạ gia, đương nhiên là sẽ đón Tết ở Tạ gia, cần bận tâm những chuyện khác."

 

"Mẫu là thương con đấy! Nhìn mà còn thấy ghen tị đây ." Tôn thị trêu chọc .

 

Thôi Cửu Trinh lắc đầu, "Con tự nhiên mẫu thương con, nhưng con cũng mẫu phiền hà, tướng công, ?"

 

Mèo Dịch Truyện

Nàng Tạ Phi đang im lặng , gọi tên, đành mở lời, "Khụ, Trinh Trinh đúng đó, bên Thôi gia tam bá mẫu lo liệu, ."

 

Từ thị trừng mắt một cái, rốt cuộc vẫn là thương Thôi Cửu Trinh, nhưng vì Thôi gia gì, cũng cần bận tâm nhiều nữa.

 

Nghĩ đến đây, bà dặn Tôn thị, "Mấy ngày nay bắt đầu chuẩn lễ tiết , lát nữa lập một danh sách đưa cho ."

 

"Vâng, mẫu cứ yên tâm."

 

"Phụ hôm nay ở trong phủ ?" Tạ Phi hỏi.

 

Nói đến thì Tạ Xuyên đuổi ngoài cũng vài ngày , may mà những nội tình nhiều, nên cũng ai chê .

 

Nhắc đến ông, Từ thị hừ lạnh một tiếng, "Ông đang ở thư phòng! Con việc thì tự tìm ông , ba con chuyện cũng ."

 

Tạ Phi thấy , thuận thế hành lễ cáo lui.

 

Thôi Cửu Trinh ở Tạ gia quen , tự nhiên cần lúc nào cũng trông chừng, lúc nàng tiếp tục cùng Tôn thị chuyện.

 

"...Thật bỏ xương cũng khó, chỉ cần dùng kẹp gắp xương , lát nữa thử cho xem là sẽ rõ."

 

"Vậy quá , vẫn luôn mong món đây!"

 

Tôn thị , chỉ , nàng hỏi thêm vài điều, Thôi Cửu Trinh cũng giấu giếm, đem những gì đều .

 

Chỉ là đầu bếp Tạ gia thì ai , Tôn thị bảo nha bên cạnh ghi tất cả những gì nàng , còn những phần nhiều thì lấy bút .

 

Thôi Cửu Trinh thấy buồn , tục ngữ , sống chính là ăn uống vệ sinh là quan trọng nhất, một chút sai sót cũng .

 

Một bên khác, Tạ Phi đến thư phòng, Tạ Xuyên đang nghiêng sập sách, dáng vẻ nhàn tản.

 

Cũng nhờ gần đây ông đuổi đến nha môn ở, xử lý thêm ít chính vụ, thế , thể trộm nửa ngày nhàn rỗi trong cuộc đời.

 

Thấy con trai đến, Tạ Xuyên chỉ ngẩng mắt, "Không ở cùng thê tử, đến đây gì?"

 

"Hài nhi một việc, cùng phụ bàn bạc."

 

"Ồ! Việc gì thế?"

 

Tạ Xuyên tùy tiện , cũng để tâm, lúc còn thể việc gì quan trọng?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-439-bi-mat.html.]

Nào ngờ Tạ Phi dùng tay đóng cửa , thong thả bước đến mặt Tạ Xuyên yên.

 

"Ôi chao! Tránh chút, chắn sáng ."

 

"Phụ !" Tạ Phi khe khẽ mở miệng, "Thái tử..."

 

Cạch...

 

Trong thư phòng, sự tĩnh lặng khiến âm thanh đều phóng đại.

 

Cuốn sách trong tay từ lúc nào rơi xuống sập, bao giờ nhặt lên nữa.

 

Mãi một lúc , Tạ Xuyên mới hồn, một tay kéo Tạ Phi xuống, thần sắc ngưng trọng, "Con cái gì... Chuyện , đây là thật ?"

 

Tạ Phi kéo tay áo , phủi phủi, thần sắc đạm mạc.

 

"Là thật giả, phụ thể tự điều tra chứng thực."

