Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 428:-- Thủ Tiết ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:26:36
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu nữ quan hỏi, chút quyết định .
Trương Hoàng hậu nhướng mắt, "Cảnh ca nhi hôn kỳ sắp tới, dù xảy ngoài ý , nhưng nàng cũng coi như con dâu Trương gia , thiệp mời đáng lẽ phát phát cả , việc cần lo liệu cũng lo liệu xong. Nàng thủ tiết vì Cảnh ca nhi!"
"Điều ... nhưng nếu Cung Viễn Bá phủ ầm ĩ đến Thánh thượng thì ..." Triệu Nữ quan do dự , dù chuyện bọn họ cũng chiếm lý.
"Làm ầm ĩ?" Trương Hoàng hậu lạnh, "Khi xưa bọn họ gả con gái chẳng dựa dẫm cái cây đại thụ là bổn cung đây ? Giờ xảy chuyện rút lui, gì chuyện dễ dàng như !"
Triệu Nữ quan trầm mặc, nhưng đành chấp thuận.
Nói thì là , nhưng chuyện e rằng còn trải qua một phen giày vò.
Đối phương là cô nương nhà quan nhỏ, mà là đích thứ nữ của Cung Viễn Bá phủ.
Vốn dĩ Trương Cảnh bất ngờ qua đời, còn vì nguyên do như , hôn sự thực nếu tính cũng sẽ ai gì.
Thế nhưng giờ đây, Trương Hoàng hậu trực tiếp hạ ý chỉ, bắt một cô nương qua cửa thủ tiết vì Trương Cảnh, thật sự chút hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, nàng cũng dám mạo khuyên nhủ, hiện giờ Hoàng hậu nương nương chỉ sợ lọt tai bất kỳ lời nào.
Truyền xử lý Tiêu Uyển Quân, nàng đích mang ý chỉ đến Cung Viễn Bá phủ.
Sau đó chuyện thế nào , tóm Cung Viễn Bá phủ đối mặt với ý chỉ của Hoàng hậu, thêm đủ cách uy h.i.ế.p dụ dỗ, đành đồng ý đưa Trương gia.
Chỉ đáng thương cho một cô nương xinh đoan trang, cả đời thủ tiết cho một khuất.
Ít nhiều cũng khiến khỏi xót xa.
Trên tửu lầu, Thẩm Mậu Quân uống một ngụm rượu ngon lau miệng, "Có gì mà đáng tiếc, cô nương đó thể đấu thắng các tỷ khác để Hoàng hậu coi trọng, chiếm hết lợi lộc, giờ đây chẳng qua cũng chỉ là kết quả mà nàng đáng nhận thôi."
Thôi Cửu Trinh bĩu môi, "Cái gì mà đáng nhận? Chuyện vốn dĩ công bằng, dựa mà qua cửa cũng thủ tiết cho cái tên nhân tra đó, quả phụ còn thể tái giá, hòa ly cũng thể tự do gả cưới chứ!"
Một chuyện bất công như , nàng mà ai hưởng ứng.
Thấy Thẩm Mậu Quân cùng những khác suy nghĩ giống , nàng cũng thể đổi bọn họ.
Ánh mắt nàng sang Tạ Phi, lẽ nào cũng nghĩ như ?
Nếu là ...
Tựa hồ hiểu rõ nàng đang nghĩ gì, chỉ thấy mỉm vô cùng ôn hòa, đôi mày mắt sắc bén: "Yên tâm, vi phu nỡ bỏ nàng một , càng ly hôn!"
Ý ngoài lời là, nàng cũng bất kỳ cơ hội tái giá nào, hòa ly thì càng đừng mơ.
Thôi Cửu Trinh chột dời ánh mắt , nàng mới nghĩ như !
"Thôi thôi , hai các ngươi ít nhất cũng nể mặt đây là trưởng chứ, đừng mà liếc mắt đưa tình nữa." Thẩm Mậu Quân thể nhịn nữa, cắt ngang lời bọn họ.
Thật sự là lười quá.
Tin tức truyền đến, ở đây cũng còn việc gì nữa, Thẩm Mậu Quân liền : "Ta canh chừng Trương gia, chỉ sợ bọn họ sẽ chịu bỏ qua, chi bằng để bọn họ rời khỏi kinh thành nơi thị phi sớm một chút thì hơn."
Nói xong, phất quạt một cái liền dậy rời .
Thôi Cửu Trinh vì lời của mà khỏi suy nghĩ nhiều hơn một chút, Chương Hân chỉ một cha, một bá phụ và một tổ phụ.
Hiện giờ Chương phụ bệnh nặng, vì chuyện mà càng thêm bất tỉnh nhân sự, đương nhiên, trong đó cũng bàn tay của bọn họ.
Dù còn tỉnh thì lắm, chi bằng trực tiếp "bệnh nhập cao hoang" bất tỉnh nhân sự luôn.
Nếu Trương gia thật sự tay với bọn họ, thể tưởng tượng rằng bọn họ thật sự chút sức phản kháng nào.
Thôi Cửu Trinh nỗi lo lắng với Tạ Phi.
