Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 432:-- Sự Trói Buộc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Tam thái thái, Phùng Tịnh đến kinh thành, đương nhiên do Thôi gia chủ, chỉ là trong nhà còn , vạn thể để liên lụy."

 

"Chuyện gia đình cứ yên tâm, thúc tổ phụ gửi thư , mẫu của ngươi tự sẽ phái đến chăm sóc."

 

Tam thái thái đương nhiên sẽ để nàng bất kỳ nỗi lo lắng nào, dĩ nhiên, cũng ngầm ý rằng nhà nàng đều trong tay Thôi gia.

 

Phùng Tịnh rũ mắt, cung kính bái một cái: "Đa tạ tam thái thái!"

 

"Không cần khách sáo, chỉ cần Thôi gia , ngươi liền , lo gì thể lập ở kinh thành chứ?"

 

Tam thái thái hiền hòa , ý vị thâm trường.

 

Người trong phủ việc cũng nhanh chóng, bên đổi viện, bên liền bắt đầu dọn dẹp, chỉ trong một ngày chuyển .

 

Ngồi trong căn phòng bài trí tinh xảo, thoải mái, ngay cả rèm che cũng là lụa mỏng tuyệt hảo, Phùng Tịnh mấy nha điều đến hầu hạ , trong lòng nhất thời dâng lên chút cảm thán.

 

"Phùng cô cô, đại tiểu thư lệnh cho tú nương đến đo hình, tiện thể để chọn vài tấm vải, lát nữa sẽ may cho vài bộ y phục."

 

Nha phúc , phía còn dẫn theo hai nương tử, một bưng vải, một bưng thước dây và sổ ghi chép.

 

Phùng Tịnh thụ sủng nhược kinh, nhưng nghĩ đến lời Tam thái thái đó, nàng liền trấn tĩnh lời cảm tạ, mặc cho mấy bận rộn.

 

Đo xong kích thước, điều khiến nàng ngờ là, còn nha đưa tới hai bộ trâm cài đầu bằng vàng khảm ngọc.

 

Nếu những thứ đó khiến nàng kinh ngạc, thì giờ đây đủ để khiến nàng cảm kích.

 

Nàng xuất từ gia đình nhỏ bé, vai trò đối với Thôi gia cũng chỉ là một quân cờ mà thôi, quan trọng là lời, nhưng hiện giờ chút khác biệt so với những gì nàng nghĩ.

 

Dường như thật sự xem nàng như mà đối đãi.

 

Nha phái đến hầu hạ nàng thấy nàng thần sắc phức tạp, khẽ nghĩ một chút liền đoán tâm tư của nàng.

 

"Phùng cô cô, đại tiểu thư nhà chúng khoan hậu, ngày thường quan tâm hầu, tính tình thì còn gì hơn nữa." Nha rót cho nàng một chén , đưa qua : "Người tuy là vì duyên cớ khác mà đến phủ chúng , nhưng đại tiểu thư thật lòng xem như mà đối đãi."

 

Phùng Tịnh khẽ mím môi: "Đại tiểu thư, tính tình thật sự như ?"

 

"Đó là lẽ đương nhiên, đại tiểu thư nhà chúng thông thường chẳng mấy khi nổi giận." Chỉ là một khi nổi giận, cả phủ đều gặp tai ương mà thôi.

 

"Thì ." Phùng Tịnh gật đầu, xem lời đồn cũng hẳn là đúng.

 

Nha tiếp tục tủm tỉm : "Cho nên nha! Người cần câu nệ như , dù , đều là nhà."

 

Nghe , Phùng Tịnh thần sắc khẽ thả lỏng, rốt cuộc cũng lọt tai: "Đa tạ ngươi chỉ điểm."

 

Nàng nghĩ, nếu Thôi gia chân thành đối đãi, nàng cũng nhất định sẽ khiến bọn họ thất vọng.

 

Trong Ngô Đồng Uyển, Thôi Vân Anh chầm chậm phe phẩy chiếc quạt tròn trong tay, tỷ tỷ sai đưa tất thảy đồ đến chỗ Phùng Tịnh, nàng chút hiếu kỳ.

 

"Nhị tỷ, tỷ thật sự coi nàng là cô cô ? Chẳng đồ gì mà quên cho nàng một phần."

 

"Thế thì chứ?" Thôi Cửu Trinh liếc nàng một cái, đặt cuốn sổ trong tay xuống.

 

"Chúng kết thù, cần thiết thật sự xem nàng như quân cờ mà đối đãi, huống hồ là kết , chứ kết oán. Có thể khống chế nàng một lúc, lẽ nào thể khống chế nàng cả đời?"

 

Thôi Cửu Trinh nhẹ, "Mối ràng buộc nhất của một , chẳng là tình cảm ?"

 

Nàng thấy Phùng Tịnh bạc tình, nếu lấy chân tâm đối đãi, chắc thể đổi lấy chân tình.

 

Thôi Vân Anh dường như hiểu, gật đầu: "Vẫn là tỷ tỷ suy nghĩ chu . , vài ngày nữa mẫu dẫn nàng tham gia lễ rửa ba ngày cho con trai út của Lễ bộ Thị lang, tỷ ?"