 

Tạ Xuyên cũng để tâm con trai chê bai , ông hạ giọng : "Chuyện trọng đại, bí mật lớn như , con ?"

 

"Phụ cần hỏi hài nhi bằng cách nào, chỉ cần chuyện các phiên vương , tổng sẽ lợi dụng."

 

"Con, con hãy phụ suy nghĩ xem."

 

Ngay cả ông cũng khỏi kinh hãi, bàn tay nâng chén khỏi siết chặt thêm vài phần.

 

Mà đối lập với ông là Tạ Phi điềm nhiên như , dường như chuyện gì , tự rót chậm rãi nhấm nháp.

 

"Dật Trung, chuyện liên quan trọng đại, con tuyệt đối truyền ngoài, nếu một sớm sinh biến cũng thể."

 

Tạ Phi liếc mắt một cái, "Phụ , hài nhi ."

 

"Vậy thì ..." Tạ Xuyên gật đầu, đột nhiên phản ứng , "Thằng nhóc thối, con ngay cả phụ cũng giẫm đạp, uổng công thương con ."

 

Vì sự chen ngang , bầu khí vốn ngưng trọng dịu bớt một chút.

 

Tạ Xuyên cũng nhẹ nhàng thở một , định thêm thì thấy tiếng của tùy tùng bên ngoài vọng .

 

"Lão gia, Thượng Phòng dọn cơm , phu nhân sai truyền và Nhị Gia qua đó ạ!"

 

Tạ Phi , chút do dự dậy, để ý đến bàn tay Tạ Xuyên đang đưa tới.

 

Cánh cửa mở , một luồng ánh sáng mặt trời tràn căn phòng, chiếu lên trai tuấn tú như ngọc, mày mắt thanh tú tuyệt trần, phong thái cao quý nội liễm, nhưng toát vài phần lạnh lẽo, ngay cả tùy tùng cũng dám nhiều, chỉ hành lễ một cái lui sang một bên.

 

Thấy rời , Tạ Xuyên vẫn trong phòng, rõ ràng trời mới tháng tám, "hổ thu" còn qua, khiến ông khắp phát lạnh.

 

Chốc lát , ông thở dài một tiếng.

 

"Ta đây rốt cuộc tạo nghiệt gì chứ! Nợ nần thằng nhóc ."

 

Chậm rãi dậy, trong lòng khá bồn chồn, nhưng chỉ thể cố gắng gượng tinh thần.

 

Trong Chính sảnh Thượng Phòng, thấy Tạ Phi đến, Tạ Xuyên vẫn thấy bóng dáng , Từ thị liền chút vui, "Phụ con ? Không đang ở cùng , con đến mà ông vẫn đến?"

 

"Người chân cẳng chậm chạp, đợi thêm chút nữa !" Tạ Phi đạm mạc , xuống cạnh Thôi Cửu Trinh.

 

Từ thị nghẹn lời, liếc đôi chân dài của con trai , nghĩ đến Tạ Xuyên.

 

Không đến mức đó chứ!

 

Đang nghĩ ngợi, bên ngoài truyền đến một tràng tiếng bước chân vội vã, đến cửa thì chậm .

 

Từ thị thấy , cũng giãn mày.

 

"Khụ, đến đông đủ ?" Tạ Xuyên bước , khi rửa tay, ông ngay ngắn ở ghế chủ vị, bảo dùng đũa.

 

Bởi vì ngoài Tạ Chính và Tạ Phi, những nam nhi khác của Tạ gia đều còn ở học viện, giữa trưa về dùng cơm, nên hôm nay bàn đều là những cận nhất, Từ thị dùng bữa cũng vui vẻ hơn nhiều.

 

Kéo theo sự bất mãn đối với Tạ Xuyên cũng bỏ qua.

 

Dùng bữa xong, Tạ Chính khẽ kéo Tạ Phi, "Đệ , sắc mặt phụ đúng lắm."

 

Rốt cuộc là phụ tử nhiều năm, Tạ Chính đối với sự đổi của phụ vẫn cực kỳ nhạy bén.

 

Tạ Phi nâng mí mắt, sắc mặt ôn hòa, "Có lẽ vẫn còn sợ đuổi ngoài đó thôi!"

 

Loading...