Tạ Phi hề lo lắng, hứa bảo vệ bọn họ thì đương nhiên sẽ thất hứa.
Chỉ thấy sắc mặt bình tĩnh, khẽ lắc chén rượu trong tay, những ngón tay thon dài ánh chén sứ xanh, thế nào cũng thấy mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-428-thu-tiet.html.]
Sự chú ý của Thôi Cửu Trinh dần thu hút.
"Có Cẩm Y Vệ ở đó, đưa bọn họ rời là quá đủ ." Tạ Phi , đặt chén xuống, "Hôm nay trở về biệt trang, xuống phố dạo chơi ?"
"Ừm?" Thôi Cửu Trinh hồn, "Khụ, thôi ! Đồ cần mua mấy hôm nay đều mua đủ ."
Tạ Phi gật đầu, đợi khi dùng bữa trưa, hai xe ngựa khỏi thành, phong ba phía đều bỏ .
Đường núi hẻo lánh, bọn họ khởi hành buổi trưa, nên mãi đến chiều tối mới về đến biệt trang.
Dừng cổng, Thôi Cửu Trinh còn xuống xe thấy một trận ồn ào.
Nàng vén rèm xe , chỉ thấy một nhóm mặc áo ngắn, chân trần, tay thì cầm giỏ cá, thì vác xỉa sắt và những thứ tương tự.
Nhìn kỹ , đều là những khuôn mặt quen thuộc, đặc biệt là tên nhóc đầu ngây ngô như thằng ngốc.
"Bọn họ đang gì thế?" Tạ Phi đỡ nàng xuống xe, nhàn nhạt hỏi họ.
Trên mặt Thái tử còn dính vết bùn rửa sạch, đôi chân thì khỏi , , chỉ hàm răng là còn coi .
Hắn thấy hai trở về, toe toét miệng : "Tiên sinh về , Đại cô nương mau xem, cô hôm nay bắt ít vẹm sông, tươi roi rói! Còn cá tôm, vẫn còn búng nhảy."
Thái tử giơ giỏ tre trong tay, đôi mắt tựa như bầu trời gột rửa, trong vắt đến lạ thường.
Ánh tà dương rải đầy những mảnh sáng lấp lánh lên bọn họ, như một tấm lụa mỏng, bao bọc lấy họ, lộ vẻ ngây thơ thuần khiết nhất.
Ánh mắt Thôi Cửu Trinh dịu , đón lấy vạn vệt kim quang của tà dương, họ : "Được, tối nay sẽ nấu thêm món cho các ngươi."
Một tràng hoan hô vang lên, nàng quả thực lâu xuống bếp, khác , nhưng đám ngày thường vẫn luôn mong nhớ.
Tạ Phi hiếm khi ngăn cản, cứ để mặc bọn họ.
Cả nhóm cùng trang viên, từ xa, Thái tử và những khác trông như những đứa trẻ nghịch bùn đất.
Hai nhóm tách , Thôi Cửu Trinh bảo bọn họ tắm rửa sạch sẽ đến giúp xử lý cá tôm và các thứ khác.
Bảy tám cái giỏ, là hải sản sông đầy ắp, thể là thu hoạch bội thu.
"Không Tổ phụ đang gì, để bọn họ chơi đùa điên cuồng như ." Thôi Cửu Trinh , về phía Tạ Phi, "Hay là xem thử?"
Tạ Phi nhướng mày, khóe môi khẽ cong lên, "Được, sẽ đến giúp nàng ."
Thôi Cửu Trinh mỉm đồng ý.
Giữa hai họ ngày càng ăn ý, nhiều chuyện cần cũng thể hiểu ý.
Sau khi Tạ Phi rời , hỏi thăm tung tích của Lão thái gia tìm đến.
Trong kho hàng, Lão thái gia bệt đất, bên cạnh bày vài khúc gỗ, còn ông đang đập gân bò.
Rõ ràng là đang chuẩn cho chiếc cung của Thái tử.
"Tổ phụ!" Tạ Phi tới hành lễ.
Lão thái gia ngẩng đầu một cái, "Về đấy , thế nào, Chương gia an bài thỏa ?"
Ông , tay vẫn ngừng việc.
"Bẩm Tổ phụ, Thọ Ninh Hầu đáng ngại, Chương gia giao cho biểu an bài ."
"Ừm, thời điểm then chốt , bọn họ càng ầm ĩ, càng chẳng lợi lộc gì."
Mèo Dịch Truyện
"Vâng, Thánh thượng quả thực tay ."
Hiện giờ đang lúc miền Nam lũ lụt tràn lan, nội các đang bàn bạc chuyện thủy lợi, Hoàng đế mấy ngày mấy đêm ngủ ngon . Nếu Trương gia còn hiểu chuyện cứ cố tình gây rối, thì thể tưởng tượng kết quả sẽ là gì.
Trước đại sự quốc gia, ân oán cá nhân đều xếp .
Hoàng đế sủng ái bọn họ là đúng, nhưng điều đó nghĩa là sẽ để bọn họ gây trở ngại cho giang sơn xã tắc.