 

"Ta gì chứ? Để thúc giục sinh con ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-432-su-troi-buoc.html.]

 

Không cần nghĩ cũng , nếu nàng mà , những nhất định sẽ túm lấy nàng hỏi han về chuyện con cái, nào là bí quyết gì, lây chút hỉ khí gì đó.

 

Nghe thôi thấy phiền .

 

cũng thành , đề tài hiện giờ đều xoay quanh những chuyện .

 

Nghĩ đến đây, Thôi Cửu Trinh chút ngưỡng mộ Thôi Vân Anh.

 

Thấy trời còn sớm, nàng dậy định Đông Uyển, bỏ qua Thôi Vân Anh đang bĩu môi bất mãn phía .

 

Phất tay một cái, hề dừng .

 

"Hừ! Có tướng công quên cả ."

 

Thôi Cửu Trinh khẽ , chờ đến Đông Uyển, nàng thấy Thái tử đang học bài, trái là cùng lão thái gia gốc cây lớn trong viện loay hoay với cây cung.

 

Nàng thấy thứ chế tác ít ngày , vẫn xong?

 

Nàng bước tới, đá nhẹ hai con vật nhỏ đang nhào tới, xuống chiếc ghế đẩu nhỏ : "Tổ phụ, một cây cung mất bao lâu ạ?"

 

Lão thái gia đang phác họa những khối gỗ cho đầu cung, ngẩng đầu : "Một cây cung ít nhất cũng vài tháng, khi đến vài năm."

 

Thực , nó cũng tốn quá nhiều thời gian, nhưng việc thu thập và chế tạo nguyên liệu khá phiền phức mà thôi.

 

Cũng may trong tay ông thiếu vật liệu, cứ như , cũng mất mấy tháng.

 

Thái tử dường như cực kỳ vui vẻ, khỏi nhướn cằm : "Lão , cây cung là lễ vật sinh thần mười ba tuổi của cô."

 

Thôi Cửu Trinh kinh ngạc, cách khác, cây cung đến tháng mười ?

 

Hiện giờ qua tháng bảy , còn hai tháng nữa! Việc cũng quá phiền phức .

 

Nghĩ , nàng chọc chọc má Thái tử đang đắc ý: "Ngươi đó! Cứ mãi quấn lấy tổ phụ những thứ cho ngươi, khi nào học nghiệp thành, hãy quấn lấy tổ phụ giảng kinh điển cho ngươi chứ?"

 

Thái tử giật , vẻ mặt kinh ngạc nàng: "Ngươi đang mơ giữa ban ngày ? Cô thể ngày đó chứ."

 

Nói đoạn, khá đắc ý: "Đôi tay của cô là để khai cương khoách thổ đấy."

 

Lão thái gia khẽ, tranh thủ ngẩng đầu một cái: "Ngươi chí hướng , lão phu sẽ chờ xem, bản đồ Đại Minh khi nào mở rộng, khi nào thì đ.á.n.h bại đám Thát Đát ."

 

"Hừ! Lão cứ xem cho kỹ, cô đây một lời tứ mã nan truy, những tên man rợ mặt cô chỉ phận quỳ xuống mà thôi!"

 

"Tốt, chí khí ." Lão thái gia đầu tiên khen ngợi: " mà san bằng thảo nguyên chuyện một sớm một chiều, đó chi bằng hãy nghĩ đến chuyện hải cấm ."

 

"Hải cấm?" Thái tử liền nghi hoặc.

 

Mèo Dịch Truyện

"Triều đại bế quan tỏa cảng, thi hành hải cấm, lợi hại, tuy đảm bảo sự định của vùng duyên hải khỏi loạn lạc, nhưng cũng kìm hãm sự phát triển của công thương nghiệp."

 

Thanh âm của Tạ Phi truyền đến, tay bưng một cái khay, bên là nước mơ ngâm chua ướp lạnh, cùng những lát dưa cắt sẵn.

 

Mặc Bảo và con hổ con bắt chước y hệt liền lập tức xông lên cọ , đá văng .

 

Đặt đồ lên bàn nhỏ bên cạnh, ánh mắt lướt qua Thôi Cửu Trinh đang sáng mắt cầm lấy một miếng đồ ăn, tiếp tục : "Chỉ là chuyện hải cấm liên quan trọng đại, chuyện một sớm một chiều thể đổi, vả hải tặc Nhật Bản hoành hành ven biển, hiện tại quả thực thích hợp để mở cửa."

 

Thái tử chỉ hiểu một nửa, về chuyện , lão thái gia và Tạ Phi đều từng dạy kỹ càng.

 

"Vậy rốt cuộc mở cửa hải cấm là đây?"

 

Tạ Phi khóe môi cong lên, cầm khăn tay lau vết nước trái cây còn vương khóe môi Thôi Cửu Trinh, : "Điều còn xem Thánh thượng cùng điện hạ phán đoán ."

 

Thái tử khổ não, dường như đang suy nghĩ, thấy , lão thái gia tán thưởng liếc Tạ Phi.

 

Đứa nhỏ thế nào cũng lòng, quả hổ là nhà .

 

Loading...